Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 582: Chương 582: Kẻ phản bội




Khu nhà xưởng tinh luyện kim loại Phó Thư Bảo tự nhiên không dám lẻn vào, địa phương trọng yếu nhất, không thể nghi ngờ chính là địa phương phòng thủ nghiêm mật nhất. Hắn quyết định, hay là đi xem chỗ Ngư Nhân tộc cư ngụ, thạch đầu thành trấn một cái.

Tâm niệm vừa động, lực lượng phân thân đã xuất hiện trong thành trấn. Từng tòa phòng ốc thạch đầu đơn sơ xuất hiện trong mắt, phòng xá chỉ được vài cái, thậm chí ngay cả một cái cửa ra hình ra dáng cũng không có. Tất cả trong phòng theo đó ập vào mắt hắn. Trình độ nghèo khó khiến cho người khác phải đắng lòng. Nguyên một đám Ngư Nhân tộc lướt qua người lực lượng phân thân, không ai có được thần sắc vui vẻ, mỗi người đều cau mày, thần sắc trầm trọng. Thân thể của bọn hắn, vô luận là người già hay trẻ nhỏ, thanh niên đều là một vẻ gầy gò, muốn nhìn thấy một tên mập mạp một chút đó là không có khả năng.

Một dân tộc bị nô dịch, bị giam cầm dưới cung điện dưới lòng đất, không cách nào nhìn thấy ánh mặt trời, người của dân tộc này sao có thể vui cười lên được đây? Lại có ai có thể béo tốt lên được đây này?

Chậm rãi đi trên đường, tâm tình của Phó Thư Bảo cũng trở nên trầm trọng. Hắn cũng không phải hạng đại thiện nhân trách trời thương dân cái gì, nhưng mà thấy hiện trạng bi thảm của Ngư Nhân tộc như vậy hắn cũng là phi thường khó chịu dấy, lửa giận trong lòng tự nhiên mà bắt đầu bốc lên...

Trên đường đi, cửa hàng ít tới thương cảm, có bán ra y phục, có bán ra vài con cá gầy ướp muối, mà những người làm ra sinh ý này cũng không phải là Ngư Nhân tộc mà là những thương nhân đến từ bên ngoài. Những thương nhân này dùng ánh mắt khinh thường mà nhìn Ngư Nhân tộc đi qua đi lại, thậm chí có một vài người còn lớn tiếng quát tháo những Ngư Nhân tộc quần áo tả tơi cút ngay. Sắc mặt gian thương, được bọn hắn phát huy tới trình độ vô cùng tinh tế rồi.

"Những thương nhân này xuất hiện ở đây cũng không kỳ quái, Luyện Thánh Y cùng kẻ thủ ác sau màn nô dịch một dân tộc cả vạn năm, nếu như không cho Ngư Nhân tộc bảo đảm được yêu cầu sinh tồn cơ bản nhất thì Ngư Nhân tộc sớm đã diệt vong rồi, bọn hắn cũng không có cách nào thu được Cát Thời Gian. Những thương nhân này, chỉ sợ là được cố ý an bài vào a, những vật dụng thiết yếu đảm bảo sinh hoạt đều là do bọn hắn cung cấp, sau đó liền thu lấy chút lợi lộc Ngư Nhân tộc thu được từ tinh luyện Cát Thời Gian. Kể từ đó, có thể hạn chế được trình độ nảy nở của Ngư Nhân tộc tới mức thấp nhất, từ phương diện này nói lên, bọn hắn sẽ có thể tiếp tục nô dịch Ngư Nhân tộc..."

Phó Thư Bảo thầm nghĩ trong lòng.

