Tại Tụ Thủy trấn, vị trí thứ nhất hiển nhiên cũng có biến hóa, Thạch gia thoái nhượng lại tư thái, có Vân Phong ở đây Thạch gia không dám không cho. Vân Phong còn tính đến khả năng, muốn đem quân đội Vân gia hoặc là các chiến sĩ Hồng Phong tới Tây đại lục, dù sao Vân gia tồng tại ở Đông đại lục đã coi là siêu nhiên, không có ai dám trêu mới là, tuy nhiên Vân gia tại Tây đại lục vừa mới phát triển, hơn nữa tình huống ở Tây đại lục so với Đông đại lục còn phức tạp hơn nhiều, hộ vệ trong gia tộc ắt không thể thiếu!
Ở đây các gia tộc tất nhiên có thể tự ý chiêu mộ hộ vệ, nhưng Vân Phong cho rằng việc chiêu mộ vấn đề về thực lực rất quan trọng, còn có lòng trung thành, hộ vệ tuyệt đối phải trung thành với gia tộc mãi mãi, mà Vân gia tại Tây đại lục không thể tìm ra ngay lúc này được. Cho nên quân đội của Vân gia cùng với Hồng Phong là lựa chọn tốt nhất, Vân Phong ở trong mắt bọn họ chính là một loại tín ngưỡng! Nói đến trung thành, nói bọn họ thứ nhất không ai dám nói thứ hai!
Đi tới Tây đại lục cũng không được xem như một buổi huấn luyện! Tình hình trước mắt ở Đông đại lục quân đội Vân gia không có dùng tới, còn Hồng Phong ở Đông đại lục sau khi quật khởi cũng coi như nhàn rỗi không có gì làm, một khi đến Tây đại lục, đó chính là một địa lục khác! Quân đội Vân gia không cần phải nói, Vân Phong ra lệnh một tiếng nói làm cái gì thì làm cái đó! Còn Hồng Phong thì....... Vân Phong cười cười, bây giờ xem ra nàng nên tìm biện pháp để đem được nhiều người tới đây mới là trước hết, dù sao muốn vượt qua Vạn thú sơn mạch một mình nàng thì còn có thể, nhưng các chiến sĩ thì không thể được.
Mấy ngày nay Vân Phong đều đang suy nghĩ tới vấn đề này, quân đội Vân gia đem tới là một trăm người, mà một trăm người này làm sao để bình an tới Tây đại lục mới là vấn đề lớn. Khúc Lam Y nhìn bộ dạng nhíu ngày của Vân Phong mấy ngày qua :“Đang có gì phiền não vậy?” Khúc Lam Y giơ tay tách chân mày Vân Phong ra, Vân Phong thấp giọng nói suy nghĩ trong lòng mình ra.
“Có biện pháp nào, có thể di chuyển với quy mô lớn không, còn phải đảm bảo an toàn và có tính bảo mật?”
Khúc Lam Y tò mò nhíu mày lại, bỗng nhiên nở nụ cười,“Ta còn nghĩ nàng đang phiền não cái gì? Đây không phải quá đơn giản sao? Không gian lọ, đương nhiên, nếu nàng có thể trang bị không gian lọ với quy mô lớn mới được.”
Khúc Lam Y cười nói xong, sờ hai má Vân Phong. Những lời này của Khúc Lam Y làm cho Vân Phong lâm vào trầm tư, không gian lọ, đây là một biện pháp tốt, nhưng tới nơi nào mới tìm được không gian lọ chứa được hơn một trăm người chứ! Không gian lọ lớn......
“A!” Vân Phong đột nhiên thấp giọng hô lên. Khúc Lam Y nhíu mày,“Sao vậy?”
Vân Phong ngẩng đầu, cặp mắt trong suốt lóe lên ánh hào quang!”Ta nghĩ ra rồi, đây quả nhiên là tốt biện pháp!” Vân Phong bỗng nhiên kéo mặt Khúc Lam Y tới, đôi môi hồng nhuận in lên hai má Khúc Lam Y,“Cảm ơn.” Vân Phong vừa nói xong, thân mình nhanh như chớp đã không thấy bóng dáng, mà Khúc Lam Y vừa định dang tay ra ôm lấy nàng, liền biến thành không khí.
