Mã Hồng Ba cười lạnh nói:
- Nghiên cứu một tòa Truyền Tống Trận, đây chẳng phải là chuyện kinh
thiên động địa? Ngươi cho chúng ta là con nít ba tuổi hay sao?
Lý Nhược Nhiên lạnh lùng nói:
- Ngươi tin thì tin, không tin thì thôi. Trong Vô Biên Hoang Thành có vô số thành cổ, các ngươi đi cả buổi, cũng không có phát hiện cái gì, như
con ruồi không đầu bay loạn.
Nam Cung Lục Vân quát:
- Im miệng, ngươi là ai, lại dám dạy huấn chúng ta.
Chư Cát Đằng Huy thấy Nam Cung Lục Vân quở trách sư muội, lúc này tức giận nói:
- Ngươi cũng không có không dậy nổi cả, đừng ở chỗ này ra vẻ bận rộn.
Hiện tại Công Tôn Duy Ngã cùng Tả Thiên Huệ đang toàn lực chạy tới khu
vực trung tâm của Vô Biên Hoang Thành, muốn cướp lấy Vô Biên Hoang
Thành. Mà các ngươi lại không biết gì cả, thật đáng buồn.
Lời vừa nói ra, Nam Cung Lục Vân, Câu Hồn Ma Địch, Đông Phương Tiếu, Mã
Hồng Ba, Tả Tuấn Hi đều ngẩng đầu nhìn qua phương xa, dường như đang suy nghĩ Chư Cát Đằng Huy nói có bao nhiêu là sự thật.
Lý Nhược Nhiên hiểu dụng ý của Chư Cát Đằng Huy, hắn đang muốn dẫn dắt cường địch rời đi, tạm thời hóa giải nguy cơ.
Một lát sau Câu Hồn Ma Địch lóe lên rồi biến mất, hắn thà rằng tin là có, không thể tin là không lựa chọn.
Đối với Câu Hồn Ma Địch mà nói, cướp lấy Vô Biên Hoang Thành mới là đại
sự hàng đầu, giết người chỉ làm chậm trễ thời gian mà thôi.
Mã Hồng Ba thoáng chần chờ, lập tức rời đi, kể từ đó cũng chỉ còn lại có Nam Cung Lục Vân, Đông Phương Tiếu cùng Tả Tuấn Hi ba người.
Nhìn qua Nam Cung Uyển Nghi, ánh mắt Nam Cung Lục Vân kiên định, hiển nhiên muốn chiếm được giai nhân.
Tả Tuấn Hi cũng là người háo sắc, giờ phút này trong thành cổ có bảy đại mỹ nữ, cho dù không thể bắt Lý Nhược Nhiên cùng Nam Cung Uyển Nghi,
nhưng có thể bắt Từ Nhược Hoa, Mộ Dung Tiểu Dạ, Đoan Mộc Thanh Vân,
vậy không uổng đi lần này.
Về phần Ngọc Linh Lung, tuy nàng có tường mạo xinh đẹp, nhưng danh hiệu
Thánh Ngự công chúa khiến người ta không dễ dàng đụng vào nàng.
Đông Phương Tiếu không có rời đi, đó là bởi vì do Ý Thiên cả, hắn một
lòng muốn giết chết Ý Thiên, đoạt lại Kỳ Lân Tiên Thụ cùng Kỳ Lân Thánh
Quả, như vậy hắn sẽ phi thăng lên Bát Cực Thần Châu, tiến vào Tiên Giới.
Khi Câu Hồn Ma Địch rời đi, Lý Nhược Nhiên cùng Nam Cung Uyển Nghi thở ra một hơi.
Trong lòng của hai người, Câu Hồn Ma Địch ít nhất có được tu vị Thánh
Đế, thậm chí là Nguyên Đế, đây cũng không phải là Vũ Đế bình thường có
thể đối phó.
Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên đều có quan hệ với Ý Thiên, gần
đây tấn thăng làm Vũ Đế, tuy có thể chất đặc thù, tu vị tiến độ tăng lên nhanh hơn người khác vài lần, nhưng cũng không cách nào chống lại Vũ Đế uy tín lâu năm.
