Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 732: Q.5 - Chương 732: Thiếu






“Con cháu Long tộc?” Hai Huyễn Thú đồng thanh thốt lên, ngay cả chính Vân Phong cũng thế. Con cháu Long tộc? Trong cơ thể nàng chẳng có bất kỳ dính dáng tới Long tộc cả, từ hơi thở cho tới dòng máu đều chẳng ăn nhằm gì với Long tộc, chẳng lẽ là… Mắt Vân Phong hơi chớp lên, có lẽ là máu Kim Long của Sắc Kim đại thúc.

Đuôi rồng đỏ chót trên không trung chậm rãi đung đưa, Vân Phong được con rồng bảo hộ ở sau lưng, dù là Huyễn Thú hỏa hệ cũng không thể làm gì được nàng.

Hỏa Vân nhăn chặt mày, con cháu Long tộc. kẻ trước mắt rõ ràng là một con người, trong cơ thể nàng cơ bản chẳng có chút long tức nào. Sao có thể là con cháu Long tộc được? Chẳng lẽ có thứ gì đó mà nàng không nhận ra?

Ánh mắt A Lạc phức tạp nhìn Vân Phong, nàng là con cháu Long tộc? Chẳng phải tiên sinh nói nàng là con người sao… chuyện này rốt cuộc là sao?

Vân Phong áng binh bất động, tình huống nhận nhầm hiện giờ với nàng là một chuyện tốt. Huyễn Thú Hỏa hệ không dám tùy tiện ra tay với nàng, có lẽ cội nguồn hỏa hệ cũng không ngờ lại như thế.

Sau một hồi dò xét lại kỹ lưỡng, Hỏa Vân cười lạnh, “Cái gì mà con cháu Long tộc chứ? Nàng ta rõ ràng là một con người.”

Đôi mắt đỏ rực của rồng đỏ chuyển sang Hỏa Vân, miệng mở to không chút khách khí khạc ra một ngụm lửa, Hỏa Vân thấy thế lập tức lách mình sang một bên, sắc mặt lạnh đi, Vân Phong này cứ làm hư chuyện của nàng, có con rồng này che chở, miệng còn ngậm cội nguồn hỏa hệ, dù nàng có ra tay cũng không thể làm gì được nhân loại kia.

“Hỏa Vân, đừng làm loạn.” A Lạc vội nói, “Long tộc sinh tồn trên đời này thời gian không kém gì Huyễn Thú, huống hồ… tiên sinh đã từng nói, Long tộc cũng không phải không có thời gian chống lại sức mạnh Huyễn Thú, ở thời xa xưa, Huyễn Thú cũng không phải là cường giả tối cao trong ma thú.”

“Vậy thì sao? Bây giờ Long tộc cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần trước Huyễn Thú.”

“Nơi này là đất của Long tộc, thứ xuất hiện cũng không phải là Long tộc bây giờ. Ngươi còn chưa rõ sao?” A Lạc quát lên, Hỏa Vân lập tức im bặt, sắc mặt càng thêm khó coi, Vân Phong thầm suy nghĩ trong lòng, đất mai táng Long tộc, xuất hiện chắc chắn không phải là Long tộc bây giờ mà chắc chắn là những Long tộc cổ xưa. Long tộc cổ xưa chẳng lẽ còn sống trên đời?

“Ta không thể nhìn cội nguồn hỏa hệ rơi vào tay con người được.” Vẻ mặt Hỏa Vân ngoan cường, trong lòng A Lạc không khỏi ảo não, “Nếu là tiên sinh ở đây còn cần phải suy nghĩ lại, ngươi cho rằng dựa vào sức ngươi có thể chống lại được Long tộc tổ thượng sao?”

Hỏa Vân đột nhiên ngẩng lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Vân Phong, “Con người, nếu ngươi đã mơ tưởng đến cội nguồn hỏa hệ, ngày sau ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi. Bây giờ tổ thượng nhận ngươi là con cháu Long tộc, là ngươi nhặt được lợi thế, đợi ngươi ra ngoài, lão già ở đây không bảo vệ được ngươi đâu. Nếu muốn giữ mạng thì đừng có đụng vào cội nguồn nguyên tố.”

Vân Phong cười nhạt không nói gì, A Lạc tiến lên một bước, “Chúng ta đi thôi.”

Tiếng hừ lạnh vang lên, hai Huyễn Thú biến mất ngay sau đó, cả vùng không gian bên trong chỉ còn lại mỗi Vân Phong, còn có con rồng đỏ vừa che chở cho Vân Phong khi nãy.

Chiếc đuôi dài uốn lượn của rồng đỏ thu lại, đôi mắt nhìn về phía Vân Phong, giọng nói âm vang cổ xưa, “Tôn tử của ta, con tới đây, dùng máu thức tỉnh ta, ta đã hóa giải nguy cơ, còn việc gì khác nữa không?”

