Thiên Thánh

Chương 120: Q.6 - Chương 120: Năm Đế liên thủ




- Thiếu gia giết thật tốt, cố gắng lên.

Trong trầm mặc, Lan Hinh đánh vỡ yên lặng khiến vô số người bừng tĩnh.

Nam Cung Vân cười to nói:

- Tốt, đây mới là nhi tử của Nam Cung Vân ta, phụ thân sẽ lấy ngươi làm kiêu ngạo.

Ý Thiên quay đầu nhìn qua cao thủ Duệ Phong Lâu, ánh mắt lần lượt nhìn qua mọi người, khóe miệng mang theo tươi cười khó dấu.

Không nói tiếng nào, Ý Thiên chỉ nhìn một cái đã truyền đạt tiếng lòng, lập tức dời ánh mắt nhìn qua Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục, Hoa Cửu Công, Vệ Thiên Minh năm người.

- Kế tiếp là người nào lên đây?

Sắc mặt Phương Hoành Dực âm trầm, Vương Phi Dật ngậm miệng không nói, Hoa Cửu Công ánh mắt bất định, Dương Mục nhíu mày suy tư.

Ánh mắt Vệ Thiên Minh lập loè bất định, âm trầm nói:

- Tiểu tử ngươi không rõ lai lịch, lại giỏi về ẩn dấu thực lực, giao thủ với kẻ này không cần nói công bằng gì cả, ta thấy không bằng mọi người liên thủ một kích tiễn đưa hắn quy thiên.

Hoa Cửu Công đồng ý, nói:

- Lời này có lý, tiểu tử này lai lịch bất chính, chúng ta không cần nói nhân nghĩa gì với hắn cả, trực tiếp giết chết là được.

Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người không mở miệng, nhưng cũng ngầm đồng ý quyết định này.

Như thế năm đại cao thủ đồng thời vây quanh, vây Ý Thiên vào trung tâm.

Cao thủ Duệ Phong Lâu thấy thế không thôi, nhưng lại không làm được cái gì, cũng không thể cải biến sự thật.

Tuy người xem cuộc chiến có nhiều người cảm thấy bất bình thay cho Ý Thiên, nhưng cũng không mở miệng đắc tội những Vũ Đế này.

Lạnh lùng cười cười, Ý Thiên cũng không kinh ngạc, hắn sớm hiểu rõ, sau khi mình giết Nam Cung Tuấn Trì thì những kẻ này sẽ liên thủ công kích.

- Năm vị đã sợ chết, cớ gì không dám nhận, nói không chừng ta sẽ đặc biệt khai ân đấy.

Ý Thiên nói lời này tràn ngập châm chọc, chẳng khác gì trước mặt nhiều người tát năm người này một cái, lập tức chọc giận năm người.

Dương Mục giận dữ hét:

- Làm càn, ngươi lại dám...

Phương Hoành Dực quát:

- Im miệng, ngươi là ai...

Vương Phi Dật tức giận nói:

- Đáng giận, ngươi quả thực đáng chết...

Ý Thiên khinh thường nói:

- Không cần phải nói ngoan thoại, vừa rồi Nam Cung Tuấn Trì nói lời hung ác quá sớm, kết quả hai chiêu là chết.

Sắc mặt Vệ Thiên Minh dữ tợn, ngữ khí bất thiện nói:

- Tiểu tử thật cuồng ngạo, chúng ta cũng không phải là Nam Cung Tuấn Trì.

Ý Thiên phản bác nói:

- Các ngươi cũng khó trốn khỏi vận mệnh phải chết của hắn.

Hoa Cửu Công tức giận, nói:

- Lão phu là người đầu tiên không tin...

Ý Thiên mỉa mai nói:

- Không tin? Ta sẽ giết ngươi trước, lại giết Hoa Vô Khuyết.

Hoa Cửu Công quát:

- Ngươi dám!

Ý Thiên lãnh khốc nói:

- Ta không dám? Ngươi nên mở mắt chó mà nhìn cẩn thận.

