Cái gì? Ba Điện Chủ sửng sốt! Hạo Nguyệt Điện Chủ nhíu mày, một tháng trước còn là quân chủ tột cùng, một tháng sau đã là tôn giả, cái tốc độ quái quỷ gì đây! Cũng có khả năng nha đầu này đã ở cấp quân chủ rất lâu rồi, năng lượng tích trữ đủ dư lên tôn giả, nhưng… thời gian đột phá thực sự quá ngắn!
“Tông Lâm Điện Chủ đột phá lên tôn giả trong bao lâu?” Hạo Nguyệt Điện Chủ hỏi, gương mặt gầy nhom của ông ta cứng đờ, thầm thì, “Hơn ba năm.”
“Ta là bốn năm.” Hạo Nguyệt Điện Chủ nhìn sang Thiên Tuyết Điện Chủ, hắn trả lời, “Gần ba năm.”
Lời của ba người làm Mặc Trường Ca há hốc, ngay cả đại ca mình mà còn dùng tới gần ba năm, mà Vân Phong kia… chỉ có một tháng thôi sao! Sự thật thì cũng chưa cần tới một tháng, thời gian để Vân Phong đột phá chỉ hơn nửa ngày! Nếu như ba Điện chủ biết sự thật này, chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi rồi.
Người ngoài chỉ thấy nàng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nhưng đâu ai biết, bên trong Vân Phong thực sự đã trải qua nhiều khó khăn thử thách đến thế nào!
“Nha đầu này…” Hạo Nguyệt Điện Chủ kinh hãi, trên đời lại tồn tại một người khiến người khác phải sợ hãi đến như vậy, thiếu nữ trên lôi đài chợt trở thành một nguồn sáng, một phong thái cường giả mà không ai có thể bì được!
Trong lòng họ thầm tính toán, địa vị của Vân Phong trong lòng bọn họ lại được nâng cao thêm một tầng. Đối với những khán giả dưới lôi đài, họ chỉ cần biết liệu ai trong Vân Phong và nam nhân trùm mũ sẽ thắng, hắn ta cướp đoạt mạng sống của Triệu Hồi Sư không gớm tay, còn Vân Phong thì chưa từng bại bao giờ, hai người bất bại đánh với nhau, đương nhiên vô cùng đáng xem, nhất định sẽ rất hoành tráng!
Nhận thấy hành động của Vân Phong, trong mắt Khúc Lam Y dâng lên một sự tự hào, Tiểu Phong Phong tấn thăng tới tôn giả rồi, nương tử của hắn quả nhiên hơn người. Mộc Thương Hải đứng cạnh cũng cảm nhận được hơi thở của nàng, giật mình! “Nàng vậy mà đã… !”
Nam nhân trùm mũ đứng trên lôi đài, cảm nhận thấy hơi thở không hề che giấu của Vân Phong, hắn khựng người trong thoáng chốc, sau đó cười âm hiểm mấy tiếng, ngón tay tái nhợt lộ một ít ra ngoài áo choàng đen, bên trên ngón tay là chiếc nhẫn màu đen mà đáng lẽ đã bị Khúc Lam Y hủy đi từ lâu!
Vân Phong híp mắt, Khúc Lam Y đứng dưới lôi đài cũng đã thấy chiếc nhẫn màu đen trên ngón tay của hắn, không khỏi cười lạnh, quả nhiên nam nhân này còn có hậu thủ, có thể sở hữu một bộ xương như vậy, lại xuất hiện thêm một cái nhẫn khế ước nữa cũng chẳng có gì lạ, nhưng nếu lần này hắn ta không thể hiện hết thực lực của mình, hắn ta chắc chắn sẽ bị bại dưới tay của Vân Phong!
“Không ngờ còn có cái thứ hai.” Vân Phong cười lạnh, thầm gọi Tiểu Hỏa và Lam Dực, hai ma thú lập tức hiện thân đáp xuống cạnh nàng, bộ dáng vô cùng phòng bị, Triệu Hồi Sư Ám Hệ đương nhiên Triệu Hồi ma thú Ám Hệ, đây là lần đầu tiên cả hai giao thủ với hệ này!
