Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 73: Q.3 - Chương 73: Chiến đấu, đàn Ong!






Mê cung biến đổi không ngừng, điều này cũng làm cho tứ đại đế quốc chú ý tới, biển đổi liên tục như vậy sẽ dẫn bọn họ tới đâu, còn quốc gia nào có thể may mắn đi ra khỏi đây, không thể ở đây được, mê cung biến đổi liên tục, cơ hội gặp phải tuyển thủ đế quốc khác cũng tùy vào hên xui, có thể trong vòng ba tháng không chạm phải ai, cũng có thể mỗi ngày đều gặp được.

Chỉ mới chớp mắt, thời gian các nhóm ở trong mê cung bỏ hoang này cũng đã được một tháng, không biết tình hình của các đế quốc khác như thế nào, trong vòng một tháng năm người Vân Phong không gặp phải ai cả, nhưng bù lại thì gặp phải mấy ma thú U Linh* cũng không ít, mấy ma thú này cũng đã cấp tám, có thể thấy được ở trong mê cung bỏ hoang này một thời gian dài, thực lực cũng xem như tốt, mấy thứ này đối với năm người Vân Phong cũng không có gì khó, bình thường đều là Lam Dực và Tiểu Hỏa ra tay, còn nếu đụng phải một đàn, thì có khả năng khó giải quyết .

*ta nghĩ u linh ở đây ko phải tên mà là giống như chỉ mấy ma thú không quan trọng, bình thường, lặt vặt v

Về vấn đề ăn uống thì mỗi đế quốc đều tự chuẩn bị cho mình, mỗi người đều có một chiếc nhẫn dữ trữ đồ ăn, thức ăn còn có thể ăn được trong nửa năm, ngủ thì có chút bất tiện, bình thường thì mọi người thay phiên nhau ngủ, ở trong mê cung rộng lớn này, tốt nhất vẫn là không nên thả lỏng cảnh giác.

Giờ đang là ban đêm, ở một góc sáng sủa nhưng hẻo lánh trong mê cung bỏ hoang, có vài người đang ngủ say, một tháng qua thần kinh của mọi người đều rất căng thẳng, thật ra đã rất mệt mỏi, cho nên mọi người ngủ rất yên tĩnh, mà người lúc nay phụ trách trông coi lại đúng là Vân Phong, giờ phút này nàng đang tựa vào một bên vách đá, Tiểu Hỏa nằm bên người nàng canh giữ, còn Lam Dực đứng cách đó không xa, vẫn đang canh chừng, mà Nhục Cầu ngồi trên vai thì có bộ dạng buồn ngủ, đầu nhỏ cứ gật gù, Vân Phong cười cười, nhắc thân mình Nhục Cầu lên, Nhục Cầu mơ hồ mở hai mắt ra, bên trong đôi mắt to chứa một mảng sương mù, cái đuôi nhẹ vỗ mu bàn tay Vân Phong, bộ dạng vô cùng thân thiết, Vân Phong cười nhẹ, đem Nhục Cầu cất vào trong thủ trạc, tiểu gia hỏa này vẫn nên cho đi ngủ thật tốt đi là vừa.

Tiểu Hỏa nằm bên cạnh, bộ lông ấm áp trên người Hỏa Vân sói làm cho Vân Phong không cảm thấy lạnh, hơn nữa quanh thân Tiểu Hỏa luôn quanh quẩn một nhiệt độ ấm nóng, cũng là sợ Vân Phong lạnh, cho nên mới làm cho hỏa nguyên tố xuất ra với một cảm giác nhu hòa như thế, Vân Phong im lặng nhìn tầng mây mù phía trên, một tháng đã qua, bọn họ ở trong mê cung cũng đã một tháng, không biết phương hướng ở đâu, cũng không biết đây là đâu, còn chưa biết kế tiếp sẽ đi đường nào, những điều này đều được đặt dấu chấm hỏi.

Vân Phong khẽ nhíu mày, không biết ba đế quốc như thế nào, nếu có một quốc gia nào đó có chiêu trò gì, thì bọn họ chẳng phải đang ngồi chờ chết sao...... Vừa nghĩ tới đây, đột nhiên bên người phả ra một luồng nhiệt, Vân Phong mẫn cảm rùng mình, theo bản năng muốn tránh sang một bên, lại bị một cánh tay giữ lại, Tiểu Hỏa lập tức mở hai tròng mắt, mắt sói hung ác nhìn chằm chằm kẻ vừa xuất hiện, chớp chớp, lại nhắm mắt lại .

