Kể từ sau cuộc gặp mặt định mệnh đó, đã là một khoảng thời gian rất lâu. Dường như trong tâm trí của Rose không còn nhớ đến con Sói đen đã được cô cứu.
Vẫn là một mùa Đông lạnh lẽo,
Trên bàn có vô số các món ăn hấp dẫn, David tao nhã cắt một miếng thịt bò còn tái đưa lên miệng nhai ngon lành. Bỗng bắt gặp cặp mắt to trong veo của Rose đang nhìn mình ngao ngán.
- Sao thế công chúa nhỏ?
- Anh! Bố mẹ có nói khi nào về không? Em thực sự nhớ họ.
Nở một nụ cười cưng chiều David bẹo má Rose một cái sau đó cầm ly rượu vang lên khẽ nhấp.
- Anh nghĩ là lâu đấy. Anh cũng nghĩ là khi nào cha mẹ muốn về thì sẽ về thôi. Chúng ta không nên xen vào thời gian tình cảm của cha mẹ_ David bất đắc dĩ nói.
Quả thực lời David là đúng. Khi David trưởng thành, Louis đã dùng quyền lực của mình "ép" anh lên ngôi. Sau đó cùng với Viola ngao du khắp nơi. Ngày ngày tình cảm không quan tâm tới chuyện nhân gian.
Những gì họ có thể làm là: yêu, yêu nữa, yêu mãi! Trải qua bao nhiêu năm nhưng tình yêu của họ càng ngày càng sâu đậm.
Còn David và Rose... Hai anh em chấp nhận sống tại toà lâu đài này. Dù sao David cũng đã lên ngôi nên cần phải tự lập. Không thể dựa dẫm vào họ mãi được. Kỳ thực đấy cũng là lý do mà Louis để David lên ngôi sớm như vậy.
Không thể phủ nhận một điều đó là cả hai anh em đối với việc ở xa với cha mẹ cũng là điều họ muốn. Từ nhỏ đã luôn bám họ như sam nhưng lớn lên cái ước muốn tự do tha hồ làm những điều mình thích lớn dần lên, ăn sâu vào ý trí.
Thế nhưng Louis và Viola không phải là những người chỉ biết lo cho hạnh phúc của riêng họ. Những lá thư hàng tháng, những cuộc gặp mặt hàng năm luôn là những ngày tháng tuyệt vời dành cho hai anh em. Dù có đang ở xa thế nhưng mọi tình hình của David và Rose họ vẫn luôn biết...chỉ là họ muốn để cho hai đứa con của mình tự lập mà thôi.
- Anh! Cô gái hôm bữa là người yêu anh sao?
Rose háo hức nhìn David dò hỏi. Hai cái má lúm hiện ra nhìn chỉ muốn cưng chiều. Có phải hay không cô sắp có chị dâu? Như vậy quá tốt rồi.
- Không phải._ David lên tiếng dập tắt hi vọng trong lòng Rose.
- Anh đừng chối! Rõ ràng em thấy cô gái hôn vào má anh. Nếu không phải là người yêu thì sao lại tình cảm thế? Anh cũng đã tới tuổi lấy vợ rồi đấy.
- Đươc rồi Rose, anh trai yêu qúy của em đẹp trai thế này mà em nỡ đẩy anh cho cô gái chanh chua đó sao?
David miễn cưỡng nở một nụ gượng. Nghĩ tới cô gái hôn mình bản thân không tự chủ mà rùng mình. Thật là đáng sợ! Phải chăng do anh không nỡ làm tổn thương các cô gái cho nên phải chịu sự uất ức về mình. Mà đứa em gái duy nhất lại không hiểu.
- Em muốn có chị dâu!_ Rose làu bàu.
- Vậy thế em rể của anh thì sao?
- Anh lại bắt đầu! Em đi đến học viện đây!
Rose giận dỗi đẩy ghế bước về phía cửa không thèm để ý đến tiếng cười nhẹ của David phía sau. Lúc nào tranh luận đến vấn đề này bao giờ cô cũng là người tức giận. Bởi anh trai cô cô không thể nào đấu lại. Họa chăng có thể dở tính nụng nịu nhưng đó là hồi còn nhỏ, bây giờ cô đã lớn rồi.
-------_--------
Học viện Vampires - The Wolf viết tắt là V-W, là nơi duy nhất trên thế giới mà hai loài Ma-cà-rồng và người Sói "chung sống" với nhau.
Ngay đến khi tuổi trưởng thành, đó là lúc những họ bắt đầu đến đây học. Học viện V-W không phải là một học viện bình thường. Nơi đây giúp cho những học viên chân chính biết được những thế mạnh đặc biệt của bản thân.
Đối với loài Ma-cà-rồng, mỗi người nắm giữ những năng lực riêng. Giống như Joy Miller I có thể khiến băng tuyết xuất hiện. Hoặc không ai có thể di chuyển nhanh chóng như Louis Miller II... Suy cho cùng không phải ai cũng biết được bản thân mình có năng lực đặc biệt gì.
Còn đối với người Sói thì khác...
Họ phải học cách phát huy những sở trường của bản thân. Chỉ như vậy mới có thể đứng trên người khác. Ai có sức mạnh hoặc làm cho người khác phải run sợ có thể trở thành người đứng đầu của một nhóm, có khi còn hơn thế!
Cả học viện chia ra làm 3 khu: Khu V, Khu VW và khu W.
Khu V dành cho loài Ma-cà-rồng học tập, khu W dành riêng cho người Sói. Bình thường nếu không có việc gì thì người từ loài này không phép bước chân qua khu vực của loài khác. Thế nhưng khu VW lại là nơi dành cho những môn học chung cho cả hai loài.
Cũng nhờ có học viện này nói chung và khu VW nói riêng mà giữa người Sói và Ma-cà-rồng đã có một bước chuyển hướng tốt hơn cho dù không có gì gọi là thân thiết.
-----------------
Sau khi dành ra 15p trong phòng hoá trang. Rose hoá thân thành một nàng Ma-cà-rồng bình thường.
Mái tóc bạch kim dài xinh đẹp đã được một mái tóc nâu ngắn chấm vai bao bọc. Che đi đôi mắt màu tím hút hồn là một cặp mắt kính sát tròng màu xanh sâu thẳm. Tại học viện này không ai biết cô là cô chúa giới Ma-cà-rồng.
Sở dĩ Rose che dấu thân phận của mình là vì cô không muốn nhận được sự ưu ái từ học viện, sự phân biệt tầng lớp của bạn bè trong lớp. Đơn giản là vì cô cũng muốn trải nghiệm cuộc sống một cách tự nhiên nhất. Không phụ thuộc vào bất cứ ai.
Cái họ Miller cũng được cô dấu đi. Vì khi để lộ ra thì thân phận công chúa cũng sẽ bị phanh phui. Cô đến học viện với cái tên: Rose Dorothy.