Nó cười nhẹ, nụ cười như nắng ban mai thánh thiện và ấm áp làm sao, nó như tỏa sáng vậy, nụ cười của nó thật chói mắt làm sao, làm mọi người đông cứng lần 2. Thấy mọi người đơ như cây cột nó mới biết là nó cười nơi công cộng, thu ngay nụ cười, nó bỏ vào phòng thay đồ để lại bên ngoài 7 cái cục đá. Nó bước ra thì mọi người vẫn còn trong tình trạng hóa đá
-Bin! Nó đánh vào người Bin
-Hả? Bin giật mình [mất mặt quá anh ơi]
-Sao vậy hả, làm gì mà như người mất hồn vậy? Nó nheo nheo mắt
-Bởi vì em quá xinh và em đã cười! Bin bật cười vòng tay ôm lấy eo nhỏ của nó
-Vậy sao! Nó ra vẻ nghi ngờ nhưng trong lòng thì thầm cười, là con gái ai mà chẳng thích được khen xinh
-Tiểu thư, bộ váy này gói lại à? Cô bán hàng cắt ngang cuộc nói chuyện của nó và Bin
-Gói… Nó chưa nói hết câu thì…
-Lấy bộ váy đó cho tôi! Một giọng nói có vẻ hơi chanh chua vang lên, không cần hỏi ý kiến ai, cô ta tự động gở dải vải đỏ ngăn cách chỉ phục vụ xuống, đi vào trong trước con mắt trợn ngược của các nhân viên.
-Tiểu thư, cửa hàng chúng tôi bây giờ chỉ phục vụ cho tiểu thư đây, tiểu thư xin mời lần sau! Chủ cửa hàng nghiêm giọng nói
-Nhưng bây giờ tôi thích bộ váy đó, tôi ko biết cô ta đã chọn hay chưa, chị tôi đã chọn bộ này, gói lại cho tôi nhanh lên! Một cô gái y như đúc cô gái kia lên tiếng, còn ai ngoài hai chị em xinh đôi Jenny – Libby nữa.
-Nhưng tiểu thư kia đã chọn trước! Cô nhân viên cau mày khó chịu nói, khẽ liếc mắt nhìn sang Bin
-Cô nghĩ cô là ai mà ăn nói cái giọng ngang ngược đó ở đây? Nó lạnh giọng nói, anh chưa thấy ai ngang ngược như 2 nhỏ Jenny – Libby
Hai nhỏ nhìn lại nơi vừa phát ra tiếng nói, m ột cô gái xinh hơn thiên thần, đẹp đến động lòng người, một đại mỹ nhân, hai nhot cảm thấy thật sự ghen tỵ, trong khi một người lại đẹp thế trong khi mình chỉ bình thường thôi.
-Cô nghĩ cô là ai mà dám nói tôi như vậy hả? Cô có biết tôi là ai không? Nhỏ Jenny hét lớn
-Cô là cái thá gì mà tôi phải biết? Nó nhíu mày trước cái loa trước mặt
-Cô … Nhỏ Jenny giận run người, khuôn mặt đỏ ửng lên vì tức
-Cô là ai mà dám ăn nói với người Triệu Gia như thế hả? Nhỏ Libby gầm lên, nhỏ nghĩ là chỉ cần nhắc đến Triệu gia thì nó sẽ sợ mà xin lỗi cô ta
-Ngay cả Hàn Kim gia tộc tôi còn không sợ, Triệu gia đã là gì! Nó khinh khỉnh nói
Hai nhỏ á khẩu, mấy cô nhân viên cũng ko khá hơn, không ngờ nó dám nói vậy. Hàn Kim gia tộc là gia tộc bất khả xâm phạm, chưa ai dám nói nặng nói nhẹ gì gia tộc này.
-Tôi là bạn gái của Ken đấy, cô có tin là tôi nói lại với Ken không hả? nhỏ Jenny vừa nghĩ ra một điều gì đó, định lấy Ken thiếu gia ra để uy hiếp nó.
-Ken khi nào thì đã quen cô vậy, sao tôi ko nghe nói nhỉ? Bin nãy giờ im lặng bất ngờ lên tiếng, âm vực trầm đến bất ngờ, cũng đủ biết anh đang tức giận
-Bin! Hai nhỏ hoảng hốt thốt lên, lòng đang thầm cầu nguyện là nó và bin không có quan hệ gì, không thì về nhà thì papa hai người giết họ mất
-Sao anh lại ở đây? Nhỏ Libby nuốt nước miếng nói
-Tại sao tôi lại ở đây à, tôi đưa cô ấy đi mua sắm! Bin chỉ vào nó, khi nhắc đến nó thì ôn nhu lạ thường
Hai nhỏ thật sự muốn ngất luôn ở đây, người mà cả gia tộc không ai muốn đắc tội nhất, hai nhỏ lại đi chọc ngay bạn gái của ổ kiến lửa thế thì có khác gì chọc vô ổ kiến lửa đâu.