"Tiểu Phong Phong, muội đang suy nghĩ cái gì?" lời nói phiêu phiêu của Khúc Lam Y như gió xẹt qua tai Vân Phong, cánh tay dài của nàng ôm gọn Vân Phong vào lòng, nhìn qua giống như nàng bị Vân Phong tựa vào, nhưng thực chất là Vân Phong bị nàng ôm vào trong lòng.

"Không nghĩ gì cả, ngươi không ngủ à? Còn nữa...... buông tay." Vân Phong đè thấp thanh âm, thần sắc có chút cứng ngắc, Khúc Lam Y cười lớn, chẳng những không buông ra mà lại còn ôm Vân Phong chặt hơn, Vân Phong cảm nhận được thân thể mềm mại của Khúc Lam Y, thì không khỏi đỏ mặt, nữ nhân này sao lại cứ thích động tay động chân vậy chứ?

"Xác thực ngủ không được, rất lạnh, bên người Tiểu Phong Phong rất ấm áp, không phải ta nên dựa vào đây sao?" Khúc Lam Y nở nụ cười tuyệt mỹ, khuôn mặt thuận thế tựa vào vai Vân Phong, thậm chí còn cọ xát qua lại.

"Buông ra, ngươi muốn ấm áp, ta cho ngươi chút lửa." Vân Phong túm lấy tay Khúc Lam Y, bị người khác ôm như vậy nàng thấy không được tự nhiên, cho dù là Đại ca hay Phụ thân cũng không có làm mấy động tác thân mật như vậy, tuy nàng ta cũng là nữ nhân, nhưng vẫn không được tự nhiên.

"Không muốn không muốn, ta muốn Tiểu Phong Phong." Khúc Lam Y chu miệng ra làm nũng, thân mình càng dựa sát vào, hoàn toàn dựa sát vào người Vân Phong, Vân Phong âm thầm cắn răng, muốn đứng dậy bỏ đi, nhưng lại phát hiện Khúc Lam Y dùng lực cũng không nhỏ.

"Tiểu Phong Phong, mê cung này, muội không có ý tưởng gì sao?" Khúc Lam Y ở bên tai Vân Phong nói nhỏ, nghe vậy, Vân Phong không khỏi im lặng, ý tưởng? Nàng làm sao lại không nghĩ ra phương án được chứ? Nhưng mà mê cung này lúc nào cũng có khả năng biến hóa, cho dù có phương án gì đi nữa thì cũng không có tác dụng.

"Ngươi có ý tưởng gì?" Vân Phong thấp giọng hỏi, Khúc Lam Y cười ha ha,"Tiểu Phong Phong cũng không có ý tưởng, thì ta tất nhiên cũng không có ý tưởng, nếu như nói ra không được cũng rất tốt, như vậy ta có thể ở bên cạnh Tiểu Phong Phong."

Vân Phong nghe câu này, sắc mặt không khỏi trầm xuống,"Khúc Lam Y, ta không thích nữ nhân."

Khúc Lam Y cười lớn, bàn tay từ trên vai Vân Phong chậm rãi trượt xuống dưới, bên trong con ngươi đen của Vân Phong toát ra lửa giận, Khúc Lam Y không hề có động tác gì, tựa đầu vào vai Vân Phong,"Ta không thích bất luận kẻ nào, chỉ thích một mình Tiểu Phong Phong."

Những lời này làm cho Vân Phong ngẩn mặt ra, không có giọng điệu trêu đùa như lúc trước, cũng không phải loại giọng điệu vui đùa như trước, thời điểm Khúc Lam Y nói những lời này Vân Phong không nhìn thấy được biểu tình trên mặt hắn, như lại nghe được bên trong những lời này là một vẻ nghiêm túc, không thích bất luận kẻ nào, chỉ thích Tiểu Phong Phong. Tâm Vân Phong đột nhiên run lên, cảm thấy có cái gì đó cuồn cuộn trong mình, nhưng lại không thoát ra được.

"Không quản ngươi thích ai, tránh ra." Vân Phong đẩy Khúc Lam Y từ bên người ra, thân mình mềm mại của Khúc Lam Y bị đẩy qua một bên, Vân Phong quay đầu lại nhìn vẻ mặt Khúc Lam Y, vẫn là khuôn mặt tươi cười quyến rũ kia, câu nói vừa rồi cũng là trêu đùa đi.

