Thiên Thánh

Chương 7: Q.8 - Chương 7: Trong Tổ Sư Động




Không rõ phải thừa thắng xông lên sao?

Nhưng mà vào lúc này đột nhiên có một giọng nói xuất hiện làm cho Ưng Đà Quỷ Lão tỉnh ngộ.

- Nam Dương Thất Tuyệt phách thiên Vũ Thánh, đúng là rất khó gặp nha.

Giọng của Nạp Lan Tú Quyên thập phần bình tĩnh, thế nhưng mà nàng xuất hiện khiến toàn thân Ưng Đà Quỷ Lão căng thẳng, vô cùng cảnh giác chất vấn:

- Ngươi là ai?

Nạp Lan Tú Quyên cười nói:

- Ta à, tạm thời là bà quản gia của Âm Dương Hòa Hợp Phái, ngươi khi dễ chưởng môn của chúng ta, nếu ta không thu thập ngươi thì hắn cũng không bỏ qua cho ta đâu.

Ánh mắt Ưng Đà Quỷ Lão lập loè bất định, khẽ nói:

- Muốn thu thập ta, ngươi vẫn còn non lắm.

Giọng nói vẫn còn quanh quẩn các nơi, Ưng Đà Quỷ Lão đã sớm chuyển di phương vị cả vạn lần, kết quả đều bị Nạp Lan Tú Quyên bức trở về.

- Ngươi rốt cuộc là ai, có giỏi xưng tên đi.

Trên mặt Ưng Đà Quỷ Lão không còn chút máu nào, trong ánh mắt toát ra vẻ thấp thỏm, lúc này hắn đã hối hận.

Nạp Lan Tú Quyên buồn cười nói:

- Vân Châu có năm đại tà ma, Tà Cơ chính là ta!

Ưng Đà Quỷ Lão nghe vậy biến sắc, sợ hãi nói:

- Ngươi là Tà Cơ?

Nạp Lan Tú Quyên cười nói:

- Xem ra ngươi vẫn biết tới ta nha, vậy ngoan ngoãn cam chịu số phận đi.

Nạp Lan Tú Quyên ngón tay ngọc vẫy nhẹ, một đạo xiềng xích thời không hiện ra, Ý Thiên nhìn thấy sắc mặt biến hóa.

Ưng Đà Quỷ Lão hoảng sợ nói:

- Vũ Thánh tiêu dao cảnh, ngươi đã tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong, vì cái gì ngươi lại cam tâm nghe hắn sai sử?

Nạp Lan Tú Quyên phát ra khóa thời không quấn quanh người Ưng Đà Quỷ Lão, khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích được.

- Ai bảo hắn là khắc tinh mệnh trung chú định của ta chứ, ta không nghe hắn, chẳng lẽ nghe ngươi sao? Lại nói hắn lớn lên tuấn tú hơn ngươi rất nhiều, lại là truyền nhân chưởng môn Bát Cực Thần Châu Âm Dương Thần Minh Tông, so còn kém hắn cả ngàn vạn lần.

Ưng Đà Quỷ Lão ra sức giãy dụa, ý đồ thoát khỏi Nạp Lan Tú Quyên trói buộc, đáng tiếc không có thành công.

Đây là cách biệt tu vị, phách thiên cùng tiêu dao có khác biệt quá lớn.

- Lão quỷ này ta mang về trước, về sau chờ ngươi tấn chức Vũ Thánh thì dễ dàng thôn phệ hắn, dùng tăng thực lực lên đi.

Nạp Lan Tú Quyên cười vũ mị, lóe lên rồi biến mất.

Hắc thiết nhìn thấy một màn này và định quay người bỏ chạy, nhưng lại bị Ý Thiên dùng Vạn Vật Nguyên Khí Tỏa phong ấn tu vị, rơi vào trong tay của hắn.

