Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 9: Chương 9: Tích Trữ Toàn Bộ Hầu Phủ (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Phó Yến Đình đứng sang một bên, quan sát toàn bộ thao tác của Chử Trần Âm, con ngươi nheo lại, đầy kinh ngạc.

Tuy nhiên, mạch não của hắn thật sự không giống với những người khác, hắn chỉ sửng sốt trong giây lát, sau đó nắm lấy tay Chử Trần Âm, cười nói: “Những thứ này còn chưa đủ, ở mỗi viện tử ở Phó gia còn đặt rất nhiều đồ gốm và thư hoạ nữa.”

Chử Trần Âm ngăn cản hắn: “Những thứ đó mang đi cũng không có tác dụng gì!”

Chử Trần Âm có chút sửng sốt, nàng xấu hổ nhìn Phó Yến Đình đang cười, thật muốn giơ ngón tay cái lên khen ngợi hắn, ngươi thật tuyệt vời, thật tuyệt vời, Anh ấy không chỉ có đầu óc sáng suốt mà còn có lòng ăn uống tuyệt vời!

Phó Yến Đình nhếch mép cười xấu xa: “Cẩu hoàng đế không phải thèm muốn tiền tài nhà chúng ta sao sao? Ta sẽ không để lại cho ông ta một xu!”

Chử Trần Âm vừa nghe cũng cảm thấy có lý, muốn làm được việc lớn nhất định phải tàn nhẫn, nàng đi theo Phó Yến Đình về hậu viện Phó gia.

Bọn họ mở những gian phòng trong Phó gia mà không có người ở trước, khi gặp đồ quý giá sẽ chuyển đi.

Cuối cùng, ngay cả một lọ thuốc hít cũ cũng bị mang đi.

Sau đó đến viện tử của Phó phu nhân, viện tử của các vị thiếu gia, tiểu thư Phó gia, rồi cuối cùng đến tân phòng của bọn họ.

Chỉ cần là những nơi họ đi qua, bất kể là y phục hay chăn đệm, có thể mang đi thì sẽ mang đi tất cả.

Chử Trần Âm lau mồ hôi trên trán, cũng may có Phó Yến Đình dẫn đường, nếu không nàng chưa chắc đã có thể chuyển hết vàng bạc, trang sức, đồ cổ, thư pháp và tranh vẽ vào bên trong trong thời gian ngắn như vậy.

Sau khi đặt tất cả các đồ vào bên trong xong, không gian trên tầng ba dường như càng ngày càng lớn, nhìn qua vẫn còn lại bốn phần năm, giống như chưa hề đặt thêm bất kì thứ gì vào đó vậy.

Chử Trần Âm cau mày nhìn bốn phía, cố gắng suy nghĩ, nếu thật sự có thiên tai, thì chỉ tích trữ chỗ vàng bạc châu báu này chắc chắn là không đủ.

Hỏa hoạn, hạn hán, động đất.

Đến lúc đó thứ sẽ thiếu là thức ăn, đúng vậy, rất rất nhiều thức ăn.

Nàng hơi ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, chỉ thấy cánh cửa dẫn lên không gian tầng bốn đột nhiên vang lên, một giọng nữ máy móc chậm rãi truyền đến: “Nâng cấp hoàn thành.”

Chử Trần Âm vội vàng đi về phía cửa, chỉ thấy cánh cửa vốn dĩ đóng chặt đột nhiên mở ra.

Nàng dè dặt cẩn thận mở cửa rồi chậm rãi bước vào trong.

Diện tích ở đây cũng tương đương với tầng dưới, khoảng 300 mét vuông, nhưng bên trong có điều hòa, giống như đang ở trong một kho lạnh khổng lồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.