Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 94: Q.6 - Chương 94: Cùng vui cùng vui, sớm sinh quý tử




“Tiểu Tĩnh, không nên suy nghĩ bậy bạ. Chỉ có người xấu mới chết, muội lương thiện, đáng yêu như vậy nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”

“Thật sao?” Đoan Mộc Tĩnh không tự tin hỏi lại.

“Đương nhiên! Chúng ta đều là những người lương thiện, đều sẽ sống lâu, có khi lại giống lão lão tổ tông, sống trên vạn năm!”

Dưới sự cuốn hút từ lòng tự tin của Tiểu Mặc, tâm tình Đoan Mộc Tĩnh dần dần tốt trở lại, hai đứa trẻ con và một thú sủng tiếp tục câu chuyện tương lai của mình.

Phòng luyện đan.

Vân Khê ngày đêm nghiên cứu độc tính rốt cuộc cũng có phát hiện mới.

“Nếu ta đoán không sai, loại độc này được chế ra từ một loại độc khác, phối chế giải dược của một loại độc này cũng không khó, nhưng nếu như loại độc ban đầu của nó xuất hiện, vậy thì rắc rối rồi.”

Long Thiên Tuyệt và Đoan Mộc Hùng đứng hai bên trái phải, khó hiểu nhìn về phía nàng.

“Loại độc ban đầu có tên là Mê băng vụ, tên nghe thì không có gì nhưng độc tính lại rất ác liệt. Theo hiểu biết của ta, loại độc dược này đứng hàng thứ nhất về độc tính trong tất cả các loại độc dược, độc tính của nó còn mạnh mẽ, kinh khủng hơn so với Đoạn trường thảo, Hạc đỉnh hồng. Người nào mà tiếp xúc với loại độc này sẽ không chết ngay lập tức nhưng lại nửa sống nửa chết… Chuyện thống khổ nhất của đời người chính là muốn chết mà không chết được.” Vân Khê suy tư, không biết nghĩ đến cái gì, thần sắc từ từ khác thường.

“Chẳng lẽ không có giải dược? Ngay cả Tru Tiên đan cũng không giải được?” Long Thiên Tuyệt nói.

Vân Khê lắc đầu: “Tru Tiên đan cũng không giải được độc này, trừ phi là…”

“Là cái gì?” Đoan Mộc Hùng hỏi.

“Trừ phi là đan dược cao cấp nhất trong truyền thuyết, hơn cả Tru Tiên đan – Tạo Hóa đan!”

Long Thiên Tuyệt và Đoan Mộc Hùng nhất thời im lặng, Long Thiên Tuyệt hiểu rất rõ sự khó khăn khi bào chế Tru Tiên đan, lúc trước bọn họ mất rất nhiều công sức mới có thể thu đủ trăm loại dược liệu, hiện tại, cấp bậc của Tạo Hóa đan còn cao hơn, có thể thấy quá trình bào chế sẽ có bao nhiêu khó khăn.

“Mê băng vụ? Tạo Hóa đan?” Tiểu Phượng hoàng đột nhiên hiện thân, gia nhập vào giữa mấy người, nói: “Vân Thanh Uyển phái ra nhiều cao thủ Nội tông như vậy, lại không tiếc lấy ngư dân thử độc, mục đích của ả là gì? Ta từng xem qua sách có nói về Mê Băng vụ, trong sách viết, Mê băng vụ là một loại kịch độc nhưng đồng thời cũng là một loại dược liệu tốt để bảo tồn thi thể…”

Nói tới đây, nó đột nhiên xù lông chim, run run, “Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Nhất định là vì chuyện khác, nhất định là vì chuyện khác…”

Nhìn thấy biểu hiện khác thường như vậy, hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt cũng đoán ra, đồng tình nhìn về phía bà.

Chờ đợi vạn năm lại chỉ nhận được kết cục tuyệt vọng này, bà ấy sao chịu nổi?

“Ông ta cũng chưa hẳn đã chết, nếu như ông ta đã chết, hẳn là Tông chủ sẽ không lo lắng tìm kiếm giải dược của mê băng vụ như vậy.”