Nhìn qua Nam Cung Lục Vân cùng Tả Tuấn Hi, Đông Phương Tiếu tỏ thái độ rõ ràng.
- Ta chỉ giết Nam Cung Phi Vũ, các ngươi ai muốn tranh giành cái gì thì cứ việc.
Nam Cung Lục Vân cười hắc hắc nói:
- Yên tâm, lão phu chỉ cần Nam Cung Uyển Nghi, nàng chính là người của
Nam Cung thế gia chúng ta. Những người còn lại tùy các ngươi thu thập.
Tả Tuấn Hi cười dâm nói:
- Như thế những mỹ nữ khác sẽ quy cho chúng ta.
Ba người nhanh chóng đạt thành hiệp nghị, một hồi kịch chiến sắp bắt đầu.
Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên trao đổi ánh mắt, nói khẽ:
- Đông Phương Tiếu giao cho ngươi, Nam Cung Lục Vân giao cho ta, còn lại Âm Ma tông thiếu chủ...
Ngọc Linh Lung nói:
- Giao hắn cho ta!
Ngự Linh Tông có đặc tinh lớn nhất chính là khống chế dị thú, mà Cửu Đầu Linh Xà trên vai của Ngọc Linh Lung đã thôn phệ rất nhiều Hỏa Dực Xà
cùng Hỏa Linh Quy cho nên cảnh giới càng kinh người, tuyệt không phải
người thường có thể dễ dàng đối phó được.
Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Chư Cát Đằng Huy, Đoan Mộc Thanh Vân cùng tụ tập một chỗ thiết lập phòng ngự.
Lý Nhược Nhiên phi thân tới chỗ Đông Phương Tiếu, Ngọc Linh Lung thúc
dục Cửu Đầu Linh Xà, lập tức hóa thành một con quái vật chấn nhiếp thiên địa.
Tả Tuấn Hi thấy thế cả kinh, chửi bới:
- Đáng giận, ta lại quên thứ chết tiệt này.
Xoay người trở ra, Tả Tuấn Hi phản ứng linh mẫn, lập tức tránh né một
kích của Cửu Đầu Linh Xà, sau đó kéo dài khoảng cách ra xa.
Nam Cung Lục Vân nhìn qua Cửu Đầu Linh Xà liếc, sau đó đưa ánh mắt nhìn qua Nam Cung Uyển Nghi, ngữ khí bình thản nói:
- Uyển Nghi, ngươi thật sự động thủ với ta sao?
Nam Cung Uyển Nghi hờ hững nói:
- Ngươi cho rằng ta không phải đối thủ của ngươi sao?
Nam Cung Lục Vân cười ha ha nói:
- Đây là chuyện rõ ràng.
Nam Cung Uyển Nghi cười lạnh nói:
- Vậy sao? Ta thiếu chút nữa quên ngươi rồi, thời điểm ngươi tiến tới Phi Vân thành thì ta cũng tấn chức làm Vũ Đế.
Nam Cung Lục Vân nghe vậy chấn động, trong ánh mắt mang theo thần sắc khó tin nổi.
- Điều này sao có thể? Nếu như ngươi tấn chức Vũ Đế, tại sao không bẩm báo lên trên?
Hờ hững cười cười, Nam Cung Uyển Nghi nói:
- Nam Dương là thế giới mạnh được yếu thua, nếu ta không có đủ thực lực
bảo vệ mình, há có thể dễ dàng bạo lộ chính mình? Niệm ngươi là người
Nam Cung thế gia, ta khuyên ngươi tốt nhất rời đi, nếu không ngươi chết ở đây chính là số mệnh duy nhất đấy.
Nam Cung Lục Vân cười to nói:
- Khẩu khí thật là lớn, ngươi cho rằng đã tấn chức Vũ Đế, lão phu sợ ngươi sao?
Ánh mắt Nam Cung Uyển Nghi lạnh lẽo, khẽ nói:
- Ngươi đã gian ngoan mất linh, vậy đừng có hối hận đấy.
Cất bước đi ra, hỏa diễm hình hoa sen hội tụ quanh chân của Nam Cung
Uyển Nghi, đây là công pháp cùng loại Bộ Bộ Sinh Liên của phật môn, cho
người ta cảm giác rung động tâm linh.
