Edit: Mavis Clay
“Cửa thành kiểm tra còn nghiêm khắc hơn ta nghĩ nữa..” Yên Nhiên nhìn thủ vệ sâm nghiêm ở cửa thành, hơi lo lắng, “Chất thuốc biến hình thật sự sẽ không có gì bất trắc chứ? Sẽ không bị phát hiện chứ?”
“Nếu bị phát hiện thì sao?” Vân Phong cười hỏi lại.
Yên Nhiên cười khổ, “Không thể thế được, bị Ly Ly tộc phát hiện, vậy thì chỉ có chết ở đây.”
Vân Phong ngạc nhiên, Yên Nhiên quay sang mỉm cười với nàng, “Ly Ly tộc hận thấu xương Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc, há có thể không biết ý định của tộc hai chúng ta? Chỉ là Ly Ly cũng không cho chúng ta cơ hội tốt để động thủ, ba tộc chúng ta đều đang đợi cơ hội, đợi một cơ hội có thể hoàn toàn cắn chết đối phương.”
Vân Phong im lặng, hải tộc tranh đấu thường rất quyết tuyệt và dứt khoát, ngươi không chết thì ta phải lìa đời, tuyệt đối không có giả tưởng hòa bình.
“Ta thấy chúng ta nên tách ra đi, như vậy nếu ta có bị phát hiện cũng không liên lụy tới ngươi.” Yên Nhiên nói sang, rồi cười lên với Vân Phong, “Ngươi giúp ta nhiều quá rồi, nhưng còn chưa có cơ hội báo đáp ngươi, nếu như lần này có thể thành công, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói là được.”
Vân Phong bật cười, “Được, ta nhớ câu này của ngươi.”
Yên Nhiên gật đầu dẫn đầu đi tới cửa thành, Vân Phong nhìn bóng lưng trẻ trung của nàng, cười khẽ. Bỗng nàng nhạy bén cảm nhận được có một ánh mắt đã nhìn chòng chọc mình một hồi lâu. Nàng nâng mắt, nhìn lên tường thành cao cao, trên tường có một bóng ma, không thể nhìn ra được gì. Nhưng nàng khẳng định vừa rồi quả thực có người quan sát nàng. Là tình cờ… hay là… người kia đã từng thấy nàng? Ly Ly tộc dưới Vô Tận Hải, rốt cuộc là ai mà nhận ra nàng?
Nheo đôi mắt, ánh mắt vừa rồi chăm chú nhìn mình đã biến mất, trong lòng Vân Phong phủ một tầng mây đen, xem ra ở lãnh thổ Ly Ly tộc sẽ không thuận buồn xuôi gió rồi.
Vào Vương Thành Ly Ly tộc, đều phải bị kiểm tra nghiêm cẩn, Vân Phong vào cửa thành mới phát hiện, trên cửa thành treo một cái bảng hiệu rất cao lớn, trên đó dùng những ký tự lớn viết thành một câu nói, xem ra là do nhiều lần bắt được nên không thể quên: Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc tự tiện xâm nhập Vương Thành, chết!
Vân Phong nhìn mà giật cả mình, xem ra câu nói vừa rồi của Yên Nhiên không hề khoa trương chút nào, Ly Ly tộc thực sự hận thấu xương Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc, chỉ là chưa có cơ hội thích hợp để ra tay thôi, một khi đã ra tay chắc chắn sẽ là ngươi chết ta sống. Có lẽ Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc cũng rất rõ điều này, nếu như bọn họ còn tiếp tục không làm gì, lúc Ly Ly tộc tấn công, cũng là lúc hai tộc bị hủy diệt, để xem cơ hội của ai sẽ tới trước.
