Lý Nhược Nhiên nhìn Mông
Ngao, tiên khí Thanh Vân trong thể nội cảm giác được trên người đối
phương cũng có tiên khí. Chẳng trách mà Mông Ngao lại dám cuồng vọng như vậy.
Bàn tay trắng như ngọc mở ra, Lý Nhược Nhiên không hề tránh né, trong
lòng bàn tay xuất hiện một đạo hào quang bắn ra bốn phía. Một đạo tiên
khí đậm đặc xông thẳng lên trời, trong quá trình xoay tròn phát ra âm
thanh chói tai, sinh ra một cỗ sóng xung kích khuếch tán ra xung quanh
khiến cho Mông Ngạo chậm bước chân, toàn thân lóe lên hào quang đỏ thẫm.
Xuất ra kết giới, trên mặt Mông Ngạo lộ ra vẻ ngưng trọng, khẽ nói:
- Thật không nghĩ tới, trên người của ngươi vẫn còn cất dấu tiên khí, chẳng trách lại dám lên tràng.
Lý Nhược Nhiên phản bác nói:
- Trên người của ngươi không phải cũng cất dấu một kiện tiên khí thất
cấp hay sao. Ta khuyên ngươi nên sáng suốt xuất ra sớm một chút, nếu
không sẽ không có cơ hội.
Vòng xoáy hào quang trong lòng bàn tay của Lý Nhược Nhiên đang dần mở
rộng. Vòng xoáy hào quang từ hư biến thực, sóng âm chói tai như lôi thần gào thét khiến cho Mông Ngao liên tục lay động, ánh mắt lộ ra thần sắc
kinh ngạc.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Vật trong tay là cái gì?
Lý Nhược Nhiên lạnh lùng cười, một đám ý niệm đột nhiên chui vào trong óc Mông Ngao cấp cho hắn một câu trả lời kinh ngạc.
- Ta là sư tỷ của Nam Cung Phi Vũ. Trận chiến này hắn nhờ ta đánh chết
ngươi. Hiện tại ta sẽ cho ngươi nếm thử sự lợi hại của tiên khí cửu cấp, để ngươi đến khi chết không phải làm quỷ hò đồ.
Thanh âm quanh quẩn trong đầu Mông Ngao, ngoại nhân căn bản không nghe được.
Nghe đến bốn chữ Nam Cung Phi Vũ, Mông Ngao liền tỉnh ngộ. Rồi sau đó
nghe thêm bốn chữ tiên khí cửu cấp, lại không khác gì sét đánh ngang
tai, khiến cho Mông Ngao chấn động.
Lấy thân phận đệ nhất Huyền Hoàng trong Huyền Dương Cung của Mông Ngao, hắn tự nhiên hiểu được sự đáng sợ của tiên khí cửu cấp.
Nếu như tu vi của Lý Nhược Nhiên cùng với hắn tương đương, như vậy Lý
Nhược Nhiên có trong tay tiên khí cửu cấp, muốn đánh chết hắn quả thực
rất dễ dàng.
Với tu vi của Mông Ngao ngày hôm nay, hắn căn bản không cách nào chống lại tiên khí cửu cấp.
Ngay tại thời điểm Mông Ngao phân thần, vòng xoáy trong lòng bàn tay Lý
Nhược Nhiên đột nhiên khuếch tán, hình thành một kết giới đặc thù, bao
phủ hoàn toàn tràng thi đấu.
Đến lúc này, những người đứng bên ngoài theo dõi trận đấu, chỉ có thể
thấy được tinh vân mờ ảo không ngừng lóe lên. Không một ai từ bất kỳ một góc độ nào có thể nhìn rõ được tình huống ở bên trong kết giới.
Nói cách khác, khi Lý Nhược Nhiên thúc dục tiên khí Thanh Vân ở trên
tràng thi đấu mở ra một không gian đặc thù, hút Mông Ngao vào bên trong
đó, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.
Loại tình huống này, trừ phi có người đánh vỡ kết giới này. Nếu không thì không một ai có thể biết được tình huống ở bên trong.
Đến khi Mông Ngao bừng tỉnh thì hoàn cảnh xung quanh đã biến hóa. Đây là thế giới Vân Hải vô biên vô hạn, khắp nơi chỉ có mây và mây. Bên trong
những đám mây thỉnh thoảng lóe lên những tia chớp, căn bản không nhìn
thấy cảnh tượng khác.