Vân Phong ngửa đầu nhìn hồng long trên không, cơ thể nó mờ ảo được tạo thành từ lửa, đôi mắt đỏ rực nhìn nàng, nàng có thể chắc chắn rằng giọng nói già cỗi là từ trong cơ thể hồng long kia phát ra.

Hít một hơi thật sâu, Vân Phong hắng giọng nói, “Không biết tổ tiên đã hóa giải nguy cơ, hậu bối vô cùng cảm kích.”

Hư không im lặng một thoáng, giọng nói già cỗi lại vang lên, “Kim Long tộc tới giờ tính tình đều ương bướng ngang ngạnh, không ngờ tính tình của ngươi lại thuận phép như thế, thật thú vị.”

Trong lòng Vân Phong không khỏi đánh thịch một phát, may mà có máu Kim Long từ trước, khiến tổ thượng Long tộc trong này nhận định mình là hậu bối của Long tộc, nếu không, tính cách của mình thực sự chẳng hề giống với người Long tộc chút nào.

Vân Phong mỉm cười, “Tổ thượng có điều chưa biết, vật đổi sao dời, Long tộc cũng đã thay đổi so với trước hơn rất nhiều.” Mặc dù nàng không phải là người Long tộc, nhưng chuyển biến Long tộc nàng vẫn hiểu được, nên lời nói cũng có ý nghĩa phần nào.

Tiếng thở dài phát ra từ từ, “Mọi thứ rồi cũng sẽ thay đổi theo vòng tuần hoàn thiên đạo. Long tộc có cường thịnh nhất thời, hiển nhiên cũng có lúc cô đơn, hậu tôn không cần phải thương cảm, chỉ cần huyết mạch Long tộc vẫn chưa bị đứt đoạn, Long tộc chắc chắn sẽ có ngày lại phất lên.”

Những lời này có ý nghĩa rất sâu xa, chỉ cần Long tộc không ngừng sinh sôi, cố gắng trỗi dậy, sự đơn độc ngày nay chắc chắn sẽ có ngày đổi lại thành sự xưng hùng. Có lẽ Long tộc cũng đã từng trải qua điều đó, để cường đại như trước, căn cơ vững chắc là một trong những thứ phải cần. Bí mật có lẽ cũng nằm ở đây.

“Lời của tổ tiên, hậu bối chắc chắn sẽ khắc cốt ghi tâm.” Vân Phong trịnh trọng nói, những lời này nàng sẽ kể lại không sót từ nào cho Sắc Kim đại thúc, có lẽ Sắc Kim đại thúc càng hy vọng sẽ được chính tai nghe những lời này hơn. Đất mai táng của Long tộc dù có là người Long tộc cũng sẽ không tùy tiện vào trong, lần này nàng xông vào là do bất đắc dĩ.

“Ghi nhớ là tốt rồi, ngươi còn chuyện gì khác không?” Giọng nói già cỗi lại vang lên, Vân Phong nhìn viên cội nguồn hỏa hệ nằm trong miệng của con rồng, nàng không nhất định phải lấy được, chỉ cần đảm bảo côi jnguoonf hỏa hệ sẽ không bị Huyết Hồn cướp lấy là được rồi, cho dù có lất được thì bây giờ nàng cũng chưa thể khống chế được năng lực của các cội nguồn nguyên tố.

“Đất mai táng của tộc ta, nếu không có máu của tộc ta, người ngoài sẽ không thể vào được.

“Mặc dù nơi này đã làm đủ loại đề phòng, nhưng nếu Huyễn Thú muốn xông vào vẫn được. Dù sao sức mạnh của ta cũng đã yếu đi quá nhiều, khó thể ngăn cản được.”

Trái tim Vân Phong căng thẳng, nói như vậy cội nguồn hỏa hệ không thể ở lại đây được, nhưng nàng mà lấy thì huyễn thú hỏa hệ chắc chắn sẽ đuổi tận nàng không buông, thậm chí có thể hạ thủ giết cướp lấy nữa cũng chưa biết chừng. Vân Phong hít sâu một hơi, “Tổ thượng, để cội nguồn hỏa hệ ở đây đã không còn được an toàn nữa.”

Bầu không khí chìm vào im lặng, sau đó giọng nói già cỗi vang lên, lần này tràn đầy cảm giác tang thương, “Hậu tôn, ngươi đã biết chuyện liên quan tới cội nguồn hỏa hệ chưa?”

Vân Phong sửng sốt, cội nguồn nguyên tố nàng chỉ biết vài thứ linh tinh, chỉ biết đó là cội nguồn của các loại năng lượng nguyên tố, mỗi hệ đều chỉ có duy nhất một cái, bản thân cội nguồn nguyên tố ẩn chứa năng lượng cực lớn,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.