Thiên Tài Tướng Sư

Chương 617: Chương 617: Đánh cược






- A, Khắc Lai Môn tiên sinh rất vui khi được gặp ngài!

Sau khi thấy vị nhân sĩ kia, Đổng Thăng Hải dang hai cách tay cười to và ông ông ta một cách nồng nhiệt, đến lỗi mấy người đi theo ông cụ đó chứ nhìn Đổng Thăng Hải chằm chằm mà không hề chợp mắt.

Nghe thấy tên Diệp Thiên, Diệp Thiên nghiêng đầu liếc nhìn Chúc Duy Phong, hắn nhớ rõ ở trên du thuyền Chúc Duy Phong đã từng nói đến cái tên Khắc Lai Môn.

Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Chúc Duy Phong không nhận ra người đối diện thì cũng chẳng khác gì Đổng Thăng Hải bọn họ chỉ là đều liên lạc qua điện thoại hoặc qua đường bưu phẩm.

- Khắc Lai Môn tiên sinh, tôi xin giới thiệu với ngài hai người bạn, lai lịch của bọn họ cũng lớn lắm.

Sau khi ôm Khắc Lai Môn, Đổng Thăng Hải nói:

- Vị này là người có vai vế cao nhất trong Hồng môn của chúng tôi, Khắc Lai Môn, tôi gọi cậu ta là Diệp gia, ngài cũng phải theo chúng tôi gọi một tiếng “gia”.

Thực ra Đổng Thăng Hải không có nói quá, xuất phát từ bối phận khác thường của Diệp Thiên trên đại hội Hồng môn đã trao tặng cho hắn vinh dự là trưởng lão nhưng lại không có thực quyền, Diệp Thiên đã tiếp thu rồi.

- Hiểu, bối phận của mọi người rất khó hiểu, chàng trai trẻ như thế kia mà có thể được gọi là ông.

Sau khi nghe Đổng Thăng Hải giới thiệu, Khắc Lai Môn phá lên cười, ông ta thừa biết làm người nói ba hoa cũng không tâng bôc Diệp Thiên.

Khắc Lai Môn chính là đại diện cho thế lực xa hoa tên chiếc du thuyền này, có thế nói vô số người nhưng lúc đó Diệp Thiên nhìn ra có một người đang tự tin và diễn rất đạt.

Hơn nữa thân phận của Diệp Thiên sau khi vào Hồng môn so với Đổng Thăng Hải, Chúc Duy Phong còn chưa nắm rõ thì tất nhiên là Khắc Lai Môn càng coi trọng tuổi trẻ nên đã chìa tay ra nắm Diệp Thiên.

- Khắc Lai Môn tiên sinh khách sáo quá, cứ gọi tôi là Diệp Thiên là được.

Diệp Thiên thản nhiên cười, chầm chậm vươn vai cử động của hắn khiến cho mấy người phía sau Khắc Lai Môn phải biến sắc.

Thận phận của Khắc Lai Môn là gì? Sau lưng ông ta có những người tài phiệt khổng lồ là những tổ chức có ợi ích nhất trên thế giới, cho dù trên du thuyền có người kiệt ngao của hắc bang đi nữa thì cũng không ai dám làm càn trước mặt ông ta.

Nhưng hành động bắt tay của Diệp Thiên, như là hắn không tôn trọng Khắc Lai Môn, ông ta lặng đi một chút, khả năng kiềm chế của ông ta đúng là phi thường, ông ta vẫn mỉm cười cùng Diệp Thiên.

- Lão bạn, vị này chính là người đại diện cho Hắc quyền ở Trung Quốc, hắn gọi Chúc Duy Phong thì cũng hẳn là biết nhóm các cậu?

Đổng Thăng Hải cũng không ngờ là Diệp Thiên sẽ như thế, vội vàng cười ha ha rồi giới thiệu Chúc Duy Phong cho Khắc Lai Môn.

- Đương nhiên, thời còn trẻ sự nghiệp phát triển Hắc quyền ở Trung Quốc của Chúc tiên sinh vô cùng phát triển.

Sau khi Diệp Thiên buông tay ra, Khắc Lai Môn vươn tay về phía Chúc Duy Phong nhưng lần này ông ta chỉ giơ một bàn tay cũng không phải là vì coi bên kia nặng, bên này nhẹ mà quan trọng là sợ Chúc Duy Phong không giống Diệp Thiên thì lúc đó người mất mặt lại là mình.

Chúc Duy Phong lễ phép nắm tay Khắc Lai Môn, cười nói:

- Khắc Lai Môn tiên sinh quá khen, thời gian phát triển hắc quyền ở Trung Quốc còn quá ngắn, còn phải mời Khắc Lai Môn tiên sinh chỉ giáo nhiều.