Lời nói của Vân Khê làm cho đáy lòng Vân Huyên lại dấy lên hy vọng: “Ngươi nói đúng, Vân Thanh Uyển hao tổn tâm cơ như vậy nhất định là vì muốn cứu người. Ngày đó, bản thân Tiêu Dao bị trọng thương, ta cố ý tiến vào tế đàn Thiên Ma, hái Ma tâm liên cho chàng, chỉ tiếc ta thất bại. Không có Ma tâm liên, không biết thương thế của Tiêu Dao sẽ thế nào, chàng có thể…”

“Vậy là tốt rồi! Muốn luyện chế Tạo Hóa đan, Ma tâm liên là một loại dược liệu không thể thiếu.” Vân Khê nói.

“Thật tốt quá!Vậy nhất định ngươi phải giúp ta luyện chế Tạo Hóa đan!” Vân Huyên mừng rỡ như điên.

Vân Khê khiêu mi, không trực tiếp đồng ý với bà ta, “Luyện chế Tạo Hóa đan nói dễ hơn làm. Trước mắt vẫn nên luyện chế giải dược, cứu ngư dân và Thần Long trước đã.”

Ngay tại lúc mấy người Vân Khê thương lượng giải độc như thế nào, Đoan Mộc gia chủ nghênh đón một vị khách không mời mà đến.

“Tông chủ, thỉnh ngài minh giám, những cao thủ Nội tông đều bị Vân Khê giết chết, tại hạ bị uy thế của nàng bức bách mới phải cúi đầu thuận theo nàng.”

Đoan Mộc gia chủ cẩn thận nhìn sắc mặc của Vân Thanh Uyển, cẩn thận trả lời.

Vân Thanh Uyển híp mắt, lộ ra vài phần tức giận: “Lại là Vân Khê! Sao ả ta có thể đến đây? Là ngươi tiết lộ tin tức cho ả?”

“Tại hạ tuyệt đối không dám! Là chính Vân Khê tự tìm đến, nghe nói là vì phát hiện ngư dân ở vùng Đông Hải có dấu hiệu trúng độc, theo manh mối tìm được đến nơi này, hiện giờ bọn họ đang nghiên cứu độc mà ngư dân trúng phải, hơn nữa còn muốn chế tạo giải dược.”

“Nghiên cứu chế tạo giải dược?” thần sắc Vân Thanh Uyển bỗng dưng thay đổi, “Sao ta lại quên Vân Khê chính là cao thủ luyện đan chứ, có thể nàng sẽ luyện chế được giải dược của mê băng vụ. Ngươi nghe kĩ cho ta, từ giờ trở đi, mỗi giây mỗi khắc phải theo dõi nhất cử nhất động của Vân Khê, một khi thấy gió thổi cỏ lay lập tức báo cho ta, biết chứ?”

Tâm tư Đoan Mộc gia chủ xoay chuyển rất nhanh, nhanh chóng hiểu rõ dụng ý của Tông chủ, hắn giả bộ thưa dạ, gật đầu nói: “Xin Tông chủ yên tâm, tại hạ nhất định sẽ theo dõi chặt bọn họ, tùy thời báo lại cho ngài.”

“Ừ, nếu như bọn họ muốn dược liệu đặc biệt nào đó, ngươi cũng phải mau báo cho ta biết, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm tới cho bọn họ.”

“Dạ, tại hạ ghi nhớ.”

“Bây giờ ngươi lập tức đi xem bọn họ cần những dược liệu nào.”

“Dạ” Đoan Mộc Gia chủ âm thầm kinh ngạc, giải dược Tông chủ thực sự muốn nhận được đến tột cùng là vì cái gì? Vì muốn nhận được giải dược, chuyện những cao thủ Nội tông Vân tộc bị giết cũng không truy cứu. Không dám hỏi nhiều, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng.

Phòng luyện đan, Vân Khê tính toán những dược liệu cần dùng.

“Những dược liệu này, Đan học viện cùng Đan minh có thể cung cấp được, duy chỉ có ba dược liệu đó có chút phiền phức, sợ là cần một chút thời gian tự mình đi lấy. Sợ là cần hao phí không ít thời gian, cũng không biết Thần Long cùng những thôn dân này có thể chịu đựng được không.”