Thân ảnh nhoáng một cái, hào quang đỏ thẫm bao phủ quanh người Ý Thiên, tiên khí Hồng Vân Tráo lập tức tản ra, vừa vặn bao phủ Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục, Hoa Cửu Công, Vệ Thiên Minh năm người vào bên trong, hình thành một không gian phong bế ngăn cách với bên ngoài.

Bởi như vậy Ý Thiên cũng không cần năm người này lâm trận bỏ chạy, có thể không chút hoang mang đánh chết năm người.

Đương nhiên nói ngược lại, Ý Thiên cũng hứng chịu công kích của năm người này.

Nam Cung Thần Nguyệt nhìn qua Hồng Vân Tráo, trên mặt của hắn đầy lo lắng, nhíu mày nói:

- Đây là Hồng Vân đế quốc cửu cấp tiên khí Hồng Vân Tráo, tại sao nằm trong tay của hắn?

Nam Cung Lục Vân khẽ nói:

- Tiểu tử này lai lịch không rõ, ai biết hắn ở nơi nào có được tiên khí Hồng Vân Tráo.

Phi Phàm công tử Đoạn Thiên Đức sắc mặt âm trầm, hắn gần đây tự phụ, giờ phút này dường như cũng gặp gỡ khắc tinh.

Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên thần sắc biến ảo bất định, phất tay gọi Chương Chi Ngữ tới bên người, thấp giọng phân phó vài câu.

Lập tức Chương Chi Ngữ vội vàng rời đi.

Trong đám người đang xem cuộc chiến, Hứa Hồng Ảnh đứng ngạo nghễ trên không trung, không sợ Ý Thiên, khẽ thở dài:

- Dùng tu vị Thánh Hoàng đối chiến năm đại Vũ Đế, chỉ dựa vào phần dùng khí này đã đủ khinh thường thiên địa rồi.

Trường Không Vô Kỵ cảm khái nói:

- Người phi thường làm chuyện phi thường. Mặc kệ kết cục như thế nào, ít nhất một màn này khiến người ta trợn đời khó quên.

Duệ Phong Lâu bên này, Lan Hinh lo lắng nói:

- Thiếu gia vì sao ngu như vậy, làm gì giam mình và năm Vũ Đế trong một khu vực chứ, đây chẳng phải muốn lấy một địch năm sao?

Mộ Dung Tiểu Dạ an ủi:

- Đừng quá lo lắng, ta cảm thấy được Phi Vũ làm như vậy là phòng ngừa năm người này chạy trốn, điều này nói rõ Phi Vũ có nắm chắc, bằng không thì hắn sẽ không làm việc nguy hiểm đâu.

Tiêu Minh Nguyệt nói:

- Hồng Vân Tráo là tiên khí phòng ngự, Phi Vũ chỉ cần vận dụng hợp lý thì năm tên Vũ Đế cũng không làm gì hắn được cả.

Lời này khiến mọi người yên tâm lại, cũng bắt đầu chú ý trận đấu trên không trung.

Cảm thấy được hoàn cảnh chuyển biến, Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục, Hoa Cửu Công, Vệ Thiên Minh năm người sắc mặt biến hóa, khi nhìn thấy tiên khí Hồng Vân Tráo thì ánh mắt năm người đầy tham lam, đây chính là cửu cấp tiên khí.

Nếu có thể giết Ý Thiên, cướp lấy Hồng Vân Tráo, đây là đại sự kinh thiên đấy.

Nghĩ vậy năm đại cao thủ cũng không sợ, ngược lại nhiệt huyết sôi trào, ánh mắt nhất trí tập trung Ý Thiên, suy tư làm thế nào giết người đoạt bảo, chấm dứt cuộc chiến này.

Ý Thiên đứng ngạo nghễ trong tràng, thần sắc lãnh khốc Thiên Tâm ý thức vận hành cao tốc, phân tích đặc điểm mạnh yếu của năm người, tìm ra kế sách ứng phó.

