Thiên Tài Tướng Sư

Chương 810: Chương 810: Chặt đầu




- Miêu Tử Long, mạng của tôi đáng giá hai trăm triệu đô la Mỹ sao?

Diệp Thiên cười nhạt nói:

- Giết chết tôi, Tống Hiểu Long có thể ngồi vào chỗ trị giá hơn mười tỉ đô la, chỉ bỏ ra hai trăm triệu đô la để lấy mạng tôi nghe có vẻ keo kiệt quá?

- Diệp..Diệp Thiên, cậu đã biết là do Tống Hiểu Long sắp xếp rồi thì đừng làm khó tôi nữa.

Tuy đang núp sau người của Jerry, nhưng trong lòng Miêu Tử Long vẫn không có chút cảm giác an toàn nào cả, cái người không phải cao to gì đang đứng trước mặt này, giống như một ngọn núi đang đè lên đầu hắn vậy.

- Hình như các ông đang làm khó tôi chứ?

Diệp Thiên vẫn giữ điệu cười lạnh lùng đó, nhưng ánh mắt hắn hiện lên sát khí, mấy năm nay, Tống Hiểu Long chưa bao giờ dừng lại, lần này nếu không phải hắn đã đạt đến trình độ tiên thiên, khả năng đối phó với nguy hiểm tăng cao thì có khi đã chết ở nơi tha hương này cũng nên.

- Miêu, ông nói nhiều với hắn như vậy làm gì?

Từ sau khi Diệp Thiên xuất hiện, Jerry luôn ở trong trạng thái phòng bị chợt mở miệng nói một câu, hơn nữa còn nói một cách rất lưu loát, làm Diệp Thiên có phần ngạc nhiên, hình như tiếng Trung Quốc vẫn chưa phổ cập trên thế giới cao như vậy chứ?

- Cậu không cần phải ngạc nhiên, tôi từng sống ở Trung Quốc sáu năm.

Câu này là Jerry dùng tiếng Anh để nói, sau khi Kenvil và những người khác nghe xong liền thắc mắc không hiểu, bọn họ tuy biết Jerry đã hơn mười năm nhưng không biết những chuyện trước đây của Jerry, hoàn toàn không biết hắn có một thời gian sống ở Trung Quốc.

- Trung Quốc là một đất nước thần bí, tôi đã học được rất nhiều điều ở đó!

Jerry nhìn Diệp Thiên nói tiếp:

- Lúc trước tôi không biết là cậu hiểu biết về công phu thần bí phương đông, nếu biết tôi chắc chắn sẽ không nhận nhiệm vụ lần này, Diệp, tôi có thể dùng tất cả những tích góp trong đoàn đánh thuê để biểu thị sự đáng tiếc của tôi đối với chuyện này, không biết cậu có thể chấp nhận hay không?

- Không, Jerry, ông không thể làm như vậy được!

Jerry vừa nói xong, Miêu Tử Long liền hét lớn:

- Các ông đã đồng ý tôi thuê rồi, không thể từ bỏ như vậy được. Chỉ cần ông có thể giúp tôi rời khỏi đây một cách an toàn, tôi có thể cho ông một trăm triệu đô la Mỹ!

Miêu Tử Long cũng là một ngường thông minh, ông ta hiểu, tính mạng là quan trọng, nếu không số tiền mà ông vất vả cả đời kiếm được đến cuối cùng ngay cả vợ con cũng bị người ta cướp đi.

- Thuê?

Nghe Miêu Tử Long nói vậy, Jerry liền ngạc nhiên nói:

- Miêu, những tài liệu mà ông đưa cho tôi đều là sai hết, tôi nghĩ tôi có quyền hủy bỏ giao ước giữa chúng ta, hơn nữa số tiến đặt cọc kia tôi cũng sẽ trả lại cho ông!

Theo tính cách của Jerry, nếu hắn có được mười phần trăm khả năng có thể giết được Diệp Thiên thì hắn sẽ không bao giờ làm như vậy, nhưng sau khi Diệp Thiên xuất hiện, trong lòng hắn chợt cảm thấy đối phó với người này, hắn chắc chắn sẽ chết.

Con sâu cái kiến còn tham sống huống chi con người. Lúc biết chắc chắn mình sẽ chết, e rằng tất cả mọi người đều sẽ như Jerry, danh dự của quân đánh thuê khi đối diện với chết chóc thì nó không còn quan trọng nữa.

