Thiên Tài Tướng Sư

Chương 830: Chương 830: Nhận đồ đệ




Diệp Thiên khoát tay áo, nói:

- Đây chỉ là phỏng đoán của tôi, được rồi, ông đi vận công tu luyện đi!

- Vâng, Diệp gia.

Lôi Hổ biết mình không giúp đỡ được cái gì, lập tức khoanh chân ngồi ở trên thuyền, nhưng trên mặt cũng lộ ra thần sắc đau khổ, mở miệng nói:

- Diệp gia, tôi ... Tôi không biết nên tu luyện như thế nào?

Công phu trên thân Lôi Hổ, là thông túy quyền mà Lôi Chấn Nhạc truyền lại, đem cái này phát dương quang đại, hắn cũng là một đời tông sư võ thuật nổi danh cùng các tên tuổi năm đó thần thương Lý Thư Văn cùng với Đại Đao Vương Ngũ .

Nhưng sau mười mấy năm, Thông Túy quyền cũng dần dần biến mất, cũng chỉ có Lôi Chấn Nhạc ở nước ngoài có chút tiếng tăm, Lôi Chấn Nhạc ở lúc tuổi già tiến vào hoá thần, cũng coi như là một nhân vật cấp tông sư.

Chính là Lôi Hổ ngày xưa luyện công, hơn 40 tuổi, thậm chí cả ám kình cũng chưa tiến vào, Lôi Chấn Nhạc đối với hắn cũng không có hi vọng, cho nên rất nhiều đạo lý quyền pháp tu luyện nội kình cũng không truyền cho hắn.

Mặc dù ngày nay, trong các môn phái ở giang hồ, vẫn là có thật nhiều tâm pháp nội công tu luyện hóa kình, nhưng vậy đều là bí mật không lưu truyền của các phái, người ngoài căn bản là không thể nào biết được, Lôi Hổ trước kia lại không chú tâm những điều này, trước mắt cho dù là muốn lúc này nước tới chân mới nhảy vậy cũng không còn kịp rồi.

Cho nên hiện tại Diệp Thiên khiến Lôi Hổ vận công hấp thu thiên địa linh khí này, Lôi Hổ nhất thời mắt choáng váng, tu vi của hắn tiến vào hóa kình không giả, nhưng cỗ chân khí này vẫn đang dựa theo đường dẫn khi vận công ngày xưa, hắn hoàn toàn không biết rằng nên tu luyện như thế nào.

- Không hiểu?

Diệp Thiên không nghĩ đến Lôi Hổ nói ra một câu như vậy, không khỏi lắc lắc đầu, Lôi Chấn Nhạc đích xác là vị anh hùng, nhưng chuyện dạy con lại rất có hạn, Lôi Hổ không những không thể kế thừa công phu trên thân kia của ông, chính là lòng dạ độ lượng, so sánh với Lôi Chấn Nhạc còn kém xa.

Nghĩ một chút, Diệp Thiên mở miệng nói:

- Công pháp tôi có, nhưng lại là không có cách nào truyền cho ông, thôi được, ông hãy ngồi xuống nghỉ ngơi đi.

Cũng không phải nói trong chốn giang hồ Diệp Thiên còn phải theo truyền thống lâu đời khẩu quyết tâm pháp loại này "Truyền tử không truyền nữ", chính là hắn đối Lôi Hổ có chút không để trong mắt. Tiểu tử này lòng dạ quá mức hẹp hòi, Diệp Thiên không muốn để cho công pháp lưu trên tay loại người này.

- Diệp gia, đừng, ngài là trưởng bối, hãy dạy vãn bối một chút đi!

Sau khi nghe được lời nói của Diệp Thiên, Lôi Hổ luống cuống, kỳ thật từ lúc Diệp Thiên đánh bại phụ thân. Hắn cũng cảm giác được , ngoài thế lực cường đại, còn lâu mạnh bằng một người giống như là Diệp Thiên vậy, trên đời còn có người nào có thể gây khó dễ cho hắn?

Cho nên công phu của Lôi Hổ mấy năm nay cũng mất dần đi, nhưng hắn căn bản sớm qua tuổi luyện công rồi. Nếu không phải lần kỳ ngộ này, phỏng chừng cả đời nhiều nhất không quá bước vào bên trong ám kình, đến hóa kình, vậy căn bản chính là chuyện không thể nào.