Nếu như là lúc bình thường, những gian thương này như thế nào dám khi dễ cả một chủng tộc như vậy chứ? Phó Thư Bảo không nhịn được mà muốn chém mấy đao lên mặt đất, nhưng mà, cuối cùng lại không làm ra bất kỳ cử động nào. Dưới điều kiện tiên quyết là không để lộ hành tung, lại không muốn nhìn cảnh lăng nhục, hắn cũng chỉ có thể lẳng lặng ghi nhớ trong lòng, không dám vọng động. Nhưng mà, lửa giận trong lòng hắn lại yên lặng thiêu đốt lên, càng lúc càng mãnh liệt.

"Đợi một chút..."

Trong khoảng khắc rất đột ngột, nội tâm Phó Thư Bảo đột nhiên trầm xuống.

"Quần áo nơi này cùng đồ ăn sinh hoạt cơ bản đều là do thương nhân ở bên ngoài cung cấp, như vậy, vì cái gì Thiết Sa còn bảo ngày mai lại muốn mang những thứ này xuống đây đây này? Tên kia... gạt ta cùng Hữu Nãi Ngư!?"

Nguyên một chủng tộc bị nô dịch, tất cả mọi người đều gánh chịu đủ loại tàn phá cưỡng bức lao động, dùng tính mạng, mồ hôi và máu bị gian thương bóc sạch, nhưng lại ngoài ý muốn ở thế giới bên ngoài còn một tên sống rất khá giả. Tình huống như vậy, chỉ có thể nói rõ một điều, tên kia không phải là kẻ chuyên trách thu mua đồ đạc gì mà là một tên phản đồ!

Nghĩ tới đây, Phó Thư Bảo thầm lạnh buốt trong lòng.

Lúc Thiết Sa rời đi nói là đi chuẩn bị, hiện tại xem ra cái gọi là chuẩn bị của hắn chính là thừa dịp hắn cùng Hữu Nãi Ngư chưa biết thân phận phản đồ của hắn mà chạy tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội mật báo rồi!

Nếu như không phải hắn sớm ẩn vào nơi này, phát hiện ra tình huống nơi này thì cho dù Luyện Thánh Y không có lập tức ra tay thì hắn và Hữu Nãi Ngư cùng Thiết Sa đi tới đây, cũng chỉ có thể có một cái kết quả, đó chính là tự chui đầu vào lưới!

"Đáng giận! Tên kia, vậy mà còn giả bộ kích động tới rơi lệ trước mặt Hữu Nãi Ngư, ngay cả lão tử cũng xém chút nữa bị tên kia lừa gạt rồi!"

Phó Thư Bảo tự nghĩ diễn kỹ của mình đã đạt tới cảnh giới đại sư rồi, nhưng mà so với Thiết Sa mà nói, thật đúng là quá vụng về rồi.

Đúng lúc này, phương hướng khu nhà xưởng kia đột nhiên truyền đến một tia năng lượng chấn động.

Tốc độ cực nhanh, người đến tựa hồ là cũng cật lực áp chế phóng thích năng lượng, nghĩ muốn yên lặng tới đây.

"Khí tức kia... Không xong! Nhất định là một trong ngũ đại trưởng lão rồi."

Phó Thư Bảo cả kinh trong lòng, không dám dừng lại, quay người bay đi. Tốc độ của lực lượng phân thân không kém, lại không phóng thích ra chút năng lượng nào, so với người đến càng có đủ tiềm năng làm tiềm hành giả hơn nhiều.

Lúc đến đi đường nào, lúc đi Phó Thư Bảo vẫn lựa chọn con đường đó. Lúc đến dùng phương thức gì, lúc rời đi thì vẫn phương thức đó. Hắn hiện tại bức thiết nhất muốn làm một việc, đó chính trước khi Thiết Sa tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội, tiêu diệt hắn!

Hy vọng, còn kịp.

Nói cách khác, tình cảnh của hắn cùng Hữu Nãi Ngư đã rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm!

