Thiên Thánh

Chương 60: Q.7 - Chương 60: Thất bại trong gang tấc




Ý Thiên nhìn kỹ từ đầu tới cuối, pháp quyết này quá nông cạn, hẳn là pháp quyết tu luyện nhập môn của Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật.

Ý Thiên có một loại suy đoán, Âm Dương Bảo Điển ghi lại pháp quyết này dường như là nhắm vào Vân Hoang đại lục mà thiết lập, thuộc về Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Mà bản thân mình tu luyện Xích Âm Tử Dương Quyết, đạt được bổ sung hoàn thiện của Âm Dương Thần Tinh, thuộc về Xích Âm Tử Dương Đại Tiên Thuật nguyên vẹn, hẳn là xuất xứ từ Bát Cực Thần Châu Âm Dương Thần Minh Tông.

Âm Dương Hòa Hợp Phái là hậu duệ ỏổ sung nhân tài cho Âm Dương Thần Minh Tông tại Vân Hoang đại lục, bởi vì hoàn cảnh cho nên tiên thuật trên Vân Hoang đại lục rất khó tu luyện, mà uy lực phát huy ra cũng không nhiều lắm.

Bởi vậy bản truyền thừa này chính là Âm Dương Thần Minh Tông Âm Dương Bảo Điển, trên thực tế chính là quy tắc chung pháp quyết của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Giá trị của nó cực cao, nhưng lại kém xa Âm Dương Thần Tinh của Ý Thiên.

Nghĩ tới những thứ này, Ý Thiên vội vàng đọc nội dung phía sau, tất cả đều là pháp quyết thượng tưừa, tổng cộng chín trang, ghi lại chín môn tuyệt học.

Trong tờ cuối cùng của Âm Dương Bảo Điển có ghi lại những chuyện quan hệ tới Ngưng Hồn Châu, phía trên viết năm chữ lớn ‘ Thần Hồn Ngưng Hình Châu ', chuyện này khiến Ý Thiên khiếp sợ.

Sau khi đọc được cẩn thận, Ý Thiên mới hiểu được, thì ra cái gọi là Thần Hồn Ngưng Hình Châu có một âm một dương hai viên, nơi này chỉ có một viên mà thôi.

Mà Tam Tuyệt thần binh chính là thần khí vô thượng của Âm Dương Hòa Hợp Phái năm đó, về sau bị Bát Cực Thần Điện liên thủ vây quét, Tam Tuyệt thần binh giao đấu Bát Cực thần khí cho nên cuối cùng bị phân giải thành ba bộ phận, đó chính là Ngưng Hồn, Huyễn Lân, Tà Hồng trong truyền thuyết.

Trong lúc này Ngưng Hồn có phân Âm Dương, trong đó một viên nằm trong tay của Âm Dương Hòa Hợp Phái, thẳng đến khi Âm Dương Hòa Hợp Phái hoàn toàn bị diệt cũng không có rơi vào trong tay của Bát Cực Thần Điện.

Một viên khác tung tích không rõ, Huyễn Lân cùng Tà Hồng cũng mất tích nhiều năm không rõ tung tích.

Trong Âm Dương Bảo Điển ghi lại, một khi hai viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu dung hợp với nhau thì có thể cảm ứng được sự tồn tại của Huyễn Lân, mà chỉ cần Ngưng Hồn cùng Huyễn Lân gặp nhau thì có thể tìm ra Tà Hồng, cuối cùng sẽ là Tam Tuyệt thần binh tái hiện nhân gian.

Âm Dương Bảo Điển còn một tờ cuối cùng bị một loại lực lượng đặc thù che dấu.

Phía trên có ghi rõ phải có Tam Tuyệt thần binh mới có thể đọc được văn tự che dấu này, do đó hiểu được bí ẩn sâu nhất của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Nhìn thấy cái này, Ý Thiên lấy bí tịch ra, đặt viên ngọc vào trong họp đóng lại, bỏ về chỗ cũ.