“Không sao, nàng đem dược liệu đặc thù cặn kẽ viết đi, ta để cho người Lăng Thiên Cung ngồi Thần Long đi lấy, tin tưởng có thể giảm bớt không ít thời gian.”

Đoan Mộc Hùng nghe hai vợ chồng nói, không khỏi kinh sợ, cả Long Tường đại lục chỉ sợ cũng chỉ có vợ chồng bọn họ mới có thể làm được chuyện như vậy.

Lấy dược liệu, cưỡi Thần Long,thật là oai phong?

Ngoài cửa, tiếng gõ cửa vang lên, nguyên lai là Đoan Mộc Gia chủ đi tới phòng luyện đan.

Đoan Mộc Hùng đón gia chủ, Long Thiên Tuyệt nhanh chóng ẩn thân, đứng một bên, đánh giá Đoan Mộc Gia chủ.

“Vân cô nương, giải dược nghiên cứu thế nào rồi? Độc của những người dân này, có thể giải được không?” Đoan Mộc Gia chủ hỏi.

Vân Khê nhìn hắn, nói: “Có thể, chẳng qua vài dược liệu có chút phiền phức.”

Đoan Mộc Gia chủ chủ động nói: “Trong phủ của ta cất dấu có ít dược liệu trân quý, nếu như Vân cô nương cần những dược liệu này, nói cho ta biết, ta nhất định trong thời gian ngắn nhất đem dược liệu tới.”

Vân Khê đưa cho hắn danh sách dược liệu mới viết, nghe hắn nói như thế, nàng dĩ nhiên cầu còn không được, trực tiếp đem việc tìm kiếm dược liệu giao cho hắn: “Vậy làm phiền Đoan Mộc Gia chủ, bất quá phía trên này có ba vị dược liệu khó có thể tìm được……”

Không đợi nàng đem nói cho hết lời, Đoan Mộc Gia chủ giành nói: “Vân cô nương cứ việc yên tâm, chuyện dược liệu cứ để ta lo.”

Vân Khê đáy lòng hơi kinh ngạc, nhưng không hỏi, đợi Đoan Mộc Gia chủ rời đi, Long Thiên Tuyệt một lần nữa hiện thân: “Hỏi cũng không hỏi là ba dược liệu kia, hắn liền đáp ứng…… Khê Nhi, nàng ở đây chuẩn bị luyện đan, ta đi xem một chút.”

Vân Khê gật đầu đồng ý, phản ứng Đoan Mộc Gia chủ, đúng là rất kỳ hoặc. Lấy quan sát nàng đối với Đoan Mộc Gia chủ, hắn tuyệt đối không phải là một người nhiệt tình như vậy, nếu hắn thấy không có lợi, hắn căn bản sẽ không đi làm, hiện tại như thế tích cực chuẩn bị dược liệu, sau lưng chắc chắn có vấn đề.

Vân Thanh Uyển vẫn chờ ở thư phòng, thấy Đoan Mộc Gia chủ quay lại, nàng vội vàng hỏi tới: “Thế nào? Bọn họ nghiên cứu ra giải dược không?”

“Đã nghiên cứu ra, bọn hắn đang chuẩn bị nguyên liệu để luyện đan. Đây là danh sách dược liệu.” Đoan Mộc Gia chủ cung kính đem danh sách dâng lên.

Vân Thanh Uyển nhìn lướt qua, tầm mắt nàng xẹt qua ba loại dược liệu cuối cùng, nàng khẽ cau mày: “Xem ra, bổn tọa phải tự mình đi một chuyến đến Vạn Trượng nhai (Vực Vạn Trượng), ba loại dược liệu này chỉ có ở đó mới tìm được.”

Nói xong, nàng xoay người muốn đi, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, xoay người lại, hừ nhẹ: “Ngươi tốt nhất nên giữ vững lập trường cùng thân phận của mình, không nên quên, người Đoan Mộc Gia tộc đã từng phản bội cấm kỵ nhất tộc, nếu bọn họ biết chân tướng sự tình, ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội đứng trước mặt bổn tọa sao?”

