Thiên Tài Cuồng Phi, Cưới Một Được Một

Chương 117: Chương 117: Trận đua ngựa buồn cười 3.




Lúc này, tiểu hắc mã ở dưới mông Lâu Tiêu Tiêu đã hí to một tiếng doạ người, không kiên nhẫn phát ra tiếng phì phì trong mũi.

Mà tiểu bạch mã của Sở Khuynh Nguyệt thì lại đan nìn miếng thịt đang chao đảo trên không kia, nước miếng như chảy dài đến ba ngàn thước.

Thần sắc của Lâu Tiêu Tiêu rốt cục cũng đã dần khôi phục lại, nàng cố điều chỉnh tư thái cao ngạo nhất của bản thân mình.

“Tốt, nên bắt đầu rồi!”

Nàng cứ không tin một con ngựa ngu khờ thì có thể thế nào, muốn thực sự thắng nào thì thật đúng là có quỷ mà!

Dứt lời, Lâu Tiêu Tiêu nhìn về phiá người đang cầm trống ra lệnh đang đứng đó không xa gật đầu.

Người nọ nhận được tín hiệu, tay cầm dùi mạnh tay đánh xuống trống lệnh.

“Đông---“

Chỉ trong chốc lát, tiểu hắc mã nhanh như điện chớp liền muốn chạy vọt ra ngoài.

Nó mau, Sở Khuynh Nguyệt lại càng nhanh hơn.

Sở Khuynh Nguyệt lạnh lùng đảo mắt qua tiểu hắc mã kia, hàn ý lãnh liệt, bắn thẳng về phía tiểu hắc mã.

Chỉ trong lúc nhất thời, tiểu hắc mã mới vừa rồi còn to tiếng hò hét tứ chi liền run lẩy bẩy, nằm sấp trên mặt đất run run.

“Này, ngươi làm cái gì vậy? Đứng lên a!” Lâu Tiêu Tiêu không ngờ sẽ phát sinh ra loại tình huống như vậy, nàng dùng sức đá một cái, kết quả tiểu hắc mã bị đá đến hoảng hốt, hắt mạnh Lâu Tiêu Tiêu đang ở trên lưng bay thẳng ra ngoài…

Bên kia, lại giốn như đang khiêu khích, Sở Khuynh Nguyệt vẫy vẫy tay, khối thịt khô kia lại tiếp tục lay động.

Sở Khuynh Nguyệt lưu loát nhảy lên, nhàn nhã ngồi ở trên lưng tiểu bạch mã.

Vì thế, tiểu bạch mã kia nước miếng chảy dài, nhìn khối thịt khô kia, chậm rãi cuốc bộ, lắc lắc cái mông nhỏ chậm rì rì đi về phía trước.

Trường đua ngựa có người chuyên môn báo cáo tình huống tại hiện trường.

Trước mỗi trận đấu, chuyên môn sẽ chuẩn bị tốt nhất các loại tình tiết để giải thích cho người xem.

Chỉ là, tình huống hôm nay---

Người giải thích kia nuốt một ngụm nước bọt, thật lâu sau, mới vận nội lực, hướng vào bên trong trường đua ngựa nhẹ nói---

“Ngao, quả làm cho mọi người khó thể tin được, ‘Liên Thắng Tướng quân’ Tiểu Hắc sau một tiếng chống lệnh liền đã xảy ra sự cố, trực tiếp hắt văng Lâu tiểu thư đang ở trên lưng rơi xuống đất, rất bạo lực rất kịch tính, quả thực là không đành lòng nhìn đến.”

“Mà suất khí tiểu bạch mã, cái sau vượt cái trước, nó vẫn đang ung dung nhưng bước chân lại cực kỳ mạnh mẽ đi thẳng về phía trước! Đúng vậy, ngươi không có nghe lầm, lão thiên của ta a, trận đấu này thật đúng là có được xem là trận đua ngựa kỳ lạ nhất trong lịch sử của Tây Trạch chúng ta!”

“Tiểu bạch hành động tuy rằng chậm, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến tính hình của trận đấu.”

“Nga, tiểu bạch đã vượt qua vòng thứ nhất, nó sẽ lấy tư thái thế nào để phóng qua chướng ngại vật đây, làm sao tiến vào vòng hai đây? Nữ tử đang ngồi ngay ngắn ở trên lưng ngựa đã cởi bỏ dây nơ, đem miến thịt khô ném lên không trung, nga, tiểu bạch đang nhảy lấy đà!!”

Ngữ khí của người giải thích kia càng lúc càng kích động, sau khi qua cơn kích động mới phát hiện, nhóm người bên ngoài xem tỷ thí, tất cả đều im thin thít.

Lúc này, mặt của tất cả mọi người đều trong trạng thái cực kì quẫn bách.

Không phải chứ? Đây thật là đang đua ngựa? Đùa đi!

Ngay trong lúc Sở Khuynh Nguyệt dẫn dắt tiểu bạch mã chậm rì rì đi về phía trước, Lâu Tiêu Tiêu xoa đầu gối hổn hển từ trên mặt đất đứng lên, nàng nhìn tư thế của Sở Khuynh Nguyệt, vẫn cứ chậm rì rì.

Nàng phẫn hận cắn chặt răng.

Thật đúng là bất thường!! Tiểu hắc hôm nay, rốt cuộc đã ăn phải cái gì a?

Nhưng mà, nàng tuyệt đối không thể để cho bản thân thua được!

Nếu như thua, vậy chẳng những không chiếm được Tuyệt Vương, càng sẽ trở thành chuyện cười của cả trường đua ngựa này.

Bại bởi một con ngựa đần độn…

Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, về sau bảo nàng làm sao sống yên ở Tây Trạch thế nào đây?

Lâu Tiêu Tiêu lại thêm một cước, hung hăng đá vào bụng của hắc mã.

Mà giờ phút này, Sở Khuynh Nguyệt đã cách nàng rất xa, tiểu hắc mã không còn cảm nhận được khí thế của Sở Khuynh Nguyệt nữa, quả nhiên đã bắt đầu đứng lên.

Lâu Tiêu Tiêu lại một lần nữa leo lên trên lưng ngựa, bởi vì không có Sở Khuynh Nguyệt quấy nhiễu, toàn bộ quá trình lại trở nên thuận lợi đến dị thường.

“’Liên Thắng Tướng quân” Tiểu hắc đã đứng lên, làm chúng ta mỏi mắt mong chờ tình thế của trận đấu còn có thể xoay ngược lại không?” Người giải thích kia, lại lần nữa kích động lên tiếng thuyết minh---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.