Ngay tại lúc lực lượng phân thân rời đi, một tia năng lượng phóng thích và chấn động kia đột nhiên phóng đại. Ngay tại vị trí lực lượng phân thân dừng lại lúc trước, không khí đột nhiên bị xé mở ra, một lão già một thân kim giáp lăng không xuất hiện. Thân thể của lão cao lớn, tối thiểu là tới ba mét. Thể trọng của lão, tối thiêu cũng phải trên năm trăm cân. Lực luyện khí chiến giáp trên người tối thiểu cũng có sức nặng tới ngàn cân, một người như vậy, coi như là tường thành thì cũng có thể húc sập được!

Thân phận của hắn, chính là một trong ngũ đại trưởng lão của Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội, Kim Luyện trưởng lão.

- Kỳ quái, rõ ràng cảm ứng được có đồ vật khác thường xâm nhập, như thế lại đột nhiên biến mất đây?

Đứng tại vị trí của lực lượng phân thân, Kim Luyện trưởng lão nghi hoặc mà nhìn bốn phía, tìm kiếm một tia dấu vết để lại khiến cho lão nghi hoặc. Đáng tiếc chính là, bởi vì kịp thời ly khai, lực lượng phân thân đã cùng lão kéo giãn qua phạm vi sinh ra hoài nghi, chặt đứt tâm linh cảm ứng của lão, đồng thời cũng không để lại bất cứ dấu vết gì, hoài nghi của lão thủy chung chỉ dừng lại trạng thái nghi hoặc như lúc ban đầu mà thôi.

Kim Luyện vừa xuất hiện, tất cả Ngư Nhân tộc đang ở trên đường phố đều sợ hãi mà quỳ xuống, đầu mỗi người đều dán sát lên mặt đất, không ai dám ngẩng đầu lên liếc hắn một cái.

Loại uy thế này, loại tư thái cao cao tại thượng này, phải dùng thời gian dài dằng dặc nào bồi dưỡng ra đây? Lại cần bao nhiêu thủ đoạn tàn khốc dưỡng dục ra đây này!?

Bỏ qua tất cả đám người quỳ lạy, càng bỏ qua cảm thụ sự sợ hãi của bọn hắn, Kim Luyện trưởng lão rống lớn lên.

- Kim Chi Hoàn chiến giáp, phân giải! Truy tung!

- Hoa lạp!

Ngay sau tiếng rống của lão, Kim Chi Hoàn chiến giáp trên người lão đột nhiên từ trên thân thể to lớn của lão phân giải ra, "đinh đinh đang đang" một trận mà rơi đầy trên mặt đất. Lập tức, mỗi một mảnh Kim Chi Hoàn chiến giáp lại nhúc nhích lên, biến thành bốn con chó màu vàng, phân biệt hướng bốn phương tám hướng truy xét.

So với Long Lân chiến giáp Phó Thư Bảo luyện chế, Kim Chi Hoàn chiến giáp của Kim Luyện trưởng lão càng thêm cường đại hơn!

Kim Chi Hoàn phân giải thành bốn con chó, trong chớp mắt liền biến mất tại bốn phương tám hướng. Nửa ngày sau, bốn con chó này lại theo đường cũ trở lại, ngưng kết thành một kiện chiến giáp hoàn chỉnh, lần nữa phủ lên người Kim Luyện.

- Kỳ quái... chẳng lẽ ban nãy là ảo giác? Ảo giác như vậy, giống như lúc tu vi của ta còn là Đại Vô Vũ Trụ cảnh giới mới xuất hiện a!?

Trầm mặc cả nửa ngày, Kim Luyện trưởng lão sau khi thu được tin tức đám kim khuyển kia truyền lại, lão cười khổ một tiếng, nói ra.

Hư không lần nữa bị xé mở, lập tức, Kim Luyện bước vào trong cái khe hở kia mà biến mất trên không trung.

Thẳng tới lúc lão rời khỏi, Ngư Nhân tộc trên mặt đất mới thở phào một hơi, chậm rãi mà từ mặt đất đứng lên, yên lặng rời đi.

