Sáng ngày hôm sau, Kaylin đã dậy rất sớm. Vì cô đã quen với giờ dậy như này để làm việc. Thế nhưng cánh cửa khóa chặt nên cô không thể đi được. Hơn hết chân cô vẫn rất đau, cả vết thương ở cổ của cô nữa. Hiện tại xoay cổ cũng đau làm cô chỉ biết ngồi một chỗ.
Ngước nhìn lên đồng hồ gần đó, chẳng mấy mà cô đã chìm vào thế giới riêng. Cho tới khi tiếng cửa kêu lên, Kaylin mới kịp nhận thức lại để mà nhìn ra bên ngoài.
Zane về sớm quá! Mà nhìn anh vẻ mặt hằm hố như kia khiến cô rất sợ. Thấy anh tiến đến gần mình, Kaylin liền cố gắng lùi về phía đầu giường hơn. Nhưng chẳng mấy mà đã hết đường lui.
Đưa tay tới phía Kaylin, bàn tay anh chạm đến gương mặt nhỏ nhắn kia. Vốn dĩ muốn dọa cô một chút, nhưng con nhóc này vừa mới đưa tay đến liền run đến hai hàm răng cũng cầm cập kêu lên tiếng. Anh liền kéo cô đi xuống khỏi giường.
Kaylin vẫn còn chưa đứng vững liền lấy anh làm điểm tựa. Vài giây sau liền không dám động vào người anh mà đứng nghiên chỉnh hơn một chút.
- Đi chuẩn bị nước tắm nhanh lên. - Zane đi ra sofa vừa cởi bỏ áo vest vừa ra lệnh.
Kaylin lập tức gật đầu mà đi ngay. Cô còn dám để anh chờ lâu chắc?
Một lúc sau bồn tắm đầy nước Kaylin mới dám đi ra. Nhìn anh đang ngửa mặt lên trần nhà, mắt thì nhắm lại làm Kaylin tưởng anh đã ngủ. Cô sợ đánh thức anh dậy thì anh sẽ tức giận, nhưng nếu không đánh thức thì anh sẽ không đi tắm được.
Vậy là đành đánh liều một phen. Đi tới chỗ của Zane. Còn định đưa tay ra gọi anh thì liền bị anh làm cho giật mình. Lúc nhận thức lại thì cô bị anh đè dưới thân lúc nào không hay.
Cô đơn giản nghĩ anh sẽ làm như tối hôm qua. Nhưng ai mà ngờ anh lại ập xuống. Kaylin hiện tại không thể ngậm được miệng lại. Anh như con thú dữ tấn công trong miệng cô. Đều điên cuồng mà không có điểm dừng. Đây căn bản không phải là hôn, chỉ đơn thuần như kẻ điên đang tùy ý làm theo điều mình muốn.1
Kaylin bị dày vò đến thở cũng khó khăn. Cô không quan tâm điều gì mà hiện tại chỉ muốn Zane buông mình ra. Vậy là liền đưa tay đẩy anh.
Chỉ hành động nhẹ khiến Zane buông lỏng mà nhìn cô. Đôi môi mới vài phút liền sưng đỏ lên thế kia rồi. Nhưng... anh sẽ bỏ qua như vậy sao? Dễ dàng để Kaylin đi như vậy ạ?
Một lần nữa siết chặt lấy người Kaylin. Đầu lưỡi anh lẻn sâu vào bên trong. Một tay giữ lấy cả đầu của cô, anh cứ điên cuồng di chuyển khiến Kaylin chỉ biết rơi nước mắt trong tình cảnh này. Cô có muốn thoát khỏi anh thì cũng không thể. Khoang miệng nhỏ bị anh dày vò, thậm chí còn cắn môi cô. Miệng anh đều rất lớn, môi dưới còn chạm xuống cằm của Kaylin.
Phải rất lâu, cho tới khi Kaylin run rẩy mà tím tái mặt thì anh mới buông cô ra. Phải chăng đây là hình phạt mới dành cho cô à?
Nhìn Kaylin lúc này vô cùng nhỏ bé, cô thậm chí đến hít thở cũng khó khăn. Miệng nhỏ bị Zane dày vò đến nỗi chảy máu.