Hắn ta cười âm hiểm, người đứng quanh lôi đài thầm thì sợ hãi, chỉ mới nghe thấy thôi cũng đã đủ khiếp đảm rồi, Vân Phong có thể mặt không biến sắc đối chiến, quả nhiên là dũng khí phi phàm! “Đi ra đi.” Giọng nói khàn khàn của hắn ta vang lên, tất cả mọi người mở to mắt, mặc dù không phải chưa từng thấy nam nhân trùm mũ tỷ thí, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta triệu hồi ma thú của mình! Ma thú Ám Hệ không phải lúc nào cũng có cơ hội được gặp đâu!
Khán giả ở dưới vô cùng mong chờ được thấy ma thú Ám Hệ, nhưng lúc nó xuất hiện rồi thì mọi người lại quay ra thi nhau nôn như điên! Đó mà là ma thú gì chứ, rõ ràng nó chỉ là một thi thể đang sắp thối rữa!
Ba Điện Chủ thấy cảnh tượng này cũng không khỏi rùng mình, thật không ngờ ma thú Ám Hệ là ghê tởm đến như vậy, hay là nói tên Triệu Hồi Sư này thích như vậy không nhỉ, lần trước là một bộ hài cốt, giờ thì là một cỗ thi thể thối rữa.
Khúc Lam Y khẽ nheo mắt, nhìn chằm chằm bộ thi thể thối rữa đứng cạnh nam nhân trùm mũ, nó là một chủng tộc ma thú với bề ngoài như một thi thể thối rữa, được gọi là Bất Tử tộc, một trong những loài ma thú Ám Hệ mạnh bậc nhất!
Bất Tử tộc, Bất Tử, Bất Tử, Bất Tử chính là không bao giờ chết!
Sao hắn lại có thể khế ước được với Bất Tử tộc, sao lại có thể nắm được ma thú của tộc này trong tay được chứ! Sắc mặt Khúc Lam Y âm trầm, tung người nhảy tới cạnh lôi đài! “Vân Phong!” Khúc Lam Y gọi lớn, Vân Phong kinh ngạc quay đầu lại, nam nhân trùm mũ thấy Khúc Lam Y tới thì lầm bầm vài tiếng nguyền rủa, thi thể thối rữa ở bên cạnh đã bắt đầu nhào tới tấn công Vân Phong!
Nàng không thể chú ý đến Khúc Lam Y nữa, nhanh chóng nghiêng người né tránh, Tiểu Hỏa và Lam Dực cùng phi lên, răng nhọn và móng vuốt nhanh chóng vồ tới xé nát ma thú kia!
Khúc Lam Y thấy vậy, sắc mặt liền trầm xuống, thi thể thối rữa bị xé nát thành nhiều mảnh rơi xuống lôi đài, tất cả mọi người kinh ngạc không thôi! Ma thú Ám Hệ vừa ra sân đã bị xé nát đơn giản như vậy à, không thể nào!
Khóe miệng nam nhân trùm mũ từ từ nhếch lên, chiếc nhẫn khế ước vẫn lạnh lẽo nằm trên ngón tay, Vân Phong chợt nhận ra có gì đó không ổn. Những đôi mắt xung quanh hiện lên sự bất ngờ, đống thịt vụn trên đất đang từ từ dung hợp lại với nhau, giống như có một chiếc nam châm ở giữa, hút đống thịt vụn xung quanh!
Mọi người từ ngạc nhiên tới căng thẳng! Từng miếng thịt lớn nhỏ nhanh chóng tụ lại một nơi, cỗ thi thể thối rữa kia lại xuất hiện một cách nguyên vẹn!
“Đừng để nó chết, cứ một lần nó chết đi, sức mạng của nó sẽ lại được tăng thêm!” Khúc Lam Y gọi với lên, Vân Phong nghe vậy thì vô cùng bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, Tiểu Hỏa và Lam Dực nghe lệnh của Vân Phong, không thể để cho nó chết, đây quả thực là một khó khăn đối với ma thú cấp tôn giả! Bởi vì thi thể này chỉ cần đụng nhẹ là đã tan tành rồi!