"Tiểu Phong Phong thật ngoan tâm, dùng sức đẩy ta ra như vậy." Khúc Lam Y bóp bóp cánh tay mình, khóe miệng Vân Phong trượt rút, nữ nhân này ăn nói như vậy, chính mình cũng không có cách với nàng ta, thôi thôi kệ vậy.

Vân Phong không để ý tới, thân mình Khúc Lam Y vừa muốn dựa lại lần nữa, Vân Phong đang muốn phát hỏa, thì nhìn thấy được vẻ mặt nghiêm túc của Khúc Lam Y,"Muội nghe xem." Cúi đầu nói nhỏ một câu, Vân Phong không khỏi ngừng hô hấp lại, Tiểu Hỏa đang quỳ rạp trên mặt một bên cũng động đậy lỗ tai vài cái, tiếp theo sau đó, đôi mắt sói đen như mực nhanh chóng mở ra, thân mình nhanh chóng đứng lên.

"Chủ nhân." Thân ảnh Lam Dực quay lại, hai hàng lông mày nhíu chặt mở miệng nói:"Đang có một đám người không ngừng tới gần chúng ta."

Vân Phong cũng cảm giác được rất rõ ràng, đang có một cỗ lực lượng tiến tới gần bọn họ, loại lực lượng này làm cho người ta thấy có chút áp lực, cho dù hiện giờ Vân Phong cũng tự biết không thể ngăn cản được! Vẻ mặt Vân Phong trầm xuống, phải lập tức rời khỏi nơi này!

"Đại ca! Mộ Dung Vân Thiên, Trạch Nhiên, đứng lên!" Vân Phong đi nhanh qua, lắc lắc Đại ca mình dậy, Vân Thăng mơ mơ màng màng tỉnh dậy, tiếp đó là Trạch Nhiên, Mộ Dung Vân Thiên còn nằm ở bên đó, Vân Phong cắn răng đi qua, đưa tay lắc Mộ Dung Vân Thiên,"Mộ Dung Vân Thiên, tỉnh dậy."

Mộ Dung Vân Thiên chậm rãi mở mắt ra, ở trước tầm mắt xuất hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn mông lung mà tinh xảo, đây không phải là Vân Phong sao...... Mộ Dung Vân Thiên ngủ mơ mơ màng màng, ngây ngô cười nhìn Vân Phong, Vân Phong sửng sốt nhìn, vỗ vào hai má Mộ Dung Vân Thiên,"Ngây ngô cười cái gì, mau đứng lên cho ta!"

Từ trên mặt truyền đến đến cảm giác đau, Mộ Dung Vân Thiên lập tức tỉnh dậy, giật mình ngồi dậy, nhìn thấy người trước mặt rõ ràng là Vân Phong, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng,"...... Xảy ra chuyện gì ?"

Vân Phong đứng lên, ánh mắt hướng về phía xa,"Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu chậm trễ, sẽ nguy mất."

Mọi người vừa nghe vậy liền tỉnh táo, năm người lập tức xuất phát, chạy về phía trước,"Lam Dực, mang Đại ca của ta đi trước." Vân Phong ra lệnh, Lam Dực gật đầu, hai cánh từ sau lưng đột nhiên xuất hiện, tản mát ra một đạo hào quang, mọi người không khỏi kinh diễm, bàn tay to của Lam Dực đưa qua phía Vân Thăng, nắm lấy Vân Thăng, Vân Thăng không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, nhớ lại ngày đó hắn bị Tiểu Hỏa ngậm, hiện tại là bị Lam Dực dẫn theo, thật đúng là......

"Đi lên!" thân mình Vân Phong nhanh nhanh chóng an vị trên lưng Tiểu Hỏa, Khúc Lam Y gật đầu, cũng nhanh chóng ngồi xuống phía sau Vân Phong, Tiểu Hỏa tuy rằng bất mãn, nhưng bây giờ thì không thể phát hỏa được, Vân Phong quay đầu lại nhìn Trạch Nhiên và Mộ Dung Vân Thiên,"Các ngươi có thể đuổi kịp không?"

Hai người mỉm cười, chiến khí từ trong cơ thể phát ra, lộ vẻ mặt tự tin nhìn Vân Phong, trăm miệng một lời nói,"Không thành vấn đề."