“Chạy cũng nhanh quá đi......” Khúc Lam Y bất đắc dĩ cười, ngón tay sờ một bên má còn lưu lại độ ấm rất nhỏ, bạc môi nhếch lên,“Thôi quên đi, tạ lễ lần này coi như miễn cưỡng nhận, lần sau sẽ không đơn giản như vậy.”
Vân Phong một đường nhanh chóng bay về phòng mình, không nói hai lời lập tức nhắm mắt, chỉ chốc lát sau trên bàn tay xuất hiện một ngọc bội hình rồng, trong mắt Vân Phong chứa ý cười, đúng rồi, sao nàng lại không có nghĩ đến! Không gian lọ có thể chứa nhiều người như vậy nàng vẫn cũng có, Long điện! Chỉ cần tiếp tục tiến hành luyện hóa Long điện, hẳn không có vấn đề nha!
Không vì chuyện này cần luyện hóa Long điện, có lẽ Vân Phong cũng quên luôn, trước mắt nàng mới chỉ có thể luyện hóa Long điện một bộ phận nhỏ thôi, chỉ có thể đưa người truyền tống đến tầng mười, nhưng hiện tại, nàng muốn đưa vào không phải vài người, mà là mấy trăm người ! Mà nàng cũng không chỉ muốn nắm giữ tầng không thôi!
Trong lòng Vân Phong hạ quyết tâm, lập tức ngồi xếp bằng lại, ngọc bội hình rồng lập tức phiêu ở không trung, tinh thần lực cuồng mãnh trào ra, bao quanh lấy ngộc bội hình rồng đó. Vân Phong chậm rãi nhắm hai mắt, tiến hành luyện hóa Long điện, xem ra phải tăng tốc tiến hành thôi!
Nơi nào đó trong Long điện, một đôi mắt màu xám trắng miễn cưỡng mở ra, nhận thấy được động tác của Vân Phong, giọng cười khàn khàn nhẹ truyền đi:“Ta còn nghĩ nha đầu kia phải qua vài thập niên nữa mới nhớ đến việc luyện hóa chứ.”
“Ha ha, nàng nhất định đang muốn dùng Long điện làm gì đó.” Một thanh âm thương lão vang lên, con ngươi xám trắng sắc chợt lóe lên ánh sáng, lại nhắm mắt lần nữa,“Dù nàng làm cái gì, chỉ cần nàng luyện hóa là tốt rồi, ta chờ đã đủ lâu rồi...... Lão gia này, thế giới bên ngoài vẫn thú vị hơn.”
“Qua nhiều tuổi như vậy rồi, ngươi ra bên ngoài còn có ý nghĩa gì nữa hả?”
“Hừ! Đừng tự ý nói mà không biết nhìn, không phải ngươi cũng muốn đi ra ngoài sao, đừng tưởng ta không biết tâm tư của ngươi.”
“Ha ha ha ha......” thanh âm thương lão cười, giọng nói nhỏ quanh quẩn bên trong khu vực Long điện :“Ai ở nơi này mà không muốn đi ra ngoài, chờ đi, cứ chờ tiếp đi......”
“Ngủ, ầm ỹ muốn chết.” thanh âm khàn khàn nói xong câu đó liền yên lặng lại, mà giọng nói thương lão kia cũng không có động tĩnh, Long điện rốt cuộc cũng khôi phục lại không gian yên tĩnh. Mà trên tầng mười Long điện, Hạ Thanh luôn ở chỗ này tu luyện chậm rãi mở hai mắt, sau khi ánh mắt đẹp kia mở ra, một cảm giác động lòng người từ đáy mắt lướt qua, khí chất trên người tiểu cô nương đã xảy ra biến hóa, vẫn là khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn kia, nhưng nhìn qua đã có chỗ khác biệt.