Ý Thiên không có lấy viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu đi, bởi vì đó là mồi nhử.

Người mang theo một viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu khác sở dĩ không tiếc tất cả đi tới đây chính là vì viên Ngưng Hồn Châu này.

Một khi người đó phát hiện Thần Hồn Ngưng Hình Châu đã không thấy, hắn nhất định viễn độn, đến lúc đó muốn tìm được hắn càng không dễ dàng.

Mặt khác Ý Thiên toàn lực khôi phục tiên trận phong ấn như cũ, chuyện này khó hơn giải trận pháp rất nhiều.

Cũng may trận pháp vẫn tồn tại, Ý Thiên chỉ cần nghĩ cách dẫn đạo là có thể khôi phục lại.

Khôi phục phong ấn, hao phí Ý Thiên gần nửa canh giờ.

Lúc này đã là giờ Tuất lúc trăng tròn.

Thiên Dương Phong hoàn toàn yên tĩnh, tất cả cao thủ ẩn thân chỗ tối, ngừng thở.

Ý Thiên hoàn thành tất cả liền tránh lên xà ngang,t hu liễm khí tức toàn thân chờ người kia tới.

Cũng không biết qua bao lâu, nửa đêm giờ Tý có một đám khí tức huyền diệu tới trên không Thiên Dương Phong, hấp dẫn vô số người chú ý.

Dưới ánh trăng, một đạo thân ảnh lập lòe như lửa hiện ra trên không Thiên Dương Phong, nó biến thành ngàn vạn đạo quang mang, phân bố trong phạm vài dặm.

Những hào quang này không ngừng phân hóa, biến nhiều, người ta không mở mắt ra được, mỗi một đạo hào quang mang theo khí tức như nhau, người khác chỉ cảm ứng được bề ngoài của nó.

Rất hiển nhiên người này sớm có chuẩn bị mà tới, đoán ra nhiều cao thủ Vân Hoang đại lục ở đây sẽ chăn đường, bởi vậy thi triển thu pháp che mắt giấu kín những người này.

Vào lúc hào quang đặc biệt phân hóa ra, trong đạo quan của Ý Thiên có một thân ảnh như u linh xuất hiện trong đại điện.

Ý Thiên lúc ban đầu không có phát giác, nhưng sau khi trận pháp bị xúc động mới phát hiện ra, chuyện này làm cho Ý Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, đối với tu vị người tới vô cùng kinh hãi.

Ý Thiên âm thầm thăm dò đôi chút trong đại điện giờ phút này có thân ảnh tối sầm, đó là một thân ảnh áo đen rộng thùng thình, không phân biệt được là nam hay nữ.

Bóng đen này trên trùm khăn đen, chỉ lộ ra đôi mắt, từ đầu tới chân đen kịt, làm cho người ta căn bản không nhìn ra đặc thù gì cả.

Giờ phút này trên mặt đất đại điện tỏa ra hào quang mờ ảo, bóng đen xúc động tiên trận điểm này cũng làm cho Ý Thiên cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng mà suy nghĩ nếu hắc y này không có nắm chắc, cần gì phải xông vào đây?

Khi tiên trận xuất hiện thì trong điện hào quang sáng ngời.

Bóng đen dường như rất lo lắng, dù sao hào quang này sẽ khiến bên ngoài chú ý tới, kéo dài thời gian càng lâu thì bóng đen càng bất lợi

Người phát giác trước tiên chính là ba cao thủ giấu ở đây, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong đại điện, lập tức khiến cho cao thủ chính tà bốn phía Thiên Dương Phong chú ý.

Cơ hồ trong nháy mắt có vài chục đạo thân ảnh lao vào trong này.

Bóng đen tức giận quát một tiếng, nghe ra là giọng của nữ tử.