Vân Phong gật đầu, Lam Dực cùng Tiểu Hỏa chạy như điên về phía trước, Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên đuổi theo phía sau, đoàn người nhanh chóng rời khỏi nơi đó, chân mày Vân Phong nhăn lại, cổ lực lượng kia vẫn đang hướng về phía bọn họ, giống như nó vẫn đuổi theo bọn họ!

Vân Phong quay đầu lại nhìn, Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên tuy rằng không có biểu hiện gì, nhưng chạy một thời gian dài như vậy cũng làm cho bọn họ mệt không ít, dù sao cũng là con người không phải ma thú, về phương diện này thì, tuy thực lực của hai người bọn họ cũng rất cao, nhưng chạy đã lâu như vậy, cũng sẽ làm khó bọn họ.

Tốc độ của Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên không hề giảm đi, vẻ mặt hai người không chút thay đổi, nhưng trên trán hai người đều đang lặng lẽ toát mồ hôi, tốc độ như vậy cùng lắm cũng chỉ kiên trì được trong chốc lát, chỉ có thể trong chốc lát ......

"Đi lên!" Đột nhiên đang chạy, Vân Phong từ trên lưng Tiểu Hỏa nhảy xuống,"Chủ nhân!" Tiểu Hỏa lên tiếng gọi, nhìn thấy Vân Phong nhảy xuống, liền muốn dừng lại, Vân Phong hét lớn,"Tiếp tục chạy về phía trước! Tiểu Hỏa, ta không sao!" Tiểu Hỏa không dừng lại, tiếp tục chạy về phía trước, Vân Phong đi tới bên cạnh Mộ Dung Vân Thiên cùng Trạch Nhiên, cau mày nhìn hai người,"Mau lên lưng Tiểu Hỏa, không cần tiếp tục thể hiện ."

"Ta không sao!" Mộ Dung Vân Thiên cắn chặt răng phun ra một câu, Trạch Nhiên ở một bên cũng nói một câu không có gì, sắc mặt Vân Phong không khỏi trầm xuống,"Không có việc gì? Ta cũng không hy vọng hai người các ngươi sẽ cản trở ta!"

Sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên đều có chút xấu hổ, một mình Vân Phong, để hai người lên lưng Tiểu Hỏa xong, hiện giờ chỉ có một mình nàng chạy theo ở phía sau, phong nguyên tố ngay lập tức từ trong thân thể trào ra, bao bọc hết toàn thân nàng, thực lực thống lĩnh hậu kỳ, tốc độ như vậy coi như ổn.

Hai người bị kéo lên lưng Tiểu Hỏa đều có chút lo lắng nhìn, Khúc Lam Y ngồi trước mặt, nhàn nhàn nói một câu,"Các ngươi đã sắp tới cực hạn , không muốn để cho Tiểu Phong Phong vì cứu các ngươi mà hao tâm tổn phí, thì ngoan ngoãn ngồi ở đây đi."

Mộ Dung Vân Thiên cùng Trạch Nhiên nhăn mày nhăn mặt, cuối cùng hai người cũng an phận không nhúc nhích, quay đầu nhìn Vân Phong ở một bên, nhìn nàng có vẻ rất thành thạo, hai người cũng vì vậy mới yên lòng, những lời này của Khúc Lam Y nói rất đúng, cho dù không thể giúp được gì, thì cũng không thể liên lụy tới Vân Phong được.

Thời gian dần dần trôi qua mà vẫn chạy về phía trước, thần sắc Vân Phong ngày càng trầm, cổ lực lượng kia tựa hồ không muốn buông tha bọn họ, cứ như vậy mãi cũng không có biện pháp gì, Vân Phong đột nhiên dừng lại, cứ dứng tại chỗ như vậy!

"Chủ nhân!" Lam Dực cùng Tiểu Hỏa vừa thấy, vừa muốn dừng lại, Vân Phong liền khẽ quát,"Tiếp tục chạy đi! Đây là mệnh lệnh! Không cần lo lắng cho ta, lấy thực lực của ta, mặc kệ là thứ gì tới, cũng sẽ không có biện pháp đối phó ta!"

"Phong nhi, mau quay lại!"Vân Thăng bị Lam Dực mang theo vừa thấy vậy không khỏi nóng nảy, lớn tiếng hô, muội muội bảo bối của hắn sao có thể ở lại nơi này một mình chứ, nếu gặp phải đối thủ mạnh không thể đối phó được, thì Phong nhi sẽ gặp nguy hiểm !

