Trên đường trở về Tạp Lan hoàng cung, Tạp Kì vô cùng lo lắng, dọc đường gặp phải Kasha, Kasha nói chuyện với Tạp Kì, Tạp Kì cũng vội vàng ứng phó vài câu rồi rời đi. Kasha nhìn bóng dáng vội vàng của Tạp Kì hết sức nghi hoặc,"Nàng ta có chuyện gì sao? Vội vã như vậy để làm gì?"
Một đường hấp tấp về tới phòng của mình, Tạp Kì cẩn thận đóng chặt cửa, lại thận trọng tra xét xem có hơi thở người khác hay không. Sau khi xác nhận tất cả đều không còn sở hở, lúc này mới nhắm mắt lại, một chiếc khế ước chi giới tỏa ra nhiệt độ nóng rực xuất hiện ở trong lòng bàn tay Tạp Kì.
"Đây là khế ước chi giới của Triệu hồi sư sao. . . . . . Ôi, thật xinh đẹp. . . . . .!!" Tạp Kì mê muội dung ngón tay vuốt ve dọc theo bề mặt của chiếc nhẫn đường hoa văn tinh tế màu đỏ sậm, càng vuốt ve, cỗ dục vọng trong lòng càng có vẻ mãnh liệt hơn, Tạp Kì hung hăng cầm khế ước chi giới ở trong lòng bàn tay mình, con ngươi đen còn chứa theo vài đường ánh sáng tham lam. Hiện tại khế ước chi giới của Triệu hồi sư đang ở trong tay nàng, chỉ cần nàng đeo vào ngón tay, nàng cũng có thể triệu hồi ma thú ra được rồi.
Suy nghĩ trong lòng Tạp Kì giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt , trực tiếp đưa tay nắm lấy khế ước trong lòng bàn tay. Nàng có chút run rẩy vươn ngón trỏ ra, nhiệt độ cực nóng từ khế ước chi giới truyền đến làm cho kẻ khác mê muội, tim Tạp Kì đột nhiên đập nhanh hơn, chỉ cần đeo lên tay, nàng cũng có thể triệu hồi ma thú, nàng cũng sẽ là Triệu hồi sư!
Chiếc nhẫn trong tay từ từ tiến vào ngón tay nàng, nháy mắt khi chiếc nhẫn kia sắp xuyên qua ngón tay, Tạp Kì đột nhiên hét lên một tiếng, cuống quít đưa tay rụt trở về, mà chiếc nhẫn khế ước chi giới kia lại bị đánh rơi một cách thảm hại trên mặt đất.
Tạp Kì mở to hai mắt, tay kia bịt lấy cái tay vừa rụt trở về của mình. Vừa rồi trong nháy mắt, khế ước chi giới đột nhiên tỏa ra nhiệt độ nóng cháy, giống như muốn đốt sạch máu thịt của nàng, nàng bị nhiệt độ cao nồng đậm dọa cho hoảng sợ, lập tức rút tay về, khế ước chi giới vì vậy mà bị nàng đánh rơi trên mặt đất.
Tạp Kì lập tức kích động muốn đi đến nhặt chiếc nhẫn lên, lại nghe thấy một giọng nói nóng nảy đột nhiên vang lên,“ Nhân loại ngu xuẩn, ngươi cho là đoạt được khế ước chi giới thì có thể triệu hồi ta sao? Nằm mơ!”
Tạp Kì co rụt thân mình lại, nhìn không gian bốn phía có chút sợ hãi, xung quanh không có người....! Vậy thanh âm vừa rồi phát ra từ đâu? Ánh mắt nàng hoảng loạn tìm tòi, khi nhìn xuống khế ước chi giới nằm dưới đất, thân mình nàng run lên, tay chậm rãi duỗi qua, trên khế ước chi giới màu đỏ sậm đột nhiên nổi lên một ngọn lửa đỏ rực.