Nam Cung Lục Vân vẻ mặt khinh thường, khẽ nói:
- Nam Cung thế gia dùng Phần Thiên Quyết danh chấn thiên hạ, chính là
mấy đóa hỏa liên, ngươi cho rằng có thể dọa lão phu lùi lại sao?
Nam Cung Uyển Nghi lãnh khốc nói:
- Nam Cung thế gia dùng Phần Thiên Quyết, lại là một trong Phân Thiên
Đại Nhật Quyết trong Cửu Thiên Quyết của đạo gia, xuất từ Phần Thiên
Đỉnh.
Nam Cung Lục Vân mỉa mai nói:
- Những chuyện này không phải bí mật gì, ngươi biết những chuyện này cũng không thể cải biến được cái gì cả.
Nam Cung Uyển Nghi lãnh đạm nói:
- Vậy sao, vậy cũng không nhất định.
Nhiều đóa hoa sen quay quanh người của Nam Cung Uyển Nghi, lập tức
chuyển biến thành hỏa diễm màu đen, tỏa ra uy thế chấn nhiếp thiên địa.
Những hỏa diễm màu đen này bao quanh thân thể của Nam Cung Uyển Nghi,
nàng lúc này giống như nữ thần hắc diễm, bộ dáng cực nóng, đốt cháy
thiên địa.
Sắc mặt Nam Cung Lục Vân đột biến, đối với hắn tu luyện Phần Thiên Quyết mà nói, hắc diễm như vậy có ý nghĩa gì thì trong lòng của hắn hiểu hơn
ai hết.
Không kịp cân nhắc, Nam Cung Lục Vân thúc dục Phần Thiên Quyết nhanh
chóng tạo thành từng tầng phòng ngự, từng đạo hắc diễm cũng bao quanh
người của hắn, làm cho hắn trở nên tà ác và quỷ dị.
Cười quái dị, khóe mắt của Nam Cung Uyển Nghi mang theo một tia vui vẻ,
toàn lực thúc dục Phần Thiên Đại Nhật Quyết, tăng nguyên lực chấn động
lên cao, đồng hóa nguyên lực hỏa thuộc tính chung quanh cho nàng sử
dụng.
Đây là tính chung của nhiều pháp quyết.
Nam Cung Lục Vân tấn chức Vũ Đế nhiều năm, tu vị thâm hậu hơn Nam Cung Tuấn Trì vài phần.
Theo lý thuyết luận tu vị tinh khiết mà nói, Nam Cung Uyển Nghi không cách nào sánh bằng Nam Cung Lục Vân.
Nhưng mà Nam Cung Uyển Nghi chính là chu tước thánh thể, sau khi thần
lực trong người thức tỉnh, thông qua tu luyện Đại Nhật Phần Thiên Quyết, thần lực trong người nhanh chóng sống lại, tu vị không phải dùng tiêu
chuẩn bình thường để cân nhắc được.
Cộng thêm Nam Cung Uyển Nghi tu luyện Phần Thiên Đại Nhật Quyết nguyên
vẹn, trừ cảnh giới Nam Cung Lục Vân ra, nàng phát ra ra Phần Thiên Chân
Kinh có tầng suất và nguyên lực còn hơn Nam Cung Lục Vân.
Giờ phút này Nam Cung Uyển Nghi chính là nhìn chuẩn điểm này, ý định
dùng nó đấu với Nam Cung Lục Vân, công kích Nam Cung Lục Vân.
Mới đầu Nam Cung Lục Vân còn khó hiểu, Nam Cung Uyển Nghi chỉ không
ngừng tăng tu vị, không ngừng thúc dục Phần Thiên Quyết, lại cũng không
công kích, xem như chuẩn bị súc thế.
Nhưng khi Nam Cung Lục Vân cảm giác được Phần Thiên Chân Kinh bên ngoài
câấn động, bắt đầu không khống chế được, cảm thấy không đúng.
Bằng vào kinh nghiệm nhiều năm, Nam Cung Lục Vân thi triển kế ve sầu
thoát xác, lập tức kéo dài khoảng cách ra, triển khai công kích từ xa.