Đoan Mộc Gia chủ cả người chấn động, cả người thật giống như đông cứng. Nàng rốt cục vẫn phải nhớ chuyện Nội tông cao thủ bị giết, đây là đang cảnh cáo hắn.

Hai chữ phản bội, giống như là một thanh đao kề trên cổ hắn tùy thời có thể rơi xuống, lấy tánh mạng của hắn.

Hắn vừa muốn đề phòng Vân Khê, không để cho nàng biết chuyện này, một mặt lại bị Vân tộc ức hiếp, để tránh bọn họ đem chuyện này lộ ra ngoài, làm cho người Đoan Mộc Gia tộc chịu tai họa.

Hắn cảm giác mình bị ép ở giữa, tiến thối lưỡng nan.

Vân Thanh Uyển nói xong, xoay người rời đi

Đoan Mộc Gia tộc từng phản bội cấm kỵ nhất tộc? Long Thiên Tuyệt đứng ngoài cửa, chính mắt thấy tông chủ rời thư phòng, hắn đã bị kinh ngạc.

Đầu tiên là sự xuất hiện của tông chủ làm cho hắn kinh ngạc, có thể làm cho tông chủ tự mình tới, có lẽ đúng như Vân Huyên suy đoán, tông chủ muốn nhận được giải dược, hơn phân nửa là vì Đinh Tiêu Dao.

Tiếp theo, lời tông chủ nói…, để cho hắn thất kinh.

Đoan Mộc Gia tộc từng phản bội cấm kỵ nhất tộc, chẳng lẽ, năm đó cao thủ Vân Huyễn điện có thể tìm được chỗ ẩn thân của cấm kỵ nhất tộc, là người Đoan Mộc Gia tộc mật báo, bán đứng bọn họ?

Nghĩ đến khả năng này, ánh mắt Long Thiên Tuyệt bỗng dưng thâm trầm xuống, xoáy lên một cổ nước xoáy.

Nếu không phải cấm kỵ nhất tộc phát sanh biến cố, Khê Nhi cũng sẽ không gặp nhiều tai họa như vậy, sẽ không chia lìa cha mẹ cùng huynh trưởng, đây hết thảy cũng là Đoan Mộc Gia tộc ban cho!

Tuyệt đối không thể tha thứ!

Ánh mắt của hắn càng ngày càng ảm, hơi thở trầm thấp bao phủ hắn, cả người hắn như sát thần.

Long Thiên Tuyệt cũng không có nói việc này nói Vân Khê, Vân Khê chuyên chú chuẩn bị luyện đan, không tới hai ngày, nàng cần chuẩn bị đầy đủ dược liệu.

Vân Khê mời tất cả mọi người Đoan Mộc gia tộc tới xem, công khai luyện chế đan dược.

Hiện trường tấp nập, tất cả cao thủ Đoan Mộc Gia tộc tụ tập đến hiện trường, so với Tân Tú tỷ võ còn náo nhiệt hơn, hoành tráng hơn.

Vân Khê vốn không muốn công khai luyện chế đan dược, đông người náo loạn như vậy có thể ảnh hưởng tới quá trình luyện đan, nhưng ngoài dự liệu chính là, Long Thiên Tuyệt rất tán thành chuyện này, hơn nữa còn muốn nàng hướng Đoan Mộc gia chủ yêu cầu, người Đoan Mộc Gia tộc đều phải đến hiện trường quan sát, không ai được vắng mặt, như thế mới có thể thấy Đoan Mộc gia tộc tôn trọng việc luyện đan này

Đoan Mộc Gia chủ cũng có quyết định của chính mình, muốn mời Vân Khê công khai luyện đan, thứ nhất để cho luyện đan sư của gia tộc xem xét, thứ hai là để tông chủ âm thầm quan sát, đối với yêu cầu của Vân Khê, hắn không do dự, nhanh chóng đáp ứng, chỉ cho là nàng coi trọng hư vinh, hy vọng có thể nhận được chú ý của nhiều người.