Trong năm người này, Phương Hoành Dực đến từ Liệt Dương Thần Điện, tu vị sâu nhất.

Vương Phi Dật là Vũ Đế của Huyền Dương Cung, Dương Mục là Vũ Đế phủ nguyên soái, Hoa Cửu Công xuất thân từ Hỏa Linh Thành, Vệ Thiên Minh là thiếu chủ Tàn Thức U Hồn Tông, trên cổ mang qua não khủng bố, có thể nói có tất cả đặc sắc riêng.

Nghĩ đến qua não Ý Thiên liền nghĩ đến ý niệm công kích, đây là trò sở trường của mình.

Nhưng sau khi cân nhắc thêm, Ý Thiên lại bỏ đi ý niệm thi triển ý niệm công kích trong lòng, hắn muốn chính thức nhận thức tu vị cảnh giới của mình hiện tại đã đạt tới mức độ nào, so với đám Vũ Đế này còn chênh lệch ra sao.

Hai tay Ý Thiên chắp sau lưng, ngạo khí khinh người, cười lạnh nói:

- Trong mười chiêu ta sẽ đánh các ngươi kêu cha gọi mẹ các ngươi có tin hay không?

Phương Hoành Dực tức giận nói:

- Nói láo! Ngươi quả thực muốn chết.

Dương Mục quát:

- Xé tiểu tử này.

Dương Mục là người công kích đầu tiên.

Mà trong thời khắc này bốn Vũ Đế cũng đồng thời triển khai công kích, chọn dùng cách khác nhau phối hợp với Dương Mục công kích, hình thành liên thủ.

Năm đại Vũ Đế liên thủ một kích, uy lực của nó đủ để hủy thiên diệt địa, lập tức xé rách thời không, xé nát kết giới phòng ngự tiên khí Hồng Vân Tráo, sinh ra liên hệ với bên ngoài.

Đến lúc đó năm đại Vũ Đế có thể điên cuồng hấp thi thiên địa nguyên khí, hào quang trên người hội tụ lại hình thành năm đoàn hào quang năm màu, tản mát khí thế hủy thiên diệt địa.

Hai mắt Ý Thiên nhắm lại, sắc mặt ngưng trọng, tuy hắn tự phụ, nhưng khi đối mặt năm Vũ Đế liên thủ một kích cũng không dám chủ quan.

Hai tay bắt quyết, Ý Thiên thi triển Đại Nhật Phần Thiên Quyết, Thiên Hạt Xích Viêm, Tam Túc Kim Ô chi lực điên cuồng kéo lên, lập tức biến thành hỏa diễm đầy trời, quay chung quanh người Ý Thiên.

Những hỏa diễm này vô cùng vô tận phô thiên cái địa, trải rộng mỗi một tấc không gian, thiêu đốt ngàn vạn sinh linh.

Đại Nhật Phần Thiên Quyết hủy thiên diệt địa, uy lực tuyệt luân, Ý Thiên thi triển ra thiên địa biến sắc, trên chín tầng trời có mặt trời lóe sáng, vô số lửa cháy mạnh từ trên trời giáng xuống, bao phủ quanh người Ý Thiên, hình thành một thế giới rực lửa.

Đại Nhật Phần Thiên, tiên phật gặp rủi ro.

Mỗi một tấc không gian đều đang thiêu đốt, mỗi một đạo hỏa diễm tách ra hóa thành những con Tam Túc Kim Ô thật nhỏ, trải rộng trời xanh, ngân hà cửu thiên.

Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục, Hoa ưửu Công đều tu luyện pháp quyết chí dương chí cương, thế nhưng mà gặp gỡ Đại Nhật Phần Thiên Quyết của Ý Thiên lại biến thành kém cỏi.

Hơn nữa Ý Thiên tinh thông Xích Âm Tử Dương, có thể khống chế thiên địa âm dương chi khí cho mình dùng, dung nhập vào Đại Nhật Phần Thiên Quyết cho nên càng áp chế pháp quyết chí dương chí cương của bốn người.