Ý Thiên trấn áp hắc thiết vào người, sau đó thả Ứng Thải Liên cùng Từ Nhược Hoa ra, mang theo bọn họ quay về Phi Vân thành. Ứng Thải Liên hiếu kỳ nói:

- Ưng Đà Quỷ Lão đâu rồi?

- Bị Nạp Lan Tú Quyên bắt, tạm thời mang về Âm Dương Hòa Hợp Phái, về sau lại chậm rãi xử lý.

Ý Thiên nói như vậy khiến cho hai nữ khiếp sợ, Ưng Đà Quỷ Lão chính là phách thiên Vũ Thánh, chẳng lẽ Nạp Lan Tú Quyên còn lợi hại hơn hắn?

Từ Nhược Hoa hỏi:

- Rốt cuộc Nạp Lan Tú Quyên là ai, lợi hại như vậy?

Ý Thiên cười nói:

- Nàng ta là danh nhân ở Vân Châu, các ngươi chậm rãi đoán đi.

Lóe lên rồi biến mất, Ý Thiên mang theo hai nữ trở lại chỗ ở, nhìn thấy Nam Cung Uyển Nghi, Cổ Ngũ.

Cổ Ngũ mang Nam Cung Hoa Anh giao cho Ý Thiên, bị Ý Thiên trực tiếp trấn áp trong người, tạm thời nhốt lại.

Sau đó Ý Thiên nói đơn giản chuyện của hắc thiết và Ưng Đà Quỷ Lão, chuyện này khiến mọi người khiếp sợ và ngoài ý muốn.

Nhưng mà tất cả mọi người thật cao hứng, thu thập một dịch nhân đáng sợ như vậy, một đoàn người tại Nam Dương hành động an toàn hơn nhiều.

Nam Cung Uyển Nghi nhắc nhở:

- Không muốn chủ quan. Trừ Ưng Đà Quỷ Lão, chúng ta còn phải đối mặt Thánh Thủ Ma Tôn, Hồng Thành Sầu chết trong tay của Ý Thiên đấy.

Ý Thiên không thèm để ý, cười nói:

- Đừng lo lắng, địch nhân gặp gỡ ta, cho tới bây giờ vẫn không chiếm được tiện nghi nào cả.

Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Nam Cung Tình Tuyết, lạnh nhạt nói:

- Tu vị của Tinh Tuyết không tệ lắm, ngươi cũng thu nàng vào trong Vô Cực Đan Đỉnh tu luyện đi.

Ý Thiên hiểu Nam Cung Uyển Nghi là nhằm vào Phương Gia Lệ, lập tức không nói hai lời, thu Nam Cung Tình Tuyết hút vào Vô Cực Đan Đỉnh.

Hoàn thành nhiệm vụ đối phó Huyền Dương Cung cùng Nam Cung thế gia, kế tiếp cần làm chính là chờ tin tức của Ngọc Linh Lung.

Nhưng mà làm cho đám người Ý Thiên kinh ngạc là, chờ tới lúc hoàng hôn cũng không có nghe chút tin tức nào của Ngọc Linh Lung cả.

- Kỳ quái, đã hai ngày rồi. Còn không có một chút tin tức, chẳng lẽ Ngọc Linh Lung gặp chuyện không may?

Ngọc Linh Lung hôm nay chính là cao thủ Huyền Đế, bên người còn có Cửu Đầu Linh Xà, người bình thường không cách làm gì được nàng ta cả.

Cho dù trở lại Ngự Linh Tông, các trưởng lão không đồng ý cái nhìn của Ngọc Linh Lung, muốn đem lưu nàng lại không phải là chuyện dễ dàng.

Nghĩ tới những thứ này, Từ Nhược Hoa đưa ra nghi vấn, mọi người bắt đầu lo lắng.

Ý Thiên cảm nhận tình huống của Ngọc Linh Lung một chút, cau mày nói:

- Xem ra nàng đã gặp phiền toái.

Long Dao Châu hỏi:

- Phiền toái gì?

