“Trận đấu vòng loại đã kết thúc, mời mọi người nghỉ ngơi chuẩn bị cho vòng đấu bán kết sắp tới. Chúng ta sẽ lập tức công bố đề mục của trận đấu bán kết.”
Mọi người nghe tiếng liền rối rít rút lui khỏi hiện trường tỷ thí .
Lúc này, từ góc thính phòng khác, một mảnh tiếng hoan hô bạo phát ra, khẩu hiệu vang dội, đều nhịp.
“Vân Khê tất thắng, Hiên Viên vô địch!”
“Vân Khê tất thắng, Hiên Viên vô địch!”
“Vân Khê tất thắng, Hiên Viên vô địch! ——”
Vân Khê bất đắc dĩ khẽ thở dài, quay đầu lại nhìn đám người. Khí thế cường đại như vậy, nếu nàng không thắng được tỷ thí, thật đúng là rất mất mặt.
“Ha hả, Hiên Viên gia chủ đối xử với muội thật tốt.” Vân Trung Thiên nhàn nhạt mà cười, nhịn không được đưa tay lên, vuốt vuốt trán nàng mấy cái, ý cười cũng thêm mấy phần sủng nịch.
Vân Khê hí mắt, khẽ mỉm cười nói: “Lão nhân gia rất khả ái , ân tình này thật khó có thể khước từ a.”
“Ừ, Vào trận đấu bán kết, tiếp tục cố gắng lên. Ta sẽ không dễ dàng nhường muội đâu, nhớ lấy ra thực lực chân chính của muội.” Vân Trung Thiên nửa đùa nửa thật nói.
“Tất nhiên không nên nhường ta rồi, ta cũng nghĩ muốn chân chính tỷ thí một phen, xem một chút rốt cuộc ai mới chân chính là thiên tài luyện đan.” Vân Khê khẽ nhếch gương mặt, vung lên một tư thái tự tin, đối với bản thân tràn đầy lòng tin.
“Rất tốt! Ta mỏi mắt mong chờ.” Khoé môi Vân Trung Thiên cong lên, xem như là cùng nàng hạ chiến thư. Vì để tránh bị người khác nghi ngờ, hắn không có lưu lại quá lâu bên người nàng, nhanh chóng xoay người hướng nơi khác đi tới.
Vân Khê đưa mắt nhìn hắn rời đi, mới vừa ở thời điểm đang luyện đan, nàng có nhìn qua thủ pháp luyện đan của hắn, không thể không nói, nàng cảm thấy có chút áp lực, có thể phát triển luyện khí thuật cùng luyện đan thuật đều đến mức sử dụng được ngọn lửa thuần khiết, người có trình độ như vậy thế gian này cũng sợ rằng cũng chỉ có mình hắn làm được. Bất quá, nàng tự có pháp bảo của nàng cũng với tự tin, cho nên nàng sẽ không thua!
Ca ca, ta rất mong đợi có thể ở trong trận tỷ thí này, quyết phân thắng bại cùng huynh!
Chúng ta hãy cùng tạo nên hào quang trong trận tỷ thí này! Để cho tất cả mọi người trong thiên hạ thấy được như thế nào mới thật sự là thiên tài, ai mới là người Vân tộc cực kỳ tôn quý?
Nghĩ đến điều đó, trong lòng Vân khê lại có một ngọn lửa từ từ bốc cháy toàn thân nàng, nhiệt huyết cũng sôi trào lên.
“Hừ, chẳng qua chỉ thông qua được vòng đấu loại thứ nhất, có cái gì đáng vui mừng ? Vòng tỷ thí tiếp theo cũng không có đơn giản như vậy, ngươi chuẩn bị tinh thần bị loại khỏi trận đấu này đi!”
Vân Phiên Phiên ánh mắt khinh thường lướt qua nàng nói.
Vân Khê khẽ câu môi, cũng không thèm quan tâm nàng nói, tại lúc tỷ thí mà hung hăng đả kích nàng, mới là thủ đoạn tàn nhẫn nhất.
