Độc Âm Nhi cười khổ nói:
- Xem ra không chỉ phải đi mà e rằng cả kinh đô cũng không phải là nơi chúng ta có thể ở được nữa.
Phó Thư Bảo khoác vai Độc Âm Nhi, nói:
- Kinh đô không thể ở, ta và ngươi quay về lãnh địa của Độc Lang Tộc nhé. Chúng ta xây một ngôi nhà trong Vụ Tráo Chiểu Trạch, sau đó ngươi hãy
hoàn thiện Ái Chi Giao của ngươi một chút...
Thời điểm này mà hắn còn có lòng nghĩ tới những chuyện như vậy sao? Độc Âm Nhi không cách
nào hiểu được rốt cục là đại não của nam nhân trước mặt này được tạo
thành từ thứ gì. Nhưng nàng cũng đáp lại bằng một cước lên mu bàn chân
của tên vô lại kia.
Lông mày và mũi Phó Thư Bảo nhíu chặt.
Ầm! Ngay lúc hai người đang ôn tồn khó có được thì đỉnh mật thất địa lao
đột nhiên sụp xuống. Các mảnh đá vỡ rơi xuống, sau đó một thân ảnh khô
gầy đột nhiên hạ xuống. Còn chưa rơi xuống đất, hai luồng kình khí mạnh
mẽ đã đánh thẳng tới Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi.
- Tránh mau!
Phó Thư Bảo đánh ra một chưởng đẩy Độc Âm Nhi ra, cùng lúc đó cũng đánh ra một quyền.
Ầm! Một tiếng trầm trầm vang lên. Kình lực va chạm. Phó Thư Bảo sau khi đẩy Độc Âm Nhi ra cũng không cách nào toàn lực đối công và phòng ngự được
nữa. Cơ thể hắn lập tức bị đánh bay, va mạnh lên tường đá phía sau.
- Phụt...
Cong người bò dậy, Phó Thư Bảo đột nhiên thấy yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
- Bảo ca!
Kêu lên một tiếng bi thiết, Độc Âm Nhi vỗ ra song chưởng. Một đám thổ mâu
từ dưới chân nàng đâm nhanh về phía trước. Cùng lúc đó, sau khi hoàn
thành công kích đặc tính thổ, nàng liền phi thân tới chắn trước người
Phó Thư Bảo.
Răng rắc! Người tới chỉ vung tay một cái nhẹ nhàng, đám thổ mâu đã bị đánh gãy cả, rơi hết xuống mặt đất.
Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi lúc này mới nhìn rõ, người đột nhiên lao xuống đây chính là hoàng đế Tú Lực do Biến Hình Thú giả dạng.
- Bên ngoài loạn thành một đám, đường tới lương đình ở hoa viên bị đánh
gãy, còn may là hai người các ngươi đã mở thông đường tới mộ thất. Trời
không tuyệt đường ta rồi. Ha ha!
Biến Hình Thú cười điên cuồng, gằn giọng nói:
- Ta còn chưa coi là thua. Hiện giờ đúng là cơ hội tốt để giết sạch Tú Lực và ba đứa con của hắn!
- Thật sao?
Phó Thư Bảo nói lạnh lùng:
- Ngươi cho rằng ta sẽ cho ngươi đi qua sao?
- Đi chết đi
Biến Hình Thú đột nhiên chuyển động.
Linh Thú và nhân loại có bất đồng. Nhân loại có trí tuệ, còn có lực lượng
cường đại trợ giúp, nhưng lực lượng này không phải là Lực Sĩ nhân loại
thông qua tu luyện có được, mà là từ Linh Thú Lực Đan, có thể sản sinh
rất nhiều lực lượng rất tự nhiên và cũng rất thuần khiết.
Chỉ
trong giây lát, sát cơ vừa động thì cả gian mật thất địa lao liền tràn
ngập linh năng, so với lực tràng lực lượng của Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi thì còn tinh thuần hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Càng kinh
khủng hơn là năng lượng lực lượng cực kỳ thuần khiết này vừa xuất hiện
thì không khí liền giống như xuất hiện vô số đao nhọn, cứa lên vách đá
bốn phía. Hai người Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi đều có thể dùng lực tràng
lực lượng tạo thành hộ tráo hộ thể, nhưng chỉ cần lộ một phần cơ thể ra
ngoài thì nhất định sẽ bị xay thành một đống thịt vụn.
Linh
Vương, tồn tại siêu nhiên chỉ thấp hơn Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực và
cường đại hơn Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, đây quả thực không phải là đối
tượng mà hai Luyện Lực Sĩ như Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi có khả năng
chống lại.
Chỉ có điều, Phó Thư Bảo tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết.
Phù… Vung tay ném một nắm Bạch Lân Phấn ra, vừa vặn phong bế tuyến đường
xông đến của Biến Hình Thú. Bởi vì không gian mật thất địa lao khá hẹp,
hơn nữa ba cái lực tràng lực lượng kịch liệt va chạm, tạo thành một cơn
lốc vô hình, dưới tình huống gió mạnh quét qua, Bạch Lân Phấn liền bị
thổi bay lên người Biến Hình Thú.
Một đoàn Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa chỉ lớn bằng đầu ngón tay lập tức từ trong lòng bàn tay Phó Thư Bảo kích xạ ra.
Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa có thể xuyên thấu tất cả lực tràng lực lượng, cũng
không chịu bất kỳ sự quấy nhiễu nào, điểm này đã từng thể hiện khi đối
phó với Linh Vương Lý lúc trước.
