- Xin báo cáo, mười hai người của trại huấn luyện đã toàn bộ tử vong, Kurt không biết tung tích!
Sau khi Diệp Thiên rời đi được hai giờ, chiến trường đã được dọn sạch, nơi này vốn là thi thể đầy đủ nhưng ở trong lúc nổ tung cũng không may mắn được như vậy, phần còn lại của chân tay đã bị cụt bắn khắp nơi, khung cảnh cực kỳ ghê rợn.
- Phái ra máy bay trực thăng tiến hành tìm kiếm vùng núi, mặt khác lấy doanh đoàn làm đơn vị, thu nhỏ vòng vây lại từ giữa tuyến biên cảnh, đồng thời hạ lệnh bộ đội vùng biên cảnh cũng phải hiệp lực tiến hành lùng bắt!
Jini Si trầm ngâm một hồi, truyền đạt mệnh lệnh, từ lúc ban tham mưu hội báo lại, hắn đã xem qua hình ảnh do vệ tinh theo dõi quay được.
Bởi vì thời tiết nắng ráo, hơn nữa Jini Si lợi dụng quyền trong tay thay đổi vận hành của vệ tinh, trước tiên liền theo dói tình hình nơi đó, hình ảnh so với trước đã rõ ràng hơn rất nhiều.
- Mặt khác phái ra những bộ đội không quân hạng nhất, đưa bọn họ đến nhảy dù chỗ kẻ địch chạy trốn, nhất định phải bắt được hắn cho ta!
Tuy rằng vẫn thấy không rõ lắm tướng mạo kẻ địch, nhưng đã có thể đại khái đoán được người kia là một người phương Tây, Kremlin đối với lần này cực kỳ căng thẳng, sợ là các quốc gia Phương Tây có âm mưu, Jini Si bởi vậy cũng chịu áp lực rất lớn.
Mà quyết định phái không quân, cũng là được Tổng Thống tiên sinh cho phép, đây chính là quân đội tinh nhuệ của Nga, theo ý nào đó mà nói, kinh nghiệm tác chiến núi rừng của bọn hắn còn hơn cả bộ đội đặc chủng.
Phải biết rằng, ở đại chiến thế giới lần hai, bộ đội không binh Mĩ đã phát huy tác dụng.
Cho nên sau World War II, các quốc gia cũng bắt đầu phát triển mạnh không binh, Nga tổng cộng có ba sư đoàn không binh. Trong đó lại lấy sư đoàn không binh Số I là sức chiến đấu cường hãn nhất, có thể xưng là bộ đội đặc chủng.
- Kurt đâu rồi?
Sau khi ra mệnh lệnh. Jini Si ngơ ngác ngồi ở phía trước bản đồ, khi nhìn thấy đoạn video không phải thực rõ ràng lắm đó, hắn đã nhận ra, người Anh quốc Nguyên soái giới thiệu tới, cũng không phải một người bình thường.
- Âm hồn không tiêu tan, ỷ vào người đông thế mạnh bắt nạt người khác!
Ở chỗ núi non giáp ranh giữa Seberia và nước cộng hoà Sara, thân hình Diệp Thiên bay nhanh xuyên qua rừng cây, nhưng đỉnh đầu vẫn còn có thể truyền đến thanh âm của máy bay trực thăng.
- Không được, người cũng không thể chạy nhanh hơn máy bay, tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đã!
Trước đó giết chóc khiến cho thể lực Diệp Thiên cũng chưa khôi phục hoàn toàn. Hơn nữa còn bị đạn đạo tập kích, tuy rằng đúng lúc tránh được, nhưng phủ tạng vẫn bị một ít chấn động, liên tục hơn hai giờ trốn tránh, thể lực Diệp Thiên đã có chút không chống đỡ nổi .
- Mẹ nó, thật sự không muốn cho ta sống yên ổn đây!
Đang lúc Diệp Thiên chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, hắn đột nhiên phát hiện, ba máy bay vận tải cỡ lớn bay qua đỉnh đầu, vô số điểm đen từ trên bầu trời hạ xuống.
Diệp Thiên cũng chưa thể nghĩ đến, đối phương lại có thể điều động không binh để đối phó mình. Điều này làm cho hắn sinh ra một tia áp lực, bởi vì thể lực và thần lực mỏi mệt, hắn không có cách nào luôn biến mất thân hình của mình.
- Ân? Bị người phát hiện sao?
Diệp Thiên bỗng nhiên cảm giác da đầu run lên, ngẩng đầu nhìn lên trời, ở cách đỉnh đầu của mình một chút, đang có một lính dù hạ xuống, ánh mắt tựa hồ đang nhìn về người mình.