Cách đó không xa, Tần Tú từ trong đám người đi tới, Vân Khê đi lên trước, cùng hắn chào hỏi: “Tần công tử, tại cuộc tỷ thí lần này ngươi giống như có chút bận lòng? Bằng thực lực của ngươi, hẳn là so sánh với những người ở đây năng lực còn muốn mạnh hơn nhiều lắm, tại sao hôm nay lại không phát huy trình độ của mình?”
Tần Tú ý xấu hổ cười cười: “Đều bị ngươi nhìn thấu, ha ha. Thật không giấu gì, hôm nay ta chỉ bất quá chính là nghĩ tới xem xét tài nghệ luyện đan lô hỏa thuần thanh (thuần thục, điêu luyện) của Vân cô nương thôi, về phần tỷ thí hay những thứ khác, ta căn bản cũng không thèm để ý.”
“Ngươi cũng không cần phải vụng trộm nhìn, không bằng tới học viện Vạn Hoàng đi. Ta hiện tại rất cần tới những nhân tài luyện đan, chỉ cần ngươi chịu tới hỗ trợ, ta nguyện ý chia sẻ thuật luyện đan tâm đắc của ta, còn có rất nhiều cách điều chế cổ xưa hiếm thấy, bảo đảm ngươi sẽ có thu hoạch lớn, so sánh với việc ở nơi này làm chân chạy cho luyện đan sư của Đan minh thì đáng giá hơn nhiều.” Vân Khê bắt đầu thuyết phục hắn, “Nếu ngươi nguyện ý, ngươi chính là một nguyên lão của học viện chúng ta, còn nói, chức vị này ta cũng không phải là tùy tiện người nào cũng chấp nhận đâu. Ta là bởi vì tin tưởng thái độ làm người cùng phẩm hạnh của Tần công tử, cũng bởi vì ngươi đối với thuật luyện đan có đam mê, cho nên mới mời Tần công tử. Tần công tử có thể suy nghĩ thêm, chờ đại hội luyện đan kết thúc, hi vọng Tần công tử có thể cho ta một đáp án, bởi vì sợ rằng ngày mai ta cũng không nhất định có khả năng tiếp tục lưu lại chỗ này.”
“Này. . . . . .” Tần Tú có chút kinh ngạc, lời mời của nàng nằm ngoài dự liệu của hắn, “Chuyện này quá mức đột nhiên, còn chưa hướng gia sư bẩm báo, tại hạ không dám tự ý làm chủ.”
“Không sao, ta không bắt buộc, Tần công tử có thể thừa dịp thời gian tỷ thí, suy nghĩ thật kỹ.” Vân Khê hướng hắn mỉm cười, xoay người rời đi. Nàng có tự tin, chờ luyện đan đại hội kết thúc, hắn nhất định sẽ đáp ứng lời mời của nàng , bởi vì nàng đã thấy tim của hắn có chút dao động.
Nghỉ ngơi chốc lát, sân tỷ thí rất nhanh đã được dọn dẹp sạch sẻ, Minh chủ Đan minh tuyên bố đề mục thi đấu bán kết .
“Chư vị, quy tắc tỷ thí kế tiếp rất đơn giản. . . . . .”
Mỗi lần Minh Chủ nói đơn giản, như vậy đề mục nhất định là không hề đơn giản, điều này đã trở thành quy luật, tất cả mọi người đã có tâm lý chuẩn bị.
“Ở trước mặt của các ngươi, tổng cộng bày mười loại đan dược rất hiếm thấy, cũng không có ghi rõ tên của từng loại đan dược. Hiện tại các ngươi phải làm chính là, đầu tiên tìm ra được tên của mười loại đan dược này, sau đó đem mười loại đan dược này chia ra hòa tan, tổ hợp, luyện chế ra ít nhất hai loại đan dược mới trở lên. Chúng ta sẽ căn cứ vào việc mỗi người luyện chế ra loại đan dược cấp bậc nào rồi tổng hợp xếp hạng, chỉ có 5 người được chọn để vào trận chung kết cuối cùng, những người còn lại toàn bộ sẽ bị loại khỏi trận đấu, đương nhiên, ở đấu bán kết Luyện đan sư nào bị loại, có thể nhận được lời mời của Đan minh chúng ta , nếu như có tâm nguyện, có thể gia nhập Đan minh chúng ta. . . . . .”