“Sao... sao lại thế này....?” Hai mắt Tạp Kì đột nhiên trừng lớn.
Ở phía Nam kinh đô, tại một nơi hẻo lánh của Vân Gia, Vân Phong uể oải nở nụ cười, nhẹ giọng thì thầm,“Tiểu Hỏa, xuất hiện đi.”
Theo lời thì thầm của Vân Phong, mặt ngoài khế ước chi giới màu đỏ sậm đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực. Tạp Kì bị sự biến hóa của khế ước chi giới dọa cho sợ hãi liền lui về phía sau vài bước, lảo đảo ngã ngồi trên mặt đất. Ánh sáng màu đỏ sậm ở trên không trung lóe ra vài cái, Tiểu Hỏa mang thân hình thon dài, to lớn của một con sói xuất hiện trước mặt Tạp Kì. Tạp Kì nhìn như mê muội, toàn bộ sợ hãi trong lòng quên đi không còn một mảnh.
"Đây là. . . . . . Ma thú, là ta. . . . . . triệu hồi ra sao?" Tạp Kì lẩm bẩm tự nói. Tiểu Hỏa nghe thấy vậy nổi giận đùng đùng, da mặt người này rõ là dày tới cực điểm! Trong đôi mắt sói màu đen tinh khiết của Tiểu Hỏa xẹt qua vẻ hung ác, thân sói của Tiểu Hỏa bỗng nhiên thay đổi, khom lưng một cái, móng vuốt sói của Tiểu Hỏa đã đè xuống trên vai Tạp Kì, móng vốt sắc bén ấn trên da thịt Tạp Kì, chỉ cần hơi dùng sức, sẽ cắm sâu vào thân thể của Tạp Kì.
"Ngươi, ngươi. . . . . . Ngươi muốn làm gì! Là ta triệu hồi ngươi ra đây, ta chính là chủ nhân của ngươi!" Tạp Kì bị một màn trước mắt dọa cho có chút hốt hoảng, trên thân thể rõ ràng có sự đau đớn, hiện tại con thú to lớn này chỉ cần dùng sức một chút, nàng sẽ chết ngay tại đây! Nó không phải do nàng triệu hồi ra sao, nàng là chủ nhân của nó mà! Không phải như thế sao!
"Nữ nhân tham lam kiêu ngạo, ngươi mà là chủ nhân của ta? Đem ngươi nhét hàm răng ta cũng không đủ phân lượng! Khế ước chi giới là người thấp hèn như ngươi có thể có được sao? Dám lấy đồ của chủ nhân ta, ngươi thật là to gan!" Tiểu Hỏa miệng phun khí nóng, tất cả đều tản đến trên mặt Tạp Kì. Tạp Kì chỉ cảm thấy một trận hơi nóng phả tới, khiến cho nàng gần như không thể hô hấp .
"Buông ra, láo xược. . . . . . !" Tạp Kì cắn răng gầm nhẹ một câu, thân mình trực tiếp ngã trên mặt đất, có lẽ là người trong hoàng thất Tạp Lan đều có chung một đặc điểm, đến chết vẫn còn mạnh miệng, sắp chết vẫn muốn bảo vệ một phần tôn nghiêm gọi là thân phận hoàng thất của mình.
Tiểu Hỏa nghe vậy cười ha ha, bên trong đôi mắt dã thú tràn đầy tính tình bạo ngược và tàn sát, nó chính là ma thú, tính tình cũng nổi danh là nóng nảy, nếu thật sự lên làm càn, Tạp Lan hoàng cung có lẽ cũng sẽ bị nó phá hỏng.
"Muốn chết." Tiểu Hỏa khàn giọng thét lên một câu, phát ra một tiếng sói tru trầm thấp. Sắc mặt Tạp Kì biến đổi, giây tiếp theo nàng ta đau đớn thét ra thành tiếng,"A!" Thân mình đau đớn của Tạp Kì run rẩy vài cái, máu trên vai đã chảy đầm đìa thành một mảng lớn, móng vuốt sắc bén của Tiểu Hỏa đâm sâu vào thân thể Tạp Kì, chỗ bả vai trắng nõn của Tạp Kì bị móng vuốt Tiểu Hỏa đâm vào làm da tróc thịt bong, vô cùng thê thảm.