“Vậy mà ngươi cũng biết.” Nam nhân trùm mũ nhìn Khúc Lam Y, khóe môi cười lạnh, rồi lại chuyển mắt sang nhìn Vân Phong, “Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà ngươi đã có thể đạt tới được trình độ cao như vậy, quả thực rất khó tin, nhưng mà…” Đột nhiên hắn ta cười rộ lên, trong tiếng cười chứa rõ sự tà ác và ghê rợn!
Hắn xoay cổ tay, Ám Nguyên Tố dày đặc bay tới chỗ Vân Phong như thủy triều! “Thổ Chi Thuẫn!” Vân Phong hét lớn, màn đất lập tức được dựng lên chặn lại cơn mưa Ám Nguyên Tố, nhưng những mũi tên màu đen vừa chạm vào đâu thì nơi đó như chảy ra, nàng cảm nhận rất rõ lá chắn đất của nàng đang dần bị ăn mòn! Đặc tính lớn nhất của Ám Nguyên Tố đó là cắn nuốt!
Vân Phong bóp chặt tay, lá chắn đất vỡ tan tành, mũi tên Ám Nguyên Tố không bị cản trở nữa lại điên cuồng xông lên, Vân Phong nhanh chóng lách người sang bên tránh đi, trong lòng Tiểu Hỏa và Lam Dực căng thẳng, hơi gia tăng lực, khiến cho thi thể kia lại bị xé nát lần nữa!
Khóe miệng của tên nam nhân trùm mũ kéo dài hơn, đám thịt thối rữa của ma thú lại dung hợp về một chỗ, Vân Phong thấy vậy liền hiểu ra ý đồ của hắn ta!
Mỗi lần chết cũng như sống lại, nó sẽ có một sức mạnh mới! Đây là một thứ sức mạnh bá đạo, dựa vào năng lực của sự tà ác!
Cho dù Lam Dực và Tiểu Hỏa có cẩn thận đến đâu, dẫu cho họ có cố không tấn công ma thú kia mà chỉ tập trung đến nam nhân trùm mũ, nhưng thi thể thối rữa kia ở đâu cũng có, chỉ cần lơ là một chút thôi là lại có thể bị đánh nát, chỉ cần sau ba bốn lần như vậy, thi thể kia sẽ thay đổi rất nhiều!
Thân hình thối rữa của nó dần dần đổ mỡ, càng ngày càng giống như một cục thịt thối! Mặc dù bề ngoài của nó khá giống với con người, nhưng ngũ quan trên mặt lại không hề của con người! Nam nhân trùm mũ cười lớn, đúng lúc đó, cơ thể kia đột nhiên giơ hai chi trước lên, tự đâm sâu vào cơ thể của mình!
“Ọe!” Nhiều người trong đám đông không chịu nổi cảnh tượng đó nữa, cúi người nôn ngay tại chỗ. Bàn tay cắm sâu vào cơ thể kia như tìm thấy được vật gì đó, từ từ lôi mạnh từ trong người ra! Hai chi trước của nó hướng ra, còn xen lẫn thêm vài âm thanh nhớp nháp kinh dị!
Âm thanh đó khiến cho nhiều người có mặt ở đó tái mặt! Ngay cả ba Điện Chủ cũng biến sắc, Triệu Hồi Sư Ám Hệ này sao lại có thể ghê tởm đến vậy chứ!
“Mẹ kiếp, thực là kinh dị quá đi...”
“Ta không xem nữa, thật không thể chịu nổi nữa rồi.”
Nhiều người không chịu nổi nữa nôn ói dữ dội, bên trên lôi đài, cánh tay đang ngọ nguậy kia tăng sức, một cỗ thi thể thối rữa thứ hai được lôi ra từ trong người nó!
“Phịch!” Có người ngã cái rầm xuống đất ngất đi.
Trên lôi đài, nụ cười tà ác của nam nhân trùm mũ như đang phối hợp với sự ghê tởm của ma thú, Vân Phong nhìn nó lôi ra thêm một thi thể nữa, không khỏi chau mày, nó còn có một năng lực nữa, chính là hồi sinh!