Lam Dực và Tiểu Hỏa nghe theo mệnh lệnh, tiếp tục chạy đi, Trạch Nhiên cùng Mộ Dung Vân Thiên vừa nhúc nhích chuẩn bị nhảy xuống, bàn tay của Khúc Lam Y đã kịp thời vươn ra kéo lấy hai người,"Chẳng lẽ các ngươi còn chưa tin tưởng vào thực lực của nàng sao? Huống hồ nếu như nàng còn không thể đối phó được, thì lấy thực lực của các ngươi có thể giúp được gì?"

Vẻ mặt Mộ Dung Vân Thiên cùng Trạch Nhiên căng thẳng, bọn họ đúng là chả giúp được gì...... Khúc Lam Y cười cười, thân mình nhanh nhẹn nhạy từ trên lưng Tiểu Hỏa xuống,"Ngươi tính làm cái gì, Khúc Lam Y!" Mộ Dung Vân Thiên rống lớn, Khúc Lam Y nở nụ cười,"Các ngươi không thể giúp, cũng không có nghĩa là ta không giúp được."

Bóng dáng Tiểu Hỏa và Lam Dực nhanh chóng biến mất, mang theo Vân Thăng, Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên chạy như bay về phía trước, thân là ma thú khế ước của Vân Phong, mệnh lệnh của chủ nhân bọn họ không thể cãi lại được, Vân Phong kêu chúng nó đi chúng nó cũng phải đi! Tâm tình của hai ma thú lúc này cũng rất nôn nóng, sắc mặt âm trầm khó coi.

Vân Phong đứng yên tại chỗ, tinh thần lực từ trong thân thể thống lĩnh hậu kỳ bắt đầu xao động, một cỗ áp lực nhanh chóng tràn ngập trong không khí, không quay đầu lai, Vân Phong thấp giọng mở miệng,"Ngươi ở lại đây làm cái gì, muốn càng làm cho ta phiền sao?"

Người đứng bên tiêu sái bước lại gần, khuôn mặt xinh đẹp của Khúc Lam Y nhìn Vân Phong cười ngọt ngào,"Tiểu Phong Phong, ta là muốn cùng muội đồng sinh cộng tử*, không phải rất cảm động sao?"

*giống đồng cam cộng khổ ghê ︶︿︶

Khóe môi Vân Phong không khỏi co rút, hai người đứng yên một chỗ đợi, chỉ một lát sau, cổ lực lượng kia ngày càng hướng tới gần nơi này, thần sắc Vân Phong căng thẳng, sắc mặt Khúc Lam Y cũng nghiêm túc hẳn, đã đến!

Một đoàn tiếng bước chân khó phân biệt từ xa tiến tới, vài giây sau, có một đám gì đó đông nghìn nghịt đang chạy tới đây, Vân Phong và Khúc Lam Y nheo lại hai mắt nhìn, người chạy ở phía trước chẳng lẽ là......!

Phong nguyên tố lục sắc lập tức từ trong thân thể trào ra, Vân Phong kéo lấy tay Khúc Lam Y Dực, ôm lấy lưng áo nàng phóng về phía ngược lại, Khúc Lam Y bị Vân Phong ôm vào trong ngực, tuy rằng bây giờ phía sau có.., nhưng cũng không quên trêu chọc vài câu,"Tiểu Phong Phong, muội cũng động tâm với ta sao ?"

Huyệt thái dương Vân Phong hung hăng run lên vài cái, nàng rất muốn quăng nữ nhân này lại, nhưng mà vừa rồi nàng ta ở lại bên cạnh mình luôn có một loại cảm giác, đáy lòng Vân Phong luôn có một cảm giác kỳ quái, giận dữ trừng mắt liếc nhìn Khúc Lam Y,"Câm miệng!"

Khúc Lam Y mím môi cười, ngoan ngoãn câm miệng lại, hai người chạy phía sau lớn tiếng hô,"Tạp Lan đế quốc, đứng lại! Các ngươi chạy không thoát đâu! Nếu không giải quyết cái này, các ngươi đừng mong chạy thoát!"

Vân Phong căn bản không quay đầu lại, Khúc Lam Y bị Vân Phong kéo chạy, quay đầu nhìn,"Tiểu Phong Phong, làm sao bây giờ, mấy người Già Diệp đế quốc kia hình như không phải nói giỡn ."