Ý Thiên trầm ngâm nói:

- Ngọc Linh Lung hiện tại đang ở nơi rất kỳ quái. Ta tạm thời nói không rõ ràng đó là dạng hoàn cảnh cái gì, nhưng có thể xác nhận một điểm, nàng hẳn bị vây khốn. Nhưng nơi nhốt rất cổ quái, không giống như rơi vào tay của địch nhân, ngược lại đã tiến vào khu vực đặc biệt. Tạm thời ra không được.

Mộ Dung Tiểu Dạ hỏi:

- Ngươi định làm như thế nào, ta bây giờ đi cứu nàng đi.

Nam Cung Uyển Nghi nói:

- Chuyện nơi đây đã hoàn thành, chúng ta nên đi thôi.

Ý Thiên nói:

- Chúng ta phải đi tới Ngự Linh Tông một chuyến, tìm hiểu tình huống bên đó.

Dưới sự dẫn dắt của Ý Thiên, một đoàn người rời khỏi Phi Vân thành, tiến tới Ngự Linh Tông.

Ngự Linh Tông là một trong ba đại tông phái của Nam Dương, có được các loại huyền linh dị vật.

Ngọc Linh Lung từng là thánh ngự cung chủ của Ngự Linh Tông, có song hồn chung thể rất đặc biệt, trên người cất dấu nào đó bí mật.

Nhưng mà Ngự Linh Tông ở đâu người ngoài không nhìn thấy, mặc dù là Ý Thiên cũng chưa bao giờ biết rõ Ngự Linh Tông ở đâu.

Trước mắt đám người Ý Thiên phải đi tìm Ngọc Linh Lung, nhất định phải tìm được Ngự Linh Tông ở đâu, thế nhưng mà Ngự Linh Tông rốt cuộc ở đâu?

Cổ Ngũ rất nghi hoặc, hỏi:

-Công tử, chúng ta đi đâu tìm Ngọc Linh Lung đây?

Ý Thiên cười nói:

- Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa của ta và Băng Ly trong người Dao Châu có thể tìm được nàng, các ngươi không cần lo lắng.

Thiên Diện Quỷ Vu nói:

- Ngự Linh Tông dùng khống chế huyền linh dị vật mà dương danh thiên hạ, hắn tông phái ở nơi có được nhiều huyền linh dị vật. Căn cứ điểm này là có thể lợi dụng huyền linh dị vật đi tìm kiếm Ngự Linh Tông.

Mọi người nghe xong, lập tức hiểu ảo diệu trong đó.

Ngự Linh Tông ở trong giao giới của Liệt Hỏa Đế Quốc cùng Huyết Phong đế quốc, đó là sơn cốc đầy sương mù, khói độc khắp nơi.

Ý Thiên căn cứ chỉ thị của Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, mang theo mọi người đi tới gần, rất nhanh đã bị Ngự Linh Tông phát hiện.

- Người đến người phương nào, còn không mau mau thối lui.

Một nam tử trung niên mặc áo trắng đứng ở lối vào sơn cốc quát lên, ánh mắt hung ác trừng mắt Ý Thiên, bảo bọn họ nhanh chóng rời đi.

Ý Thiên nhìn qua Long Dao Châu, Long Dao Châu gật đầu, trực tiếp thả Băng Ly ra phóng qua chỗ nam tử trung niên kia.

Nam tử trung niên thấy thế kinh hãi, hoảng sợ nói:

- Băng Ly, ngươi là ai?

Thả người bay xuống, nam tử nhanh chóng lui về phía sau, lúc này phát ra âm thanh cổ quái.

Trong nháy mắt một ít huyền linh dị vật từ trong cốc lao ra, bay qua phía Băng Ly.

Băng Ly không thèm để ý, thân hình đang bành trướng nhanh chóng, đối với những huyền linh dị vật kia con nào tới cũng không ưự tuyệt, thôn phệ toàn bộ.

