Thiên Thần Mafia

Chương 28: Chương 28




Đêm nay là một đêm dài với cả 3 người, chỉ vì lúc tối cái sự thật về nó quá to lớn làm cho mấy người này chỉ tiêu hóa đc một phần nhỏ, phần còn lại vẫn chưa tiêu hóa xong nên thành ra bộ não k chịu nghic ngơi xả xì-trét mà lại hoạt động năng nổ gấp 3 ngày thường => mất ngủ. Nhưng với hai kẻ kia thì lại ung dung lười biếng, vừa về tới nhà đã leo lên giường đắp mềm và ngủ.

Sáng hôm sau, tại phòng Avip học viện Black Ruby, đã đến giờ vào lớp rồi mà cả ba người kia vẫn chưa đi học.

-Sao mấy tên kia hôm nay đi học trễ vậy? Dani ngó ra cửa hỏi

-Chắc là bên trường có việc nên đang xử lí chăng? Mia nghĩ ra một lời tốt đẹp cho tất cả

-Đêm qua mất ngủ, chắc là chưa ngủ dậy! Người vốn kiệm lời là Bin nói ra lí do chính xác

-Tại sao lại bị mất ngủ? Mia lo lắng hỏi, mà k biết là vô tình hay cô ý ánh mắt của Liam và Dani đều hướng về Bin

-Chắc tại vì tôi chăng! Giọng nó lạnh như băng, nó thừa biết mấy cô nàng này thích các anh nó nên ghen ghét nó ra mặt, và nó cũng chẳng có ác ý gì với họ, không đụng vào nó thì bình yên sống qua ngày thôi.

-Cô nghĩ mình là ai, chỉ bằng cô mà cũng để ba ngươi họ mất ngủ sao, mơ tưởng! Liam châm chọc nói, nhỏ Zy đang cười thầm trong lòng “cứ để bọn họ đấu đá lẫn nhau mình ở giữa ngư ông đắc lợi”

Nó cười lạnh, k nói gì, chăm chú vào quyển sách trên bàn.

“Cạch” tiếng mở cửa, ba con người kia từ từ tiến vào. Tuy không có quầng thâm mắt nhưng thần sắc mệt mỏi thì ko thể tránh khỏi. ba cô gái kia trong lòng xẹt qua một chút đau xót, họ mất ngủ chỉ lẽ vì con nhỏ mới đến kia sao…

-Sao em không gọi anh dậy đi học cùng? Bum về chỗ ngồi rồi kéo nó xuống hỏi [do Bum ngồi sau nó mà]

-Hôm qua anh mất ngủ, để cho anh ngủ thêm một tý, em tự đi học một mình cũng đc mà! Nó cười cười nói

“ Cạnh” cánh cửa lại một lần nữa đc mở ra, lần này là bà giáo già. Bà ta đừng trên bục giảng thao thao bất tuyệt trên trời dưới đất, trăng sao mây gió, vân vân và vân vân………

“Reng…reng” tiếng chuông kết thúc giờ học và bắt đầu giờ ra chơi cuối cùng cũng vang lên.

-Xuống căn tin đi, lúc sáng em chưa ăn gì hết đã đi học rồi! Ken nắm tay nó ý bảo nó đứng lên

-Tại sao em lại k bao giờ chịu ăn sáng rồi đi học hả? Bum ức chế nói

-Châu Âu thường không ăn sáng sớm như Việt Nam, thường thì 9 -10h mới ăn! Bin và Kun đồng thanh, trăm lời như một

-À… Bum xấu hổ cuối đầu, anh quên là cách sống người châu Âu khác hoàn toàn với cách sống người châu Á

-Đi thôi! Ken nắm tay nó kéo đi, ba người kia cũng đi theo phía sau. Sau đó nhỏ Zy cũng nhanh chóng biến mất khỏi căn phòng

Có 3 đôi mặt ganh tỵ cùng ghen ghét đang nhìn theo đoàn người kia.