Lóe lên rồi biến mất, tu vị của bóng đen rất cao, pháp quyết thập phần thần kỳ.

Ba người đang nhảy vào trong điện lao tới tiên trận trước tiên, sau đó đều khiếp sợ.

Bóng đen biến mất thì tiên trện dưới đất cũng không còn, lúc cao thủ khác chạy tới thì tiên trận dưới đất cũng tiêu tấn.

Bóng người tứ tán, đều tự tìm kiếm.

Cao thủ gần Thiên Dương Phong như tre già măng mọc tìm kiếm bốn phía.

Nhưng mà bóng đen tới đi vô ảnh, không xem người ở đây vào đâu, chuyện này khiến nhiều người thương nghị với nhau.

Ý Thiên tiếp tục che dấu không hiện thân, hắn còn nhiều nghi hoặc chưa làm rõ ràng, vì sao bóng đen này lại chọn lúc trăng tròn mới tới đây, mà không phải một ngày trước, cũng không phải một ngày sau, chẳng lẽ đêm trăng tròn ở đây có liên quan tới bí mật của đạo quan hay sao?

Nếu thật là như thế, trăng tròn tiếp theo chính là vào tháng sau, bóng đen kia chắc chắn sẽ không cam lòng rời đi như vậy.

Người đi lại trong điện rất nhiều, cao thủ xuyên thẳng qua.

Có một bộ phận ánh mắt phàm tục nhìn qua một chút rồi rời đi, nhưng đã có một số người ở trong đại điện, dường như muốn biết bí mật của tiên trận.

Rất nhanh cao thủ Bát Cực Thần Điện lục tục đi vào trong đại điện, bọn hắn hiển nhiên cũng nhận được tin tức, cũng biết được tiên trận.

Cao thủ còn lại nhanh chóng đuổi theo, cao thủ Bát Cực Thần Điện chiếm cứ nơi này.

Ý Thiên có chút ngoài ý muốn, không ngờ cao thủ Bát Cực Thần Điện tới nhanh như vậy, cũng ngăn hắn rời đi.

Trong bầu trời đêm, mấy trăm cao thủ bố trí vô số phòng tuyến, vây khốn toàn bộ Thiên Dương Phong.

Nhưng mà tìm cả buổi cũng không phát hiện bóng đen kia đâu,

Thiên Ma thiếu chủ Cao Dương đứng ngạo nghễ giữa không trung, ngắm nhìn bốn phía, chửi bới nói:

- Bóng đen đáng chết, ta cũng không tin ngươi biến mất trong hư không.

Câu Hồn Ma Địch ở gần Cao Dương, ánh mắt dừngnhìn qua Thiên Dương Phong, trầm giọng nói:

- Ở trước mặt nhiều cao thủ, vượt qua vô số cấm chế, bóng đen kia căn bản không có khả năng tự lẻn vào và bỏ đi như thế, trừ phi có một loại khả năng.

Cao Dương hỏi:

- Làm sao có thể?

Câu Hồn Ma Địch cười lạnh nói:

- Bóng đen kia ẩn thân trong đám cao thủ muốn cướp Thần Hồn Ngưng Hình Châu, thậm chí hắn sáng sớm đã tới rồi, hắn có thân phận ai cũng biết cho nên dễ che dấu, như vậy có thể thần không biết quỷ không hay biến mất đi.

Cao Dương sững sờ, lập tức tỉnh ngộ, mắng:

- Thật sự là xảo trá, ta làm sao không nghĩ tới chứ, người nọ khả năng trước đó đã tiềm phục ở nơi này, có hai thân phận nên không bị phát giác.

Câu Hồn Ma Địch nói:

- Nếu là như thế, người nọ nhất định ở gần đây, nhưng mà muốn tìm ra thì không dễ dàng như vậy.

Cao Dương không nói, cao thủ gần Thiên Dương Phong có năm sáu trăm người, muốn tìm một bóng đen không rõ lai lịch, đây tuyệt đối không phải chuyện dễ.