- Người Trung Quốc quả đúng là khiêm nhường…

Khắc Lai Môn lắc đầu nói:

- Tôi nghe nói người đương quyền của ông đã đánh bại cả con át chủ bài An Đức Duy Kì không biết vì sao lại không phái quyền thủ tham gia trận đấu lớn của Hắc quyền lần này.

- Ha ha, mới tới lần đầu, Chúc mỗ còn phải quan sát học tập nhiều, cơ hội về sau vẫn còn cơ mà.

Từ bên trong Chúc Duy Phong đã khỏi Thái Cực Quyền đó chính là đi đường quen cưỡi xe nhẹ, nói ba hoa năm ba câu để lảng tránh câu hỏi của Khắc Lai Môn.

- Hừ , An Đức Duy Kì ở trong thế giới Hắc Quyền cũng chỉ là hư danh mà thôi, xếp hạng của y còn chưa đến top 10 thì có gì đặc biệt.

Khắc Lai Môn còn chưa nói gì người bên cạnh đã cười to, một người đàn ông cao chừng một thước da trắng nhìn Chúc Duy Phong có vẻ rất khinh thường nói:

- Võ thuật Trung Quốc của các ngươi chỉ thích hợp để biểu diễn chứ thực ra cũng chiến tích thì chịu chết.

- Ngươi là ai?

Chúc Duy Phong nhíu mày người này đang nói tiếng Anh nhưng tạm thời vẫn không phân biệt được người này mang quốc tịch nước nào.

Đổng Thăng Hải vỗ một cái đang mốn hỏi đối phương, đứng trước mặt người da trắng nói:

- Đã quên lần trước ai đánh chết quyền Vương của ngươi hay sao?

Võ công của Đổng Thăng Hải cũng không hề kém cỏi tuy vóc dáng không bằng đối phương nhưng khí thể cũng không kém, ngược lại người da trắng kia lùi lại phía sau nói:

- Đổng, năm ngoái ta đã bại dưới tay ngươi, năm năy ngươi có dám đánh cược không?

Đổng Thăng Hải khinh thường nói:

- Đánh cược? ngươi lấy cái gì ra đánh cược?

Người da trắng nghiến chặt răng nói:

- Nếu người của ta thua, thì các chiến thuyền của thế giới ngầm cở Malaysia sẽ là của ngươi.

Lỗ Đại Phu là một đại lão cá độ ở Las vegas của cải trên thế giới không ít.

Ba năm trước y chuẩn bị của cải đầu tư cho hắc quyền ở Moscow nhưng bị Đổng Thăng Hải thắng, mất số vàng trị giá hơn triệu đôla còn tổn thất không biết bao nhiêu người giỏi.

Đối với Lỗ Đại Phu mà nói tiền không là gì nhưng rất coi trọng thể diện, một năm trước trong cuộc thi đấu lớn y và Đổng Thăng Hải đánh cược nhưng y cũng bị thua.

- Lỗ Đại Phu có phải đầu óc ngươi bị hỏng rồi không?

Đổng Thăng Hải lắc đầu nói:

- Cuộc đấu ở Malaysia mà có thể so sánh với cuộc đấu ở Loscox được ư? Cho dù thua hơn mấy cái chiến thuyền kia cũng không đủ, Lỗ Đại Phu nếu ngươi muốn đánh nhau thì phải thành ý hơn đi.

Chịu ảnh hưởng của Ma Cao nhiều nơi ở Đông Nam Á cũng đầu tư vào sòng bạc và đán cược, nhưng địa bàn hạn chế cũng không phát triển lắm.

Là Moscow còn là đô thị của thế giới ảnh hưởng mạnh hơn nhiều còn Malaysia nhỏ như thế làm sao có thể sánh bằng, đương nhiên là Đổng Thăng Hải không đáp ứng nhu cầu của Lỗ Đại Phu.

Lỗ Đại Phu suy nghĩ một chút rồi nói:

- Được rồi, ta cược cả tổ chức ngầm ở Indonesia là được chứ?

- Chưa đủ!

Đổng Thăng Hải vẫn lắc đầu không hề thay đổi.

- Ngươi còn muốn cái gì? Tổ chức ngầm ở hai nơi lại một con thuyền đánh cược là ta đã nhượng bộ nhiều lắm rồi.

Lỗ Đại Phu hơi tức giận y bước về phía trước nhưng vì đã từng nếm trải sự thiệt thòi trước Đổng Thăng Hải nên lại lùi về phía sau nói:

- Như này đi, ta sẽ chi 1% cổ phần của khách sạn ở Las Vegas, đã đủ chưa?