Đối với Vũ Đế mà nói, mọi cử động đều có thể ảnh hưởng nguyên lực chấn
động, cái gọi là công kích từ xa, đơn giản chỉ là công kích xuyên qua hư không, là một pháp môn vận dụng pháp quyết mà thôi.
Phương diện này Nam Cung Lục Vân khẳng định còn hơn Nam Cung Uyển Nghi, bởi vì đây là kinh nghiệm tích lũy được.
Lơ lửng giữa không trung, Nam Cung Lục Vân lăng không đánh một chưởng
vào đại điện hình tròn kia, trong hư không lập tức ngưng tụ thành một
bàn tay to lớn giống như thiên thần tức giận, muốn xé nát đại địa.
Nam Cung Uyển Nghi nhanh chóng đánh trả, lăng không đánh một chưởng lên
trời, vô số hỏa diễm lập tức ngưng tụ thành một bàn tay cực lớn, đón đở
một kích của Nam Cung Lục Vân.
Gặp chiêu phá chiêu, thế công lăng lệ.
Nam Cung Lục Vân thi triển ra các loại thủ pháp, triển khai công kích từ xa với Nam Cung Uyển Nghi.
Công kích như thế thuộc về cách vận dụng kỹ xảo, Nam Cung Uyển Nghi từ
đó thu hoạch rất nhiều kinh nghiệm, song phương giằng co không phân cao
thấp, lại không muốn đánh vỡ thế cục này.
Tả Tuấn Hi cùng Cửu Đầu Linh Xà giao chiến có chút đặc biệt, Cửu Đầu
Linh Xà hình thể cực lớn, đao thương bất nhập, chín đầu rắn đồng thời
tiến công, đánh cho Tả Tuấn Hi hoảng sợ né tránh, vô cùng chật vật.
Lý Nhược Nhiên cùng Đông Phương Tiếu giao chiến kịch liệt nhất, hai người cận chiến có uy lực tuyệt luân.
Nếu không phải thành cổ này do Huyền Hoàng tinh thạch tạo thành, nó chắc chắn đã biến thành tro bụi.
Ngay từ đầu Đông Phương Tiếu cũng không đặt Lý Nhược Nhiên vào mắt, tự nhận trong đồng cấp thì mình có ưu thế áp đảo.
Nhưng mà sau khi giao chiến thì trên gương mặt tuấn mỹ của Đông Phương
Tiếu mang theo nét ngưng trọng, tu vị của Lý Nhược Nhiên vượt xa dự tính của hắn, điểm này khiến hắn vô cùng tức giận.
Lai lịch của Đông Phương Tiếu có ít người biết, hắn vẫn tiềm tu trong Kỳ Lân động, ngày đêm hấp thụ Kỳ Lân Tiên Thụ tỏa tiên linh chi khí ra,
cho nên tu vị thập phần tinh thâm, trong cao thủ Huyền Đế tuyệt đối xem
như người nổi bật.
Nhưng mà Đông Phương Tiếu chính là người của Đông Phương thế gia tại Vân Châu, pháp quyết gia truyền tuy bất phàm, thực sự không coi là thượng
thừa.
Nếu không phải chiếm cứ ưu thế địa lý, căn bản không cách nào tấn thăng làm Vũ Đế.
Hôm nay Đông Phương Tiếu gặp gỡ Lý Nhược Nhiên, song phương đều có ưu
thế của mình, Lý Nhược Nhiên thiên phượng thần hoàng chi thân, vạn năm
khó có một.
Hơn nữa phương diện pháp quyết, Lý Nhược Nhiên chiếm cứ ưu thế rõ ràng,
nàng chí ít có hai vị sư tôn, truyền cho nàng pháp quyết khác nhau.
Nổi giận gầm lên một tiếng, Đông Phương Tiếu lạnh lùng nói:
- Cảnh cáo ngươi lần cuối cùng, nhanh chóng cút qua một bên, nếu không đừng trách ta trở mặt vô tình.
Lý Nhược Nhiên cười lạnh nói:
- Ngươi tên là Đông Phương Tiếu, chính là người Đông Phương thế gia tại Vân Châu?