- Không, không được, ông không thể làm như vậy được!

Miêu Tử Long mặt biến sắc, ánh mắt hiện lên sát khí, nhanh như cắt ông ta túm lấy cổ Jerry, rất chặt, e rằng có thể trược tiếp bẻ gãy cổ Jerry.

- Bằng…bằng bằng!

Kenvil nãy giờ vẫn cầm chắc khẩu súng, hai tay hắn chợt đưa lên, khói từ miệng súng bốc ra, cùng lúc đó Miêu Tử Long kêu lên thảm thiết, mấy phát súng của Kenvil hầu như làm tứ chi của Miêu Tử Long như đứt lìa.

- Về công phu, tôi có thể không bằng ông, nhưng ông phải biết vị trí của binh đoàn Black Widow trên thế giới!

Nhìn Miêu Tử Long đang lăn lộn kêu gào trước mặt, Jerry liền cười nhạt, ông ta cùng Kenvil và những người khác đã làm với nhau hơn chục năm, thời gian ở cùng nhau còn nhiều hơn với thời gian ở cùng gia đình nữa, cái sự hiểu ngầm đó vượt xa sự tưởng tượng của người thường rất nhiều.

- Được, ông ác, Jerry, tôi không ngờ ông là loại người này?

Miêu Tử Long hình như đã cam chịu số phận, ông ta cười thảm, từ trước đến giờ ông ta đều cho rằng, đầu óc của mình hoàn toàn vượt xa với những thiên tài võ học, vì vậy tuy công phu rất được, nhưng cơ hội để xuất chiêu rất ít, từ trước giờ vẫn ẩn thân suy tính người khác.

Nhưng Miêu Tử Long đã không ngờ rằng, lần suy tính lần này đã gặp phải sai lầm, binh đoàn mà ông tốn tiền thuê về trong thời khắc quan trọng nhất đã đâm cho ông một nhát.

- Miêu, việc này không thể trách tôi được!

Ánh mắt Jerry nhìn Miêu Tử Long có phần quái dị, hắn đá Miêu Tử Long một phát, Miêu Tử Long liền bay ra xa bốn năm mét, rớt xuống trước mặt Diệp Thiên.

Jerry không thèm xem ánh mắt oán trách của Miêu Tử Long mà quay lại nói với Diệp Thiên:

- Diệp, chúng tôi có thể giúp cậu giết hắn, bao gồm cả Tống Hiểu Long, giúp cậu giải quyết hết, hi vọng cậu không truy cứu những sai lầm của chúng tôi trong chuyện này nữa!

Nghe Jerry nói vậy, Diệp Thiên cười nhưng cũng không phải là cười, hắn nói:

- Được thôi, ông giết ông ta trước đi đã, sau đó mang cái đầu của Tống Hiểu Long đến đây, tôi có thể tha thứ cho những hành vi trước đây của các ông!

- Được, Brookman, chặt đầu Miêu cho tôi!

Trong binh đoàn này, Jerry chính là linh hồn, lời hắn nói không ai nghi ngờ cả, sau khi Jerry hạ lệnh, Brookman nãy giờ đang lo lắng nhìn Diệp Thiên liền thu súng về lại, rút một con dao chặt dày sau lưng ra.

Diệp Thiên bước ra xa khỏi Miêu Tử Long hai bước, thư thái nhìn cảnh tượng trước mặt, khuôn mặt không có gì thay đổi cả.

- Miêu, nếu trách thì tự trách mình đi!

Khuôn mặt đầy vết sẹo của Brookman, lúc này càng trở nên đáng sợ, hai tay cầm con dao đưa lên cao, dưới đao Miêu Tử Long tuyệt vọng, cảm giác có được từ đối phương chỉ là sát khí.

- Chết đi!

Brookman hét lớn, rồi con dao từ trên cao chặt mạnh xuống, tuy nhiên đột biến cũng phát sinh ra chính lúc này, khi đao của Brookman đang ở trên không trung thì chợt xuất hiện một đường kỳ dị, nó nhanh như cắt hướng về cổ Diệp Thiên.

- Miêu, giết hắn!

