Đứng ở giữa không trung nam nhân trung niên không có chút thương tổn nào, hỏa cầu này xác thực không làm hắn bị thương được, chẳng qua làm cho hình tượng của hắn hơi lôi thôi, y bào bị lửa làm cháy xém, trên mặt cũng bị hung bị đen một bên, ánh mắt phẫn nộ hung hăng nhìn thẳng Vân Phong, hắn chỉ hận không thể một chưởng đáng chết nha đầu kia nhưng tình huống hiện nay đã làm hắn không muốn cũng phải dừng lại.
“Sưu --!” Một đạo bóng dáng có chút chật vật nhanh chóng biến mất ở trên không, nhưng một giây sau đó phó hiệu trưởng đã nhìn thấy hắn, giương mắt nhìn phương hướng người nọ rời đi, phó hiệu trưởng chợt nheo lại ánh mắt.
Vân Phong đứng ở trong phòng nhìn theo ra ngoài cửa sổ, vừa rồi nàng hoàn toàn là cố ý , biết hỏa cầu của mình không thể thương tổn hắn, bất quá cũng không thể làm cho hắn toàn vẹn trở ra, làm ra động tĩnh lớn đến vậy mới đủ xem.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không biết, tiếng nổ vừa rồi cũng thật lớn.
Một đám đệ tử ló đầu từ bên trong phòng nhìn ra ngoài, bên trên không khí cái gì cũng không có, phó hiệu trưởng đứng phía dưới đối với một đám người tò mò hô,“Cũng không có chuyện gì, mau đi ngủ đi.”
Vẻ mặt một đám người đều là không vui cùng không cam lòng, vừa rồi nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, chỉ tiếc bọn họ không có nhìn thấy mà thôi, Mộc Tiểu Cẩm nghe được tiếng nổ kia tuy rằng không biết xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng luôn luôn có bất an, Vân Thăng thì lại biết rõ, đem truyền âm ngọc bài lấy ra, truyền âm ngọc bài lóe lóe, Vân Thăng lập tức thấp giọng mở miệng,“Phong nhi, xảy ra chuyện gì?”
Vân Phong đứng trong phòng cảm giác thấy bên trong không gian thủ trạc truyền âm ngọc bài có động tĩnh, lập tức lấy ra, chợt nghe thấy âm thanh của Đại ca, Vân Phong cười cười,“Không có gì, chẳng qua có một con chuột lớn đến đây, bây giờ thì chạy thoát mà thôi.”
Vân Thăng vẫn đang cau mày có chút lo lắng, bất quá hiện giờ cũng không thể đi tìm Vân Phong, cũng chỉ có thể từ bỏ.
Phó hiệu trưởng đứng ở dưới lầu, cảm nhận được trong không khí còn sót lại hỏa nguyên tố đang dao động, ánh mắt có chút đăm chiêu nhìn về phía phòng Vân Phong, nhìn một hồi lâu thì thấy Thái Đức vội vã chạy lại, quần áo trên người sọc sệt, vẻ mặt sốt ruột.
“Phó hiệu trưởng, tiếng vang vừa rồi......”
Phó hiệu trưởng cười ha ha, đối với Thái Đức lắc đầu,“Không có việc gì, trở về ngủ đi.”
Thái Đức sửng sốt, không có việc gì? Vừa rồi tiếng nổ kinh thiên động địa vậy mà cũng coi như không có việc gì?“Phó hiệu trưởng......”
Phó hiệu trưởng lại cười,“Học sinh của chúng ta quả nhiên không phải ngồi không......”
Thái Đức sửng sốt, chuyện này sao lại thế này? Làm sao có thể liên quan đến trên người đệ tử chứ? Chẳng lẽ động tĩnh vừa rồi là do đệ tử trong trường Ma Tang làm ra sao? Thái Đức đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phòng Vân Phong, nơi đó vẫn một mảnh im lặng, tựa hồ như không có dị thường gì, vừa rồi hai người ở trong phòng đánh nhau vì bị phong tỏa không gian nên tất nhiên bên ngoài không cảm thấy có gì.
“Tốt rồi, chúng ta cũng nên trở về ngủ thôi.” Phó hiệu trưởng ha ha cười, Thái Đức cũng gật đầu, động tĩnh vừa rồi sẽ không phải là tiểu gia hỏa kia làm ra đi...... không có khả năng, vô cùng không có khả năng nha......
Sau khi Kasha nghe thấy tiếng nổ kia, tuy người khác không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nàng thì biết rõ ràng,
thực lực của Red như thế nào, có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, nghĩ đến chuyện Vân Phong bị giáo huấn một trận thì không khỏi cười thầm, Kasha nằm ở trên giường mơ lớn đi.
Red có chút chật vật phóng ra bên ngoài Ma Tang đứng ở phía trên rừng cây sâu thẳm, nhìn y bào của mình bị hỏa nguyên tố thiêu làm cho một đống hỗn độn, có thể nghĩ đến trên mặt mình cũng sẽ không đỡ hơn chút nào, trong lòng có chút không được tự nhiên, thực lực của hắn là cường giả tối cao thế nhưng có thể chật vật chạy trốn không thể bị người khác phát hiện, nghĩ lại một hồi, dù sao lấy thực lực của Red mà lại đến giáo huấn Vân Phong có chút làm người ta khinh thường.