Lôi Hổ cũng không ngốc, hắn biết mình tuy rằng mất một cánh tay, nhưng ở võ thuật, cũng một đời người bình thường khó có thể lên cao, nói không chừng nếu tiếp tục tiến một bước, cũng có thể cưỡi mây đạp gió giống Diệp Thiên vậy, ngao du thiên hạ, đây mới là sức mạnh chân chính.

- Tâm tính của ông không tốt. Tôi không thể truyền công pháp cho ông!

Diệp Thiên lắc lắc đầu, hắn sớm xem qua tướng mạo Lôi Hổ, người này mũi ưng mắt báo, sinh thì một bộ dạng kiêu hùng, hơn nữa tâm cơ thâm trầm. Có thù tất báo, cũng không làm Diệp Thiên vui.

Lôi Hổ bị Diệp Thiên nói đỏ bừng cả khuôn mặt, nghĩ một chút nhận thức nói:

- Diệp gia, Lôi Hổ năm đó là bị heo lừa gạt, nhưng tôi hiện tại thật sự hối cải , hơn nữa với tấm thân tàn phế của tôi. Cũng sẽ không lại đi tranh giành quyền lợi, ngài truyền tôi công pháp, Lôi Hổ liền bái làm môn hạ của Diệp gia, đời này cam làm trâu ngựa!

Sau khi cảm nhận được chân khí mênh mông kia từ trong cơ thể, Lôi Hổ giờ mới hiểu được chân lý sức mạnh.

Lần thăng cấp này, như là mở ra một cái cửa trong lòng hắn, khiến Lôi Hổ có thể nhìn thấy thế giới càng rộng, tục ngữ nói tu thân trước hết tu tâm, Lôi Hổ là hoàn toàn tương phản, tu vi tinh tiến, khiến ngực tim của hắn cũng trở nên cởi mở.

- Ân? Bái nhập làm môn hạ của tôi?

Diệp Thiên nghe vậy trầm ngâm, lúc này trên thế giới thuật pháp suy tàn, người có thể đi vào đến hóa kình, không có chỗ nào mà không phải là nhân vật cấp tông sư, điều này Lôi Hổ muốn là gia nhập Ma Y, đích xác cũng có thể xem xét, nhất là xử lý rườm rà việc vặt vãnh cùng với việc quan hệ giữa người với người, hắn so với Chu Khiếu Thiên thì hơn được rất nhiều.

Hơn nữa hiện hiện giờ Ma Y nhân khẩu không vượng, thật là có thể tổ chức thu đệ tử ngoại môn cho Lôi Hổ, coi như là hoàn tâm nguyện sư phụ Lý Thiện Nguyên, đem Ma Y phát dương quang đại .

Diệp Thiên trầm ngâm một hồi, đối Lôi Hổ vẫy vẫy tay, nói:

- Ông lại đây, hãy ngó qua chỗ khác.

- Diệp gia, ngài muốn làm cái gì?

Lôi Hổ nghe vậy kinh ngạc, cái gáy có thể là điểm yếu trên thân người, xúc chi chính là không chết nhưng bị thương, nhưng ngẫm lại với thủ đoạn của Diệp Thiên, muốn đối phó chính mình quả thực so với nghiền chết con kiến càng thêm dễ dàng, cũng không cần phải dùng loại thủ đoạn này, Lôi Hổ lập tức đem lưng hướng về phía Diệp Thiên.

- Tạm được, ông mặc dù có thời điểm rất khốn nạn, nhưng vẫn là con người chí hiếu, để tôi suy nghĩ một chút đi!

Tay phải của Diệp Thiên ở gáy của Lôi Hổ khẽ vuốt một chút, phát hiện nó không dài trái lại xương, nhưng bị hắn lấy ra xương của Lôi Hổ, tục ngữ nói trăm việc thiện hiếu làm đầu, ngay cả Lôi Hổ có nhiều không phải, nhưng liền một chữ hiếu, cũng đều đủ để hắn được thứ lỗi.

Người trong giang hồ thu đồ đệ, đầu tiên xem phẩm chất, sinh có người hiếu cốt, là tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện khinh sư diệt tổ, sau khi sờ thấy hiếu cốt của Lôi Hổ, Diệp Thiên thật đúng là nổi lên tâm tư thu đồ đệ.

