- Mặc vào đi. Sau đó quay về học viện với viện trưởng.
Lucius mở tủ, cầm một bộ váy đã được chuẩn bị sẵn đưa cho Rose. Tầm mắt hướng ra phía cửa nơi bóng lưng vị viện trưởng đang còn run rẩy.
- À...được, cảm ơn anh._ Rose nhận lấy bộ váy, dè dặt bước vào phòng tắm đóng cửa lại. Thật ra cô cảm thấy có chút khó hiểu. Không lẽ sự việc cô bị tên khốn Law Freeman suýt cưỡng mọi người trong học viện đều biết cả? Như vậy...như vậy anh trai cô cũng sẽ biết.
Không xong rồi! Anh trai cô nhất định sẽ giết chết cậu ta.
Vội vàng mặc váy vào người, thân thể loạng choạng bước ra ngoài. Vết thương ở vùng bụng bỗng quặn lên đau đớn, việc này làm tầm mắt Rose trở nên mờ đi. Nhưng cô phải nhanh chóng quay về học viện. Cô không muốn bàn tay anh trai cô sẽ dính máu tên khốn khiếp đó.
Sở dĩ Rose lo lắng như vậy bởi vì, từ khi bắt dầu sống xa cha mẹ, có một lần cô suýt bị một con Sói tấn công. Đến ngày hôm sau anh trai cô trở về..ném đầu con Sói đó lăn lóc trước mặt cô. Anh hùng hổ tuyên bố.
- Bất kỳ thứ gì làm tổn thương em gái của anh. Anh sẽ kết liễu sinh mạng nó.
Rose biết! David - anh trai cô, sẽ không đời nào bỏ qua cho Law.
Nén cơn đau nhức, Rose cầm áo khoác mặc vào người. Quay lại nhìn mình trong gương một lần nữa, thở dài bất đắc dĩ.
Xem ra cô phải trở về với hình dáng ban đầu của mình.
- Tôi sẽ mời anh dùng bữa sau. Xin phép!_ Rose nhìn Lucius áy náy. Dù sao anh ta cũng cứu cô mà cô lại vội vã đi như vậy, quả thật có chút không phải.
- Tôi sẽ đến tìm cô.
Lucius buông lời chắc chắn, anh ta đút tay vào túi quần, không nhìn Rose nữa mà xoay người ra phía phòng khách ngồi lên sopha uống rượu.
Dù sao thì sẽ còn gặp lại cho nên không cần lưu luyến làm gì!
----------
Ngồi trên xe, Rose lo âu thấp thỏm. Bàn tay cô xoắn lại với nhau khẩn trương. Chốc chốc cô lại ngước đầu nhìn về phía trước xem đường còn xa hay không.
- Sắp tới chưa?_ Rose mất kiên nhẫn hỏi anh chàng tài xế.
- Trò Dorothy, tôi hi vọng việc này giải quyết êm đẹp. Chắc trò cũng không muốn chỉ vì chuyện nhỏ này mà hai loài xích mích chứ? Về phần Law, chúng tôi sẽ phạt cậu ta thích đáng.
Vị viện trưởng đã thôi không còn sợ sệt như khi đứng trước Lucius nữa. Ông ta đã có thể thả lỏng bản thân, bởi sau khi từ biệt thự trở ra...Will Turner cũng mất bóng dáng.
Nghĩ đến hành vi xông vào văn phòng của Will Turner hôm nay không khỏi khiến ông toát mồ hôi hột.
Rose nhíu mày, lời nói của ta giống như là ém đi cho qua chuyện. Hơn ai hết, bản thân cô biết rõ....cô rất sợ hai loài đối đầu. Thế nên mới vội vàng quay trở lại học viện đề phòng anh trai cô manh động. Tuy nhiên lời nói của ông ta khiến cô không thể bình tĩnh.
- Chỉ là một việc nhỏ? Ông muốn nói với tôi là việc tôi suýt bị một người bên giống loài của ông cưỡng bức là một việc nhỏ? Và tôi không nên truy cứu? Viện trưởng...những lời như thế mà ông cũng có thể nói ra sao? Nhân tính của ông đi đâu rồi?
- Trò...trò
Ông ta trợn mắt kinh ngạc, không thể tin được Rose lại nói như vậy. Đáy mắt tức giận của cô khiến ông ta chột dạ. Trong lòng có chút bực tức, nhưng ông ta phải nhẫn nhịn. Hiện ông ta cần làm là thương lượng với cô. Cho nên phản nhẫn.
- Được rồi. Vừa rồi là ta không để cảm nhận của trò lên đầu. Vì hoà hảo giữa hai giống loài ta mong trò có thể để chuyện này trôi qua trong êm đẹp._ Vừa nói ông ta nhìn vào mắt Rose như cầu xin.
Quay mặt nhìn thẳng vào phía trước, Rose khắc chế cơn mất bình tĩnh của mình xuống, môi nhỏ chỉ lạnh lùng phát ra.
- Tôi tự biết phải làm như thế nào._ Sau đó dựa vào ghế nhắm mắt lại. Hoàn toàn không biết đến vị viện trưởng khu W đang cau mày giận dữ.
...
Trong học viện lại bắt đầu lao nhao, có thể thấy hình thành hai luồng sóng đối nghịch.
Như đã biết trước, việc hai loài tuy không ưa gì nhau nhưng trước nay "Nước sông không phạm nước giếng" họ sẽ không tùy tiện xích mích. Nhưng vụ việc hôm nay chẳng khác nào như một mồi lửa châm ngòi cho sự bất bình máu chiến cho cả hai loài. Mà cụ thể là bên phe V.
Rõ ràng việc Rose suýt bị cưỡng bức làm cho tất cả học viên khu V máu nóng. Họ bất bình khiến cho tất cả giáo viên trong học viện phải đau đầu.
- Các người phải chịu trách nhiệm cho việc này.
- Đúng! Chúng ta không thể bỏ qua
- Law Freeman là tên khốn!
Bên ngoài khu W, các học viên khu V tụ tập đông đủ, họ la mắng, quát tháo. Khung cảnh hết sức rối loạn. Đây cũng là lần đầu tiên mà trong học viện - nơi được coi là không bao giờ xảy ra những việc nghiêm trọng như vậy.
Mà người gây ra hậu quả này hiện đang trong quá trình xử lý vết thương và đang nằm dưỡng bệnh - Law Freeman!
Chắc chắn iq cậu ta không cao để có thể biết được: hành động cầm thú của cậu ta lại là mồi lửa thứ nhất...cho việc gây ra chiến tranh cho cả hai loài.
Hết chương 29.