Đồng dạng là Linh Vương, thực
lực Biến Hình Thú thể hiện ra mặc dù so với Linh Vương Lý còn cường đại
hơn một chút, thế nhưng nó cũng không tránh khỏi vận mệnh bị thiêu đốt.
Phừng…
Chỉ cần một tia lửa nho nhỏ là có thể khiến Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa tác dụng
lên Bạch Lân Phấn rồi, Biến Hình Thú lao đến với tốc độ cao lập tức biến thành một người lửa.
Phừng phừng…
Mật đất đột nhiên trồi
lên tường đất kiên cố vây kín, vừa vặn cắt ngang tuyến đường của “người
lửa”, dưới lực quán tính xông đến, Biến Hình Thú nhanh chóng đâm thẳng
đến bức tường đất.
Phành…
Chấn động kịch liệt phát sinh,
bức tường đất kiên cố lập tức sụp đổ, nhưng Phó Thư Bảo cũng nhờ giây
lát ngăn cản của Độc Âm Nhi mà trốn được vào gian mật thất địa lao bên
cạnh.
Tường đất chính là tác phẩm của Độc Âm Nhi, hai người tâm linh tương thông, phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
- A…
Tiếng hét thảm từ trong miệng Biến Hình Thú, mật thất địa lao chấn động ong ong, run rẩy không ngừng.
Không thể nào tưởng tượng hỗn hợp Bạch Lân Phấn và Xà Tiên Hương đối với Biến Hình Thú lại có tác dụng mãnh liệt như vậy, thế nhưng, giờ phút này,
cảnh tượng phát sinh trước mắt khiến Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi nhìn mà
trợn mắt há hốc mồm.
Dưới Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa, tác dụng tổng
hợp của Bạch Lân Phấn và Xà Tiên Hương, Biến Hình Thú trong nháy mắt đã
bị thiêu rụi, ngã xuống đất, cuộn thành một đoàn.
Trong không khi thoang thoảng mùi khét bị thiêu cháy, từ trong cổ họng của Biến Hình Thú cũng phát ra tiếng kêu gào yếu ớt.
- Nó…
Độc Âm Nhi có chút không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình, hỏi:
- Như vậy là chết rồi sao?
Phó Thư Bảo lại tập trung suy nghĩ, nhìn Biến Hình Thú đang bị ngọn lửa bao trùm bên trong, không dám thả lỏng chút nào.
Chuyện quỷ dị sau đó lại phát sinh, chỉ thấy Biến Hình Thú nằm cuộn mình trên
mặt đất bắt đầu chậm rãi đứng dậy, hai bàn tay đâm vào lồng ngực, trái
phải dùng lực, đoàn hỏa diễm bao trùm lấy nó đột nhiên tách một thành
hai, giống như bị nó lột đi lớp “áo quần” hỏa diễm bên ngoài vậy.
Nếu như Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa cộng với Bạch Lân Phấn có thể giết chết một
Biến Hình Thú cấp Linh Vương, vậy thì nó đã không ở đây mà sớm đã là
truyền thuyết từ lâu rồi.
Lột “hỏa y” ra, thể hình Biến Hình Thú
nhỏ lại còn một phần năm lúc trước, toàn thân đen kịt, cực giống một
quái vật thân mềm hỗn tạp từ rắn và sói. Đầu như sói, cặp mắt hung ác,
răng nanh sắc bén, thân rắn trơn tuột khiến người khác có cảm giác buồn
nôn đến cực điểm.
- Cũng tốt, thân xác thối rữa này ta đã sớm không cần rồi, giết các ngươi, ta sẽ thay bằng túi da của tân hoàng đế!
Thân thể trơn mềm lướt trên mặt đất, thân hình Biến Hình Thú đột nhiên giống như quỷ mị, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Phó Thư Bảo và Độc Âm
Nhi. Mở miệng cắn về phía Phó Thư Bảo. Dường như muốn giết kẻ mạnh nhất
trước vậy.
Phó Thư Bảo bất động, khóe miệng nhếch lên một tia cười vui vẻ.
Rắc rắc….
Một đạo thân ảnh yêu kiều xinh đẹp đột phiên phát sau đến trước, thò tay bắt lấy cổ Biến Hình Thú.
Tiểu Thanh, Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, sớm không đến muộn không đến, nhưng đến rất kịp thời.
Vốn dĩ, sau khi Tiểu Thanh đột nhiên xuất hiện, Biến Hình Thú đã phát hiện, đang lúc muốn rút lui thì lại bị lực tràng lực lượng cường đại vô hình
như gông sắt khóa chặt, gắt gao giữ nguyên thân hình nó tại vị trí. Độ
linh mẫn đột nhiên giảm xuống thấp nhất, làm sao có thể tránh được một
kích của Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực?
Không kịp hô lấy nửa chữ, Tiểu Thanh một tay bắt lấy cổ Biến Hình Thú, một tay thọc vào ngực nó, sau đó kéo ra, một trái tim còn đang đập cứ như vậy rơi vào tay
nàng.
Biến Hình Thú sững sờ nhìn trái tim của nó đang bị Tiểu
Thanh cầm, trong mắt tràn đầy sợ hãi và không cam lòng, nhưng hồi thiên
vô lực, rất nhanh liền gục ngã, cuối cùng hai mắt đóng chặt.
- Chủ nhân, ta tới chậm rồi.