Cân nhắc một chút lợi và hại, Diệp Thiên mở miệng nói:

-Lôi Hổ, vào ma y, tuân thủ quy củ trong môn, ông có bằng lòng hay không?

- Đệ tử nguyện ý!

Lôi Hổ ở trong xã hội lăn lộn lâu như vậy, há có thể không rõ tâm ý của Diệp Thiên, lập tức dùng cánh tay trái chống đỡ thân thể, sững sờ, ngẩn người quỳ gối trước mặt Diệp Thiên, nói:

- Mời sư phụ nhận một lạy của đồ đệ, Lôi Hổ có thể thề trước trời, một ngày làm thầy cả đời làm cha, tuyệt sẽ không đi sống đời tiểu nhân, nếu làm trái lời thề này, cam chịu thiên lôi đánh xuống!

Lôi Hổ biết, chính mình mấy năm trước chính là trước mấy chuyện Thiên Can, đều có chút nói không nên lời, Diệp Thiên ghét chính mình, cũng chính bởi vì điều này, cho nên câu nói đầu tiên thì phát lời thề nặng ra, biểu lộ thái độ của mình.

- Ân, ngươi này thuộc loại nửa đường theo thầy học, không có cách nào khác học tập thuật xem bói hỏi quẻ của Ma Y, ta thu ngươi làm đệ tử ghi danh ( tập sự).

Diệp Thiên ngồi ngay ngắn trên thuyền cứu sinh, nói:

- Ngươi hành lễ tam bái là được, ngày sau chờ trở về tiếp tục Khai Hương Đường Tế Tự tổ sư, hiện tại hết thảy giản lược đi.

Chính thức bái sư, không chỉ cần tam quỳ cửu bái, còn cần kính trà hướng sư phụ, nhưng tình huống trước mắt này, Lôi Hổ một cái đầu cơ hồ đều có thể vỡ đến trong lòng Diệp Thiên, nghi thức này tuy cũng là không thể tiến hành.

- Vâng, sư phụ!

Lôi Hổ nghe vậy tiếp tục không chần chờ, dùng một cánh tay chống đỡ thân thể, hướng về Diệp Thiên chính là ba khấu đầu, khiến cho cả thuyền cứu sinh đều lay động lên.

- Làm sao đều không nghĩ tới, chúng ta đã có duyên phận thầy trò?

Sau khi Lôi Hổ cúi lạy, Diệp Thiên không khỏi lắc đầu than nhẹ, ngay cả hắn có thể chưa tiên tri được xem nhân diện mắt, nhưng bất luận như thế nào cũng không thể nhìn ra, Lôi Hổ lại có thể sẽ trở thành đệ tử môn hạ của hắn!

- Lôi Hổ, Ma Y của ta hiện tại năm người, ngoại trừ hai thầy trò chúng ta, còn có một sư huynh cùng sư tỷ, tu vi của sư huynh ngươi sớm nhập hóa kình hơn ngươi, hai vị sư bá đều tới luyện bậc Luyện thần phản hư.

- Có thể nói, chúng ta người tuy rằng ít, nhưng tùy tiện đi ra ngoài một mình, đều có thể chọn tùy ý một môn phái trong chốn giang hồ, ngươi gia nhập Ma Y, cũng không thể làm hổ thẹn uy phong của chúng ta...

Diệp Thiên giới thiệu sơ qua tình hình trong môn hạ cho Lôi Hổ, Chu Khiếu Thiên trên con đường tu luyện trời phú, hơn nữa lại có linh thạch Diệp Thiên tương trợ, lúc này cũng tiến vào tới hóa kình trung kỳ, nhưng hắn muốn vượt qua Cẩu Tâm Gia cùng Tả Gia Tuấn, cũng còn cần một khoảng thời gian rất dài.

Về Liễu Định Định, sau khi kết hôn cùng Chu Khiếu Thiên, cũng không hề múa thương làm lớn, đi theo Tả Gia Tuấn nghiên cứu thuật bói toán, nhưng thật ra cũng có thành tựu, trong ngày thường rất được hoan nghênh như những tên tuổi lớn ở Hồng Kông.

- Mặt khác chờ ngươi rảnh, không ngại thu một vài đệ tử tâm tính căn cốt không tồi, đến lúc đó do ngươi chỉ dạy thì được rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.