Giờ phút này có nhiều thế lực tìm kiếm không có kết quả, rất nhiều người đều tức giận, một ít cao thủ có cừu oán với nhau dưới tình huống gặp mặt nhau, phát sinh ma sát, chiến đấu bộc phát.

Đương nhiên đây chỉ là thế lực nhỏ, đại đa số người vẫn rất lý trí, dù sao tới nơi này đều là vì Thần Hồn Ngưng Hình Châu,trước khi có được thứ này mà động thủ là quá ngu xuẩn.

Lúc này lục tục có cao thủ Bát Cực Thần Điện xuất nhập, cáo tri đoạn nói chuyện của Cao Dương cùng Câu Hồn Ma Địch cho người trong đại điện.

Vạn Kiếm Thần Điện Tư Không Thiên Túng nói:

- Câu Hồn Ma Địch phân tích rất có đạo lý, người nọ trước đó đã tiềm phục gần Thiên Dương Phong, sau đó thừa cơ làm việc. Sau khi bại lộ thân phận thì che dấu đi, chuyện này sẽ không khiến người khác hoài nghi.

Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả nói:

- Cho dù có chuyện như thế, gần Thiên Dương Phong có mấy trăm cao thủ, tìm ra một người như vậy là không có khả năng, ai cũng có thể là bóng đen.

Huyền Âm Thần Điện Mai Nhược Tuyết nói:

- Việc này có chút khó giải quyết, điều tra nơi này chỉ là ôm cây đợi thỏ, người nọ khẳng định sẽ khong hiện thân, chúng ta nên nghĩ biện pháp dụ dỗ kẻ đó ra.

Phượng Hoàng Thần Điện Cổ Nhược Vân tiêu:

- Muốn dụ dỗ đối phương hiện thân cũng không dễ dàng, cho dù Bát Cực Thần Điện chúng ta rút lui khỏi nơi này, những tà ma bên ngoài sẽ không rời đi, cũng sẽ có sức uy hiếp lớn với người nọ.

Thiên Long Thần Điện Dực Kiều Long tiêu:

- Chuyện này cũng dễ dàng, chúng ta phái cao thủ giả mạo bóng đen, dẫn dắt đại bộ phận người bên ngoài rời đi, chế tạo cơ hội cho người nọ hiện thân.

Đề nghị này được không ít người đồng ý, bởi vì mọi tính tới tính lui cũng chỉ có kế này là khả thi nhất.

Nhưng phái ai đi giả mạo bóng đen đây?

Trong Bát Cực Thần Điện, Vạn Phật Thần Điện chỉ có một Quy Nghiệp Tôn Giả, Hư Không Thần Điện có ba cao thủ, dùng Huyễn Đế Thái Vô Tôn Giả cầm đầu.

Liệt Dương Thần Điện có bốn cao thủ, ba nam một nữ, tất cả đều là cao thủ Nguyên Đế, theo thứ tự là Hồng Sam Khách, Ngô Liễu Tây, Giang Thiên Hữu, Từ Yến Hồng.

Huyền Âm Thần Điện có ba cao thủ, Thiên Long Thần Điện có bốn cao thủ, Phượng Hoàng Thần Điện có năm cao thủ, Vạn Kiếm Thần Điện có ba cao thủ, Tam Thanh Thần Điện cao thủ nhiều nhất, có tám người.

Nhưng thực lực chỉnh thể vẫn dùng Vạn Kiếm Cung cầm đầu.

Liệt Dương Thần Điện Hồng Sam Khách nói:

- Thiên Long Thần Điện đề nghị rất không tồi, nhưng chọn người nào phải châm chước cho tốt.