Vị Minh Chủ đang cười híp mắt này thật là không đơn giản a, cái này chính là bắt đầu lôi kéo nhân tài a.
Nếu những người này thông qua đấu vòng loại Luyện đan sư hết thảy để cho hắn lôi kéo đi, chẳng phải nàng mất một chuyến mà không cách nào đạt được mục đích chiêu dụ nhân tài?
Trước mắt bao người, nàng đột nhiên giơ tay, cắt đứt lời nói của Minh Chủ .
“Vân cô nương, cô nương có lời gì muốn nói sao ?” Minh chủ hơi kinh ngạc, bất quá vẫn là rất từ ái cười cười, vẻ mặt nở nụ cười như phật Di Lặc.
“Xin lỗi, vốn không muốn ngắt lời ngài, nhưng ta nơi này có chuyện, không nói nhanh không được.”
“Vân cô nương cứ nói đừng ngại.” Minh Chủ vẫn cười đến hiền lành, bất quá rất nhanh, hắn sẽ không biện pháp tiếp tục hiền lành mà cười.
“Đa tạ Minh chủ thành toàn.” Vân Khê lễ phép hướng hắn cúi chào, sau đó quay đầu hướng tất cả Luyện đan sư, cất giọng nói, “Chư vị, mọi người đối với thân phận bối cảnh của ta cũng ít nhiều có hiểu biết, đúng không? Ta tới từ học viện Vạn Hoàng, là người thừa kế, tiếp nhiệm vị trí viện trưởng học viện Vạn Hoàng, học viện chúng ta vừa sáng lập Đan học viện, rất cần lượng lớn Luyện đan sư, đãi ngộ cụ thể. . . . . .”
“Tiểu Hiên Tử?” Vân Khê hướng mắt về phía Lam Mộ Hiên, Lam Mộ Hiên lập tức từ trên người móc ra một chồng lớn thứ giống như đơn quảng cáo, bắt đầu phân phát cho các Luyện đan sư.
Vân Khê hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: “Tình hình đãi ngộ cụ thể toàn bộ đã viết ở trong tờ giấy này, nhớ kỹ, tờ giấy này chính là bằng chứng các ngươi đã ghi danh, người không có bằng chứng, học viện Vạn Hoàng chúng ta không nhận thu nhận. Mọi người suy nghĩ một chút, khi đại hội luyện đan kết thúc lập tức, bắt đầu ghi danh, quá hạn, cũng sẽ không thu nhận nữa!”
Hiện trường một mảnh xôn xao.
Quá trâu bò rồi!
Lại ở trong đại hội luyện đan quảng cáo, làm trò trước mặt Đan minh Minh chủ, rõ ràng cùng hắn tranh đoạt nhân tài luyện đan, thế gian này chỉ sợ cũng chỉ có nàng dám làm như thế đi?
Đan minh Minh chủ vô cùng hiền lành, trên mặt thường xuyên treo nụ cười cũng bắt đầu lay động, dở khóc dở cười.
Bất quá mọi người hơn chú ý chính là, kia trên giấy rốt cuộc viết cái dạng đãi ngộ gì, tại sao nhìn phần lớn Luyện đan sư cửa cũng bắt đầu bộ dạng rục rịch?
“Minh chủ, lời của ta nói xong rồi, ngài có thể tiếp tục.” Vân Khê xoay người lại, hướng về phía Minh Chủ khẽ mỉm cười, muốn bao nhiêu thiện lương có bấy nhiêu thiện lương.
Minh Chủ khóe miệng run lên, quên mất mình định nói cái gì.
Hiên Viên gia chủ vỗ vỗ bắp đùi của mình, không nhịn được cười lớn lên, không hổ là cháu dâu của Hiên Viên Phách Thiên hắn, đủ khí phách, đủ quyết đoán!
Bách Lí viện trưởng cùng Viên lão hai người liếc mắt nhìn nhau, buồn cười.
Lưu đại sư, Tô đại sư cùng Viên đại sư ba người cùng Minh chủ vẻ mặt không kém là bao nhiêu, mọi người dở khóc dở cười, hình như bọn họ đã dẫn sói vào nhà thì phải?
