Chỉ là, thời điểm cũng đã khá khuya rồi---
An tể tướng ngẩng đầu, đã thấy khoé môi lạnh lẽo của Sở Khuynh Nguyệt ẩn chứa một chút cười, chậm rãi đi về phía hắn.
Nàng rõ ràng là đang cười, nhưng giờ khắc này, An tể tướng lại cảm giác được lãnh ý vô tận quanh mình, giống như toàn bộ cơ thể bị rơi vào hầm băng.
“Họ An, thế nào, kết quả này có vừa lòng không?” Sở Khuynh Nguyệt nhướng mày cười khẽ.
Lệ khí khắp người, khiến cho An tể tướng cả kinh lui về phía sau hai bước.
Hắn ở trong triều đình, đã gặp qua vô số người, đã trải qua vô số chuyện nhưng cũng chưa từng thay đổi nét mặt chút nào, lúc này lại bị khí thế của Sở Khuynh Nguyệt làm cho hoảng loạn!
“Ả yêu nghiệt này--- ngươi lại dám giết Sở Dịch!” Trong giọng nói của An tể tướng, mang theo vài phần run run ngay cả hắn cũng không phát hiện được.
Nàng giết Sở Dịch!!!
Sở Dịch sở dĩ có thể trở thành hộ quốc đại tướng quân của Phong Lạc, đơn giản là vì thực lực của hắn đã đạt Vũ Giai lục cấp.
Ở Phong Lạc, còn chưa có người có thực lực vượt qua hắn, nhưng mà, nữ tử trước mắt này quả thật không cần tốn nhiều sức đã đánh chết hắn!
An tể tướng lùi về sau, toàn bộ thân mình run run…
Chưa từng có giây phút nào, hắn lại cảm giác được hơi thở tử vong rõ ràng như hôm nay.
“Yêu nữ… Ngươi đừng tới đây…” Sở Khuynh Nguyệt càng tiến đến gần, trong mắt An tể tướng, càng thêm hoảng sợ.
Phút chốc, hắn quay đầu đi, nhìn về phía đám tử sĩ do Sở Dịch mang tới :”Còn đứng đó làm gì? Còn không mau bắt ả ta lại! Bắt được yêu nữ này, bổn tướng sẽ ban thưởng! Ai giết ả trước, bổn tướng sẽ thưởng cho hắn ngàn lượng hoàng kim!”
Ánh mắt Sở Khuynh Nguyệt nhẹ nheo lại, cũng trong phút chốc, nàng dừng lại bước chân.
Khoé môi hơi gợi lên, nàng nở nụ cười---
“Nếu ai giết được An tể tướng, nga không, nếu ai có thể ở trên người hắn chém xuống một đao, bổn cô nương thưởng cho hắn vạn lượng hoàng kim!”
Vạn lượng hoàng kim…
Sát thủ minh e ngại khí thế của Sở Khuynh Nguyệt, đứng tại chỗ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà đám tử sĩ của Sở Dịch, bởi vì tình trạng rắn mất đầu, sớm đã mất đi kiểm soát. Cộng cả đám người An tể tướng mang tới, sau khi nghe được lời nói của Sở Khuynh Nguyệt, nghĩ chỉ cần nghe theo lời nàng thì sẽ có cơ hội giữ lại mạng mình, lúc này, hùng dũng tiến lên.
Hơn mười người vây đến, An tể tướng cũng chỉ là Vũ Giai ngũ cấp, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.
Cho dù là dùng toàn bộ sức lực, nhưng cũng chỉ né tránh được một lát, hắn liền lạc vào thế hạ phong.
“A!!!” Có người dẫn đầu đâm một đao vào bụng An tể tướng, hắn hô nhỏ ra tiếng.
Giờ khắc này, hắn hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Hơn mười người nhân cơ hội này, người trước vừa làm, người sau lại tiến lên, từng đao từng đao xẹt qua trên người An tể tướng.
Gió nhẹ nhàng thổi, bên trong sân viện, bầu không khí lúc này rất là quỷ dị. Trong không khí, tràn ngập mùi máu tươi vô tận.
An tể tướng ban đầu mặc áo xanh, bây giờ, đã biến thành khắp người toàn máu.
Nhóm Sát thủ minh, nhìn một màn trước mắt, nhanh chóng động dung*(thay đổi sắc mặt), trong lòng cũng sợ hãi. Thật may, bọn họ thận theo Ám Dạ Các, bằng không, chỉ sợ kết cục của bọn họ cũng sẽ không khá hơn An tể tướng chút nào đi.
An tể tướng ngã trên mặt đất, cuối cùng bị một đao thống khoái đâm thẳng vào trái tim, vì thế mới đi đời nhà ma…
Sở Khuynh Nguyệt đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này…
Môi mỏng lạnh lùng nâng---
Họ An, ngươi ngàn không nên vạn không nên, không nên dây vào ta! Bằng không, ngươi cũng sẽ không đến mức rơi vào kết cục như vậy!
An tể tướng chết, đám người kia rốt cục cũng nhẹ nhàng thở ra.
Có người lớn mật bước lên :”An tể tướng, hắn đã chết… Sở tiểu thư, chúng ta…”
“Các ngươi?” Sở Khuynh Nguyệt khẽ giương mày lên, cười có chút quỷ dị :”Yên tâm, vạn lượng hoàng kim, ta sẽ cho các ngươi.”
Nghe được lời này, đám người kia hung hăng thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà, vừa mới thở nhẹ một hơi, lại nghe được lời nói tiếp theo của Sở Khuynh Nguyệt :”Vạn lượng hoàng kim, liền giữ lại cho các ngươi xuống địa ngục từ từ hưởng dụng.”