Mộ Dung Vân Thiên có chút áp lực liếc mắt nhìn Vân Phong một cái, bàn tay khẩn trương nắm chặt lại, khuôn mặt tuấn tú có chút âm trầm, “Vân Phong, ta có thể nói chuyện riêng với nàng được không?”
“Không được!” Khúc Lam Y đi tới bên cạnh Vân Phong, một đôi mị nhãn mang theo lãnh ý nhìn Mộ Dung Vân Thiên, ánh mắt hắn đảo qua nhìn nàng, “Vị tiểu thư này, ngươi là ai? Chuyện của Vân Phong còn chưa tới phiên ngươi quyết định!” Trong lòng Mộ Dung Vân Thiên rất tức giận, sau khi hắn trở lại Mộ Dung gia mới biết được hôn sự với Vân Phong, liền nghẹn một cỗ lửa giận, hắn trở về vốn là muốn tới Vân gia cầu hôn, lại nghe Mộ Dung Sơ và Mộ Dung Trạch ấp úng giải thích, rốt cục hiểu được hôn sự duy nhất giữa hắn và Vân Phong ngày trước đã bị hủy bỏ.
Mộ Dung Sơ và Mộ Dung Trạch trông thấy sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên khi ấy đen tới không nhìn được, lập tức đem toàn bộ sai lầm đổ lên người Vân gia, nói Vân gia chủ động từ hôn như thế nào, Mộ Dung Vân Thiên không nói hai lời liền vội quay lại đây, Vân gia từ hôn? Mộ Dung Vân Thiên không cần suy nghĩ cũng biết, nhất định là Mộ Dung gia chủ động yêu cầu Vân gia giải trừ hôn ước trước, chỉ cần nghĩ tới đây hắn liền tức giận tới cắn răng, nữ nhân duy nhất có thể làm hắn động tâm khó khăn lắm mới xuất hiện, lại không nghĩ tới, hắn và nàng đúng là có một đoạn nhân duyên, càng không nghĩ tới, đoạn nhân duyên này còn bị hủy trong tay người nhà hắn!
Mộ Dung Vân Thiên kìm nén lửa giận rời khỏi Mộ Dung gia, trong một thời gian dài cũng không có ý định muốn quay về, Mộ Dung Sơ và Mộ Dung Trạch lúc đầu còn vì chuyện Mộ Dung Vân Thiên có thể trở về nhà mà vui mừng nay lại bị phá hủy, cũng mang vẻ mặt đau khổ, tuy rằng hai người đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Vân gia, nhưng sâu trong nội tâm vẫn biết, người tạo thành cục diện như ngày hôm nay, chính là bọn họ, không thể trách người khác.
Khúc Lam Y cười ha ha, nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Vân Phong, nàng vốn cao hơn Vân Phong nửa cái đầu, thân thể cũng cực kỳ thon dài, cách tay vừa vặn ôm lấy Vân Phong, tóc gáy trên người Vân Phong nhất thời dựng đứng, nhịn không được hơi giật giật, Khúc Lam Y khẽ dùng sức, gắt gao giữ chặt bả vai nàng, “Ta chính là bạn cùng phòng thân thiết nhất của tiểu Phong Phong, tiểu Phong Phong ngươi nói có đúng hay không?”
Vân Phong nghiêng đầu nhìn Khúc Lam Y, không lên tiếng, Mộ Dung Vân Thiên nghe xong, không khỏi thở dài, “Vân Phong, hôn sự của chúng ta, nàng không cần, có thể, ta không miễn cưỡng, nàng tự do. Nhưng mà.... ...” Mộ Dung Vân Thiên nói tới đây bỗng dưng dừng, “Nhưng mà ta thích nàng, ta muốn cho nàng biết, nàng là nữ nhân duy nhất khiến ta động tâm, ta sẽ không từ bỏ nàng dễ dàng như vậy được!”
Khi Mộ Dung Vân Thiên nói những lời này, khuôn mặt tuấn tú có chút ửng đỏ, đây là lần đầu tiên hắn thổ lộ tâm ý với con gái, cũng là lần đầu tiên nói ra những lời lớn mật như vậy, nhưng Vân Phong là nữ nhân duy nhất lay động trái tim hắn, dù sao hắn cũng sẽ không dễ dàng buông tay, hôn ước không còn có lẽ là do duyên phận chưa đủ, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc hắn tiếp tục theo đuổi tình yêu!