Vệ Thiên Minh chính là thiếu chủ Tàn Thức U Hồn Tông, tuy có tu vị Vũ Đế, nhưng pháp quyết của hắn là tà ác âm trầm, vừa lúc bị Đại Nhật Phần Thiên Quyết khắc chế, căn bản không tạo thành uy hiếp với Ý Thiên.

Từ xa nhìn lại, Ý Thiên đứng ngạo nghễ giữa không trung, quanh người có hỏa diễm mạnh mẽ vờn quanh, phần thiên chân diễm đỏ thẫm hóa thành từng đạo hỏa diễm tạo thành từng con Tam Túc Kim Ô, có được uy lực đốt hủy vạn vật, diệt sát tất cả.

Quanh người Ý Thiên, năm đại Vũ Đế đồng thời công kích, giống như năm mặt trời sáng ngời, trên người đều có cột sáng vây quanh Ý Thiên, đã liên thủ công kích.

Sáu đại cao thủ đánh cho thời không nghiền nát, không gian vặn vẹo, vô số hỏa diễm mảnh vỡ biến thành hoa lửa, dễ dàng đánh nát kết giới không gian, hình thành khu vực hủy diệt.

Một màn này khiến người xem cuộc chiến vô cùng sợ hãi, tất cả mọi người rõ ràng cảm giác được thiên địa nguyên khí đang điên cuồng hội tụ vào trong khu vực của sáu cao thủ đang so chiêu, hình thành một loại siêu cường từ trường, sinh ra lực hấp phệ mạnh mẽ.

Giờ này khắc này thiên địa vận chuyển cũng bị một kích của sáu cao thủ ảnh hưởng, xuất hiện biến hóa rõ ràng.

Loại tác động thiên địa này rung chuyển càn khôn, uy lực khủng bố, tuyệt đối không phải văn tự có thể miêu tả.

Bốn phía của đại hạp cốc, đại địa bắt đầu rạn nứt, nham thạch bay vụt lên cao, địa chấn làm núi sông lay động, dòng sông đứt gãy.

Vũ Đế một kích rung chuyển thiên địa, uy lực khiếp người.

Người xem cuộc chiến không ngừng lui ra phía sau, toàn lực phòng ngự.

Nam Cung Thần Nguyệt nhìn qua Ý Thiên giữa không trung, giọng căm hận nói:

- Đáng giận, không ngờ hắn lại học được Phần Thiên Quyết của Nam Cung thế gia chúng ta, thật là đáng chết.

Nam Cung Lục Vân trầm giọng nói:

- Người này tuyệt đối không thể lưu, nếu không chắc chắn sẽ tạo thành uy hiếp lớn lao với Nam Cung thế gia chúng ta.

Nam Cung Thần Nguyệt nói:

- Uy hiếp này khẳng định phải diệt trừ, nhưng chúng ta tạm thời không cần phải gấp gáp, nên xem hắn đối phó một kích của năm Vũ Đế như thế nào.

Bằng vào tu vị Thánh Hoàng của Ý Thiên thi triển Đại Nhật Phần Thiên Quyết, nhất định không cách nào chống cự một kích của nam đại Vũ Đế liên thủ.

Nhưng mà Ý Thiên sớm có tính toán, lợi dụng ưu thế bản thân dung hợp với Xích Âm Tử Dương Quyết, Hấp Tinh Hóa Hồn Đại Pháp, Thiên Tâm Thần Dục Quyết, âm thầm thôn phệ nguyên lực tinh thuần của năm đại Vũ Đế phát ra.

Đặc biệt là Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục, Hoa Cửu Công bốn người, bọn họ tu luyện pháp quyết chí dương chí cương, chỉ thua kém Đại Nhật Phần Thiên Quyết, cho nên sau khi đánh lên phần thiên chân diễm, nguyên lực dương cương khổng lồ này bị Tam Túc Kim Ô chi lực hấp dẫn, nhanh chóng đồng hóa hấp thu, bị Ý Thiên sử dụng.