"Cứu mạng. . . . . . Cứu mạng. . . . . ." Tạp Kì khó chịu đựng được đau đớn trên thân thể, cả khuôn mặt nhỏ nhắn giờ đã tái xanh, không còn chút máu, thân mình cũng không ngừng run rẩy, có thể thấy miệng vết thương trên hai vai đã làm cho nàng đau đớn biết bao. Tiểu Hỏa cười ha ha, tàn nhẫn rút móng vuốt ra, Tạp Kì bỗng chốc lại la lên the thé: "A ——!"
Trên móng vuốt sói của Tiểu Hỏa đã ẩn chứa nhiệt độ nóng nhất định, rút ra với tốc độ như vậy, lộ ra một mảng da thịt không nhỏ bị kéo xuống từ trên vai Tạp Kì, da thịt bị xé làm cho Tạp Kì đau đớn cuối cùng rơi nước mắt, vào lúc này nàng mới cảm nhận được rõ ràng, thế nào là ma thú, thế nào là hung tàn!
Đột nhiên tại mấy chỗ bí ẩn trong Hoàng cung hiện ra vài bóng người, tốc độ vô cùng nhanh phóng về phía Tạp Kì. Mấy người vừa tới đều cau mày, trong lòng mỗi người đều có cùng một suy nghĩ hoảng sợ: ma thú sao lại xuất hiện trong hoàng cung Tạp Lan!
"Súc sinh, chịu chết đi!" Một tiếng quát khẽ, lỗ tai Tiểu Hỏa giật giật, thân mình lập tức rời khỏi bên người Tạp Kì, thân sói lấy tốc độ rất nhanh di chuyển lao đi vô cùng đẹp mắt, tránh thoát khỏi tấn công rào rạt của những người kia.
"Tạp Kì công chúa!" Người nam nhân kia vội vàng chạy tới, nhìn thấy Tạp Kì nằm hấp hối trên mặt đất, không nhịn được hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
" Người trong hoàng thất vậy mà ngươi cũng dám động đến, thật to gan! Ngươi đã vào đây, cũng đừng mong có thể mà sống sót đi ra ngoài!" Người vừa tấn công Tiểu Hỏa lại đột nhiên hét to mạnh mẽ, một người lực lượng cơ thể cường tráng trực tiếp đối diện với Tiểu Hỏa, đây là một chiến sĩ có thực lực cực cao, khi đánh nhau với hắn Tiểu Hỏa đã cảm nhận được thực lực của ba nam nhân đến đây ít phân cao thấp với hắn!
Mắt sói của Tiểu Hỏa xẹt qua một chút khó chịu, móng vuốt hung ác vung lên không trung phát ra ánh sáng bạc, gào thét kéo theo truyền đến một trận tiếng gió, thân mình nam nhân lượn vòng một cái né tránh, Tiểu Hỏa đột nhiên mở miệng ra , một luồng nhiệt nóng cháy khác thường ngưng tụ trước miệng sói, hỏa nguyên tố dị thường nồng đậm giống như đạn pháo, chỉ là nhìn qua có thể làm cho người ta cảm nhận uy lực to lớn của nó sau khi nổ!
"Mau tránh ra!" Người nam nhân hét lớn một câu, nam nhân bên cạnh Tạp Kì lập tức ôm lấy nàng ta, thân mình lao nhanh qua bên cạnh nấp đi, mà nam nhân đối đầu trực tiếp với Tiểu Hỏa muốn né tránh, cũng đã không còn kịp rồi!