Vân Phong sửng sốt, không nói lên lời, Khúc Lam Y ở một bên lạnh lùng cười, đúng lúc tạt một chậu nước lạnh, “Ngươi trước tiên nên đem Kasha công chúa kia giải quyết xong rồi hẳn nói, đừng để đến lúc chân đó lại đứng hai thuyền nha, soái ca.”
Mộ Dung Vân Thiên nóng nảy, “Ta chưa từng thích Kasha! Cũng không có tỏ ra thích nàng!”
“A? Vậy sao ngươi luôn cùng một chỗ với nàng, bộ dạng như hình với bóng?” Khúc Lam Y khiêu mi hỏi một câu, Vân Phong ở bên cạnh, bộ dạng quan sát kỹ càng ánh mắt hắn.
“Đó là........Nàng là Công chúa hoàng thất, ta không thể.... .....”
“A.... ....Thì ra là như thế, công tử ngoan ngoãn như vậy, nếu Tạp Lan hoàng thất bảo ngươi cưới Kasha, ngươi cũng sẽ cưới?” Khúc Lam Y thấp giọng cười, đôi mắt nhìn Mộ Dung Vân Thiên, sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên căng thẳng, sau đó nói từng câu từng chữ: “Người ta cưới, nhất định phải là cô nương ta thích!”
“Ha ha!” Khúc Lam Y bỗng nhiên cười to một tiếng, giống như nghe thấy một chuyện buồn cười, “Vậy chúc ngươi may mắn soái ca, cẩn thận viên kẹo đường dẻo Kasha sẽ quấn lấy ngươi cả đời nha.”
Sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên âm trầm thêm vài phần, Kasha quả thật là viên kẻo đường dẻo, nàng có cảm tình với hắn hắn cũng biết, trong lòng hắn đã có nữ nhân yêu mến, nàng*nói cũng có đạo lý , không thể tiếp tục thường xuyên gặp gỡ Kasha như vậy nữa, cho dù hoàng thất có gây áp lực, hắn cũng sẽ toàn lực làm rõ ý muốn của mình!
*đây là chỉ KLY
Từ đầu tới cuối Vân Phong tựa như xem cuộc vui, hai người nói xong, Vân Phong chờ vài giây, “Nói xong rồi? Không còn việc gì? Ta đi đây.” Vân Phong nói xong cứ thế xoay người rời đi, Mộ Dung Vân Thiên nôn nóng, khuôn mặt tuấn tú tựa hồ có chút xấu hổ, mặc dù những lời vừa rồi của hắn là tỏ ý, thế nhưng nhận được câu trả lời như vậy, không khỏi cũng quá.... .......
Khúc Lam Y hoàn toàn là bộ dáng vui mừng khi người gặp họa, nhìn Mộ Dung Vân Thiên như vậy, không có ý tốt cười cười, lúc này, một bóng dáng vọt tới, giống như có chút dồn dập lỗ mãng, sau đó, Vân Phong nghe thấy một tiếng kêu cực kỳ tha thiết, “Vân Phong! Đúng là ngươi rồi!”
Khúc Lam Y nheo mắt nhìn qua lần nữa, Vân Phong và Mộ Dung Vân Thiên đều quay lại, người tới khi nhìn thấy Mộ Dung Vân Thiên có ngạc nhiên, “Mộ Dung Vân Thiên? Sao ngươi lại ở đây?”
Mộ Dung Vân Thiên nhìn thấy người tới gật gật đầu, Vân Phong cẩn thận nhìn vài lần, cuối cùng đột nhiên nhớ ra, hô to một câu, “Trạch Nhiên! Là ngươi sao?”
Sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên lập tức chìm thêm vài phần, vẻ mặt Khúc Lam Y cũng lạnh đi, mới vừa rồi là Mộ Dung Vân Thiên, nam nhân vừa mới xông tới làm tâm trạng của Khúc Lam Y càng thêm xấu đi vài phần, Vân Phong bước dài tới, đi vòng quanh thiếu niên vài vòng, nắm tay đập lên vai hắn, “Ngươi thay đổi rồi!”
Thiếu niên cười hắc hắc, trên mặt lại xuất hiện nụ cười chói lóa, “Ngươi cũng thế! Cũng trở thành một.......đại cô nương xinh đẹp.... .......Ta nghe nói Vân gia chuyển tới đế đô, lập tức tới tìm, không nghĩ thật sự gặp được ngươi!”
