Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 37: Q.3 - Chương 37: Chương 24.2: Đến lượt chúng ta.




Mộ Dung Nhiễm đứng ở đó, trong lòng không ngừng cuồn cuộn nỗi nhục nhã, lại lần nữa giơ tay lên, thổ nguyên tố ở trong bàn tay nàng một lần nữa ngưng tụ tạo thành, Kasha ở phía sau đột nhiên đứng lên, cao giọng gầm,“Còn ngại không đủ mất mặt sao?”

Sắc mặt Mộ Dung Nhiễm đỏ lên, quay đầu không cam lòng nhìn thoáng qua, Kasha lạnh lùng nhìn Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung Nhiễm rốt cục cũng bại hạ giờ thì coi như cho nàng cái bậc thang leo xuống, căm giận trừng mắt liếc nhìn Vân Thăng giống như đừng cho ta cơ hội đánh lại ngươi vậy.

Vân Thăng bất đắc dĩ giật nhẹ khóe miệng, trọng tài lão sư thấy vậy đối với Mộ Dung Nhiễm hỏi,“Ngươi nhận thua sao?”

Mộ Dung Nhiễm thần sắc cứng đờ cương trực đúng đó, môi động vài lần nhưng cũng không nói ra lời, xem ra nói nhận thua làm cho nàng rất thẹn, bất quá chuyện đã vậy nàng cũng không phải là đối thủ của Vân Phong.

“...... Nhận thua.” Mộ Dung Nhiễm cúi đầu nói xong lập tức xoay người nhảy xuống sàn thi, trọng tài không khỏi sửng sốt một chút, còn chưa có nghe rõ ràng lắm đang muốn hỏi lại thì đã thấy Mộ Dung Nhiễm quay về chỗ ngồi dưới sàn, trọng tài vừa thấy liền hiểu ,“Trận thứ hai, Tinh La xã đoàn thắng.”

“Ha ha, thật đúng là hí kịch!” đồng học đứng bên ngoài xem không khỏi nở nụ cười, Tinh La xã đoàn và Viêm xã cả hai trận đấu đầy là lần đầu tiên đưa ra yêu cầu nhận thua, trừ bỏ lần đầu tiên quái thú chơi gian ra thì Mộ Dung Nhiễm cũng chưa dùng ám chiêu gì.

Thần sắc của các thành viên Viêm xã đứng bên cạnh không tốt chút nào, nhất là Mộ Dung Nhiễm tuy nói Kasha cho nàng bậc thang đi xuống nhưng như vậy cũng đủ khó coi rồi, Vân Thăng thản nhiên nhảy xuống sàn đấu, hai huynh muội đứng đối diện nhau cười, Vân Phong đối với chính mình Đại ca giơ ngón tay cái lên, Vân Thăng cười cười bàn tay to nhu nhu đầu nhỏ của Vân Phong.

“Kế tiếp, nên đến ta .” Vân Phong đứng dậy, thân mình chuẩn bị nhảy lên lôi đài nhưng nhanh chóng bị một lực đạo kéo trở về, Vân Phong quay đầu lại liền thấy được khuôn mặt yêu diễm của Khúc Lam Y ở đối diện cười với nàng, Vân Phong ngẩn ra, chẳng lẽ......

“Tiểu Phong Phong gấp cái gì? Ta một lần cũng chưa ra tay, cũng sắp mốc meo đến nơi rồi, lúc này nên đến lượt ta đi.” Khúc Lam Y ngón tay nhẹ nhàng sờ soạng dưới cằm Vân Phong, thân thể Vân Phong mau chóng lui về phía sau, Khúc Lam Y cười cười, nhảy lên lôi đài, Khúc Lam Y vừa xuất hiện lập tức khiến cho phía dưới một mảnh kinh hô.

“Người đẹp quá......”

“Nàng là ai? Ta thế nàoại chưa thấy qua nàng?”

“Nếu có thể cùng nàng chung một chỗ thì.......” Một nam sinh giương đôi mắt si mê nhìn Khúc Lam Y thì thào nhỏ giọng nói, những người khác nhịn không được cho hắn một ánh mắt xem thường, nam sinh lập tức đỏ mặt im miệng không dám nói nữa.

Khúc Lam Y đứng ở phía trên lôi đài, một đôi mị nhãn nhìn về phía đối diện, thần sắc Kasha lạnh lùng, nàng thật không ngờ Khúc Lam Y sẽ là người thứ ba đấu tiếp, dựa vào tình hình hôm nay nàng cũng chưa thể ra tay được, người này chính là nhân vật thần bí đứng thứ nhất bài danh.... yêu nghiệt.

Kasha con ngươi đen chợt lóe, thành tích của Khúc Lam Y những người khác không biết nhưng nàng lại biết hoàn toàn, cá nhân bài danh đứng thứ nhất biểu hiện cho điều gì? Đại biểu chính là ở trường học Ma Tang không người nào có thể địch lại được!

Kasha cũng không có ý định lên lôi đài, nàng thân là công chúa nên mặt mũi không thể dễ bị hủy như vậy ,“Hai người các ngươi, tùy tiện chọn ra một người đi lên đi.” Kasha đối với hai người phía sau thuận miệng nói, khẩu khí rất là bình thường thậm chí còn mang theo chút khinh miệt, tựa hồ như Khúc Lam Y cũng không phải là người tài giỏi gì, thực lực cũng không ra gì.

Thước Linh Lợi nhìn lướt qua Khúc Lam Y, trong lòng cũng không có cảm giác đặc biệt gì chỉ là thấy nàng ta rất đẹp, mĩ đến quá đáng. Thước Linh Lợi cũng coi như có một diện mạo thanh tú, cũng có vài nam sinh theo đuổi nàng nhưng mà Khúc Lam Y vừa xuất hiện thì trong nháy mắt tất cả ánh mắt đều bị nàng hấp dẫn, Thước Linh Lợi phát hiện trong đám người đó cũng có hai nam sinh từng theo đuổi nàng.

Thước Linh Lợi lập tức cảm thấy trong lòng không được tự nhiên, tốt xấu gì nàng cũng là song hệ ma pháp sư, nữ nhân trước mặt này cùng lắm cũng chỉ ỷ vào khuôn mặt của mình, Thước Linh Lợi nghĩ đến đây liền tiến lên phía trước một bước,“Ta đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.