Đông Phương Tiếu khẽ nói:
- Đúng thì sao, hiện tại ta không có thời gian bàn giao tình với ngươi.
Lý Nhược Nhiên mỉa mai nói:
- Đông Phương thế gia là danh môn vọng tộc tại Vân Châu, truyền thuyết
năm đó có một cao thủ là Đông Phương Bất Bại, chấn nhiếp Cửu Châu, được
xưng sở hướng vô địch. Đáng tiếc sau đó chết trong tay của Bát Cực Thần
Điện, Đông Phương thế gia suy bại từ đó, cho tới bây giờ đã luân lạc
thành Thánh Hoàng thế gia, không có tiếng tăm gì.
Đông Phương Tiếu nghe vậy giận dữ, quát:
- Im miệng, chỉ cần Đông Phương Tiếu ta còn thì gia tộc chắc chắn sẽ nổi danh. Hiện tại ta trước tiên giết ngươi, sau đó lại giết Nam Cung Phi
Vũ.
Tức giận làm đầu óc Đông Phương Tiếu nóng lên, quanh người của hắn có
hỏa diễm đỏ sậm bao phủ, giống như đám u linh lệ quỷ tỏa ra chung
quanh,.
Đông Phương Tiếu nhìn chằm chằm vào Lý Nhược Nhiên, hai tay đặt trước
ngực, khí thế cường đại xông lên trời, sau đó ở phía chân trời hội tụ
thành một con quái thú, nhìn qua có điểm giống Kỳ Lân, lại giống Huyền
Sư.
Gần đó một đám nguyên lực lao tới, hoặc thẳng tắp xen kẽ, hoặc vòng cung uốn lượn, trải rộng thiên địa.
Mỗi một đạo nguyên lực có tần suất chấn động kinh người, xoay tròn đung
đưa trong hư không, nó tỏa ra âm thanh như sấm sét, khủng bố và quỷ dị.
Trong mắt Đông Phương Tiếu mang theo hai đạo huyết sắc, nó giống như hai vòng xoáy xoay tròn thật nhanh, có thể thôn phệ ý thức trong vô hình.
Đám người Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Chư Cát Đằng Huy đều
cảm ứng được khí thế kinh thiên trên người Đông Phương Tiếu bạo phát ra
ngoài, thần uy vô hình chấn nhiếp tâm thần của mọi người, sau đó đám
người Từ Nhược Hoa đang khổ chèo chống, có cảm giác hít thở không thông.
Từ từ bay lên cao, tóc dài của Đông Phương Tiếu không gió tự bay, xuất
hiện khí tràng đặc thù, khiến cho không gian gần đó vặn vẹo nghiền nát,
vô số vết rách sáng tối bất định, hình thành một khu vực hủy diệt thôn
phệ khủng bố.
Sắc mặt Lý Nhược Nhiên nghiêm trọng, lập tức kéo dài khoảng cách ra,
quanh người có hào quang năm màu hiện ra, giống như áng mây trải rộng cả thành cổ.
Những hào quang năm màu này không ngừng xoay tròn, trong nháy mắt biến
thành năm thần điểu, hình thể tuy thật nhỏ nhưng số lượng rát nhiều, cao tới mấy ngàn vạn con.
Mỗi một con thần điểu có tần suất chấn động khác nhau, có liên hệ cảm ứng kỳ diệu, có thể phân có thể hợp, tùy tâm sở dục.
Thần điểu năm màu quanh người Lý Nhược Nhiên và nguyên lực bên ngoài
thân thể Đông Phương Tiếu đều do thiên địa nguyên khí biến thành, là
phương thưc vận dụng thiên địa nguyên khí của cao thủ Huyền Đế.
Giờ phút này trên đỉnh đầu Đông Phương Tiếu có quái thú huyết sắc hình
thành, trên đỉnh đầu Lý Nhược Nhiên có một con thần điểu năm màu to lớn, nó là do ngàn vạn con thần điểu năm màu nhỏ tụ hợp mà thành, tản mát
khí tức thần thánh, uy nghiêm không thể xâm phạm.
- Không thể ngờ được ngươi có thiên phượng thần hoàng chi thân, chẳng trách có tu vị này.