Hiện trường luyện đan, theo quá trình luyện đan của Vân Khê càng ngày càng náo nhiệt

“Vân cô nương không hổ là nguyên lão trẻ tuổi nhất Đan minh, tài nghệ luyện đan xuất thần nhập hóa, hôm nay có thể có may mắn tận mắt nhìn thấy, không có gì còn tiếc nuối.”

“Lần trước Vân cô nương ở Đan minh luyện chế Tru Tiên đan, đó mới gọi rung động! Lúc ấy tất cả Luyện Đan Sư của Đan minh nhìn chăm chú, cảm thấy không bằng, thử hỏi trên đời này trừ Vân cô nương, còn ai có thể luyện chế ra Tru Tiên đan chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết?”

“Đáng tiếc hôm nay luyện chế chẳng qua là Giải dược……”

“Chớ coi thường Giải dược, nó không giống đan dược bình thường, đan dược do Luyện Đan Sư đẳng cấp cao luyện chế hiệu quả bất đồng. Ngươi nhìn xem, Vân cô nương luyện chế được Giải dược, nhất định là độc nhất vô nhị.”

“Thần kì như vậy? Không phải là Giải dược bình thường, chẳng lẽ còn có thể biến thành tiên đan?”

“……”

Đám người sôi sục.

Tiểu Mặc đi theo Đoan Mộc Tĩnh, ngồi lẫn trong đám người, nghe mọi người bình luận,có chút tự hào.

“Tiểu Mặc ca ca, Vân di thật là lợi hại, tất cả mọi người đang bàn luận về nàng!” Đoan Mộc Tĩnh sùng bái nói.

“Chờ ta sau này thành luyện khí sư cao cấp, Tiểu Tĩnh tới quan sát ta luyện khí nha.”

“Ừ, muội nhất định sẽ tới, Tiểu Mặc ca ca cố gắng lên!”

Hai đứa bé bèn nhìn nhau cười.

Bọn nhỏ nhìn Đoan Mộc Tĩnh hâm mộ, từ trước bọn chúng không nhìn trúng Đoan Mộc Tĩnh, cô lập bé, không chơi với bé. Hiện tại cô bé biến hóa nhanh chóng, chẳng những đánh bại Đoan Mộc Nịnh Nhi, thắng được Tân Tú tỷ võ, còn là bằng hữu của Long thái tử cùng Long gia Tiểu công tử. Nói không chừng cô bé có thể được gia chủ thu làm đệ tử thân truyền, trở thành người thừa kế gia chủ.

Tựa hồ tất cả chuyện tốt đến trên người của bé, bé không khỏi quá mức may mắn đi?

Đoan Mộc Gia chủ ngồi ở trong đám người, ngó xung quanh, có chút thấp thỏm bất an.

Tông chủ đã tới hiện trường sao? Vì sao hắn không phát hiện được?

Bên trong phủ ầm ầm, bên ngoài phủ yên tĩnh có chút dị thường.

Dựa vào trực giác lăn lội trên giang hồ nhiều năm, Đoan Mộc Gia chủ cảm giác được chuyện này có chút không đúng, hướng Tạ trưởng lão bên cạnh ngoắt ngoắt tay: “Đi bên ngoài phủ xem một chút, có cái gì tình huống, lập tức hướng ta hồi báo.”

“Dạ, gia chủ.” Tạ trưởng lão lên tiếng, hướng ngoài cửa đi tới.

Tạ trưởng lão rất nhanh đi tới cửa phủ, ngoài cửa im ắng, chỉ nghe thấy tiếng lá rơi xào xạ. Trong ngày thường, ngoài cửa người đi đường mặc dù không nhiều lắm, nhưng vẫn có ít người qua lại, hôm nay ngay cả một bóng người cũng không thấy.

Gia chủ dự cảm quả nhiên là đúng, ngoài phủ quá an tĩnh, an tĩnh rất không bình thường.

“Các ngươi ở chỗ này nâng cao tinh thần, hãy nhìn cho kỹ, một khi phát hiện có cái gì dị thường, lập tức phát ra đạn tín hiệu báo động trước, biết không?” Hắn phân phó hai gã thủ vệ ngoài cửa.

“Dạ, Tạ trưởng lão.”