Vào Vương Thành có hai lối đi, một là tới chỗ của người bổn tộc Ly Ly tộc, một còn lại là chỗ của hải tộc sống dựa vào Ly Ly tộc, mỗi lối đi đều được trọng binh canh giữ nghiêm ngặt, Vân Phong nhìn Yên Nhiên đi vào lối ngược lại, có thể thấy trông nàng hết sức khẩn trương, trong lòng Vân Phong cũng hơi lo lắng, dù sao biến hình chất thuốc cũng không thể biến Yên Nhiên hoàn toàn thành người Ly Ly tộc, nếu như thông qua được thì không sao, nếu thông qua một được thì…
Vân Phong quét mắt lên chữ được viết trên tấm bảng, Yên Nhiên có địa vị quan trọng ở Kỳ Thôn tộc, nếu như nàng chết ở đây, chắc chắn sẽ đẩy Kỳ Thôn tộc vào thế họa vô đơn chí, không có tâm phúc, kế hoạch giữa hai tộc cũng chỉ có thể kẹt lại, một khi Ly Ly tộc tìm được cơ hôi, hai tộc này chỉ còn nước bị hủy diệt, Ly Ly tộc sẽ càng cường đại hơn. Nghĩ tới đây, hai mắt Vân Phong tối sầm, xem ra nàng nhất định phải bảo vệ Yên Nhiên an toàn vào thành.
“Ngươi là người ngoại tộc?” Vân Phong tới cửa thành, thủ vệ Ly Ly tộc lập tức cản lại, cẩn thận quan sát nàng.
Nàng nói, “Ta tới từ Nam Hải Vực.”
“Nam Hải Vực? Xa thế chạy tới đây làm gì?”
Vân Phong mỉm cười, “Nghe nói Ly Ly tộc là dòng dọ gần với Long tộc nhất, nên tới xem thử, với lại phía nam còn có Ly Vẫn và Ly Uyên…”
Thủ vệ Ly Ly tộc nghe vậy lập tức khinh thường, “Hai tộc kia căn bản không đủ trình độ dính tới Long tộc. Còn tự nói mình là phân họ của Long tộc? Phi! Da mặt dày như da thú ý!”
“Đúng thế, Ly Vẫn và Ly Uyên ở Nam Hải bá đạo lắm, ở Nam Hải bên đó lúc nào cũng cổ động tung hô huyết mạch Long tộc của mình, còn nói Ly Ly tộc ở phương bắc chẳng qua chỉ như thế…”
“Bọn chúng dám nói như thế với Ly Ly tộc chúng ta? Khốn khiếp!” Cảm xúc của thủ vệ liền bị đẩy cao.
Vân Phong cười thầm, “Mặc dù ta sống ở Nam Hải, nhưng rất ghét bộ dáng tự cao tự đại của hai tộc đó. Nên lúc này mới không ngại đường xa vạn dặm tới phương bắc, tham quan Ly Ly tộc.”
Thủ vệ bị đụng vào tự ái, đương nhiên rất kiêu ngạo, “Đi tham quan cho kỹ tý. Đám phía nam nghèo kiết hủ lậu, căn bản chẳng bằng một phần mười, một phần trăm. Đi qua đi.” Thủ vệ hô lớn, Vân Phong thuận lợi thông qua, nàng nhìn về phía bên cạnh, lối đi cho người Ly Ly tộc rộng hơn bên này một chút, không có một nào tuần tra, Yên Nhiên đã thuận lợi đi tới cuối đường, lẩn vào dòng người. Mắt thấy sắp vào trong thành, nỗi lo trong lòng nàng còn chưa kịp buông lỏng, đã bị treo lên lại.
“Ngươi đứng lại đó!” Thủ vệ quát to, người Ly Ly tộc hai mặt nhìn nhau không biết đang gọi ai, Yên Nhiên khẩn trương sợ mình bị bại lộ, không ngừng lẩn trốn trong dòng người, làm xung quanh lập tức hỗn loạn, mấy thủ vệ lập tức chặn lại dòng người, chỉ cho từng người một đi qua, Vân Phong thấy cảnh đó, trong lòng có dự cảm xấu.
“Sao ngươi còn chưa đi?” Thủ vệ bên cạnh ngạc nhiên nhìn Vân Phong, “Ở đây xem náo nhiệt à?”
Vân Phong cười khan, “Tại ta tò mò, Ly Ly tộc tới người tộc mình cũng kiểm tra nghiêm mật như vậy sao?”
Thủ vệ cười lớn, “Đây là ngoại tộc các ngươi không hiểu rồi, phía bên kia trông không nghiêm nhưng thật ra lại nghiêm cẩn hơn đấy, có một số hải tộc sẽ giả mạo người Ly Ly tộc, bởi vì từng có tiền lệ, cho nên đặc biệt cẩn thận hơn.”