- Làm ngay chứ?

Nghe thấy những lời cuối cùng này của Lỗ Đại Phu, Đổng Thăng Hải liền thay đổi tỏ ra kinh ngạc.

Phải biết rằng Las Vegas là nơi hấp dẫn nhất của du khách cờ bạc trên thế giới, nó giống như cái máy sản xuất vàng vậy mỗi ngày nó đều tạo ra một số của cải khổng lồ.

Đừng có thấy 1% mà khinh thường mà nó rất có giá trị ít nhất cũng phải trị giá hơn trăm triệu đôla.

Nghe thấy đánh cược bằng tiền mặt đám người Khắc Lai Môn lộ rõ sự bất ngờ đương nhiên là trả công cho Lỗ Đạo Phu cũng cao hơn.

- Làm ngay, nếu ngươi thua thì phải giao ra tổ chức hắc quyền ở Thổ Nhĩ Kì!

Lỗ Đại Phu nghiến rằng nghiến lợi nói:

- Thế nào? Có dám đánh cược không?

Lỗ Đại Phu hỏi câu này làm cho Đổng Thăng Hải hơi do dự, ông ta không hiểu tạo sao y lại đặt cược số tiền lớn như vậy? Nếu mình thua cuộc thì của cải vất vả của mấy chục năm phải chắp tay mà đưa cho người ta.

Mặc dù đang cùng một chiến thuyền cũng tổ chức hắc quyền nhưng họ không làm những chuyện phóng hỏa, giết người.

Tuy bọn họ cũng chỉ theo quy tắc của cộng đồng đặt cược thì phải thực hiện nếu không sẽ bị mọi người hợp lại đánh.

Giống như chuyện kinh doanh hắc quyền ở Thổ NHĩ Kì của Đổng Thăng Hải cũng chính là thắng cược năm ngoái dù là người thế lực mạnh như Lỗ Đại Phu cũng không gánh nổi hậu quả khi làm trái quy tắc.

- Chẳng lẽ ngươi không có lòng tin đối với Bắc Cực Hùng hay sao?

Lỗ Đại Phu thấy Đổng Thăng Hải chần chừ, liền lớn tiếng cười nhạo nói:

- Không có lòng tin thì cũng không thể để cho tham gia thi đấu Bắc Cực Hùng, nghe nói hắn ta mới bị người đánh bại không lâu.

Bọn họ cứ vòng vo cười đùa như vậy giống như người Nhật Bản bị Đổng Thăng Hải chém đứt tứ chi và chuyện An Đức Duy Kì bị đánh đến hộc cả máu thì mọi người đều biết.

- Lỗ Đại Phu ta cũng không tin ngươi lại lợi hại hơn An Đức Duy Kì!

Bị đối phương kích động như vậy Đổng Thăng Hải không còn thể diện liền cắn răng đồng ý.

Công bằng mà nói, thực ra An Đức Duy Kì cũng được đứng vào top 10 của hắc quyền còn những người hơn anh ta thì không một tổ chức hắc quyền nào lại đưa người cho Lỗ Đại Phu.

Hơn nữa số tiền mặt mà Lỗ Đại Phu đưa ra thực sự rất hấp dẫn cho nên Đổng Thăng Hải mới đồng ý nếu không ông ta thà mất mặt chứ cũng không đồng ý với trận cược này.

- Được, Khắc Lai Môn tiên sinh mời làm cho cái văn bản!

Nghe thấy Đổng Thăng Hải đồng ý, trong ánh mắt Lỗ Đại Phu lộ rõ sự gian xảo.

Hằng năm các cuộc thi đấu lớn của hắc quyền không thể thiếu các trận cược mà nữ vương Y Lệ Toa Bạch làm chứng hai bên cũng thấy yên tâm.

Sau khi Khắc Lai Môn dặn dò kẻ dưới đi xuống, rất nhanh có phục vụ đóng dấu văn bản.

- Lão Lỗ giống như đang nhằm vào ông vậy, chuyện này có chút gì đó không ổn!

Thấy văn bản bên cạnh, Diệp Thiên nhẹ nhàng động Đổng Thăng Hải, tuy ông ta không nhúc nhích nhưng trực giác cho biết trong chuyên này có sự màu mờ.

- Diệp gia, tôi muốn để cho y trộm gà không được mà còn mất thêm cả nắm gạo.

Tuy trong lòng Đổng Thăng Hải có chút bất an nhưng ông ta vẫn quyết định đánh bạc một phen vì sao thì An Đức Duy Kì cũng đã vì mình mà có rất nhiều cuộc tranh tài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.