Nhân loại từ khi sinh ra liền có một loại bản năng, đó là khi bị người khác chú ý, thực tự nhiên có thể cảm ứng được. Tựa như ánh mắt của người khác nhìn về phía mình thì cho dù trong đám người, với cảm ứng mẫn tuệ, mọi người có thể nhận thấy được.
Người thường còn như thế, Diệp Thiên càng không cần phải nói, bất kể là ánh mắt thiện ý hay là ác ý, đều có thể để cho hắn cảm ứng được, lính dù kia tuy rằng cách mình bảy tám trăm mét, Diệp Thiên dĩ nhiên có thể kết luận hắn đã phát hiện ra mình.
Quả nhiên, sau hơn mười giây, thanh âm của cánh quạt chuyển động liền truyền tới, hơn mười máy bay trực thăng võ trang bay tới vị trí của Diệp Thiên.
- Vù…
Một tiếng vang nhỏ truyền vào đến trong tai Diệp Thiên, không kịp nghĩ nhiều, tốc độ Diệp Thiên đột nhiên nhanh hơn vài phần, mà ở phía sau hắn, lại vang lên tiếng nổ thật lớn.
- Chíu chíu …
Thân hình Diệp Thiên bại lộ, những máy bay trực thăng liền phân tán ra, viên đạn như là mưa liên tiếp đuổi theo Diệp Thiên, có vài lính dù phát hiện tăm hơi Diệp Thiên, cũng bóp cò từ trên không trung.
Cùng lúc đó, trên 3 phi cơ trực thăng, ném ra ba quả pháo sáng.
- Bụp! Bụp bụp!
Theo ba tiếng vang nặng nề, ở trên đầu Diệp Thiên xuất hiện ba hào quang màu trắng cực nóng hình tam giác, ánh sáng mạnh, chớp sáng khiến ánh mắt Diệp Thiên có chút chói.
Bởi vì rơi ở núi rừng có chút u ám, nhất thời trở nên sáng như ban ngày, mà mấy viên pháo sáng kia đã khiến thân hình Diệp Thiên lộ rõ.
- Dùng cả thủy lực để đối phó ta à? Thật sự là tôn trọng ta quá!
Tình cảnh Diệp Thiên lúc này, có thể nói là một lần hung hiểm nhất từ xuất đạo tới nay, không ít lính dù đã rơi xuống đất, đang hướng về vị trí của hắn, mà máy bay trực thăng chỗ đỉnh đầu, lại càng uy hiếp sinh mệnh của hắn.
- Mục tiêu ở phương hướng mười hai giờ, tập trung, các tổ chú ý, tập trung hỏa lực, bắn!
Sau khi thân hình Diệp Thiên hoàn toàn lộ ra, từng tràng mệnh lệnh thông qua vô tuyến điện chuẩn xác truyền đạt đến trong tai mỗi người, lính dù đặc chủng lúc này đã rơi xuống mặt đất, từ bốn phương tám hướng hướng đến chỗ Diệp Thiên.
Chỗ phương vị Diệp Thiên, đúng lúc một gò núi, cực kỳ bất lợi để ẩn thân, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn bị lính dù phát hiện từ không trung.
- Muốn ta chết? Không dễ dàng như vậy đâu!
Ánh mắt Diệp Thiên lộ ra một tia tàn nhẫn, hắn vốn nghĩ cố gắng sát nghiệt ít một chút, chạy thoát là được, nhưng đối với phương hùng hổ doạ người, khiến Diệp Thiên cũng nóng tính.
Cơ hồ ngay khi pháo sáng chiếu lên, trong miệng Diệp Thiên phát ra hừ lạnh một tiếng, thân thể chợt nhỏ bé, như là con báo bổ nhào về phía trước, xẹt qua khoảng cách trăm mét chỉ nháy mắt, thân thể Diệp Thiên dừng lại ở gò núi.
Triển khai hoàn toàn thần thức, tình hình chung quanh hơn mười km hiện ra trong đầu Diệp Thiên giống như lập thể, một đám lóe ra dấu hiệu đỏ của sinh mệnh, không thể nghi ngờ chính là binh lính đến bao vây tiễu trừ mình .
Trên bầu trời máy bay trực thăng vẫn đang truy đuổi Diệp Thiên, nhưng tốc độ bay của chúng giờ phút này, cũng đã không đuổi kịp Diệp Thiên , từng chuỗi đạn như ánh lửa, đều đánh vào phía sau Diệp Thiên.
Từ khi phát minh hỏa dược tới nay, sức mạnh cá nhân từng bước bị loại bỏ, mà tác dụng của vũ khí nóng ở trong chiến tranh hiện đại càng lúc càng lớn. Phía sau truyền đến tiếng súng và tiếng nổ mạnh, cũng làm cho Diệp Thiên cảm nhận được uy hiếp thật lớn.