Red không nghĩ sẽ để người khác phát hiện được, một khi bị phát hiện xem ra chính hắn cũng không biết giấu mặt vào nơi nào,“Vân Phong, hảo cho một Vân Phong......” Red căm giận nói thầm một câu, Vân Phong vừa rồi làm ra tiếng nổ kinh thiên như vậy rõ ràng là cố ý , làm cho hắn chật vật chạy trốn như một con chuột chạy qua đường! Hắn rõ là có thể giết được nàng nhưng vấn đề lại ở mặt mũi nên mới làm cho Red dừng tay.
“Quên đi, vẫn là nên cùng bệ hạ hội báo một tiếng tình huống của Vân gia, chuyện này không thể bỏ qua .” vẻ mặt Red nghiêm túc nói nhỏ một phen, lập tức nhích người chuẩn bị chạy trở về, lại không nghĩ vừa mới động thân thể ngay tại phía trước một bóng người làm Red cả kinh, trong lòng đề phòng đột nhiên tăng lên!
Người nọ đến khi nào? Vì sao hắn không có cảm nhận được!
Người tới chậm rãi đến gần, cái gì cũng không nói, Red thì lại cảm nhận được một cỗ áp lực hướng hắn tràn tới, trong đáy lòng bỗng nhiên dâng lên một tia sợ hãi, cước bộ cũng lui lại mấy bước.
“Người nào!” Red lớn tiếng hô một câu, người vừa tới không nói gì chỉ là mắt đột nhiên mở ra, nơi đó phóng ra một đạo kim quang, làm cho trái tim Red đột nhiên siết chặt lại!
“A!” một tiếng hét thảm, thân mình Red đứng ở không trung cong người lại, phun một ngụm máu ra, sắc mặt Red trắng bệch tay ôm bộ vị bị thương, tâm không khỏi hoảng hốt, người kia là ai, thực lực cư nhiên ở phía trên hắn!
“Nói với Tạp Lan hoàng thất, bọn họ nên an phận một chút.” Người tới lạnh lùng nói một câu, hô hấp của Red lại căng thẳng, giống như cổ bị người gắt gao siết lại bối rối gật đầu, người đứng đối diện mở miệng,“Cút.”
Red lập tức làm một động tác, bóng dáng hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất ở trên không trung, một đại cường giả bị người khác bảo cút, thế nhưng không thể phát hỏa, Red một bên điên cuồng thúc dục tốc độ của, trong lòng không yên nghĩ, tới nơi này chính là một sai lầm, quả nhiên là một sai lầm lớn!
Red giờ phút này thật sự giống một con chuột hốt hoảng chạy trốn, rất nhanh đã ly khai trường học Ma Tang, chỗ sâu bên trong u tĩnh rừng rậm người thân hình vạm vỡ và thiếu niên gầy nhìn lên trên không, vẻ mặt hai người đều xấu xa cười.
“Nhìn thấy không? Tiểu tổ tông động thủ .” Người vạm vỡ cười hắc hắc, bên cạnh thiếu niên gầy cũng nói,“Đúng vậy, tiểu tổ tông như thế nào lại không giết hắn chứ?”
Hai mắt người vạm vỡ cũng xuất hiện tia bạo ngược của bản tính ma thú trời sinh giết chóc,“Ai biết, tiểu tổ tông cho tới bây giờ cũng không để ý.”
Hai huynh đệ lại nói thầm vài câu, trong lòng cũng gợi lên vừa rồi vẻ mặt của tiểu tổ tông tối như vậy thật sự là rất dọa người , nếu bọn họ không cẩn thận đụng thì coi như xong cũng may có người đến làm tiểu tổ tông hả giận .
Hai huynh đệ lại lần nữa đưa mắt liếc lên trên không, một bóng bóng dáng cũng đã không còn,“A...... đã hết chuyện, vẫn là nên tằm rồi đi ngủ thôi.”
Một đêm trôi qua, trường học Ma Tang có vẻ có chút thần bí, tiếng nổ kia vẫn là nghi vấn của cả một đám đệ tử, sáng sớm hôm sau, Vân Phong vừa mở mắt ra liền thấy được bên giường đối diện là Khúc Lam Y, nàng trở về khi nào?
Vân Phong nhu nhu ánh mắt ngồi dậy, nhìn phòng ngủ một mảnh hỗn độn, bất đắc dĩ cười cười, vừa đứng dậy Khúc Lam Y liền bay qua đối với Vân Phong lộ ra một cái kiều mỵ tươi cười,“Tiểu Phong Phong, sớm.”
Vân Phong xấu hổ giật nhẹ khóe miệng, nói một câu sớm, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất rửa mặt sau đó lao ra khỏi cửa, Khúc Lam Y ngồi ở trên giường, ánh mắt nhìn về phía đống hỗn độn, không khỏi hơi nheo lại con ngươi đen.
Xã đoàn sắp xếp vị trí ngày hôm sau trận đấu bắt đầu, mười đội ngũ lấy xa luân chiến phương thức để quyết đấu, mỗi đội ngũ theo quyết định rút thăm chia ra thành từ mội tới năm thành một tổ, từ năm đến mười là một tổ, năm đội ngũ tiến hành xa luân chiến giành hai cái danh ngạch, vậy thì bốn đội ngũ còn lại tiến hành xa luân chiến tìm được ba đội vào chung kết.