Hai người gặp lại thật sự rất vui, dù sao cũng nhiều năm không gặp, khoảng thời gian kết giao lúc còn nhỏ làm Vân Phong có chút hoài niệm, nói chuyện với nhau vài câu Vân Phong vui vẻ phát hiện tính cách Trạch Nhiên không thay đổi một chút nào, vẫn rực rỡ như trước đây, điểm ấy làm cho Vân Phong cảm thấy vui mừng, dù sao dưới thử thách của thời gian và năm tháng, vẫn có thể giữ được bản chất đáng quý nhất, thật sự không dễ dàng.
“Tiến vào Vũ Thần học viện? Thế nào, chưa làm ta mất mặt chứ!” Vân Phong cười nói một câu, Trạch Nhiên ngượng ngùng vuốt vuốt tóc, “Đương nhiên không thể làm ngươi mất mặt.... .... "
Khúc Lam híp mắt nhìn hai người trò chuyện vui vẻ tới quên nàng và Mộ Dung Vân Thiên , “Khụ khụ!” Một tiếng ho khan cực kỳ lớn vang lên, lúc này Vân Phong mới lấy lại tinh thần, dường như nàng chỉ chú ý nói chuyện phiếm với Trạch Nhiên mà quên những người khác, “Tiểu Phong Phong, Trạch Nhiên này là ai thế?” Khúc Lam Y cười quyến rũ bước tới, Trạch Nhiên nhìn thấy Khúc Lam không khỏi đỏ mặt, Khúc Lam thấy vậy cười ha ha, giống như cười rất vui vẻ.
“Đây là Trạch Nhiên, hảo bằng hữu từ khi còn nhỏ, nếu nói chính xác hơn, có thể coi như là thanh mai trúc mã của ta.” Vân Phong cười nói một câu, Trạch Nhiên đứng bên cạnh có chút xấu hổ cười, đôi mắt đen nhìn Vân Phong giống như chứa rất nhiều tình cảm, Khúc Lam Y nhướn mày, “Tiểu Phong Phong cũng có thanh mai trúc mã, thật sự là đáng hâm mộ.”
Vân Phong cười cười, tuy nàng và Trạch Nhiên không lớn lên cùng nhau, chỉ là khi còn nhỏ có giao tình, nhưng khi Vân Phong còn nhỏ, Trạch Nhiên là bằng hữu đầu tiên của nàng, cho dù hai người nhiều năm không gặp, thỉnh thoảng nàng cũng nhớ tới hắn, coi hắn giống như người nhà, chưa bao giờ quên hắn.
“Đây là Khúc Lam Y, là bạn cùng phòng của ta, còn về Mộ Dung Vân Thiên, ta nghĩ ngươi hẳn là quen biết.” Vân Phong giới thiệu vắn tắt đơn giản, làm cho Khúc Lam Y hết sức bất mãn, “Bạn cùng phòng gì chứ! Ta là bạn khuê phòng thân thiết của tiểu Phong Phong, thật là.... .....”
Mộ Dung Vân Thiên đứng đó không nói gì, khi Vân Thăng đi ra, nhìn thấy cảnh tượng này có chút sửng sốt, “Bằng hữu của Phong nhi?” Vân Thăng chỉ vào Mộ Dung Vân Thiên và Trạch Nhiên, nàng cười cười, tạm thời đều coi như bằng hữu vậy.
Ngày hôm đó, giữ Trạch Nhiên lại, đương nhiên cũng giữ Mộ Dung Vân Thiên lại, lần này Vân Phong nói chuyện cùng Trạch Nhiên rất lâu, đương nhiên bên cạnh có hai cái bóng đèn cực nóng làm bạn, Vân Phong không ngại chút nào, trái lại ánh mắt của Khúc Lam Y và Mộ Dung Vân Thiên làm cho Trạch Nhiên có chút không thoải mái.
Vân Phong nghe Trạch Nhiên kể cũng biết, hắn đang học ở Vũ Thần học viện trực thuộc đế quốc, thành tích của hắn ở đây dường như xếp hạng cũng không tệ, Vân Phong có chút cảm giác, với thực lực đạt cấp tám hiện nay của Trạch Nhiên, coi như là thiếu niên thiên tài, không phân cao thấp với Mộ Dung Vân Thiên, chẳng trách hai người không xa lạ lẫn nhau.