Một màn này, Phó Thư Bảo cũng không có được chứng kiến.

***********

Ánh trăng mông lung chiếu sáng đại địa, rừng rập phía dưới Tiếp Thiên phong, từng cái hư ảnh quang quái di động, dây dưa lẫn nhau. Gió núi thổi lất phất, thổi qua khu rừng rậm yên tĩnh dưới ánh trăng, phát ra từng tiếng như thanh âm nức nở nghẹn ngào. Giống như vong linh chết đi, đang thấp giọng nguyền rủa cái gì đó.

Lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo lơ lửng ở phía trên khu rừng, cẩn thận quan sát hết thảy biến hóa ở bên dưới. Mỗi một ngọn gió thổi qua, phương hướng của nó, hết thảy đều hiện ra trong óc, được hắn khắc ghi lại. Mỗi điểm không khí biến hóa, hắn cũng lẳng lặng ghi lại trong đầu. Cẩn thận, không bỏ qua một chi tiết nào như vậy chính là chỉ vì muốn tìm ra Thiết Sa, đem hắn giết đi!

Từ cung điện dưới lòng đất đi ra, Phó Thư Bảo chỉ bằng vào chỗ địa hình trong địa đồ kia mà đã đoán ra được con đường Thiết Sa cần phải đi để tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội. Lúc này, đã được một lúc rồi, nhưng mà thân ảnh Thiết Sa vẫn không có hiện ra trong tầm mắt của hắn.

"Người kia chẳng lẽ đã tới trước ta một bước, đã tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội rồi?"

Trong chờ đợi, tâm tình Phó Thư Bảo trở nên trầm trọng lên.

Đúng lúc này, một theo thanh âm "sột sột soạt soạt" theo gió truyền tới. Đạo thanh âm này cơ hồ cực kỳ nhỏ bé, khó lòng phát hiện ra, nhưng mà hiện tại lực lượng phân thân cũng đã là Đại Vô Vũ Trụ chi lực cảnh giới, đối với loại thanh âm này không thể không nắm được.

Chậm rãi tiến vào tầm mắt, đúng là Thiết Sa hắn cần chặn giết.

Thiết Sa đến cũng không phải một thân một mình, cùng với hắn còn có một nữ tử với dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp. Dưới chân Thiết Sa không có bất kỳ thanh âm nào phát ra, tiếng bước chân lực lượng phân nghe được chính là tiếng bước chân của nữ tử kia.

- Thiệt là, đêm hôm khuya khoắt rõ ràng lại cùng nhân gia tới nơi này, đầu óc của chàng bị hồ đồ rồi sao?

Đang nói chuyện, nữ tử kia lại đột nhiên dừng bước, không bước thêm nữa.

- Được rồi, bổn cô nương không còn kiên nhẫn nữa rồi, ngươi lại không nói cho ta nguyên nhân gì mà muốn mượn Thông hành kim bài của ta để tiến vào Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội ta liền không đi.

- Bà cô nãi nãi của tôi ơi, thời gian cấp bách a, nàng...

Thiết Sa lộ ra thần sắc quẫn bách, nhưng có thể nhìn ra được ánh mắt của hắn tràn ngập hương vị dâm dục. Hắn cùng nữ nhân kia quan hệ ra sao, nói ra cũng không phải là đơn giản rồi.

- Vẫn không nói? Vậy thì bổn cô nương liền trở về.

Nữ tử nhân loại lại lên tiếng nói, quả thực là xoay người lại muốn rời đi.

- Đứng lại!

Thanh âm của Thiết Sa liền trở nên nghiêm nghị.

- Uyển Dung, ta không nói với nàng là muốn tốt cho nàng, chẳng lẽ nàng còn không rõ sao?

- Dừng!

Nữ tử gọi là Uyển Dung kia trở nên khinh thường, nói.