Duyến Y Mộng nói:

- Đây là Đạo Châu, vốn nên do Tam Thanh Thần Điện ra mặt mới đúng, tám người chúng ta có thể ngoài tối trong sáng khiến cao thủ các nơi chú ý, bởi vậy kết hợp với cao thủ Vạn Kiếm Cung, chọn lựa ra một người cũng không thành vấn đề lớn, các ngươi cảm thấy thế nào?

Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả nói:

- Tam Thanh thánh nữ nói như vậy rất có đạo lý, Hư Không Thần Điện ta đồng ý.

- Liệt Dương Thần Điện không có dị nghị.

- Phượng Hoàng Thần Điện hoàn toàn đồng ý.

- Thiên Long Thần Điện cảm thấy có lý.

Bát Cực Thần Điện đồng sàng dị mộng, bất hòa với nhau, lúc nào cũng minh tranh ám đấu.

Tư Không Thiên Túng trong lòng thầm giận, khẽ nói:

- Đi, việc này giao cho Vạn Kiếm Thần Điện chúng ta xử lý, sau đó mọi người cũng đừng quên diễn cho thật một chút.

Nói xong Tư Không Thiên Túng gọi La Chấn Thiên tới bên cạnh sau đó thấp giọng phân phó vài câu.

Ý Thiên vẫn trốn trên lỗ nhỏ ở xà ngang, vô cùng hiểu tình huống trong đại điện này.

Rất nhanh Thiên Dương Phong trên không trung có một bóng đen, đằng sau có cao thủ Bát Cực Thần Điện tiến hành truy kích hắn, lập tức khiến cho tất cả mọi người chú ý.

Một khắc này chín thành cao thủ ngoài Thiên Dương Phong đuổi theo bóng đen kia, trong đó bao gồm cao thủ của Bát Cực Thần Điện cũng đi theo.

Bóng đen này là cao thủ của Vạn Kiếm Cung giả mạo, có Bát Cực Thần Điện phối hợp, ít nhất lừa gạt ngoài chín thành cao thủ ở nơi này.

Đến lúc đó trong đạo quan người đi nhà trống, trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh.

Ý Thiên từ lỗ nhỏ trong bay ra, ẩn núp gần cửa sổ ở cửa ra vào, thu liễm khí tức toàn thân.

Rất nhanh một bóng đen như u linh tới gần khiến Ý Thiên chú ý.

Bóng đen không có lập tức tiến vào trong điện, mà là nấp ở nơi hẻo lánh của đại điện, lẳng lặng chú ý động tĩnh bốn phía.

Lúc này một thân ảnh trong điện lao ra ngoài, cũng không phải là bóng đen trước kia, mà là Câu Hồn Ma Địch.

Cẩn thận tra nhìn tình huống trong đại điện một chút, Câu Hồn Ma Địch không có phát hiện bất luận cái gì khả nghi, vì vậy lóe lên rồi biến mất.

Ngay sau khi Câu Hồn Ma Địch hiện thân thì Ý Thiên nhìn rõ tất cả, trong chỗ tối ngoài điện có một thân ảnh trong suốt, huyền diệu đến cực điểm che dấu trong bóng đêm.

Câu Hồn Ma Địch đi rồi, trong đại điện trước sau xuất hiện máy cao thủ, trong đó có Cao Dương, Tà Đồng, Yến Phi Hoa.

Bóng đen vẫn trốn trong bóng tối, thẳng đến khi những người này lần lượt rời đi hắn mới lặng yên tiến vào đại điện.

Đến lúc đó bóng đen hai tay mở ra, một đạo khí tức hắc ám che phủ đại điện, phong bế tất cả khe hở, khiến cho ánh sáng không tiết ra ngoài.

Lập tức Ý Thiên nhìn thấy trong đại điện có hào quang lóe lên như cũ, tiên trận kia lại xuất hiện, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Bóng đen đứng trong đại điện, đối mặt là tiên trận vô cùng phức tạp, nhẹ nhàng duỗi tay phải xuât hạt châu hơi mờ ra, chậm rãi bay về phía tiên trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.