Vân Phong không có trả lời, lấy tốc độ nhanh nhất mau chóng lao đi, sau khi đã chạy được một đoạn đường, quẹo qua rất nhiều ngã rẽ sau, Vân Phong mới nhíu mày lại, đám người Già Diệp đế quốc này quả nhiên không phải vô dụng, bọn họ có thể xác định được vị trí của nàng! Cho dù đã rẽ qua hết bao nhiêu lối đi, bọn người Già Diệp đế quốc kia vẫn có thể đuổi theo đường đi của nàng!

Vân Phong đột nhiên dừng lại, buông Khúc Lam Y ra, không tới mấy phút sau, từ phía trước có mấy bóng người chật vật chạy tới, đúng là mấy người trong hoàng thất Già diệp đế quốc, cái người đã từng tới tiếp đón Kayes-Jiasen.

"Vù vù hô......" Jiasen chạy đầu tiên, vừa nhìn thấy Vân Phong và Khúc Lam Y thì không khỏi thở ra một hơi, phía sau hắn còn có ba người, một nữ ma pháp sư, còn hai nam nhân chiến sĩ, vẻ mặt bốn người đều chật vật, đầu đổ đầy mồ hôi, xem ra đã chạy tới cực hạn.

"Tạp Lan đế quốc , mau chóng giải quyết mấy thứ phía sau kia, nếu không, các ngươi cũng đừng mơ tưởng có thể chạy trốn!" Jiasen âm ngoan nhìn Vân Phong nói, mắt Vân Phong lóe lên, giỏi cho một đám người không biết xấu hổ , tự mình gặp phải rắc rối bây giờ lại đổ sang đầu nàng, nhưng mà hiện tại không có lựa chọn khác, mấy người Già Diệp đế quốc có thể tìm được vị trí của nàng, thì mặc kệ như thế nào, nếu mấy người này dẫn theo cái đám này đi tới chỗ của Đại ca , thì đúng là không tốt.

"Ông --!" Từ phía sau truyền tới một thanh âm làm cho màng tai đau đớn, mấy người Già Diệp đế quốc nhanh như chớp chạy đi, cách hai người Vân Phong một khoảng, Vân Phong cùng Khúc Lam Y đứng tại chỗ, từ từ, mấy thứ đuổi theo không từ bỏ đông nghìn nghịt kéo tới đây.

Đôi cánh kích động vỗ không ngừng, mang theo âm thanh làm cho người ta thống khổ, Vân Phong nheo hai mắt lại, trước mắt là một đám Ong có hình thể cực lớn, chẳng qua số lượng trước mặt nhiều đến nỗi kinh người, hẳn là đã dốc toàn bộ lực lượng ra.... ...!

"Tiểu Phong Phong, khó chơi rồi." Khúc Lam Y đứng một bên nói nhỏ, vẻ mặt Vân Phong âm lãnh, thực lực của một đám ma thú này đã đạt tới cấp tám và cấp chín! Số lượng thì nhiều đến dọa người, thực lực cũng đều là cường hãn, tình huống hiện giờ có chút khó khăn.

Thực lực của Vân Phong và Khúc Lam Y đều đã tới cấp bậc thống lĩnh, đối với cấp tám và cấp chín tất nhiên sẽ dễ đối phó, nhưng mà số lượng của đám ma thú này thì quá mức dọa người, cũng rất dày đặc, tiếng động lại lớn động trời, Vân Phong cũng không biết phía sau còn có bao nhiêu, nhưng cái đống trước mặt đã làm nàng cảm thấy ghê tởm !

"Tốc chiến tốc thắng." Vân Phong thấp giọng nói một câu, Khúc Lam Y gật đầu, đối với đám ma thú theo bầy đàn, muốn công kích bình thường phải dốc toàn bộ lực lượng, giống như lúc trước Vân Phong gặp được Sư Vĩ phí*, nhưng lần này không thể so sánh với đám ma thú trước mặt này được, Sư Vĩ phí chỉ là chuyện nhỏ, nhưng gặp phải ma thú đi theo đàn như vậy khuynh sào mà động, cho dù là cường giả nếu không phản ứng kịp thời, thì cũng sẽ bị giết chết, đây là ưu thế của ma thú theo đàn!

