Sau một thời gian đã luyện đan thì Trấn Phong mở đỉnh ra, nhưng kết quả không phải là đan dược phun ra hay một vài viên đan dược mà là một chất lỏng màu đen mùi hôi thối, điều đó chứng tỏ hắn đã thất bại hơn nữa còn cưc kì thảm hại bởi vì đáng lẽ có thất bại nó cũng không thối như vậy nhưng mùi thối như vây, khó ngửi như vậy chứng tỏ đã thất bại từ lâu.
“Ha ha tiểu tử cuối cùng ngươi cũng có điểm giống người bình thường rồi đấy.” Giọng lão Phong có vẻ rất đắc ý và cười trên sự đau khổ của người khác.
“Bộ năm xưa ông luyện một cái là được ngay hả hay sao mà kiêu ngạo?” Giong Trấn Thiên có vẻ bực tức vì bị khinh thường nhưng đối với lão Phong thì lão khồng những khồng tức mà còn rất đắc ý mà lên giọng.
“Ha ha...đương nhiên rồi, nhớ lại năm đó ta chỉ cần luyện một lần là được hơn nữa còn được cả sư phụ khen nữa cơ chứ thật là sảng khoái.” Giọng lão Phong có vẻ rất đắc ý nói.
“Hừ ông còn có sư phụ còn ta thì làm gì có, không làm được là đương nhiên.” Trấn Phong có vẻ chán nản nói.
“Ngươi có ta hướng dẫn rồi còn gì nữa, thôi luyện đan đi.”
Sau khoảng 1 năm, hắn cũng đã luyện đan thành công, cùng đó hắn cũng đạt đến ma pháp sư cấp 7 và chiến sĩ cấp 6. Bởi vì hay luyện đan nên có vẻ ma pháp sư thăng cấp nhanh hơn một chút. Mới đầu hắn liên tục thất bại nên đang tính từ bỏ thì lại thành công. Thế nhưng lần sau lại chủ quan nên đã lại thất bại, cuối cùng nhờ có lão Phong chỉ bảo nhiều và kĩ càng hơn, cộng thêm hắn cũng không dám chủ quan nữa nên đã thành công. Bây giờ hắn có thể luyện thành thục tất cả các loại đan có trong bát quái nhưng cũng chỉ là một ít đan dược cao cấp mà thôi, còn lại hầu như là đan dươc trung cấp. Một năm này ơ, Trấn Thiên cũng nỗ lực tập luyện không chỉ công pháp, ma pháp mà cũng hay vào rừng để thực chiến bởi vì chỉ có thực chiến mới có thể nâng cao căn cơ. Hôm nay Trấn Thiên cũng vào rừng để thực chiến, hơn nữa hôm nay sẽ còn tiến vào sâu hơn mọi khi.
Đi khoảng nửa ngày sau thì dừng lại nghỉ ngơi nhưng đột nhiên....
Grào...
Một âm thanh vang vọng khắp khu rừng, ai cũng biết đây là tiếng của ma thú, hơn nữa còn rất gần đây. Lần theo âm thanh, Trấn Phong bất ngờ phát hiện một con kim long khổng lồ to bằng cả ngọn núi chứ không ít đang nằm sõng soài trên mặt đất, chắc là đang bị thương.
“Tiểu tử đó là một con Kim Long Vương hơn nữa còn là kim long vươg biến dị ngươi thật là có vận số tốt.” Giọng lão Phong hưng phấn dị thường và có vẻ vô cùng kích động.
“Con kim long vương này có gì tốt lắm hả?”
“Trời ơi ngươi đúng là ngu dốt, kim long vương là vươg giả của long tộc có khả năng vô cùng lớn, hơn nữa con kim long vương này còn là ma thú biến dị có hỏa thuộc tính. Chính vì thế mà nó cực kì có ích cho ma pháp sư. Nhưng chúng thật sự rất khó để gặp nếu như không muốn nói là chúng gần như không có. Tuy nhiên, chúng lại có thực lực cực mạnh. Có nó ngươi sau này căn bản luyện đan là không cần lo khống chế lửa nữa, nó sẽ làm giúp nhươi. Còn không mau nhân lúc nó đang bị thương mà khế ước.” Lão Phong có phần thúc giục lên tiếng.
Trấn Phong cũng hiểu qua tác dụng cường đại của Kim Long Vương này nên nhanh chóng khế ước với Kim Long Vương. Chỉ thấy từ tay Trấn Thiên nhỏ ra một giọt máu của mình lên người Kim Long Vương sau đó đọc một hồi chú ngữ, sau đó thì giọt máu từ từ được thẩm thấu vào bên trong người Kim Long Vương, sau đó thì một đề án xuất hiên dưới chân của cả Trấn Thiên và Kim Long Vương, ngay sau đó là tiếng đinh chứng tỏ Kim Long Vương đã được khế ước. Chính lúc này, dị trang sảy ra, từ ngón trỏ của tay phải khẽ xuất hiện một chiếc nhẫn, đó là nhẫn khế ước chứng tỏ người đó là một thần thú sư, mà lúc này Trấn Thiên cũng đã đạt đến ma pháp sư cấp 9 và chiến sĩ cấp 8.
Bất ngờ thật nha, không ngờ khế ước ma thú còn có thể thăng cấp. Nếu đã thế thì sau này phải khế ước nhiều một chút.