- Vũ khí hiện đại tuy rằng cường đại, nhưng chung quy chính là ngoại lực, muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy!
Tình hình tuy rằng có nguy cơ, nhưng nhìn gương mặt Tây Phương trên mặt Diệp Thiên, không hiện ra một chút hoảng hốt, hắn biết, dưới tình huống như vậy, không bình tĩnh sẽ chỉ làm chính mình chết nhanh hơn.
- Ông trời, đây còn là người không? Hắn chạy còn nhanh hơn so với con báo!
Diệp Thiên toàn lực tăng tốc ở dưới, giống như là một cái bóng, người ở trên trực thăng cũng trừng mắt, ngay cả quan sát viên kinh nghiệm rất phong phú, cũng không thể ngắm được thân thể Diệp Thiên.
Chỉ qua mấy hơi thở, thân hình Diệp Thiên liền thoát ra bảy tám trăm mét, một lính nhảy dù từ trên trời hạ xuống tới gần đất, bị Diệp Thiên thẳng tắp đụng vào trước ngực.
- Phụt!
Một tiếng va chạm, người lính dù căn bản không có phản ứng nào, thân thể đã bị bay lên, khi người ở giữa không trung, mảnh nhỏ phủ tạng liền trộn lẫn máu tươi phun ra.
Nói như vậy, lính dù trải qua huấn luyện nghiêm khắc, là có thể khống chế địa điểm chính mình rơi xuống, mà bọn hắn bình thường đều là một tiểu đội rơi xuống tập thể, để tránh bị kẻ địch đánh lẻ từng người.
Lúc này ở chung quanh lính dù đó chừng 10m, có hơn mười chiến hữu của hắn, những người này phản ứng đều rất nhanh chóng, khi đồng bọn bay lên, bọn hắn đã nhắm ngay họng Diệp Thiên.
Nhưng sau khi dùng lực đánh vào lính dù kia, thân thể Diệp Thiên đột nhiên biến mất, xẹt qua như một tàn ảnh, như tia chớp vây quanh những lính dù đó một vòng, trên mặt đất không còn một người sống sót.
- Các ngươi muốn sống, ta lại cũng không muốn chết!
Nhìn thấy những quân nhân này nằm vật xuống trên đất, trong lòng Diệp Thiên cũng thấy không đành lòng, từ tướng mạo những người này có thể nhìn ra, tuổi của bọn hắn sợ là không kém mình bao nhiêu.
Nhưng hoàn cảnh lúc này, không cho Diệp Thiên được nghĩ nhiều, khi làm sạch phân đội lính dù nhỏ này, hơn mười cái máy bay trực thăng cũng nhìn thấy thân hình của hắn.
Nhất thời, Diệp Thiên cảm thấy hơn mười bộ vị trọng yếu trên người trên mặt đều run lên, chắc là bị tay súng trên phi thăng ngắm trúng .
Đưa tay giơ ra, một lực hút một khẩu súng tự động trên mặt đất lên tay, Diệp Thiên tùy tay bóp, hai tay vừa chà xát một chút, cả vật thể súng tự động dùng tinh cương đánh chế, bị hắn tạo thành một cái quả cầu.
Ngẩng đầu nhìn lên máy bay trực thăng cách mình gần nhất, trên mặt Diệp Thiên lộ ra một nụ cười lạnh, cầm lấy quả cầu tay phải mạnh vung lên, cầu rời khỏi tay.
- Oành!
Quả cầu bay ra chỉ vài giây sau, trên bầu trời bùng nổ một ánh lửa, bình xăng của máy bay trực thăng bị quả cầu đánh trúng, không có bất kỳ phản ứng nào liền nổ tung trên không.
Sau khi ném ra quả cầu thứ nhất, động tác của Diệp Thiên chưa ngừng, hợp với thành ba khối sắt ném đi ra ngoài, một tiểu đội ba cái máy bay trực thăng tạo thành hình tam giác đồng thời rơi trên mặt đất.
- Kẻ địch có vũ khí, đề nghị sử dụng máy bay ném bom!
Bất thình lình một màn này, khiến mấy phi công máy bay trực thăng đằng sau vội vàng bay cao lên, lấy bộ đàm thỉnh cầu trợ giúp.
Nhưng những người kia cũng không muốn, không binh đã bị thả xuống, sử dụng máy bay ném bom, chỉ sợ Diệp Thiên chưa bị nổ chết, thì một sư đoàn không binh trên vạn người, sợ là không mấy người có thể sống sót.
- Ân? Quỷ hút máu tiên sinh, ngài cũng thực nhanh nhẹn nhỉ?
Máy bay trực thăng tạm thời lui ra phía sau, áp lực của Diệp Thiên giảm nhiều, nhưng lúc hắn muốn phá vòng vây, thân hình đột nhiên dùng lại.