Đám người Ý Thiên đi theo sau Băng Ly, thuận lợi tiến vào sơn cốc.

Đây là tông môn của Ngự Linh Tông, ngày bình thường chưa từng có người ngoài xâm nhập vào đây, hôm nay Ý Thiên lại phái Băng Ly mở đường, chuyện này làm cường giả của Ngự Linh Tông cảm thấy kinh ngạc.

Phải biết rằng Băng Ly chính là thượng cổ hồng hoang dị thú bài danh thứ hai trong Huyền Linh giới thập đại hung thú, tuy còn chưa trưởng thành, nhưng bởi vì tu vị của Long Dao Châu tăng nhiều, thực lực của Băng Ly cũng tăng cao thật lớn, tuyệt không phải huyền linh dị vật bình thường có thể so sánh.

Thời điểm này đột nhiên Băng Ly đình chỉ tiến lên, ánh mắt ngưng trọng.

Phía trước Băng Ly có một con thần thú mang núi đứng tại chỗ, toàn thân tỏa ra khí téế uy nghiêm bá đạo.

Con thần thú mang núi này chính là thượng cổ hồng hoang kỳ thú, có uy năng băng thiên liệt địa, toàn thân cứng rắn, đao thương bất nhập, là gia hỏa rất khó chơi.

Ý Thiên phân phó Long Dao Châu thu hồi Băng Ly, nhìn qua cao thủ Ngự Linh Tông hô:

- Các ngươi nghênh tiếp khách nhân của mình như vậy sao?

Một lão giả áo gai đứng trên người thần thú đeo núi kia, bao quát đám người Ý Thiên, lạnh lùng nói:

- Các ngươi không mời mà tới, đây chính là đại bất kính với Ngự Linh Tông, ngươi nghĩ chúng ta sẽ tiếp đãi ngươi thế nào?

Ý Thiên cũng không tức giận, lạnh nhạt nói:

- Ta tới là tìm Ngọc Linh Lung, các ngươi chỉ cần nói cho ta biết nàng ở đâu là được.

Lão giả áo gai nói:

- Nếu ta không nói thì sao?

Ý Thiên lạnh lùng cười cười, trực tiếp thả Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa ra, lập tức con thần thú đeo núi kia kinh hãi, thương hoảng sợ thối lui.

Thần sắc lão giả áo gai kinh biến, sợ hãi nói:

- Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa... Ngươi... Ngươi... Nhanh thu hồi nó, ta nói là được.

Ý Thiên cười đắc ý, thu hồi Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa.

- Ngọc Linh Lung đang ở trong tổ sư động, tiến vào thời không đặc biệt.

Ý Thiên nói:

- Mang ta đi tổ sư động.

Lão giả áo gai gật đầu, hắn là đại trưởng lão của Ngự Linh Tông, có quyền thế rất lớn, nhưng bởi vì Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nên không dám làm khó Ý Thiên.

Ngự Linh Tông tổ sư động nằm trong vách đá phía sau sơn cốc, Ý Thiên tới ngoài động, lẳng lặng ngây người một lát, nhìn qua mọi người ở đây, nói:

- Các ngươi chờ ở đây, trong động cổ quái, một mình ta đi vào là được.

Nam Cung Uyển Nghi hỏi:

- Cần thời gian bao lâu?

Ý Thiên trầm ngâm nói:

- Chuyện này khó mà nói, có lẽ rất nhanh, cũng có thể là mấy ngày, các ngươi cứ yên tâm.

Phất phất tay, Ý Thiên đi vào trong động. Đây là huyệt động rất sâu, khô ráo mà sạch sẽ, nhìn ra được êệ tử Ngự Linh Tông thu thập rất khá.

Ý Thiên xâm nhập huyệt động, trải qua một nén nhang đi vào một tòa thạch thất sâu trong hang.

Thạch thất này cổ quái, vách tường bốn phía tỏa ra hào quang sáng ngời, vô số huyền linh dị vật hiện ra trên thạch bích, cũng không ngừng biến ảo.