Hồng Liên đại nhân hừ lạnh một tiếng, hướng tùy tùng bên cạnh vẫy vẫy tay, nhỏ giọng phân phó: “Đi nói cho Vân Trung Thiên biết, hắn nhất định phải thắng được đại hội luyện đan lần này, nếu không. . . . . . Tự gánh lấy hậu quả!”
Sắc mặt của nàng nhất thời lạnh lùng trầm xuống, mang theo vài phần âm tàn.
Hôm nay đại hội luyện đan, Vân tộc bọn họ phải thắng!
Long Thiên Tuyệt ở trên thính phòng, nhìn sân tỷ thí xem thần sắc Vân Khê phi dương, trong mắt không tự chủ nở nụ cười.
“Phụ thân, mẫu thân rất không phúc hậu nha.” Tiểu Mặc nghiêng đầu, nói ra chân tướng.
“Ai nói ? Rất khả ái.” Nhất định là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi.
Vân Trung Thiên nhợt nhạt mỉm cười, ngưng mắt nhìn về phía Vân Khê, bên cạnh đột nhiên có người đến gần, truyền lời cho hắn. Sắc mặt của hắn bỗng dưng trầm xuống, nhìn qua Vân Thần Thụ, lại nhìn Vân Khê, ánh mắt không tự chủ toát ra mâu thuẫn.
Vân Thần Thụ cười ngây thơ, từ đầu hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy rất thú vị.
Tiếng chuông bán kết vang lên, mọi người thu tâm, bắt đầu chuyên chú vào trong trận đấu bán kết.
Bày trước mặt bọn họ tổng cộng có muời viên đan dược, đầu tiên là phân biệt tên của chúng, sau đó đem chúng hòa tan tổ hợp, luyện chế ra đan dược mới của riêng mình, đây cũng là đề mục của cuộc thi đấu bán kết .
Đề thi lần này, chỗ khó đầu tiên là Luyện đan sư phải hiểu rõ ràng cách điều chế của mỗi một chủng loại đan dược, bao gồm thành phần và hàm lượng của chúng, ngoài ra còn phải suy nghĩ cách dung hợp các đan dược với nhau, tránh cho thành phần dược liệu trong các đan dược bài xích nhau. Phải tìm cách làm tốt nhất, cách dung hợp tốt nhất tạo ra đan dược tốt nhất.
Đề thi lần này cực kì khó khăn a.
Rất nhiều Luyện đan sư thử dò xét mười viên đan dược sau đó bắt đầu rối rít bỏ qua, lý do là mười viên đan dược này quá mức hiếm thấy, bọn họ chưa từng thấy qua, làm sao có thể phân tích cách điều chế cùng hàm lượng dược liệu đây? Có ít người thật vất vả nhận ra trong đó ba bốn loại, liền khẩn cấp bắt đầu bắt tay vào luyện chế, chỉ cần có thể luyện chế ra hai loại đan dược trở lên cũng đủ, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, cũng chỉ có thể thuận theo mệnh trời mà thôi.
Vân Khê đang quan sát mười loại đan dược kia, khẽ nhíu mi, phát hiện trong số này có hai loại đan dược nàng cũng chưa từng nhìn qua. Rốt cuộc là cái gì đây?
Nàng dùng mũi, ngửi hồi lâu, đều không thể nắm bắt đươc rốt cuộc là loại đan dược nào.
Cũng được, vậy thì dùng tám loại đan dược còn lại để luyện chế đan dược mới vậy!
Lam Mộ Hiên cũng đang quan sát mười loại đan dược, cũng nhịn không được nhíu mày, hắn không bằng được Vân Khê, nên chỉ có thể nhận ra năm loại đan dược trong đó, thật sự là những đan dược này quá mức hiếm thấy rồi, rất nhiều sách cổ đều chưa có ghi lại.
Tốt, vậy thì dùng năm loại đan dược này xem sao.
Mà bên cạnh hắn, Mộ lão tự tin gật đầu mà cười, chính là một vẻ mặt nắm chắc phần thắng.
Bàn về hiểu biết đối với đan dược, Vân Khê còn kém hơn lão nhân gia một chút, so với nàng, Mộ lão sống lâu hơn mấy chục năm, khẳng định là thu hoạch không ít thứ giá trị .