Buổi tối hôm nay Vân gia hết sức náo nhiệt, Vân Phong lại cảm thấy những người chung quanh nàng có cái gì đó không đúng, nàng cũng không nghĩ nhiều, ở phương diện tình cảm này nàng vẫn còn thiếu hiểu biết, hay là cảm giác của nàng không nhạy bén sao? Một cỗ sóng ngầm bình yên trôi qua ở nơi Vân Phong không nhìn thấy, nàng đột nhiên nghĩ Trạch Nhiên đi đến đế đô, xem ra hắn hẳn là tham gia thi đấu tứ quốc tranh bá lần này mới đúng.
Sau khi hỏi ra mới biết, thì ra là đội năm người chiến sĩ đã chọn xong, Trạch Nhiên và Mộ Dung Vân Thiên cũng có trong đó, bây giờ đội ma pháp sư của Tạp Lan đế quốc vẫn chưa chọn được, ngoại trừ Vân Phong nhất định được chọn, chắc chắn Khúc Lam Y cũng sẽ không vắng mặt, mà còn ba cái danh ngạch còn lại, có lẽ Vân Thăng cũng sẽ lấy được một cái.
Tuyển thủ dự thi tứ quốc tranh bá được phân chia nghiêm ngặt, chiến sĩ và ma pháp sư phải là đệ tử các học viện, những kẻ tán tu không có tư cách tiếp xúc với trận đấu như vậy, căn bản cũng không có cơ hội tham gia vào, đội Ma pháp sư hẳn là do trường học Ma Tang làm chủ lực, cũng có thể toàn bộ đều chọn trong trường học Ma Tang.
Vài ngày lẳng lặng đi qua, bên đế đô cũng đã có tin tức, Tạp Lan quốc vương hạ chỉ truyền Vân Phong, Khúc Lam Y vào cung một chuyến, Vân Phong hơi sửng sốt, lúc này mới nhớ thực lực của Đại ca mình còn chưa được triển lộ hoàn toàn, dù sao hủy bỏ bài danh thi đấu cá nhân, còn lại ba danh ngạch nhất định có một là Kasha, mà hai cái danh ngạch khác, nàng tất yếu sẽ giành cho Đại ca một cái!
Với thực lực hiện nay của Mộc Tiểu Cẩm, không được chọn, Mộc Tiểu Cẩm mặc dù có chút tiếc nuối nhưng càng thêm kiên định quyết tâm tu luyện, quyết định phải càng thêm chịu khó chăm chỉ tu luyện để có thể đuổi kịp Vân Phong và Vân Thăng! Vân Phong cười cười, lập tức cùng Khúc Lam Y tiến cung, xem ra, chiến sĩ và đội Ma pháp sư sắp phải chạm trán nhau rồi.
Vân Phong và Khúc Lam Y vừa vào hoàng cung, lập tức có người đặc biệt tới dẫn đường, hai người đều mang vẻ mặt vân đạm phong khinh, thái độ đối với hoàng thất của hai người thật ra rất giống nhau, cũng không vòng vo như thế. Tiểu Hỏa và Lam Dực không được triệu hồi ra, nếu thân phận Triệu hồi sư của Vân Phong đã lộ ra, cũng không cần thiết lúc nào cũng mang theo ma thú, trải qua một thời gian trước Tiểu Hỏa làm ầm ĩ, thời điểm những người trong cung gặp phải Vân Phong, theo bản năng đều có chút sợ hãi.
Hai người được dẫn tới trước một cánh cửa, người dẫn đường liền cung kính lui ra, Vân Phong đưa tay đẩy cửa ra, đi vào, chỉ thấy rất nhiều người đã sớm ở trong đó, Tạp Lan quốc vương và Kayes đang ngồi ở kia, nói gì đó, khi nhìn thấy Vân Phong và Khúc Lam Y đi vào, Tạp Lan quốc vương tươi cười, "Xem ra, tuyển thủ của chúng ta cuối cùng đã đến đông đủ ."
Toàn bộ ánh mắt những người trong phòng đều quét tới đây, Khúc Lam Y khinh thường nhẹ giọng hừ một cái, dù sao lấy thực lực hiện nay của những thiếu niên thiếu nữ tự xưng là thiên tài này so với nàng còn có một khoảng cách rõ ràng, nếu không phải Vân Phong tham gia, nàng sẽ lựa chọn từ chối.