-Em xin lỗi, em không biết là có anh ở đây, thành thật xin lỗi! nhỏ Libby nhanh chóng xin lỗi cứu vãn tình hình
-Em xin lỗi, em không biết cô ấy là bạn gái anh nên hơi lỗ mãng, em xin lỗi! Nhỏ Jenny rối rít xin lỗi
-Anh Bin, chúng em xin lỗi, xin anh đừng nói chuyện này với papa tụi em! Nhỏ Libby nhanh chóng cầu xin
-Bin, em mệt rồi, chúng ta về thôi! Gói cái đó lại cho tôi! Nó nói rồi đứng dậy đi ra ngoài, Bin nhanh chóng đi theo nó, liếc mắt với đám vệ sĩ giải quyết những gì còn lại.
Bin đưa nó về trụ sở của tập đoàn Royal, vừa vào là làm cả công ty gần như loạn một bầy, đám nhân viên nam thì máu mũi chảy thành suối, nhân viên nữ thì bắn laze về phía nó, chửi nó điên cuống, còn nó thì vẫn dửng dưng, khuôn mặt lạnh băng như ở trong cung điện Anh, không có chút cảm xúc. Bin thì đi bên cạnh dẹp đường cho nó, như là vệ sĩ của nó vậy, còn đây hình ảnh Boss mặt lạnh như băng cao ngạo thường ngày chứ. Lên đến văn phòng nó ngồi vào cái ghế của Boss còn Bin đang đứng đối diện nó.
-Hôm nay có một vụ ám sát, vụ này tương đối khó, không có khả năng đảm nhiệm nên anh định đích thân ra tay giải quyết, em thấy thế nào? Bin nghiêm túc nói, không mặt có vài phần lãnh khốc nhưng ánh mắt không che giấu cái nhìn ôn nhu
-Như thế nào? Nó lạnh lùng hỏi
-Là bang chủ của bang Hắc Long cũng chính là cái tên chủ tịch của tập đoàn Hắc Long lần trước đã phá kho súng của chúng ta! Bin nghiến răng nghiến lợi khi nhắc đến cái tên Hắc Long, cái bang đó đã làm anh suýt chút nữa là bị công an tóm.
-When and Where? Đôi mắt ánh lên một tia thị huyết
-Bar Kill, 23h đêm nay! Bin rl đôi mắt sáng lên khi sắp trả được thù
-Tối nay, cái tên Băng Thần sẽ xuất hiện sau 3 năm vắng bóng! Nhếch môi, một cái nhếch môi hoàn hảo, báo hiệu một sóng gió sắp ập đến đầu ai đó. Một người đàn ông mặc bộ vest đen ngồi trên cái ghế bọc da sang trọng bỗng rùng mình.
-Em định…! Bin nhíu mày
-Tối nay em sẽ giết hắn! Nó nói chắc nịch
Đêm nay sẽ là một đêm đẫm máu, cơn ác mộng của thế giới đêm đã trở lại, nữ sát thủ với trang phục trắng toát, khuôn mặt được che đi bẳng cái mặt nạ nửa mặt, một đôi cánh thiên thần bọc một tinh thể băng màu đen, như là địa ngục ở thiên đường. Cách giết người tàn nhẫn, không chút tình người, người bị giết ko cảm nhận thấy đau đớn nhưng người nhìn thấy thì thật sự rất đau đớn khi họ là một đống huyết nhục mơ hồ, không nhìn rõ hình dạng, chỉ là một đống thịt và máu. Họ sẽ chết rất thanh thản với cái chết trắng, và sau khi họ chết, thân thể họ tự động mục rữa và khi người ta phát hiện chỉ là một đống huyết nhục. Cái chết trắng ư, nhẹ nhàng thôi, chỉ là khi người đó chết cơ thể ko có một vết thương dù chỉ là một vết xướt [ chị ấy cho uống thuốc độc ý mà], còn có lúc tùy hứng chị ấy sẽ hành hạ đủ trò cho đến chết mới thôi. Sau đó cơ thế sẽ tiết ra chất phóng xạ làm phân hủy cơ thể sau khi chết 30 phút, nếu phát hiện chậm thì thôi, sẽ ko còn một chút gì của thân xác còn lại mà đã phân hủy vào không khí hết rồi, chỉ còn lại vết máu bắn tung tóe khi nó hành hạ thôi, người đó coi như biến mất hoàn toàn trên trái đất này ngay cả thân xác cũng ko còn [ ác qué].