Nói cách khác, vòng đấu bán kết này, đòi hỏi không chỉ là tài nghệ luyện đan, mà còn đối với đan dược phải có hiểu biết rất rõ.
Lại nhìn Vân Trung thiên, Vân Thần Thụ và Vân Phiên Phiên, cùng với phần lớn người Vân tộc, trên mặt của bọn hắn đều là chính là thần sắc thoải mái, tựa hồ vòng tỷ thí lần này chính là vì bọn họ mà đặt ra, mỗi người bọn họ đối với mười loại đan dược này hết thảy nắm rõ như lòng bàn tay. Mà trên thực tế, đề thi lần này đích xác là có sự mờ ám, người cung cấp mười loại đan dược này, cùng Vân tộc có liên lạc mật thiết, mà Vân tộc đối với việc đào tạo Luyện đan sư đều có một quy trình riêng, từng cấp bậc Luyện đan sư khác nhau đều có thể tiếp xúc với mười loại đan dược này. Đây cũng là sự khác nhau giữa Luyện đan sư của đại gia tộc cùng với Luyện đan sư khác.
Một đề này, rõ ràng cho thấy Luyện đan sư của Vân tộc đang chiếm ưu thế, từ khi trận đấu bán kết vừa bắt đầu đám người Vân Khê liền bị bỏ lại phía sau một đoạn. Muốn vượt qua bọn họ, cũng chỉ có thắng vì đánh bất ngờ.
Vân Khê tĩnh tâm lại đại khái sau khi phân tích xong lại bắt đầu nghiên cứu kế sách luyện đan.
Trên đài chủ trì, mọi người quan sát thần sắc cùng cử động của mỗi một vị Luyện đan sư mà phán đoán.
Hồng Liên đại nhân hài lòng nở nụ cười, cất giọng nói: “Qua vòng tranh tài này, năm người được chọn nhất định là người Vân tộc ta, Vân tộc ta nếu là đem năm người chiếm toàn bộ danh sách, như vậy cuối cùng trận chung kết tựa hồ cũng không có cái gì cần tỷ thí .”
“Làm sao ngươi biết bọn họ nhất định có thể vào trận chung kết?” Hiên Viên gia chủ đối với tiếng cười của nàng rất là khó chịu, hắn cũng đã nhận ra Vân Khê trên mặt một tia chần chờ, sợ là nàng cũng không có thể đem mười loại đan dược phân biệt hết toàn bộ đi? Còn những Luyện đan sư Vân tộc kia, mỗi người đều có lòng tin mười phần, đáy lòng hắn không khỏi có chút lo lắng.
“Hừ, kiến thức nông cạn! Mười loại đan dược này ở Vân tộc chúng ta vốn là rất thường gặp, mỗi một vị Luyện đan sư cấp sáu trở lên cũng đều có thể tiếp xúc qua, ngươi nói bọn họ có thể không quen thuộc cách điều chế đan dược cùng thành phần sao?” Hồng Liên đại nhân cười lạnh, giọng nói ngạo mạn.
“Mờ ám, trong này nhất định có điều mờ ám! Tại sao hết lần này tới lần khác chọn mười loại đan dược này? Đây cũng quá không công bằng rồi!” Hiên Viên gia chủ bất mãn kêu lên .
Bách Lí viện trưởng mở miệng nói: “Hiên Viên lão đệ, ngươi đừng vội! Đề thi này cũng không phải là người nào biết nhiều về đan dược, người đó sẽ chiến thắng, ta đối với Vân cô nương rất có lòng tin, bàn về tài nghệ luyện đan , nàng sẽ không thua bất kỳ một người nào.”
Viên lão đồng ý nói: “Không sai, chỉ cần nàng luyện chế ra hai loại đan dược cấp bậc vượt qua những người khác, một viên đan dược thành tích tổng hợp, liền ngang bằng với người khác luyện chế ra hai đến ba viên. Hơn nữa, thời gian tranh tài có hạn, với khoảng thời gian như vậy, dù tính toán luyện chế như thế nào, cũng không thể nào có người có thể trong thời gian ngắn như vậy, đồng thời luyện chế ra bốn năm viên đan dược không giống nhau.”