Vân Phong cũng hơi hơi tìm hiểu một chút, đội năm người chiến sĩ, thực lực thấp nhất là cấp bảy, cao nhất là Mộ Dung Vân Thiên cấp chín, tại Đông Đại Lục mà nói, chiến sĩ phát triển tương đối tốt, cấp bậc thực lực của thiên tài thiếu niên cũng đã đến trình độ cao nhất định.
Đội Ma pháp sư, trừ bỏ hai nhân vật yêu nghiệt là Vân Phong và Khúc Lam Y, thì Kasha cũng có trong đó, thực lực cấp sáu, mà hai người còn lại đều lạ hoắc, Vân Phong nhìn qua nhíu mày, hai người còn lại một người thực lực là cấp năm, một người khác cư nhiên mới cấp bốn! Tiểu cô nương cấp bốn kia đang đứng ở bên cạnh Kasha, nhìn qua hai người rất là thân thiết, trong lòng Vân Phong hiểu rõ, quả nhiên, ở nào cũng đều có dựa vào quan hệ.
"Nếu toàn bộ đều đã đến đủ, chuyện thi đấu tứ quốc tranh bá, ta nói một chút." Kayes thân vương cười hớ hớ nói một câu, Vân Phong lại nhíu mày, "Chờ một chút, Kayes thân vương."
Ánh mắt mọi người lại lần nữa rơi xuống người Vân Phong, Vân Phong cười cười, "Nếu thế gia vọng tộc chúng ta tụ họp ở nơi này, nên giới thiệu lẫn nhau một chút, cũng sẽ không có vẻ xa lạ, ngươi nói có phải không?"
Kayes thân vương vui tươi hớn hở gật đầu, Tạp Lan quốc vương cũng như thế, đoán chừng hiện tại mỗi câu Vân Phong nói, chỉ cần không chạm đến lợi ích trực tiếp của hoàng thất, Tạp Lan quốc vương đều có thể nghe theo, "Vân Phong nói không sai, tuy rằng các ngươi phân biệt đại diện cho hai loại chiến sĩ và Ma Pháp Sư, nhưng đều đang đại diện cho Tạp Lan đế quốc, làm quen với nhau một chút cũng tốt."
Tạp Lan quốc vương nói xong, từ bên chiến sĩ bắt đầu trước, năm người phân biệt giới thiệu xong, toàn bộ đều là đệ tử thiên tài của Vũ Thần học viện trực thuộc Tạp Lan đế quốc, phía Ma pháp sư, Kasha bắt đầu giới thiệu, "Kasha, công chúa Tạp Lan hoàng thất."
"Tây Môn Oánh, nữ nhi nhỏ nhất của đệ nhất phú thương Tạp Lan đế quốc Tây Môn gia." Đứng bên cạnh Tạp Toa, thiếu nữ thực lực chỉ mới cấp bốn kia có chút cao ngạo nói một câu, tuy biết rằng thân phận của Vân Phong là Triệu hồi sư, nhưng cũng không để vào mắt, Vân Phong cúi đầu cười cười, hóa ra là đệ nhất phú thương Tây Môn gia, vì danh ngạch này, Tây Môn gia chắc là tiêu phí không ít tâm sức, đáng tiếc. . . . . .
Một thiếu nữ khác Vân Phong không quen nhỏ giọng nói một câu, "Ta là Tư Kì, đệ tử Ma Tang học viện." Trên mặt thiếu nữ tên Tư Kì có tàn nhang lắt nhắt, tướng mạo cũng không xuất sắc, nhìn qua tính cách còn có chút nhát gan.
Đến lượt Khúc Lam Y, Khúc Lam Y lười biếng nói một câu, "Khúc Lam Y."
Sau đó là Vân Phong, nàng cũng là chỉ hộc ra hai chữ, "Vân Phong."
Toàn bộ đều giới thiệu xong, xuất hiện một loại tình thế hài hòa thú vị, đội năm người chiến sĩ tất cả đều là nam hài tử, mà đội Ma pháp sư bên này tất cả đều là nữ hài tử, mà còn là nữ hài tử dung mạo không tệ, tuy rằng khuôn mặt nữ sinh Tư Kì kia có tàn nhang, nhưng lớn lên cũng rất thanh tú.
"Tốt lắm, tự giới thiệu xong rồi, các ngươi cũng không hề xa lạ lẫn nhau, tiếp theo ta liền. . . . . ."