"Nhân loại, chịu chết đi!" Tiểu Hỏa bị nghẹn khuất được bạo ngược một trận, trong chốc lát nghẹn khuất hoàn toàn được phóng thích ra tại đây, thật vất vả mới gặp được mấy người ngang sức với nó, lúc này không thấy máu thật đúng là có lỗi với ông trời! hỏa cầu màu đỏ sậm ở trước miệng Tiểu Hỏa đột nhiên nổ tung, "Băng ——!" Nam nhân đứng ở ngay mặt Tiểu Hỏa chỉ cảm thấy trước mắt hiện lên một vài đường ánh sáng khác thường, tiếp theo đó một luồng sóng nhiệt ùn ùn kéo đến đập về phía hắn, hắn muốn né tránh, thân mình cũng đã bắt đầu di chuyển, mà lúc này công kích trước mặt lại trực tiếp bay nhanh tới, khiến hắn vốn đang muốn chạy trốn thân mình cũng hoàn toàn cứng ngắc đứng tại chỗ!
"Nguyên huynh!" Hai tròng mắt nam nhân ôm Tạp Kì đột nhiên trừng lớn, thậm chí ánh mắt như muốn ra khỏi hốc mắt, thân mình hắn vừa động đã xông lên phía trước, lại bị người khác ngăn trở, "Chậm đã." Người lôi kéo hắn sắc mặt đen thành một mảnh, nhìn quang cảnh nơi vừa sảy ra vụ nổ mạnh, tránh không khỏi, vừa rồi bất luận Tiểu Hỏa đánh ai trong số ba người bọn họ đều sẽ không có một ai tránh thoát được! Thực lực ma thú vốn cao hơn loài người, bọn họ ở trước mặt ma thú , cấp bậc cũng là miễn cưỡng bị tụt xuống!
Một luồng nhiệt độ cao, tốc độ tấn công cực nhanh, sóng nổ phát ra kinh thiên, làm cho tất cả bọn người trong hoàng cung Tạp Lan bỗng chốc kinh ngạc, làm sao vậy, sảy ra chuyện gì rồi! Trong hoàng cung Tạp Lan xảy ra rối loạn thật lớn, nhóm cường giả hoàng thất Tạp Lan đang che dấu đều chạy lại đây, một lúc không lâu sau, mười mấy bóng dáng đã đứng đầy trên bầu trời, hơi thở mỗi người đều không rõ ràng, tư thái thâm tàng bất lậu, Liệt Đức Nhĩ khiến Vân Phong nếm qua một chút thiệt thòi rõ ràng cũng ở trong đó.
Khi những cường giả này thấy rõ hiện trường trước mắt, không nén nổi có chút sợ ngây người. Tiểu Hỏa xuất hiện, còn có tình cảnh hiện trường rất hỗn loạn, Tạp Kì bộ dạng thê thảm, còn nam nhân nổ thành mảnh vụn, toàn bộ những biến cố này làm cho cường giả đều có chút ngơ ngác nhìn nhau, ma thú chạy tới Tạp Lan hoàng cung? Nó vào bằng cách nào!
"Ma thú lại có thể chạy vào đây, còn làm càn như thế, chúng ta liên thủ giết nó!" Mấy người trong đó nhìn thấy cảnh tượng thê thảm phía dưới trong lòng lập tức dâng lên lửa giận thật mạnh, bọn họ chính là người bảo vệ hoàng thất, lại để ma thú lẻn vào trong hoàng cung, trách nhiệm này nói đến cùng chính là lỗi trên đầu bọn họ! Nếu không giết chết ma thú này, bọn họ cũng không biết ăn nói như thế nào với hoàng thất!
Liệt Đức Nhĩ nhìn Tiểu Hỏa, hơi hơi nhíu mày, "Khoan đã!"
"Liệt Đức Nhĩ đại nhân, ma thú thực lực tuy rằng cao, nhưng có ngươi ở đây, hơn nữa chúng ta cùng liên thủ, muốn giết chết nó cũng không phải việc quá khó khăn!"