*giờ ta cũng không nhớ con này nằm ở đâu nữa ~T_T~ ~T_T~

"Điện hạ, rốt cuộc có được không?" Trốn ở phía xa mấy người Già Diệp đế quốc, có một chiến sĩ nhỏ giọng hỏi một câu, Jiasen âm hiểm nở nụ cười,"Sao lại không được? Ong chúa đã bị ta khống chế, chẳng lẽ cả đám này không ngoan ngoãn nghe lời ta sao? Hơn nữa với thực lực của đám ma thú này thử lấy một tên ra cũng đủ, mà nay lại là một đàn, hạng nhất của lần này, nhất định sẽ thuộc về Già Diệp đế quốc!"

"Điện hạ nói đúng, chỉ cần có đàn Ong này, thì mấy người đế quốc khác cũng phải bỏ quyền, nếu không bỏ quyền thì chỉ có chết!" Nữ ma pháp sư cười lớn, vẻ mặt đắc ý cười, đôi mắt sùng bái nhìn Jiasen, trên mặt còn có nét đỏ ửng.

"Điện hạ còn có thể biết được vị trí của họ, xem ra tam đại đế quốc lần này xui đi, nhưng mà Điện hạ, hình như Bệ hạ có nói nếu giết được thì cứ giết đi."

Jiasen khoát tay,"Phụ thân nói thì nói, ngươi cho rằng mấy người đế quốc khác đều là ngốc tử sao? Những người này cũng không phải dễ đối phó , trước tiên xử lý hai người kia rồi nói sau, phải làm cho bọn họ không có cơ hội bóp nát ngọc bội!" Jiasen vừa nói xong, mắt liền nhắm lại, thời điểm hai mắt vừa nhắm lại, đàn Ong đột nhiên có hành động!

"Động." Đàn Ong vừa di chuyển, Khúc Lam Y nhỏ giọng nói, con ngươi đen Vân Phong đột nhiên trầm xuống,"Hỏa chi tên, đi!" Trong chốc lát Hỏa chi tên rít gào từ chỗ Vân Phong bắn ra, bay thẳng đến trước mặt đàn Ong kia, mà hình như Hỏa nguyên tố không có tí tình công kích gì với bọn nó cả, Hỏa chi tên của Vân Phong bay tới, nó liền mở ra một lỗ hỏng lớn.

"Quang chi chùy, lạc!" Khúc Lam Y ở một bên cũng bắt đầu ra tay, sau tiếng quát khẽ của nàng, toàn bộ không gian giống như bị chiếu sáng, Quang nguyên tố mang theo độ nóng ở trong không trung hóa thành một cây búa tạ, hung hăng đập vào bên trong đàn Ong!

"Ông --!" Đàn Ong tựa hồ bị chọc giận, giống như thủy triều bay lại đây, Vân Phong gầm lên,"Thổ chi thuẫn!" Thổ chi thuẫn lập tức bao quanh hai người tạo thế phòng ngự, lực công kích của đàn Ong bị Thổ chi thuẫn hóa giải, ở trên không trung Quang chi chùy vẫn đang không ngừng nện xuống, đàn Ong hỗn loạn không chịu nổi, Vân Phong nhắm mắt lại, mở ra lần nữa, bên cạnh đã xuất hiện một con hỏa diễm sói to lớn!

"Rống --!" Tiếng sói rống vang lên, nhìn đàn Ong phẫn nộ rống, nháy mắt thân thể như đạn pháo nhảy vào bên trong đàn Ong,"Hỏa chi tên!" Vân Phong khẽ quát, từng đạo hỏa chi tên nhanh chóng tiến vào xuyên thấu đàn Ong, đàn Ong bị Hỏa chi tên đánh từ bốn phía, nhưng mà vừa mới lùi xuống, lập tức có một đám Ong mới tiến lên, Khúc Lam Y cùng Vân Phong ngừng công kích lại, tình hình trước mặt so với bọn họ nghĩ còn khó giải quyết hơn.

Số lượng rất nhiều, nhiều đến nỗi không thể đếm được, rốt cuộc còn bao nhiêu con...... trong đầu Vân Phong đang rối loạn, dưới tình huống này, rốt cuộc phải dùng cách gì mới có thể giải quyết được đám Ong này, nếu cứ đấu như vậy hoài, thì cho dù nàng là người tinh thần lực cường hãn như thế nào, cũng sẽ tiêu hao hết......