Hạ Thanh đứng lên, ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh một chút, khóe miệng hồng nhuận chậm rãi hé ra,“Lão sư.”
Vân Phong đang luyện hóa trong Long điện nghe thanh âm này, nội tâm nhộn nhạo kích động,“Thanh Thanh, ngươi tu luyện xong rồi?”
Hạ Thanh cười ha ha:“Không cô phụ sự kỳ vọng của lão sư, Hạ Thanh đã đạt tới thống lĩnh cấp bậc!”
Trong thâm tâm Vân Phong rất là vừa lòng và kiêu ngạo, ngắn ngủn chưa đến một năm, Hạ Thanh đã đột phá đến thống lĩnh cấp bậc! Độ dày nguyên tố ở tầng mười bên trong Long điện làm cho tốc độ tu luyện của Hạ Thanh so với người bình thường nhanh hơn mấy lần, Hạ Thanh cũng phải kiên trì toàn lực mới có thể trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá đến tận đây, xác thực không làm cho Vân Phong thất vọng!
“Tốt lắm.” giọng nói Vân Phong truyền đến, Hạ Thanh liền thấy được ở một góc trong tầng mười có một cái pháp trận mới mở ra,“Pháp trận này chỉ tới thống lĩnh cấp bậc mới có thể thông qua, hiện tại ngươi có thể đi ra.” Hạ Thanh gật đầu,“Bây giờ ta phải bắt tay vào luyện hóa nơi này, ngươi đi ra cũng tốt, nói với Khúc Lam Y bọn họ một tiếng, ta muốn bế quan, đừng tới quấy rầy.” Hạ Thanh đứng ở bên trong pháp trận, một ánh sáng ấm áp lập tức vây quanh toàn thân, thời điểm mở mắt ra lần nữa, đã đứng trước mặt Vân Phong.
Hạ Thanh còn có rất nhiều điều muốn nói với Vân Phong, nhưng lúc nhìn thấy Vân Phong có việc muốn làm, Hạ Thanh cũng không quấy rầy Vân Phong nữa. Vân Phong mở hai mắt cho Hạ Thanh một ánh mắt tán dương, Hạ Thanh lập tức cười tươi như ánh mặt trời xán lạn, có một thứ khẳng định như vậy đối nàng mà nói đã muốn đủ rồi!
Hạ Thanh sau khi ra ngoài, Vân Phong lập tức phong tỏa không gian quanh mình, tiến hành luyện hóa toàn thân, Hạ Thanh đi từ trong phòng ra liền kinh ngạc, đây là nơi nào? Tiểu Hỏa đang ở bên ngoài cùng Lam Dực, Nhục Cầu và Yêu Yêu, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì đó, mắt sói xẹt qua ánh sáng kinh hỉ, đột nhiên thay đổi phương hướng liền chạy nhanh về hướng Tụ Thủy trấn.
“Hỏa huynh, ngươi đi đâu vậy?” Lam Dực hô to một tiếng, ngọn lửa nhỏ kia cũng rống lại một câu, trong thanh âm mang theo tia hưng phấn,“Nha đầu ngốc kia đi ra rồi!” Lam Dực vừa nghe thấy, vẻ mặt cũng vui sướng,“Đồ đệ chủ nhân -Thanh Thanh đi ra?” Lam Dực lập tức ôm lấy Yêu Yêu, đi theo sau Tiểu Hỏa nhanh hướng bay về Tụ Thủy trấn. Mà Hạ Thanh bên này, chưa hết kinh ngạc, đã nhìn thấy một thiếu niên có khuôn mặt thanh tú đi vào, nhìn thấy nàng vẻ mặt nghi hoặc,“Ngươi là...... ai?”
Hạ Thanh vừa định hỏi đây là sao vậy, bỗng nhiên nghe được giọng nói một nữ tử, thiếu niên vừa nghe sắc mặt liền đại biến, lúc Hạ Thanh chưa kịp phản ứng đã tiến lên, cư nhiên ôm nàng vào trong lòng!