"Nhân loại, chỉ bằng các ngươi cũng muốn muốn giết chết ta?" Tiểu Hỏa đột nhiên ngẩng đầu, nhìn mười mấy nam nhân đang đứng giữa không trung, mắt sói hơi hơi nheo lại, thực lực mười mấy người đều đã ngoài cấp bậc thống lĩnh, có mấy người thực lực ổn định nó không cảm giác được, những nhân loại này cũng không dễ đối phó chút nào.
"Ngươi nói cái gì!" Trong đó vài người bị những lời này của Tiểu Hỏa làm cho tức giận mặt đỏ tai hồng, từ xưa đến nay, ma thú cường tráng hơn so với con người, loài người trong mắt ma thú chính là thật sự nhỏ yếu, nói trắng ra, ma thú từ đầu đã xem thường con người, mà loài người khi đối mặt ma thú, cũng tự nhiên muốn vì mình mà tranh giành tiếng nói.
Bị nói như vậy, đã sâu sắc động đến điểm mấu chốt là tôn nghiêm của những người này, lập tức có mấy người toàn thân đã phát ra chiến khí, chuẩn bị cùng nhau liên hợp, giết chết Tiểu Hỏa tại đây!
"Con ma thú này, các ngươi nhìn lại kỹ xem." Liệt Đức Nhĩ ra lệnh một tiếng, đè xuống lửa giận của vài người, mười mấy cường giả nghe thấy những lời này, không thể không cẩn thận nhìn lại, nhìn một lát, đột nhiên có người nói thầm, "Này. . . . . . cùng ma thú Triệu hồi sư kia, lớn lên dường như là cùng một hình dáng, ma thú hình sói, thân hình màu đỏ sậm, Hỏa Vân Sói!"
Câu nói này vừa đưa ra, đầu lông mày những người khác hung hăng nhíu lại, Liệt Đức Nhĩ cũng siết chặt lông mày, ma thú của Triệu hồi sư sao lại xuất hiện ở trong hoàng cung Tạp Lan, là bản thân Triệu hồi sư gây ra, hay là có chuyện uẩn khúc nào ở đây?
"Chuyện này ta muốn đi báo cáo với Bệ hạ, mời Bệ hạ tới giải quyết, các ngươi ở chỗ này coi chừng nó!" Liệt Đức Nhĩ trầm giọng nói xong, thân hình ngay tại không trung đột nhiên chợt lóe, hơn mười vị cường giả khác đều gật gật đầu, đều là một mắt song song nhìn Tiểu Hỏa chằm chằm, còn Tiểu Hỏa lại khinh thường hừ một tiếng, tâm niệm truyền đạt cho Vân Phong biết toàn bộ tình hình hiện tại.
Ở nơi nào đó trong Vân gia, Vân Phong đứng lên, khóe miệng gợi lên một nụ cười không đúng đắn, "Tốt lắm Tiểu Hỏa, trước tiên ngoan ngoãn ở đó, chờ ta tới." Nhẹ nhàng sửa sang lại quần áo trên người mình, Vân Phong chậm rãi đi ra cửa chính nhà mình. Quản gia thấy Vân Phong có vẻ muốn đi ra ngoài, không nhịn được tò mò hỏi một câu, "Tiểu thư, người muốn đi đâu?"
Vân Phong cười cười, không quay đầu lại khoát tay nói với quản gia: "Ta đi lấy lại chút đồ của mình mà thôi."
Quản gia nghe mà không hiểu gì, nhưng cũng không có hỏi nhiều. Vân Cảnh thấy bóng dáng nữ nhi nhà mình đi ra ngoài cũng đi tới hỏi,"Phong nhi muốn đi đâu?" Quản gia suy nghĩ một chút, mở miệng trả lời,"Tiểu thư muốn đi đòi đồ vật gì đó, rốt cuộc là ai chứ, cầm đồ của tiểu thư mà không trả?"