- Đáng giận! Ta sẽ không để cho ngươi thực hiện được. Phân Quang Kính, chỉ rõ phương hướng cho ta.
Lớn tiếng rống lên, Mông Ngao tế ra tiên khí từ trong thể nội. Đó là một cái gương, trên mặt kính có những đường vân kỳ dị, giờ phút này đang
lóe sáng.
Nhưng mà đặt mình ở trong không gian đạc thù do tiên khí Thanh Vân mở
ra, tiên khí thất cấp Phân Quang Kính của Mông Ngao rõ ràng đã bị tiên
khí cửu cấp khắc chế, cũng không thể nào phát ra được công hiệu vốn có
của nó.
- Mông Ngao! Chịu chết đi! Số mệnh của ngươi đến đây đã hết, ngươi nhất định phải chết!
Bên trong biển mây, toàn nhân Lý Nhược Nhiên tỏa ra hào quang vạn đạo. Ở bên trong kết giới đặc thù này, nàng có thể mượn nhờ lực lượng của tiên khí cửu cấp, tùy tâm sở dục thấy hết mọi chuyện.
Lại nói đến Mông Ngao, hắn thi triển ra thân ngoại hóa thân, thục dục
đại pháp Hư Không Thấu Xạ phân ra làm ba. Hắn lựa chọn phương án toàn
lực bảo vệ mình.
- Vô dụng thôi! Bên trong kết giới đặc thù này, trừ phi ngươi có thể
chống lại tiên khí cửu cấp hoặc là có pháp bảo đồng cấp. Nếu không thì
ngươi không thể nào rời đi, mà ngươi cũng thoát không được. Nghe sư đệ
nói ngươi tu luyện đại pháp Điên Đảo Âm Dương Phân Ly, lợi dụng thuật
thái âm bổ dương để giúp tăng tiến tu vi. Bản thân ngươi cũng đã giết
hại không ít nữ nhân. Vừa vặn ta mới từ chỗ sư đệ học được môn đại pháp
Hấp Tinh Hóa Hồn. Bây giờ ta sẽ lấy ngươi làm vật thí nghiệm.
Giọng nói Lý Nhược Nhiên thanh thúy dễ nghe, không có chút sát khí nào.
Nhưng mà Mông Ngạo lại cảm thấy được nguy hiểm đang tới gần.
- Có giỏi thu hồi tiên khí, chúng ta quang minh chính đại quyết một trận sinh tử.
- Giao chiến song phương tầm như ta và ngươi chưa từng có cái gì gọi là công bình. Ngươi vẫn nên từ bỏ hi vọng đó đi.
Lời nói vẫn còn chưa hết, Mông Ngạo đột nhiên cuồng khiếu. Ba đạo phân
thân đồng thời gặp ba Lý Nhược Nhiên, bàn tay bị đối phương nắm lấy.
Kể từ đó, Lý Nhược Nhiên thúc dục Hấp Tinh Hóa Hồn đại pháp khiến cho
Nguyên Lực trong thể nội Mông Ngao điên cuồng tiết ra ngoài. Điều này
đối với người tinh thông thái bổ chi thuật như Mông Ngao chính là sét
đáng ngang tai.
Gầm lên một tiếng giận giữ, Mông Ngao lựa chọn chặt đứt cánh tay, ba đạo phân thân lập tức hợp nhất. Mà cánh tay vừa bị chặt đứt kia, không ngờ
ngay lập tức tái sinh, hoàn toàn nguyên vẹn như ban đầu.
- Ngươi muốn giết ta! Không dễ như thế đâu. Huyền Dương Liệt Thiên!
Sau khi bị đối phương đánh lén, Mông Ngao bất chấp tất cả, toàn lực thúc dục Nguyên Lực trong thể nội, thi triển chiêu thức mạnh nhất trong
Huyền Dương Quyết là Huyền Dương Liệt Thiên, với ý định cưỡng ép đột phá kết giới đặc thù này.
- Hấp Tinh Hóa Hồn đại pháp quả nhiên huyền diệu. Chỉ mới thoáng qua như vậy mà có thể thôn phệ được một tầng tu vi của ngươi, khiến cho thực
lực của ta tăng vọt. Nếu như phối hợp với Tịch Diệt Tâm Kinh thì càng kỳ diệu.