“Ta đi phía trước xem xét một chút.” Tạ trưởng lão là người cẩn thận, cũng là bởi vì thế nên mới được gia chủ trọng dụng, hắn không yên lòng, quyết định đi điều tra

Vù vù tiếng gió, Tạ trưởng lão bước chân đi trên đường, cửa hàng hai bên đường đóng cửa. Không có một bóng người chỉ có tiếng lá rơi.

Chuyện gì xảy ra?

Đang do dự,thấy bên đường một tửu lâu mở cửa, Tạ trưởng lão theo bản năng nắm chặc bội kiếm bên hông, thấy có một nữ tử từ bên trong đi ra, một thân xiêm y màu đỏ, trang phục bán quán, nàng xách một cây chổi, bắt đầu quét dọn.

Tạ trưởng lão thấy là nữ tử, cho nên buông lỏng cảnh giác, cất bước đi về phía trước hỏi: “Vị cô nương này, hôm nay tửu lâu làm sao đến bây giờ còn chưa mở cửa? Hơn nữa, lão phu chưa từng thấy qua cô nương, cô nương mới tới tửu lâu làm việc sao?”

Nàng kia không để ý đến hắn, lắc thân, vòng qua hắn, hướng nơi khác quét dọn.

Bị bỏ qua như thế, Tạ trưởng lão hơi có chút tức giận, đi lên mấy bước, lần nữa hỏi tới: “Cô nương, lão phu đang hỏi lời của ngươi, làm sao ngươi không trả lời?”

Nàng kia vẫn không không để ý, hai đầu lông mày tự có một cổ anh khí không ngừng thoáng hiện, Tạ trưởng lão nổi giận, đột nhiên đưa tay, kéo lấy ống tay áo nàng: “Ngươi điếc à?”

Ai ngờ, nàng kia đột nhiên hô to lên: “Có ai không, vô lễ với a! Lão đầu nhi Đoan Mộc Gia tộc đùa bỡn lưu manh ——”

Tạ trưởng lão không ngờ tới, cô nương này đột nhiên hô lớn, hơn nữa…… Lão lưu manh?

Hắn sống hơn nửa đời người, còn chưa từng chịu sỉ nhục như vậy, tức giận, đang muốn phát tác, lúc này, cả con đường cái đột nhiên ồn ào lên, một cửa sổ bị đẩy ra, có đủ loại hình dạng người, cầm trong tay chổi, gạch,dao chặt thịt, hướng hắn đánh tới.

“Đánh chết lão lưu manh!”

“Ném chết hắn!”

“Chiếm tiện nghi của phu nhân ta, còn muốn sống đi ra ngoài? Cửa nhỏ cũng không có! Các người đập hắn cho ta!”

Một nhóm người cùng vũ khí, xung phong liều chết xông lên.

Tạ trưởng lão tức giận, một đám đám ô hợp, cũng dám ở trước mặt hắn khiêu chiến?

“Hết thảy cút ngay cho lão phu!” huyền khí mạnh mẽ từ trên người hắn thoát ra, một lớp sóng tiếp theo một lớp sóng, cuồn cuộn chạy chồm.

Mọi người lui về sau hơn mười bước.

Nói như thế nào, cũng là trưởng lão của một gia tộc, há lại dễ dàng bị vây đánh như vậy?

Tạ trưởng lão cười lạnh, liếc đám người, khóe miệng cong còn chưa đạt tới điểm cao nhất, đột nhiên trên bầu trời bên trái xuất hiện thần long, gào thét hí dài, bên phải, cũng có một con thú, hình dáng có chút quái dị, đến gần mới phát hiện, nguyên lai là một con Côn Bằng!

A? Thần thú?!

Tạ trưởng lão hít vào thở ra một hơi, lập tức hiểu được, đám ô hợp này không phải là dân chúng bình thường, bọn họ rõ ràng có chuẩn bị mà đến!

Hắn liên tục lùi mấy bước, đột nhiên, phía sau hắn, một tiếng ầm vang, một con thú khổng lồ từ trên không trung rơi xuống, trấn động cả con đường.

Chỉ một thoáng, Tạ trưởng lão cả người bị ba thú sủng vây quanh, trên bầu trời, mặt đất, trên dưới chừng cũng bị bao vây.