Từ một thi thể đã thành hai thi thể! Hai Bất Tử Tộc nhào tới đánh Tiểu Hỏa và Lam Dực, cả hai lập tức né đi, “Dã man tới như vậy à!” Tiểu Hỏa thầm mắng, cảnh tượng vừa rồi khiến nó cảm thấy vô cùng gớm ghiếc, “Đây là cái chủng tộc kinh khủng nào vậy!”
Hai con Bất Tử Tộc bất chấp mọi thứ, mấy lần chết lúc nãy đã khiến nó thay đổi, thực lực rất mạnh! Tiểu Hỏa và Lam Dực mặc dù đã cùng Vân Phong tấn thăng tới tôn giả, nhưng đối mặt với Bất Tử Tộc, mỗi lần chết là sức mạnh lại được tăng lên nhiều lần, thực lực có là tôn giả cũng vô dụng!
Tiểu Hỏa và Lam Dực chẳng biết làm gì ngoài né tránh, không dám tấn công, mỗi lần hai người né đi, hai con Bất Tử Tộc lại lao tới, dây dưa với Tiểu Hỏa và Lam Dực, cả hai chỉ có thể cố phòng ngự, cơ hội để tấn công là không hề có!
Hay cho một chiêu thức hiểm độc đến vậy, Vân Phong nhận thấy tình trạng của Tiểu Hỏa và Lam Dực, trong lòng cảm thấy thực không muốn nhìn cái tên nam nhân đáng ghét này nữa, hai con ma thú kia mặc dù rất gớm, nhưng quả thực vô cùng hữu dụng. Nam nhân trùm mũ cười quỷ dị, Ám Nguyên Tố thét gào, nhưng vẻ mặt của Vân Phong vẫn không biến đổi, thực lực nàng đã đến tôn giả rồi thì cần gì phải e ngại chứ!
Hắn ta hiểu rõ công kích của mình sẽ không thấm vào đâu, nhưng vẫn ra tay tấn công quấy nhiễu, khuôn miệng vẫn kéo dài, thân hình Vân Phong như một tia chớp bay tới chỗ của hắn, tính đưa tay đấm vào người hắn, không ngờ hắn lại nói, “Ta đang chờ ngươi tới đây.”
Vân Phong tối tăm mặt mũi, nàng theo trực giác lui lại về sau, nhưng nam nhân trùm mũ lại cố theo sát không buông, cả người như một bóng ma đuổi theo nàng, bàn tay tái nhợt giơ lên, trên đó là một bùa chú phong ấn!
Nhận thấy được hơi thở ẩn giấu trong nó, nàng mở to đôi mắt, nam nhân trùm mũ từ từ mở miệng, nàng gần như có thể thấy được chiếc lưỡi dài đung đưa bên trong khuôn miệng đó, “Đương nhiên là ta còn chừa lại một đường lui nữa, để xem, ngươi có thể tiếp nổi công kích của cấp Tôn Giả Tột Cùng được không?”
Một luồng khí âm lãnh tỏa ra từ người hắn ta, lớp phong ấn của bùa chú được gỡ bỏ, một luồng hơi thở cường đại như một cơn sóng thần lan tràn khắp không gian!
Khúc Lam Y không chút suy nghĩ tung người nhảy tới, nhưng lại bị luồng sức mạnh kia đánh văng ra! Ba Điện Chủ theo dõi trận đấu từ nãy đến giờ nhận thấy năng lượng kia thì đứng bật dậy, bay vụt lên trời, ba hơi thở cấp tôn giả khác nhau tràn ra!
“Tôn Giả Tột Cùng, nam nhân kia lại cất giấu một thứ sức mạnh lớn như vậy!” Sắc mặt Hạo Nguyệt Điện Chủ âm trầm, nhận thấy rất rõ sự hoành hành của năng lượng kia, nếu như không có ba người họ ở đây, e là toàn bộ người ở Thiên Phong Thành đã bị giết hết không còn một mống!