Vân Cảnh thoáng sửng sốt, nghe có chút không hiểu, cũng không suy nghĩ nhiều nữa mà xoay người đi vào, quản gia cũng hơi hơi lắc đầu, tiểu thư đúng là quá thần bí rồi, chỉ có điều da mặt người lấy đồ cũng có chút dày quá rồi.
Chỗ ở của Tạp Kì công chúa trong hoàng cung Tạp Lan, phòng của nàng ta đã sớm biến thành một đống đổ nát, dấu vết một bãi máu rải đều trên mặt đất, lộ ra mùi máu tanh nồng đậm, Tạp Kì toàn thân thảm thương cũng lập tức được đưa đi ra. Thân hình to lớn của Hỏa Vân Sói nổi bật đứng ở nơi đó, vẻ mặt thỏa mãn. Mà trên không trung là mười mấy cường giả đều nhìn Hỏa Vân Sói chằm chằm, trên mặt mỗi người đều hiện lên sự tức giận.
Liệt Đức Nhĩ chạy tới trước mặt Tạp Lan quốc vương bằng tốc độ nhanh nhất, nói qua tình hình trước mắt. Tạp Lan quốc vương vốn đang xử lý công việc lập tức cả kinh buông xuống toàn bộ mọi chuyện đang làm trên tay, lập tức chạy qua, mà những người Tạp Lan hoàng thất khác nghe tin cũng chạy tới. Không biết người nào lỡ miệng nói ra, thành viên Tạp Lan hoàng thất đều biết, ma thú của Triệu hồi sư thế nhưng lại xuất hiện ở trong hoàng cung Tạp Lan!
Trên không trung, hơn mười tên cường giả đang bao vây Tiểu Hỏa, mà ở nơi xa một chút rất nhiều người trong hoàng thất đều đã đến đây đứng xem náo nhiệt, Kasha cũng ở trong đó, thời điểm đầu tiên khi nàng nhìn thấy Tiểu Hỏa, sắc mặt không hiểu trắng thêm vài phần, tin tức quả thật không sai, đó không phải là ma thú của Vân Phong sao!
Tạp Lan quốc vương ba bước thành hai chạy tới nơi này, khi hắn nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt, hô hấp lập tức khẩn trương, bên trong một đống đổ nát lớn có một bãi vết máu, Tạp Kì dường như cũng bị thương rất nặng, Tạp Lan quốc vương một lần nữa sắp xếp lại suy nghĩ một chút, sắc mặt có chút âm trầm phân phó Liệt Đức Nhĩ: “Tìm Vân Phong đến đây.”
“Không cần tìm, ta đến đây.” Đột nhiên trên bầu trời truyền đến một giọng nói, tất cả mọi người trên mặt đất ngẩng đầu nhìn lên, các cường giả trên không trung lập tức xoay người cảnh giác, lúc nhìn rõ người từ nơi xa đến, tất cả cường giả hoảng sợ suýt chút nữa rớt trên mặt đất, đó là…đó là con người có cánh dài sao?
Đôi cánh xinh đẹp sau lưng Lam Dực đang không ngừng vỗ, hắn ôm Vân Phong bên trong cánh tay bay đến, vẻ mặt bên ngoài tuấn mỹ của Lam Dực không chút thay đổi, trên mặt khắc hoa văn thần bí hòa lẫn với hoa văn trên cánh, các cường giả trợn mắt há hốc mồm nhìn trơ ra, Liệt Đức Nhĩ sắc mặt đột nhiên biến đen lại,“Bệ hạ là song hệ Triệu hồi sư.”
Thân thể Tạp Lan quốc vương hung hăng run lên, không phải bởi vì sợ hãi, mà bởi vì….Mừng như điên! Song hệ Triệu hồi sư! Mấy trăm năm qua không có Triệu hồi sư, vậy mà nàng ta lại là song hệ sao! Nói như vậy, người có cánh dài này cũng là ma thú khế ước của nàng!