Hai mắt hắn mở to, kèm theo một tiếng xé rách cổ họng, ba thú sủng nhất tề xông lên, vây đánh!

Bùm bùm ——

Thảm thiết cùng cực!

Bên ngoài vòng chiến, “Bách tính ” vây xem rối rít đồng tình lắc đầu, sớm biết để cho bọn họ vây đánh thật tốt, bọn họ so với ba thú sủng “Ôn nhu” hơn nhiều, hắn hết lần này tới lần khác đều không nên xuất hiện, vậy thì không thể làm gì khác hơn là để cho ba thú sủng tới chào hỏi hắn.

Hồng y nữ tử bỏ khăn trên đầu xuống, nói với mọi người: “Được rồi, tất cả mọi người đều đi đi, ai ở chỗ nào thì về vị trí đó, chúng ta còn phải tiếp tục ôm cây đợi thỏ.”

Trong đám người, có một thiếu niên anh tuấn đi ra, đưa tay giúp nàng sửa sang đầu tóc, cười tủm tỉm nói: “Song nhi, chuyện như vậy hay là đổi lại để Băng hộ pháp làm đi. Ngươi bây giờ phải cẩn thận, trong bụng của ngươi nói không chừng đã có tiểu công chúa, cẩn thận nha.”

Dứt lời, lập tức mọi người được cười một trận.

Bách Lí Song hai má nhiễm sắc hồng, tức giận trừng hắn. Bọn họ lúc này mới thành thân mấy ngày, nơi nào nhanh như vậy? Hắn vừa nói như thế, chẳng phải là càng thêm chọc người mơ màng, cho là bọn họ rất chăm chỉ làm chuyện kia sao?

“Tại sao phải để cho Băng Băng tới? Băng Băng nhà ta nói không chừng trong bụng cũng đã có, các ngươi muốn hại chết tiểu Băng Băng nhà ta sao?” Dung Thiếu Hoa bất mãn trợn mắt, hắn vô tội nhìn về phía người trong lòng của mình.

Băng hộ pháp đen mặt, hai má hơi phiếm hồng.

Người này thật sự quá ghê tởm, đối với nàng trêu đùa coi như xong, bây giờ còn nói loại chuyện này làm cho người ta mơ màng…, sau này làm sao nàng có thể đặt chân đến Lăng Thiên Cung?

“Thì ra là các ngươi cũng nhanh như vậy? Chúc mừng chúc mừng a!” Long Thiên Thần nhẹ nhàng cười, chúc mừng bọn họ.

“Cùng vui cùng vui!” Dung Thiếu Hoa hoàn lễ.

Bách Lí Song cùng Băng hộ pháp hai người liếc mắt nhìn nhau, nhất tề hắc tuyến rơi xuống.

Không có chuyện gì, từ trong miệng bọn họ, giống như thật là có rồi.

“Kính nhờ, hài tử làm sao nhanh chóng có được như vậy? Ta cùng Thiên Tầm ngày đêm cố gắng, đến bây giờ còn không có tin tức đâu, các ngươi mỗi ngày chỉ trao đổi tình cảm một chút, một còn không có chính thức thành thân, làm sao có thể nhanh hơn chúng ta?”

Bạch Sở Mục khinh bỉ nhìn Long Thiên Thần cùng Dung Thiếu Hoa, ngữ khí khinh người, mọi người hướng ba nam nhân quăng ánh mắt khác thường.

Lời nói của hắn trấn động quá lớn.

Cái gì gọi là trao đổi tình cảm? Long Thiên Thần cùng Bách Lí Song hai người nhất tề đen mặt.

Cái gì gọi là không có chính thức thành thân? Dung Thiếu Hoa cùng Băng hộ pháp hai người đồng thời thay đổi sắc mặt.

Cái gì gọi là ngày đêm cố gắng? Long Thiên Tầm xấu hổ hận không có cái lỗ nẻ nào để chui vào

Duy chỉ có Bạch Sở Mục một người hết sức dương dương đắc ý, nhìn xem, các ngươi ai cũng kém hắn, mỗi ngày sống rất có tư vị!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.