Ý Thiên làm như vậy xác thực là có ý định ươợn nhờ lực lượng của năm Vũ Đế phá tan phong ấn thứ hai trong người của mình, do đó tấn thăng làm Vũ Đế.

Năm người liên thủ uy lực tuyệt luân, tuy thủ pháp của Ý Thiên xảo diệu nhưng vẫn khó ngăn cản được lực phản chấn, thân thể đong đưa, máu tươi trong miệng chảy dài, thổ huyết trọng thương.

Phương Hoành Dực năm người thấy thế trong lòng mừng thầm, nhao nhao tăng lớn lực công kích, nhưng mà không biết mình đã trúng quỷ kế của Ý Thiên.

Hai quân tác chiến, nhất cổ tác khí (hăng hái), nhị cổ là suy (suy yếu), tam cổ là kiệt (kiệt sức).

Ý Thiên sau khi sống qua công kích khủng bố này, thân thể rất nhanh thích ứng được tình thế, bắt đầu toàn lực thôn phệ công kích tới từ bên ngoài, dung nhập thân thể của mình.

Một khắc này thân thể của Ý Thiên giống như động không đáy, từ thực biến hư, năm đại cao thủ lực lượng tác dụng lên người của hắn, lập tức mất đi lực lượng bắn ngược, hóa thành một dòng nước lũ chảy vào vực sâu không đáy, trong nháy mắt biến mất không thấy bóng dáng.

Phương Hoành Dực phát hiện trước tiên, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, nhanh chóng thu hồi công kích, chặt đứt liên hệ với Ý Thiên.

Bốn Vũ Đế còn lại cũng nhao nhao phát giác, trong nội tâm vừa sợ vừa giận, cũng không thể không thu hồi công kích.

Như vậy một kích vừa liên thủ này, Phương Hoành Dực năm người kích thương Ý Thiên, nhưng cũng không phải làm Ý Thiên bị thương thật sự, bị Ý Thiên chiếm tiện nghi.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, tiên khí Hồng Vân Tráo xuất hiện trên không trung lần nữa, chặt đứt đường lui của năm đại cao thủ, bọn họ không có đường thoát đi.

Ý Thiên lau khô máu trên khóe miệng, cười tà mị.

- Liên thủ đúng là kinh người, đáng tiếc còn kém một chút, cuối cùng thất bại trong gang tấc.

Dương Mục giận dữ hét:

- Ngươi đừng vội dương dương tự đắc, cho dù ngươi âm thầm đánh cắp nguyên lực của chúng ta, ngươi cũng không cách nào luyện hóa dung hợp, chỉ gieo mầm tai vạ trong người mà thôi.

Hoa Cửu Công nói:

- Pháp quyết khác nhau, thuộc tính nguyên lực cũng khác nhau, trừ phi là nhất mạch tương thừa, nếu không ngươi căn bản không thể tiêu hóa, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Ý Thiên cười to nói:

- Mọi thứ đều có ngoại lệ, giống như ngày hôm nay các ngươi đều phải chết.

Vệ Thiên Minh giận dữ, lạnh lùng nói:

- Lão tử giết ngươi!

Trong tiếng rống giận dữ, Vệ Thiên Minh xuất qua não trên cổ ra, dùng ý niệm công kích Ý Thiên.

Đến lúc này một trăm lẻ tám khỏa đầu người lóe ra hào quang quỷ dị, lập tức biến lớn mấy chục lần, lần lượt biến thành từng gương mặt khủng bố, phát ra tần suất ý thức chấn động kinh người, nhằm vào Ý Thiên triển khai công kích điên cuồng.

Qua não phát ra ra ý niệm tần suất cực kỳ kinh người, có thể cao tới mấy ngàn vạn lần, có thể nói vô kiên bất tồi.

Đây là tuyệt kỹ thành danh của Tàn Thức U Hồn Tông uy chấn Vân Hoang đại lục, ngay cả Bát Cực Thần Điện cũng kiêng kị, người bình thường căn bản là không cách nào chống cự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.