Jerry đứng cách đó bảy tám mét cũng bắt đầu hành động, lúc hắn hét lên, tay hắn như áo thuật làm xuất hiện hai khẩu súng, hoàn toàn không ngắm bắn gì cả, trong vòng mấy giây, khắp nơi vang lên tiếng đạn và tiếng hét.

Miêu Tử Long đang nằm dưới đất, nghe Jerry nói vậy mắt liền sáng lên, ông ta cũng là người học võ thuật, nên phản ứng rất nhanh, cơ thể ý thức lao về phía trước ôm chặt lấy hai chân Diệp Thiên.

Lúc này Miêu Tử Long mới phát hiện, vết thương của mình không nghiêm trọng như tưởng tượng, đạn mà Kenvil bắn ra chỉ xuyên qua da thịt thôi, ngoài chảy chút máu ra thì xương không bị sao cả, nên không ảnh hưởng gì đến động tác của hắn.

Sau khi ôm chặt lấy Diệp Thiên, Miêu Tử Long liền dùng hết sức lực lên hai cánh tay, giống như một cái đai thép, giữ chặt lấy cơ thể Diệp Thiên.

Cần nói rằng, người phản ứng nhanh hơn cả Miêu Tử Long chính là Kenvil, khẩu súng được cải trang của hắn có thể bắn liên hồi, cổ tay hắn nhấc một cái, hơn mười viên đạn bắn vào những chỗ hiểm yếu của Diệp Thiên như chân mày, mắt và tim.

Clyde và một thành viên khác trong binh đoàn cũng ra tay cùng lúc với Brookman, đưa súng lên bắn, sự hiểm ngầm mà bọn họ hình thành được từ hơn mười năm qua hoàn toàn không cần phải nói ra bằng lời.

Phía trên bị con dao của Brokkman chặt xuống, dưới chân thì bị giữ bởi Miêu Tử Long, hai bên thì đạn bắn như mư, cho dù Diệp Thiên đã đạt đến trình độ tiên thiên đi thì mắt cũng không thể thoát khỏi uy lực của đạn.

Tên tuổi Brokkman có thể tồn tại trong giới đánh thuê trong nhiều năm quá đúng là không hổ, nhát dao mà hắng dùng hết sức chặt xuống kia còn nhanh hơn cả đạn bắn ra từ Kenvil và Jerry nữa, lúc tiếng rít phát ra thì nhát dao đã gần chamj đến cổ Diệp Thiên rồi.

Brookman mặt hưng phấn, theo hắn, nhát dao này cho dù không giết được Diệp Thiên thì sẽ để cơ hội lại cho Jerry, Kenvil và những người khác.

- Ủa? Sao lại chặt không khí thôi thế này?

Lúc Brookman đang hưng phấn vì sắp nhìn thấy vòi máu phun ra thì không ngờ, dao vừa hạ xuống đã không chém trúng thứ gì cả, cái cảm giác dùng hết sức mà chém hụt đó làm ngực Brookman ứ đọng, máu tràn lên tận vòm họng.

Tuy nhiên nhát ra đưa lên thì Brookman cũng không thể nào thu lại được, đành phải chém xuống thôi, điều làm hắn ngạc nhiên là lúc nhát dao đi xuống, một cái đầu cũng đã kỳ dị rớt xuống.

“Xì” một tiếng, một chiếc đầu nặng khoảng bốn cân bị chặt xuống, máu phun ra khắp đầu và mặt Brookman, qua cặp mắt nhuốm đầy máu, Brookman đã nhìn thấy cảnh tượng chắc cả đời hắn chỉ có một lần.

Diệp Thiên cao khoảng 1m8, cơ thể bình thường, nhưng Diệp Thiên lúc này xuất hiện trước mặt hắn cả người cứ như là không có xương vậy, tư thế đó đã vượt ra khỏi tư thế của người bình thường, giống như là một cục thịt mềm đang nằm trên mặt đất vậy.

Còn Miêu Tử Long đang giữ chặt hai chân Diệp Thiên thì đã tặng cái đầu của mình dưới dao Brookman, dao đưa lên đầu rớt xuống, thậm chí đến cả một tiếng kêu cũng không có.

Lúc Brookman nhìn thấy cảnh tượng này thì tiếng súng phát ra liên hồi xung quanh hắn, những thành viên này trong binh đoàn Black Widow đều là những người tinh nhuệ nhất, đạn bay tung tóe khắp nơi nhưng không có viên nào bắn trúng Brookman cả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.