- Thiết Sa ngươi là dạng người gì ta há còn không rõ sao? Ngay cả tộc nhân của ngươi ngươi cũng có thể phản bội, đổi lấy tự do cùng vinh hoa phú quý, trong lòng ngươi ta há là cái gì? Ngươi không nói ra ta cũng tự biết mình, lúc cần thiết, ngay cả ta ngươi cũng sẵn sàng bán đứng! Vẫn là câu nói đó, nói cho ta biết chân tướng, không nói ta liền trở về, muốn mượn dùng Thông hành kim bài của ta tiến vào Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội, không có cửa đâu!

- Khắp cái Thánh đảo này, chỉ có mỗi nàng là người duy nhất thay Luyện Thánh Y tổng hội trưởng làm "bà mối", cũng chỉ có nàng là có được Thông hành kim bài không chút trở ngại mang ta vào, mà Thông hành kim bài của ta lại có rất nhiều hạn chế, chỉ có thể nhìn thấy một trong ngũ đại trưởng lão mà thôi. Nhưng mà, nếu ta đem tình báo nói cho một trong ngũ đại trưởng lão biết mà nói... ta tìm ai đi mà tranh công đây? Sự tình trọng yếu như thế, vinh hoa phú quý trong tầm tay như thế, chẳng lẽ nàng không thể dàn xếp một chút được sao? Về sau ta sẽ không bạc đãi nàng đâu!

- Ách, vậy thì ta càng muốn nghe, nói cho ta biết đi! Là tình báo trọng yếu như thế nào mà ngay cả ngũ đại trưởng lão chàng cũng đều muốn bỏ qua một bên?

Thiết Sa trầm mặc nửa ngày sau mới thở dài một hơi, nói.

- Được rồi, nàng thật sự muốn biết sao? Ta nói, nàng đừng hối hận là được.

Uyển Dung cười nói.

- Ta mới không hối hận đây này, nói mau a!

- Tiếp dẫn chi thuyền đã xuất hiện, hơn nữa, công chúa Ngư Nhân tộc ta cùng một Thứ Thần cường giả đã tới Thánh đảo, ta...

Thiết Sa đem chân tướng đơn giản nói ra một lần.

- Cái gì? Chúng ta mau mau tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội a! Tình báo như vậy, tin tưởng rằng Luyện Thánh Y sẽ trả một cái giá rất lớn đấy! Chàng thật đúng là kẻ may mắn, rõ ràng gặp được loại chuyện tốt này.

Uyển Dung khanh khách cười, phảng phất như đã thấy một tòa kim sơn chất trước mặt, chờ nàng tới lấy đi vậy.

- Đi thôi.

Thiết Sa thoáng nở một nụ cười nhàn nhạt.

Uyển Dung vội vàng qua người Thiết Sa, chưa chạy được hai bước thì một thanh đao nhọn từ sau lưng xuyên ra lồng ngực nàng. Máu tươi tanh nồng như suối phun ra, hướng ra ngoài mà phun ra.

- Ngươi...

Quay đầu lại, Uyển Dung kinh ngạc mà nhìn Thiết Sa, không thể tin được đây lại là sự thật.

Thiết Sa nhe răng cười nói.

- Được rồi, nàng không cần phải hối hận, tình báo như vậy chỉ có hai người được phép biết, một là ta, hai là Luyện Thánh Y tổng hội trưởng. Người khác biết, ta đều phải giết, bởi vì, một khi tộc nhân của ta biết được, vô luận là ta có giải thích như thế nào thì cũng không thu được sự tha thứ của bọn hắn, bọn hắn thậm chí còn truy sát ta, mà một khi mất đi thân phận liên lạc với tộc nhân, giá trị lợi dụng của ta trước mặt Luyện Thánh Y tổng hội trưởng sẽ mất đi... Xin lỗi rồi, nữ nhân của ta.

Thi thể Uyển Dung ầm ầm ngã xuống mặt đất, hai mắt của nàng vẫn còn trợn lên, chết không nhắm mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.