"Chờ một chút." Vân Phong ở phía sau lại ngắt lời Kayes thân vương lần nữa, mắt Kayes nháy vài cái, Kasha bất giác mím môi, Tạp Lan quốc vương cười ha ha nhìn Vân Phong, "Vân Phong, còn có chuyện gì sao?"
Vân Phong cười nhạt, ánh mắt rơi xuống trên người Tây Môn Oánh, "Thứ cho ta nói thẳng, triều đình Tạp Lan muốn giành hạng nhất, hay là chỉ muốn làm khúc nhạc đệm mà thôi?"
Tạp Lan quốc vương nghe nói như thế, sắc mặt rốt cục thay đổi, mặt khác tất cả mọi người đều có chút khẩn trương, Trạch Nhiên lo lắng liếc mắt nhìn Vân Phong một cái, sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên nhìn cũng không quá tốt, chỉ lo những lời này của Vân Phong làm Tạp Lan quốc vương tức giận, "Vân Phong tiểu hữu nói gì vậy, đương nhiên là muốn giành hạng nhất!" Kayes vội vàng nói một câu, Vân Phong lại đón đầu, "Nếu muốn giành hạng nhất, xin hãy giải thích cho ta một chút, Ma pháp sư chỉ mới cấp bốn, sao lại có ở đây?"
Vẻ mặt Tạp Lan quốc vương và Kayes đều cứng đờ, Tây Môn Oánh bị điểm tên, hơn nữa trong giọng nói của Vân Phong lộ ý chỉ trích và khinh thường, làm cho khuôn mặt nàng lập tức ửng đỏ, Kasha ở một bên cúi đầu mở miệng, "Đây đều là phụ thân an bài, ngươi có ý kiến gì sao?"
Thần sắc Vân Phong nhất thời lạnh xuống, "Kasha công chúa, ngươi có tư cách trả lời vấn đề của ta sao?"
Vẻ mặt Kasha lập tức có chút trắng bệch, ngay sau đó liền không có tiếng động, tổ năm nam sinh chiến sĩ đều trừng lớn mắt nhìn Vân Phong, khí thế này. . . . . . Không khỏi có điểm quá mạnh mẽ sao!
"Vân Phong tiểu hữu, an bài như thế. . . . . . Có cái gì không ổn sao? Dù sao tiêu chuẩn Ma pháp sư cũng không cao đến vậy. . . . . ." Kayes cười hớ hớ nói một câu, tính toán làm dịu không khí một chút, nhưng Vân Phong lạnh lùng hừ một tiếng, "Tiêu chuẩn không cao như vậy? Một khi đã như vậy, ta cũng không nhất định phải tham gia, nếu muốn dựa vào một người liều chết liều sống đi tranh hạng nhất, những người khác có thể đục nước béo cò, thứ lỗi cho ta không hứng thú."
Tây Môn Oánh sửa sang lại khuôn mặt bạo hồng, rõ ràng trong mắt nàng những lời này của Vân Phong đã động tự tôn của nàng, Tây Môn Oánh đứng dậy, "Ngươi nói ai đục nước béo cò! Ngươi là Triệu hồi sư như vậy sao? Ngươi cho là dựa vào một mình ngươi, là có thể giúp Tạp Lan đoạt hạng nhất?"
Vân Phong cười ha hả, “Dựa vào một mình ta có lẽ có chút khó khăn, nhưng mà thiếu ta, Tạp Lan cũng vô duyên với hạng nhất, ngược lại ngươi, Tây Môn Oánh, chỉ là cấp bốn ngươi có tài cán cống hiến gì cho Tạp Lan?"
Tây Môn Oánh bị những lời này chặn miệng hoàn toàn, thực lực tứ cấp của nàng căn bản là chưa đủ để xét tới, ở Ma Tang học viện trình độ cũng chỉ mới trên trung đẳng, ở trên nàng cũng còn có rất nhiều, nếu không phải gia tộc mình nhờ vả quan hệ, tặng không ít đồ tốt, quả thật nàng không với tới được, bây giờ bị người khác hỏi như vậy, Tây Môn Oánh căn bản là bị vạch trần nội tình, trên mặt không nén được giận.
"Cho dù bỏ nàng, hiện tại tuyển chọn người thay thế bổ sung cũng không tới kịp." Tạp Lan quốc vương chậm rãi nói một câu, nhưng trên mặt Vân Phong lại xuất hiện một chút tươi cười, "Đương nhiên tới kịp, ta đã chọn một người không thể tốt hơn."