“Thình thịch” Trái tim Vân Phong đập mạnh lên, tiền lệ? Chẳng lẽ có hải tộc lợi dụng chất thuốc biến hình muốn lẻn vào? Nói vậy… Yên Nhiên chẳng phải như gà trắng đứng trong đám gà đen sao, vừa nhìn là hiểu ngay.
“Chính là ngươi, đứng lại!” Thủ vệ đưa tay chộp lại Yên Nhiên muốn bước nhanh kéo ra ngoài, lực lớn tới nỗi khiến nàng không nhịn được kêu đau, “Ngươi làm gì thế? Không cho ta về nhà?” Nàng trừng mắt.
Nhưng thủ vệ lạnh lùng nhìn nàng, “Về nhà?”
Yên Nhiên thầm giật thót mình, bất lực nhìn về phía đối diện, trùng hợp thấy Vân Phong đang đứng đằng kia, “Nhảm nhí, đây không phải nhà của ta chẳng lẽ là nhà ngươi?”
“Được! Vậy ngươi nói thử xem, ngươi ở đâu trong Vương Thành? Ta từ khi sinh ra đã sống trong Vương Thành, bất luận ngươi ở đâu, ta nghe là biết thật giả ngay.”
Yên Nhiên tái mặt, Vân Phong khẽ cau mày, lần này khó mà giữ nổi chân tướng không bị lộ… Nàng nên làm gì để giải vây cho Yên Nhiên đây, nếu như không mau nghĩ cách, Yên Nhiên sẽ chết ngay ở đây. Làm sao để vẹn toàn đôi bên… Làm sao để thuận lợi qua được lần này…”
“Nói đi!” Thủ vệ lớn tiếng quát, Yên Nhiên lắp bắp, câu cú rời rạc, “Ta ở… ở… ta ở…”
Nét mặt thủ vệ càng ngày càng lạnh, “Nói! Rốt cuộc ngươi là hải tộc phương nào? Tại sao phải giả dạng Ly Ly tộc? Chẳng lẽ là hải tộc của Kỳ Thôn và Triều Linh?”
Sắc mặt Yên Nhiên càng trắng hơn. Vân Phong thầm hạ quyết tâm, cao giọng hô, “Tiểu Nhiên! Sao ngươi lại chạy qua bên kia rồi? Ta tìm ngươi nãy giờ.”
Thủ vệ chỗ Vân Phong sửng sốt, nàng quay đầu, “Vừa rồi ta không phải xem náo nhiệt đâu, mà do bạn thân của ta bị lạc đâu mất, tính tình của nàng ấy hơi ngang bướng… Thật sự rất sợ sẽ gặp phải chuyện gì…”
Thủ vệ nghi ngờ nhìn Vân Phong, rõ ràng không hề tin lời nàng, Yên Nhiên lập tức cơ trí gọi lại, “Phong Vân, ta đang ở đây.”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Thủ vệ bên Yên Nhiên quát lên.
Vân Phong lập tức từ bên đường kia chạy qua, thấy mặt nàng tái nhợt, kéo nàng ra sau lưng mình, “Ngươi ổn chứ?” Vân Phong hỏi, cảm thấy tay nàng đang run rẩy.
“Không, không sao hết…”
“Xảy ra chuyện gì?” Thủ vệ nghe ngờ nhìn hai người.
Vân Phong ngẩng đầu, “Vị đại ca này, chúng ta là ngoại tộc tới từ hải vực phía nam.”
“Ngoại tộc? Ngoại tộc thì hà cớ gì bụng dạ khó lường giả mạo Ly Ly tộc? Nói, mục đích là gì?”
Vân Phong mỉm cười, “Vị đại ca này, chúng ta không có mục đích gì cả, chẳng qua chỉ muốn tới Bắc Hải tham quan thôi, xem Ly Ly tộc ra sao ý mà. Nghe nói huyết mạch Ly Ly tộc là gần với Long tộc nhất, nên trong lòng chúng ta cảm thấy ước mơ. Mà người bạn thân này của ta càng khao khát hơn, từ nhỏ đã nói nếu có thể sinh ra ở Ly Ly tộc thì tốt biết bao, tính tình của nàng bướng bỉnh, ở phía nam lúc nào cũng muốn nghĩ cách biến mình thành hình dạng của Ly Ly tộc. Trên đường tới đây chúng ta tình cờ nghe được một loại thuốc có tên là chất thuốc biến hình, có thể cải biến hình dạng bên ngoài thành hải tộc khác, nàng vừa nghe liền không nhịn được, chúng ta vất vả lắm mới lấy được một chai, nói dù gì cũng muốn biến thành người Ly Ly tộc.”