Đúng rồi......! Mắt Vân Phong đột nhiên sáng lên, nếu nói đàn Ong có số lượng quá nhiều, thì nàng cũng có thể áp dụng phương pháp diệt nhiều để áp dụng, tuy rằng làm như vậy có thể sẽ bại lộ thực lực, Vân Phong cũng chưa có quên ở đằng sau còn có mấy người đang rình coi, nhưng mà hiện giờ cũng không còn phương án khác.

Khúc Lam Y nghiêng đầu nhìn Vân Phong,"Tiểu Phong Phong, có phương án gì?"

Vân Phong gật đầu,"Nếu là như lời nói của ngươi, vậy thì làm đi." Cười nhẹ nhìn Khúc Lam Y, tinh thần lực từ trong thân thể Vân Phong bạo dũng mà ra, hỏa diễm sói trong khoảnh khắc liền hóa thành hỏa nguyên tố, mà không gian xung quanh cũng xảy ra một chấn động rất nhỏ, tay Vân Phong vươn ra không trung nắm chặt lại, sau trong con ngươi hiện lên một tia hào quang,"Không gian phong tỏa!"

Không gian xảy ra một chấn động nhỏ, mà dưới khi chấn động này phát sinh, Vân Phong cùng đàn Ong đông nghìn nghịt trước mắt tất cả đều biến mất không thấy, như là bị ai đó hốt đi, khóe môi Khúc Lam Y nhếch lên,"Tiểu Phong Phong quả nhiên thông minh." Đàn Ong vừa bị phong tỏa xong, làm cho mảnh không gian này xuất hiện một khu đất rất lớn, nhưng không tới chốc lát, lại có một đám Ong hùng dũ tiến lên.

"Thật đúng là nhiều đến không có kiên nhẫn ." Khúc Lam Y nỉ non nói, nốt chu sa đỏ tươi ướt át, giống như muốn xuất huyết, mà mấy người đang rình coi phía sau đã sớm bị một màn trước mắt hù đến không nói nên lời, mấy người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn phía trước.

"Điện, điện hạ...... Không, không thấy nữa ......" Một chiến sĩ dẩu môi nói, sắc mặt Jiasen có chút trắng bệch,"Ta nhìn thấy , ngươi nghĩ rằng ta và ngươi cùng cấp bậc sao!"

"Điện hạ, bây giờ nên làm cái gì đây!" Nữ ma pháp sư thật vất vả mới hoàn hồn lại, có chút lo lắng nhìn Jiasen, cứ nghĩ là có thể dễ dàng hạ được hai người, lại không nghĩ rằng bọn họ lại phỏng đoán sai lầm, rốt cuộc thực lực của hai người đã đạt tới trình độ nào rồi! Một đàn ma thú lại không thể đả thương đến bọn họ, nếu đổi lại là bọn họ, nếu không phải có Jiasen điện hạ khống chế, bọn họ đã sớm phải bỏ quyền!

"Xem ra, ta đã gặp được con bài chưa lật của Tạp Lan đế quốc rồi." Jiasen suy nghĩ tới đây, thì bật cười, thực lực như vậy, cách thức cùng động tác, mà nữ hài tử kia lại còn là song hệ ma pháp sư, chiêu biến mất trong nháy mắt vừa rồi, hắn cũng là nhất thanh nhị sở*.

*biết rõ ràng chuyện gì đang xảy ra

Song hệ ma pháp sư thống lĩnh cấp bậc hậu kỳ, không phải là con bài chưa lật của Tạp Lan đế quốc, thì còn có thể là ai!

"Nhất định phải giết bọn họ, không thể tha được!" Jiasen cắn chặt răng, hung hăng nói một câu, lập tức nhắm mắt lại, tính phát động một trận công kích mới, hắn còn có cơ hội, chỉ cần Ong chúa vẫn bị hắn khống chế, thì đàn Ong này sẽ cuồn cuộn không dứt, sớm muộn gì cũng sẽ ép bọn họ đến chết!

Nhưng mà tình huống tiếp theo,làm cho sắc mặt Jiasen đột nhiên biến thành trắng bệch, hai mắt đột nhiên mở ra, bên trong hiện lên một chút phẫn nộ và rất nhỏ sợ hãi! Những người khác nhìn thấy đều hỏi một câu,"Điện hạ, làm sao vậy?"

Môi Jiasen run lên, hai đấm tay bên người hung hăng nắm chặt, hai mắt đỏ lên,"Ong chúa, đã chết......!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.