Hiên Viên gia chủ gật đầu, cũng cảm thấy có lý, vẫn là đối với Khê Nhi nha đầu có lòng tin mới đúng a. Lúc này một thuộc hạ của Minh chủ không biết từ trong tay vị Luyện đan sư nào lấy được tờ giấy, lặng lẽ đưa về phía Minh chủ: “Minh Chủ, đây cũng là tờ giấy mà vị Vân cô nương kia đã phát ra, xin ngài xem qua.”
Minh Chủ đem trang giấy nhận lấy, tinh tế xem xét, vẻ mặt biến đổi nữa lần, cuối cùng cất tiếng cười to lên.
Mọi người cảm thấy ngạc nhiên, không nhịn được lại gần, nhìn trang giấy trong tay của hắn .
Hiên Viên gia chủ với tay lấy tờ giấy trong tay hắn đoạt tới, hắng giọng giọng đọc lên: “. . . . . . Phàm là người gia nhập Đan học viện của học viện Vạn Hoàng ta, sẽ được hưởng những đãi ngộ như sau: một, đạo sư giả kiêm chức, có thể vừa kiêm nhiệm vị trí ở tổ chức luyện đan ban đầu vừa kiêm nhiệm Luyện đan sư ở Đan học viên, tiền lương dựa vào thời gian lên lớp, hơn nữa còn được hưởng phúc lợi như Luyện đan sư chính thức của học viện, ngoài ra còn nhận được một phối phương đan dược cổ xưa; hai, đạo sư giả toàn chức, có thể cùng Luyện đan sư chính thức của Đan học viện cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm luyện đan tâm đắc, hơn nữa, có được ít nhất ba phối phương đan dược cổ xưa…”
Ở dưới chính là viết đủ mười mấy tên cách điều chế đan dược cổ xưa, mỗi một tên cũng đủ để rung động tâm tư mỗi một vị Luyện đan sư, chúng phảng phất giống như là một khối thịt béo, treo ngược trước mặt mỗi vị Luyện đan sư, xem ngươi đến tột cùng có thể không mắc bẫy hay không.
Mấy người Lưu đại sư, Tô đại sư cùng Viên đại sư nghe được kia mười mấy cách điều chế đan dược cổ xưa, cũng rối rít động tâm, mười mấy cách điều chế đan dược cổ xưa này quả thực chính là vật ước mơ mỗi một vị Luyện đan sư tha thiết, Đan học viện học viện Vạn Hoàng thật có cách điều chế đan dược trân quý cổ xưa sao?
“Cái kia. . . . . . Minh Chủ, chúng ta có thể gia nhập giữ chức đạo sư hay không ? Hắc hắc, người xem nó bên trong cũng viết, chẳng qua là kiêm nhiệm, có thể vẫn giữ nguyên vị trí ở tổ chức luyện đan cũ, sẽ không có sự việc gì ảnh hưởng đến Đan minh chúng ta, hơn nữa còn có thể vì Đan minh tăng thêm một loại cách điều chế đan dược cổ xưa, nhất cử lưỡng tiện, hắc hắc, ngài xem có đúng không?” Lưu đại sư động tâm, không bằng hành động ngay, cười haha theo sát Minh Chủ xin ý kiến .
Tô đại sư cùng Viên đại sư cũng vậy, những thứ phúc lợi khác, bọn họ căn bản không cần, chẳng qua là cách điều chế đan dược cổ xưa này thật sự là quá hấp dẫn. Không chỉ có bọn họ, sợ rằng từng người sau khi thấy được … cách điều chế đan dược cổ xưa này, cũng sẽ động tâm đi.
Minh chủ gật đầu cười, rất khiêm tốn, thật không có sinh ra tức giận cái gì não hoặc là bất mãn .
“Các ngươi có thể đi, giao lưu học hỏi trao đổi lẫn nhau cũng là việc cần thiết.”
“Ha ha, Minh chủ không hổ chính là Minh chủ! Lòng dạ rộng rãi, như biển rộng bao la, dung thứ được tất cả, lão phu bội phục bội phục!” Hiên Viên gia chủ lúc này đúng lúc vuốt mông ngựa, sợ Minh chủ ghi thù chuyện cháu dâu mình lôi kéo nhân tài, sau này khi dễ nàng thì khổ.