Lý Nhược Nhiên động thân hình, xuất hiện trước mặt Mông Ngao, quanh thân nàng lóe lên hào quang rực rỡ tươi đẹp.
Mông Ngao nhìn chằm chằm vào Lý Nhược Nhiên, hắn không dám phân tâm một
giây phút nào. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đã hiểu mình đã sai.
Rõ ràng Lý Nhược Nhiên đứng trước mắt hắn, vô luận là khí tức hay thân
ảnh hắn đều không thể nào cảm nhận được. Nhưng một điều khó có thể tưởng được là một chưởng của Lý Nhược Nhiên lại đánh trúng lưng hắn.
- Đáng giận! Tại sao lại như vậy?
Thân thể run rẩy, Mông Ngao phun ra ngụm máu tươi, Nguyên Lực trong cơ
thể hắn điên cuồng dũng mãnh bị Lý Nhược Nhiên hấp thu. Mà bản thân Mông Ngao lại không cách nào thoát khỏi.
- Ta nhớ là đã nhắc ngươi, Hấp Tinh Hóa Hồn đại pháp nếu kết hợp với
Tịch Diệt Tâm Kinh thì càng kỳ diệu sao. Đáng tiếc là ngươi lại không để ý, cho nên ngươi phải chết trên tay ta.
Mông Ngao tức giận cắn môi, lạnh lùng nói:
- Ngươi thật hèn hạ, ta sẽ cho ngươi hối hận!
Bởi vì lần thứ hai bị đánh lén, Huyền Dương Liệt Thiên mà Mông Ngao xuất ra cũng biến mất, cả trong không gian ngoài tiếng gào thét không cam
lòng của hắn cũng chỉ có Lý Nhược Nhiên đắc ý nhõng nhẽo cười.
- Nói thật! Nếu sư đệ không có truyền thụ Hấp Tinh Hóa Hồn đại pháp cho
ta thì bản thân ta muốn giết ngươi cũng rất dễ dàng. Chỉ có điều là tốn
thêm ít tinh lực mà thôi. Hiện tại học thành Hấp Tinh Hóa Hồn đại pháp,
đã có thể giết ngươi, lại có thể tăng tiến tu vi. Quả thật là nhất cử
lưỡng tiện.
Mông Ngao đang hận đến nổi giận, lời nói của Lý Nhược Nhiên càng khiến cho hắn bị kích thích.
Cho đến bây giờ đều là hắn thôn phệ tu vi của người khác. Hôm nay hắn bị người khác thôn phệ tu vi, cảm giác ấy thật sự rất đáng hận.
Giờ phút này, Nguyên Lực trong thể nội Mông Ngao đã có hơn phân nửa bị
Lý Nhược Nhiên hút đi, chỉ cần qua một đoạn thời gian nữa Mông Ngao nhất định phải chết.
Đối mặt với loại tình huống này, trong mắt Mông Ngao hiện ra hận ý kinh
thiên. Nguyên Lực còn sót lại trong thể nội của hắn cũng chỉ còn trên
người ba tầng. Mông Ngao đột nhiên thi triển một bí pháp quỷ dị kích nổ
thân thể, đánh bay Lý Nhược Nhiên ra xa.
Ngay lập tức sau khi mất đi thân thể, Mông Ngao xuất hiện dưới hình thái nguyên thần tinh khiết. Hắn thừa dịp Lý Nhược Nhiên lui về phía sau,
còn chưa lấy lại tinh thần, một lần nữa thi triển bí pháp, đốt cháy
nguyên thần của mình. Điều này đối với người tu chân mà nói không khác
nào tự sát. Một khi nguyên thần bị thiêu đốt hầu như không còn, không
chỉ tính mạng ấn ký mà cả linh hồn ấn ký cũng sẽ biến mất vĩnh viễn khỏi thế giới này.
Mông Ngao mạo hiểm thi triển ra loại thủ đoạn này cho thấy tâm hắn đã có ý nghĩ phải chết. Chỉ là hắn làm như vậy, đến cùng là muốn làm cái gì?
Lý Nhược Nhiên lui về phía sau mấy trượng, ánh mắt kinh nghi nhìn Mông
Ngao thiêu đốt nguyên thần, trong lòng nổi lên một cỗ cảm giác nguy
hiểm.