Mọi người nghe được cũng không khỏi kinh ngạc một phen, sắc mặt Tạp Lan quốc vương khẽ biến thành có chút khó coi, Kasha cũng có chút xấu hổ, này. . . . . . Khí thế này không khỏi quá hung hăng! Đây không phải là rõ ràng muốn hoàng thất nhường ra một danh ngạch? Nhưng hiện giờ Tạp Lan hoàng thất không thể đắc tội với Vân Phong, Vân Phong nói cũng có lí, trình độ mới cấp bốn mà tham gia tứ quốc tranh bá? Đây không phải là một bình hoa sao? Lên sàn đấu cũng làm mất thể diện.
"Người Vân Phong tiểu hữu chọn là ai?" Kayes thấp giọng hỏi một câu, "Nếu không ở trong đế đô, chỉ sợ sẽ không kịp. . . . . ."
Vân Phong cười ha ha, khế ước chi giới xuất hiện trong lòng bàn tay trước mặt, nằm trên ngón tay của mình, tổ năm người chiến sĩ đều nín thở nhìn lại, trong mắt Trạch Nhiên một mảnh kích động, Vân Phong là Triệu hồi sư, quả nhiên không sai! Thật sự là rất đẹp! Còn Mộ Dung Vân Thiên lại là vẻ mặt kiêu ngạo, cũng không biết kiêu ngạo này là vì cái gì.
Mà Kasha vẫn chặt chẽ chú ý tới Mộ Dung Vân Thiên, vẻ mặt lập tức âm u, bởi vì đôi mắt Mộ Dung Vân Thiên từ đầu tới cuối đều đuổi theo ở trên người một người, ánh mắt Kasha ghen tị nhìn tới, vừa nhìn thấy khế ước chi giới của Vân Phong liền sáng rực, một thời gian trước Tạp Kì gặp phải tai vạ, Kasha đến sau mới biết được hóa ra là Tạp Kì nghĩ muốn khế ước chi giới của Vân Phong, vì vậy vụng trộm lấy về, vọng tưởng chiếm lấy, kết quả làm cho mình một thân thảm hại, hiện tại vết thương trên người còn chưa có khỏi. Khi đó Kasha cũng mắng một câu ngu xuẩn, chỉ có điều hiện tại xem ra, tâm lý của Tạp Kì nàng hơi hơi có chút hiểu.
Đoạt lấy, nếu nói có thể đoạt được khế ước chi giới của Triệu hồi sư. . . . . . Trong lòng Tạp Toa đột nhiêm xuất hiện ý nghĩ này, sau đó lại bị đè xuống, không có khả năng, khế ước chi giới của Triệu hồi sư sao có thể bị đoạt lấy dễ dàng như vậy chứ?
"Lam Dực, xuất hiện." Vân Phong thấp gọi một tiếng, trước mặt Tạp Lan quốc vương triệu hồi Lam Dực, trong nháy mắt Lam Dực xuất hiện, tất cả mọi người hít một hơi, đây rõ ràng là một người! Hơn nữa là một nam nhân tuấn mỹ! Trong lòng Mộ Dung Vân Thiên hơi có chút tư vị không đúng, so với Lam Dực, bề ngoài của hắn nhưng thật ra có vẻ bình thường, Trạch Nhiên cũng có chút rầu rĩ, tay vuốt vuốt vị trí trái tim, không hiểu đây là vì sao.
"Chủ nhân." Lam Dực đứng bên cạnh Vân Phong, tầm mắt tự động che chắn những người bên ngoài trừ Vân Phong, chờ mệnh lệnh của nàng, "Đưa Đại ca của ta đến đây." Vân Phong vừa nói xong, lông mày Tạp Lan quốc vương liền nhíu lại, vẻ mặt Kasha cũng có chút khó coi, Lam Dực gật gật đầu, lập tức đẩy cửa đi ra ngoài, ngay sau đó, hai cánh sau lưng lóe lên, người đã biến mất không thấy .
"Đại ca của Vân Phong tiểu hữu? Ha ha, đây không khỏi cũng. . . . . ." Kayes nghe xong cười cười, Vân Phong quay lại tươi cười với hắn, "Chỉ cần có thực lực, tại sao Tạp Lan hoàng thất muốn từ chối?" Một câu, làm cho Kayes và Tạp Lan quốc vương đều không còn lý do để cự tuyệt, Đúng vậy, nếu có thực lực, Tạp Lan hoàng thất có lý do gì từ chối chứ? Nếu nhất định giữ lại người cấp bốn này, ngược lại có vẻ như Tạp Lan hoàng thất có chút cố tình gây sự .