“Đừng phân tâm! Tôn Giả Tột Cùng, mọi người phải cẩn thận!” Thiên Tuyết Điện Chủ lạnh giọng nói, Tông Lâm Điện Chủ hừ một tiếng, cả ba cùng hợp lực chống lại luồng năng lượng cấp Tôn Giả Tột Cùng kia, ai nấy đều chấn động! Nó quả thực vô cùng cường hãn!
Dưới sự bảo vệ của ba Điện Chủ, cuối cùng mọi nguy hiểm đã qua, nhưng Vân Phong đang đứng trên lôi đài vẫn là người phải chịu luồng sức mạnh đó! Tiểu Hỏa và Lam Dực điên cuồng đánh tới, Bất Tử Tộc nhảy tới chặn đường, cả hai chẳng quan tâm tới chuyện gì nữa, hạ sát thẳng tay!
Trong nháy mắt nửa lôi đài bị đánh nát. Vân Phong bị luồng sức mạnh kia ép vào góc chưa biết an nguy thế nào! Mộc Thương Hải chen lấn đám đông lướt lên, vội vã chạy tới lôi đài nhưng bị bắn ngược trở về, Thiên Tuyết Điện Chủ lơ lửng giữa trời, lạnh lùng nhìn Mộc Thương Hải, “Đây là tỷ thí, những người khác không được vào!”
Khúc Lam Y bất chấp tất cả xông lên, đúng lúc đó, hắn chợt nhận thấy có một luồng khí bất thường! Tiểu Hỏa và Lam Dực cũng nhận ra, dừng lại hành động của mình!
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha!” Nam nhân trùm mũ ngửa cổ lên đầu cười điên cuồng, Tôn Giả Tột Cùng, ngươi có làm thế nào cũng vô dụng! Vẫn sẽ chết một cách tức tưởi thôi! Nhưng chưa được bao lâu thì nụ cười trên môi hắn ta đã cứng lại, nửa gương mặt không bị chiếc mũ che đi của hắn đơ ra như tảng đá, mọi người ở dưới lôi đài bị luồng sức mạnh kia đánh ra đang lồm cồm bò dậy, lúc nhìn lên lại lôi đài, ai nấy đều trừng lớn mắt!
Bụi đất mù mịt dần tản đi, Vân Phong vẫn đứng đó, đất xung quanh nàng hoàn toàn hỗn độn, bụi đá văng tung tóe khắp nơi, nhưng vùng đất nơi nàng đứng hoàn toàn không chút tổn hại! Xung quanh nàng là một lớp lá chắn màu xanh dương, bảo hộ cẩn thận Vân Phong ở bên trong, mà đang lơ lửng trước mặt Vân Phong, là một cơ thể vô cùng quyến rũ, nửa người trên để trần vô cùng xinh đẹp, tư thái mê người, mái tóc dài che đi xuân sắc trước ngực, ngũ quan lộ vẻ yêu mị xinh đẹp, nhưng hạ thân lại không phải là một đôi chân, mà là một chiếc đuôi cá to lớn màu xanh dương!
Khúc Lam Y, Tiểu Hỏa và Lam Dực kinh ngạc, họ chẳng xa lạ gì với hình dáng này của Yêu Yêu, đây chính là cơ thể trưởng thành khi kế thừa lực lượng viễn cổ!
Đồng tử đen trong con ngươi xanh dương hóa thành một đường thẳng, đôi tai cá và chiếc đuôi vẫy nhẹ, Yêu Yêu chậm rãi nói, để lộ hàm răng sắc nhọn của tộc Hải Yêu, “Ngươi dám đả thương Vân Phong, ta muốn mạng của ngươi!”
“Hải, Hải, Hải Yêu!” Ai đó trong đám đông thốt lên! Linh kinh ngạc nhìn Yêu Yêu, đó chính là con Hải Yêu được ấp ra từ quả trứng mà Vân Phong mua ở hội bán đấu giá lúc trước sao? Ba Điện Chủ thấy Yêu Yêu, trong lòng liền run lên, đó chính là… Hải Yêu! Vân Phong vậy mà lại có thể có được ma thú như thế!