-Các cậu có nhìn thấy không? Bum rất quan tâm đến cô ta, tớ hết hy vọng rồi đúng k? Liam mắt rưng rưng nói

-Ko đâu, cô ta chỉ là lợi dụng Bum thôi, một ngày nào đó cậu ấy sẽ nhận ra và đá cô ta ngay thôi! Dani an ủi

-Ken, cậu ấy đúng là thích cô ta đúng k, cậu ấy chưa từng dịu dàng với ai như thế! Mia đoi mắt phiếm hồng, âm thanh đè nén nói

-Có thể họ là anh em họ thì sao, cậu cũng nhìn thấy Kun biết khá rõ về cô ta mà, chắc chắn họ là anh em họ có quan hệ thân thiết nên Ken tỏ ra dịu dàng quan tâm với em gái như thế thôi, cậu ấy không thích loại người như nhỏ ta đâu! Dani đóng vai trò là người giải tỏa khúc mắc trong lòng hai người họ mà không biết rằng lòng mình cũng đang rối như tơ vò

-Xuống căn tin đi, ăn cho quên sự đời đi! Dani đề nghị, ăn quên buồn là khẩu hiệu của bọn họ

Sau khi nghe đc những lời động viên vủa Dani tinh thần của họ phấn chấn hơn hẳn nên cất ngay khuôn mặt bi thương đưa đám mà mang lên khuôn mặt tươi cười.

Không khí căn tin hôm nay căng thẳng cực kì căng thẳng, mọi người ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, rụt rè đứng một bên. Thấy 5 người tiến về phía căn tin nên tự động rẽ ra tạo thành một lối đi cho họ.

Cái bàn đc làm bằng thiết mạ vàng, chạm khắc những đồ họa tinh tế, hấp dẫn, ngay chỗ cạnh rộng của bàn, có một người con trai mặc một bộ vest đen từ trên xuống dưới, mái tóc màu đỏ đc đánh rối cẩn thận, ánh mắt màu hổ phách lạnh băng sắc bén, hơi thở trầm đục mang theo sát khí lởn vởn xung quanh như đang chờ đợi điều gì đó.

-Bang chủ, Minh vương, Kỳ vương , Bảo Vương và Hy Thần hộ pháp đã đến, phía sau họ còn là cô gái hôm trước và hôm qua đã ngồi lên ghế của Bang chủ! Một tên cận vệ thân cận nhanh chóng báo cáo tình hình

Anh chỉ khẽ gật đầu tỏ ý đã biết, tên đó lùi lại phía sau nhập vào đám học sinh kia. Bốn người họ nhanh chóng lại bàn ăn của Avip và rất là ngạc nhiên khi thấy Jun ở đây

-Jun, sao hôm nay ngươi lại đi học, tưởng lại nghĩ nữa chứ! Kun vui vẻ nói.

Ngay lập tức một ánh nhìn nóng rực nhìn Jun, ánh mắt mang sự thèm muốn, khao khát cháy bỏng. và một đạo ánh mắt hửng hờ, lạnh lùng, k quan tâm.

-Ai là người đã ngồi lên ghế của tôi? Jun k trả lời Kun mà đi thẳng vào vấn đề. Lời vừa thốt ra đã khiến cho bốn người lo lắng và bốn người k còn nhiều nữa cảm thấy vui vẻ, hả hê vô cùng.

-Cậu sẽ làm gì người đó? Bin lên tiếng hỏi, nếu như là anh thì Jun có thể sẽ nể mặt vài phần mà nhẹ tay chăng.

-Giết! Một từ lạnh hơn băng, ko cảm xúc vang lên nhất thời đánh động đến giây thần kinh đã căng hết cỡ của nhiều người

Cả bốn người định lên tiếng là “ cậu k thể giết cô ấy, muốn ghết phải bước qua xác tụi mình” thì một anh thanh thanh thúy, ngọt ngào có chút nũng nịu vang lên.

-Chẳng lẽ ngay cả em anh cũng giết sao? Ngay sau đó là một hành động phải gọi là muốn nổ mắt người nhìn. Nó vòng tay ôm lấy cổ Jun, mặt kề sát bên mặt anh, cằm tựa vào vai anh.

-Thiên Băng! Jun thốt lên

~ END CHAP 10 ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.