Tây Môn Oánh cũng là đệ tử Ma Tang học viện, cũng không xa lạ Vân Thăng, nhưng không biết nhiều về thời kì thay đổi sau của Vân Thăng, về tình huống trận đấu của Tinh La xã đoàn Tây Môn Oánh cũng không biết rõ ràng, nàng rất khinh thường hừ một tiếng, trong ấn tượng của nàng, Vân Thăng vẫn là cái đồ bỏ đi như trước, Kasha nhìn thấy không khỏi thấp giọng nói một câu, "Vân Thăng thay đổi, thực lực cũng tăng không ít, đừng khinh thường."
Tây Môn Oánh cười cười, "Thực lực của ta là cấp bốn trung kì, cho dù hắn tăng thì có thể tăng đến đâu."
Tạp Toa nghe xong không khỏi nhíu mày, cũng không tiếp tục nói lời vô ích, thân là Tạp Lan công chúa nàng có thể cho chính là lời khuyên này, nàng ta không nghe coi như xong. Một lát sau, Lam Dực trở lại, trên tay còn mang theo Vân Thăng, Vân Thăng bị xách bay thẳng một đường trên không tới đây có chút choáng váng đầu óc, khi nhìn thấy muội muội bảo bối của mình không khỏi nói đùa, "Phong nhi, lần sau hãy để Tiểu Hỏa đến ngậm ta đi."
Hai chân Vân Thăng chạm đất, hơi hơi hòa hoãn một chút, Vân Phong đi tới bên cạnh Đại ca mình, nói đơn giản sự việc một lần, Vân Phong nói với Tạp Lan quốc vương, "Bệ hạ, hai người tỷ thí một chút, người thua tự động đào thải, tuyệt không hai lời."
Sắc mặt Tạp Lan quốc vương có chút phức tạp, Tây Môn gia tộc đích thực là đệ nhất phú thương của Tạp Lan đé quốc, hàng năm cung cấp không biết bao nhiêu tài nguyên cho triều đình Tạp Lan, đại bộ phận chi tiêu của triều đình Tạp Lan đều do chính Tây Môn gia tộc cung cấp, vốn lúc đầu là tặng một ân tình, có Vân Phong ở đây,hạng nhất Tạp Lan nhất định lấy được, huống hồ Vân Phong đã đồng ý, nói cho cùng những người khác chỉ là trang trí, nếu chỉ là trang trí liền cho Tây Môn gia một cái ân tình, Tạp Lan hoàng thất tính toán nhưng thật ra rất hoàn mỹ, khiến Vân Phong xuất lực giành hạng nhất, còn nhân tiện đền đáp ân tình, lợi dụng cũng thật triệt để.
Nhưng thật ra Vân Phong không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ là muốn một cái danh ngạch mà thôi, lại đánh bậy đánh bạ làm mất ân tình này của Tạp Lan hoàng thất, nếu ân tình này mất, nhưng nếu Tạp Lan hoàng thất nói rõ với Tây Môn gia, nói như thế nào cũng là một kỹ xảo, nên nói như thế nào? Nói thực lực của ngươi không đủ bị loại ra, rất tổn thương mặt mũi. . . . . . Trong đầu Tạp Lan quốc vương suy tư nửa ngày, tâm ý của Vân Phong rất kiên quyết, phỏng chừng không thay đổi được, hiện tại đâm lao cũng phải theo lao, nếu cự tuyệt chẳng phải là tổn hại tới uy nghiêm của chính Tạp Lan hoàng thất?
"Được, vậy tỷ thí một trận, nếu ai thua, thì tự động bị loại." Con ngươi đen của Tạp Lan quốc vương chợt lóe, nếu Tây Môn Oánh bị loại, Tạp Lan hoàng thất sẽ đem danh tội nhân chụp lên đầu Vân gia, để cho Tây Môn gia đối phó Vân gia, chủ ý này không tệ.
Tây Môn Oánh đi ra, Vân Phong một bên cười cười, nhìn thoáng qua Đại ca của mình, hai huynh muội tâm ý tương thông chỉ có một ý nghĩ trong đầu, đối phó nàng, chỉ cần một chiêu là đủ rồi.