Nam nhân trùm mũ cũng sửng sốt, Giao Nhân Tộc vốn cư ngụ ở Vô Tận Hải lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn là của Vân Phong! Ánh mắt của hắn ta lại sáng rực lên, thứ trong tay nàng quả nhiên giá trị hơn thường!
Vân Phong cũng rất ngạc nhiên, Yêu Yêu vốn đang ở trong Long Điện lại đột ngột xông ra ngoài, hơn nữa còn xuất hiện với hình dáng trưởng thành trước mắt nàng, hoàn toàn cản lại mọi công kích tôn giả tột cùng ở ngoài, đây chính là năng lượng viễn cổ sao! Chỉ mới thừa kế một phần nhỏ thôi mà đã mạnh đến như vậy! Chủng tộc viễn cổ xa xưa có sức mạnh thật kinh khủng!
Đuôi cá xanh dương đong đưa, sắc mặt Yêu Yêu trở nên dữ tợn! Xung quanh tỏa ra một màn ánh sáng lam nhạt, khiến cả người nó sáng lên như một viên bảo thạch trong suốt!
Yêu Yêu còn chưa làm gì, nam nhân trùm mũ đã nhếch miệng cười tham lam! Nhưng Hải Yêu mang sức mạnh viễn cổ há có thể là thứ mà hắn dễ dàng ngó tới! Không đợi hắn ta ra tay, đuôi cá của Yêu Yêu đã đánh tới, nam nhân trùm mũ tưởng có thể tránh thoát, không ngờ chiếc đuôi kia như một bóng ma, hắn vừa động người thì đã bị đập mạnh xuống!
Hắn ta bị chiếc đuôi của Yêu Yêu đánh lún sâu vào nền lôi đài, tạo thành một cái hố sâu tới vài mét! Đôi mắt nó lạnh lẽo, Thủy Nguyên Tố từ trong người xông ra, hóa thành ngàn vạn mũi tên, trong nháy mắt ngưng kết thành băng, tạo thành một cơn mưa trút từ trên cao xuống!
Ngàn vạn mũi tên băng bén nhọn rơi xuống, khiến người xem phải hít một ngụm khí lạnh! Nam nhân trùm mũ kia chắc bị đâm đến không khác gì tổ ong vò vẽ đâu!
Mưa băng qua đi, nam nhân trùm mũ ở trong hố trông vô cùng nhếch nhác! Áo bào trên người tơi tả, để lộ thân thể gầy như que củi của hắn! Trên cánh tay đầy những vết thương, máu tươi chảy đầm đìa! Gương mặt của hắn vẫn bị chiếc mũ che đi một nửa, hắn quệt máu tươi một bên miệng, hít lấy một hơi, quả nhiên rất cường hãn.
Hắn ta ngửa đầu, Tiểu Hỏa và Lam Dực đã đứng lại với nhau, ba con ma thú đứng trên bầu trời, hai con Bất Tử Tộc bị Yêu Yêu vây trong bong bóng nước màu xanh, không tài nào cử động được!
“Hừ!” Hắn ta thầm mắng, công kích tôn giả tột cùng vừa rồi chẳng tạo mấy thương tổn cho Vân Phong, hắn ta cũng chẳng ngu, đương nhiên biết chắc rằng trận này mình sẽ thua, hắn đã tạo không ít hận thù ở Thiên Phong hành, ở lâu không phải là chuyện tốt, ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách, mọi chuyện rồi tính sau!
Nam nhân trùm mũ cười nham hiểm, không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, nhưng hắn muốn đi thì cũng phải xem Vân Phong có cho không đã! Một bóng đen lao thẳng tới, bàn tay trắng nõn bóp chặt không khí! Hắn ta giật mình thầm kêu không ổn, nhưng đã muộn! Bàn tay của Vân Phong đang chẹt ngang cổ hắn, đôi mắt trong suốt đằng đằng sát khí!
Ngón tay của cô gái đột nhiên dùng sức, nam nhân trùm mũ khẽ rên lên một tiếng, bộ dáng càng chật vật hơn!
“Tấm màn của chúng ta, bây giờ mới từ từ, từ từ được kéo lên!”