Với kiến thức của Lý Nhược Nhiên, nàng có thể hiểu được phần nào tâm tư
của Mông Ngao, biết rõ Mông Ngao đang thi triển bí pháp dùng việc đốt
cháy nguyên thần để trả giá. Đổi lại hắn có được lực lượng đặc thù nào
đó để có thể ở trong kết giới đặc thù mở ra một thông đạo tương liên với ngoại giới.
Mà hành động của Mông Ngao cho thấy hắn không phải vì chạy trốn, mà là
có ý định cùng người nào đó bắt liên lạc, truyền hết thảy những gì đã
phát sinh ở đây ra ngoài.
Lý Nhược Nhiên phân tích cụ thể. Mông Ngao hẳn là biết rõ mình không thể thoát khỏi cái chết cho nên ý định trước khi chết nói cho một người nào đó biết tao ngộ của mình, để người đó có thể vì mình mà báo thù.
Suy đoán một hồi, trong lòng Lý Nhược Nhiên càng nổi lên cảm giác bất an mãnh liệt. Điều này cho thấy có một mối nguy hiểm đang tới gần.
Một khắc này, trong đầu Lý Nhược Nhiên vang lên một giọng nói thanh
thúy, hiển nhiên giọng nói này vì tình cảnh của Lý Nhược Nhiên gặp phải
bây giờ mà vang lên.
- Sư tỷ đừng vội. Môn Ngao làm như vậy có lẽ là muốn lực lượng của người nào đó, tiến hành cách không đánh chết sư tỷ, vì hắn mà báo thù. Đối
với loại thuật pháp Hư Không Thấu xạ, hay ý thức phân thân hàng lâm đệ
đều có đối sách ứng đối. Sư tỷ cứ yên tâm. Hiện tại chúng ta liên thủ
chiến một trận, coi xem Mông Ngao trước khi chết có thể gọi đến nhân vật gì lợi hại.
Nghe giọng nói vang lên trong đầu giảng giải như vậy, Lý Nhược Nhiên
thoáng an tâm, cũng không phá hư việc Mông Ngao thi pháp, tùy ý để cho
hắn tạo ra thông đạo thời không, đưa tới một cỗ ý thức cường đại hàng
lâm.
- Người nào lại dám giết đệ tử Huyền Dương Cung ta. Vương Phi Dật ta cũng muốn nhìn xem hắn có bao nhiêu bổn sự.
Một cỗ ý thức cường đại hàng lâm, một giọng nói tức giận cũng tùy ý vang lên.
Lý Nhược Nhiên nghe người mới tới tự xưng là Vương Phi Dật, trong lòng
không khỏi chấn động. Đây chính là Võ Đế của Huyền Dương Cung. Không thể tưởng được Mông Ngao trước khi chết lại có thể gọi tới nhân vật lợi hại như vậy.
Nghĩ đến lúc trước Mông Ngao có nói sẽ khiến cho mình hối hận, Lý Nhược
Nhiên lập tức tỉnh ngộ. Thì ra Mông Ngao có một mối liên hệ đặc thù với
Vương Phi Dật.
Hôm nay, ý thức của Vương Phi Dật hàng lâm, trong nháy mắt tập trung
trên người Lý Nhược Nhiên, giọng nói tức giận lại vang lên một lần nữa.
- Đáng chết! Ngươi lại dám giết môn nhân của ta. Ta sẽ khiến cho ngươi hối hận không kịp!
Lý Nhược Nhiên toàn lực đề phòng, trầm giọng nói:
- Giết một Mông Ngao tính toán là cái gì. Ngay cả ý thức phân thân của ngươi ta cũng muốn thu thập.
Đây là Lý Nhược Nhiên truyền đạt lại giọng nói trong đầu của mình.
Ý thức phân thân của Vương Phi Dật nghe vậy liền giận giữ quát:
- Nha đầu lớn mật, ngươi dám chống đối với lão phu. Ta sẽ giết người.
Lời nói vẫn còn vang vọng bên tai, một cỗ ý niệm áp súc lập tức xâm lấn trong đầu Lý Nhược Nhiên, triển khai công kích ý thức.
Nhưng tại thời khắc đó, ý thức của Ý Thiên cũng xuyên qua vòng xoáy ấn
ký chui vào trong đầu Lý Nhược Nhiên, tạm thời tiếp quản không gian não
vực của nàng, thi triển tàn thức trong Huyền Minh Nhiếp Hồn đại pháp của U Hồn Tông.