Yên Nhiên đứng đằng sau im lặng, thầm bội phục miệng lưỡi của Vân Phong, thủ vệ nửa tin nửa ngờ nhìn nàng, “Thực sự như thế?”
“Là thật mà! Vừa rồi chúng ta rõ ràng còn đứng chung với nhau, nhưng ta không ngờ nàng sẽ lén uống chất thuốc biến hình vào rồi chạy sang bên kia… Vừa rồi ta đã quan sát kỹ xung quanh, thủ vệ đại ca bên kia có thể làm chứng cho ta.”
Thủ vệ nên này nghi hoặc quát qua bên kia, sau lại lại quay lại nhịn họ, “Được, ta tạm thời tin ngươi.”
Yên Nhiên thở phào một hơi, Vân Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng không ngờ thủ vệ lại nói tiếp, “Loại bỏ hiệu quả của chất thuốc biến hình ngay, ta muốn xem thử nàng ta có giống như nói không, nếu như các ngươi dám nói láo nửa câu… Thấy trên cái bảng đó biết gì không? Đó là kết quả của các ngươi.”
Yên Nhiên nắm chặt tay Vân Phong, áy náy nhìn nàng, bản thân mình chết không sao cả nhưng không thể để liên lụy tới ân nhân cứu mạng này. Nàng ấy vẫn luôn giúp mình, không ngờ mình vẫn cuốn nàng vào. Nếu như mới nãy Phong Vân mặc kệ mình, nàng đã sớm vào thành được rồi.
Vân Phong tối sầm mặt, hiệu quả của chất thuốc biến hình mà mất, hơi thở Kỳ Thôn tộc của Yên Nhiên sẽ bại lộ, đến lúc đó chắc chắn chỉ có đường chết. Vốn tưởng rằng những thủ vệ này chỉ dọa thôi, không ngờ cũng cẩn thận khó lường như vậy, là nàng coi thường họ rồi.
Yên Nhiên cắn răng, tiến lên chính chủ động nói chuyện, Vân Phong lại kéo mạnh nàng trở lại ra sau lưng mình, “Thủ vệ đại ca, hiệu quả chất thuốc biến hình kéo dài tới ba ngày lận… Ngài nói lập tức hủy tác dụng, ta không biết nên làm sao…”
Yên Nhiên nhìn sườn mặt Vân Phong, nghe nàng cuống quýt giải thích, trong lòng dâng lên từng đợt cảm động, thủ vệ nhìn Vân Phong, cười lạnh, “Vậy thì chờ qua ba ngày, đợi chất thuốc biến hình hết tác dụng rồi nói tiếp.”
Vân Phong thở nhẹ ra, may mà còn có ba ngày tranh thủ, trong ba ngày này có lẽ sẽ tìm được đối sách, tóm lại trước mắt vẫn an toàn. Vân Phong kéo tay Yên Nhiên tính xoay người rời đi, thủ vệ lại lạnh lùng lên tiếng, “Đi đâu thế? Hai ngươi các ngươi cũng không được sang đó. Ở đây sống ba ngày cho ta.”
Yên Nhiên sửng sốt, sắc mặt Vân Phong âm trầm. Ba ngày bị thủ vệ giám sát không thể làm gì được, ba ngày sau thì cái gì cũng lộ rõ rồi. Vân Phong nhìn nụ cười lạnh của hắn, trong lòng nóng như lửa đốt, chẳng lẽ thật sự buộc nàng phải mạnh bạo sao?
Yên Nhiên cúi đầu, sao lại… bây giờ nên làm gì đây… Bất kể làm gì cũng không thể để liên lụy Phong Vân bị nghi ngờ.
“Phong Vân, ta…”
“Ngươi nói vậy là có ý gì?” Vân Phong khó chịu nói. Yên Nhiên sửng sốt, là sao? “Chúng ta đâu phải là người Ly Ly tộc, chúng ta cũng không