Kaylin hít thở rất lâu mới có thể điều hòa lại nhịp thở đều đặn hơn. Bàn tay vẫn còn đang siết chặt lấy cánh tay lớn của Zane. Cô giật mình mà vội vàng rụt tay lại. Mím chặt môi như thể sợ anh sẽ lại làm hành động như vừa rồi. Cô không biết nó là sao, chỉ có điều nó rất đau nên cô nghĩ đó là hình phạt. Vì thế mà cô rất sợ!
Còn Zane vẫn thản nhiên như không. Anh đứng dậy đi vào phòng tắm lớn kia. Qua cửa kính, Kaylin còn nhìn thấy bóng dáng cao lớn màu đồng đó. Cô sợ mà không dám di chuyển dù chỉ một chút. Bây giờ hình như Zane còn chủ động gần cô hơn. Điều này là đáng mừng hay đáng buồn đây? Chỉ cần nghĩ đến việc anh áp sát vào cô thì có thể khẳng định sẽ có chuyện xảy ra. Mà hiện tại cô không thể làm gì được.
Cho tới khi Zane đi ra ngoài, Kaylin lại phải mặc đồ giúp anh.
Đợi anh cho phép thì cô mới dám quay lại phòng. Cầm đồ để định đi tắm thì lại gặp cô hầu gái khác. Cô ta đi đến còn đẩy mạnh vai Kaylin. Chân cô đang rất yếu nên chệnh choạng liền ngã xuống. Nhưng cô không hề có ý định phản kháng, chỉ là không biết mình đã gây ra chuyện gì. Nếu như trước kia, cô biết mình làm sai điều gì rồi mới nhận hình phạt. Nhưng ở đây thì khác, chẳng cần nói, chỉ cần thích liền tùy ý xử phạt.
- Con nhỏ này, mày cũng biết hưởng cái sung sướng đấy nhỉ. Còn dám ngủ lại trong phòng chủ nhân nữa cơ mà. - Helena vểnh mặt nhìn Kaylin.1
Kaylin thì không đáp lại, chỉ cúi đầu không làm gì cả. Đợi nghe “giảng đạo” một hồi thì liền nhanh chóng đi tắm để còn làm các công việc được giao khác.
Vừa tắm xong liền phải hớt hải đi xuống dưới tầng. Cô tận dụng thời gian để quấn tóc lên, nhưng vừa đi ra ngoài sảnh lớn liền thấy Zane đang ngồi đọc báo ở sofa. Cô liền dừng chân mà đi chậm rãi hơn. Phải hết sức cẩn thận, cho tới khi rời khỏi khu nhà chính, khi này Kaylin mới chạy đến khu B.
Thường thì cô dành khoảng thời gian ít ỏi để gặp ông mình. Vừa hay Anselm đang chuẩn bị đi làm. Thấy Kaylin chạy đến thì ông lập tức buông bỏ mọi công việc lại mà đi ra thăm cô.
- Chân của cháu còn đau không? - Anselm đến gần ân cần mà hỏi han.
Kaylin nhoẻn miệng cười sau đó liền gật đầu rồi dùng thuận ngữ đểu biểu đạt với ông:
“Vẫn còn nhưng mà Kaylin vẫn chạy được ạ. Ông sắp đi làm rồi ạ?”
- Ừ, bây giờ ông phải đến viện nghiên cứu. Có gì chiều tối về, ông mua vài quyển vở cho cháu nhé.
Nghe được lời này của ông, Kaylin rất vui. Cô hiện tại chỉ có thể dùng bút chì để viết, hết vở rồi lại tẩy đi để viết tiếp. Mãi cho tới giờ thì mới có thể chờ ông mua vở mới cho mình được. Cô đương nhiên rất vui rồi.
Còn định lân la thêm một chút cùng với Anselm nhưng người làm trong bếp đã gọi với lấy cô, chính vì thế nên cô buộc phải chào tạm biệt ông để xuống đó nấu ăn. Mà nhớ ra Zane vẫn đang đợi đồ ăn sáng, chính vì vậy mà cô liền phải hấp tấp đi ngay.