Ý Thiên đứng trong thạch thất, cẩn thận quan sát một lần, hắn liền phát hiện Ngọc Linh Lung.

Giờ phút này Ngọc Linh Lung đang ở trên thạch bích, bóng dáng nàng biến ảo trên thạch bích như bức họa, mà Ngọc Linh Lung đang cuộn tròn trong bức hoa.

Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, cẩn thận quan sát, trầm tư một lát, dường như không hiểu nổi.

- Tổ sư động đúng là có ý tứ, thậm chí có dị thời không..

Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nói:

- Dị thời không này rất đặc thù, bên trong có lẽ có cao thủ khống chế dị thời không. Cao thủ này chính là người sáng lập ra Ngự Linh Tông, trong lúc vô tình nắm giữ huyền diệu của thiên địa, cho nên ở trong dị thời không này tránh né sinh lão bệnh tử, nhảy ra khỏi tam giới ngũ hành, không bị bất luận kẻ nào hạn chế.

Ý Thiên cười nói:

- Còn sống như vậy có ý nghĩa gì?

Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nói:

- Ít nhất trong dị thời không này hắn chính là chúa tể, dù ai cũng không cách nào đối kháng với hắn?

Ý Thiên sững sờ, trầm ngâm nói:

- Chiếu theo ngươi nói, ta đi vào trong đó sẽ bị hắn ước thúc sao?

Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa nói:

- Đó là khẳng định, cho nên trước khi đi vào phải nghĩ kỹ đối sách.

Ý Thiên nói:

- Ngươi có đối sách gì tốt không?

Hàn tinh Thiên Hồn nói:

- Ngươi có thể thả ý thức phân thân đi vào, mang Ngọc Linh Lung về là được, chớ nên dùng chân thân đi vào dị thời không đó.

Ý Thiên không nói, hắn đang suy nghĩ cách ứng phó, chúa tể trong dị thời không này là dạng tồn tại gì?

Tại sao ở trong đó, vì cái gì?

Trầm mặc một lát, Ý Thiên lập tức mang một ý niệm đưa vào trong vách đá.

Vách đá này có tình phòng ngự rất mạnh, không phải muốn vào là có thể vào, nhưng chuyện này không thể làm khó được Ý Thiên, tinh thần lực của hắn vô cùng cường hãn, không có bị kết giới ngăn cản.

Tiến vào vách đá xong, Ý Thiên cảm giác mình đi vào trong không gian mênh mông, ở đây đều là huyền linh dị vật, chủng loại phồn đa, số lượng phần đông, có những loại mà Ý Thiên chưa từng có.

Trong dị thời không này, ý thức phân thân của Ý Thiên dùng thân thể bày biện ra.

Những huyền linh dị vật này gặp Ý Thiên thì có một ít hiền lành, có một ít thì hung tàn, cũng khởi xướng tiến công với hắn.

Ý Thiên di động rất nhanh, cũng chẳng dây dưa với những huyền linh dị vật này.

Nhưng do huyền linh dị vật quá nhiều, cơ hồ phong kín đường đi về phía trước của Ý Thiên, lúc này hắn chỉ có thể nghênh chiến.

Ý thức phân thân của Ý Thiên có liên hệ với chủ nguyên thần, mặc dù đang ở trong dị thời không nhưng vẫn có thể dùng pháp quyết không hạn chế.

Tràng diện đối địch thế này, Vạn Vật Vô Cực là hữu hiệu nhất.

Ý thức phân thân của Ý Thiên không ngừng thi triển Vạn Vật Vô Cực trong dị thời không, trực tiếp đông cứng thời không, khiến cho tất cả huyền linh dị vật bị đông cứng lại.

Ý thức phân thân của Ý Thiên thừa cơ xuyên qua, tìm kiếm Ngọc Linh Lung.

Rất nhanh sâu trong dị thời không, Ý Thiên tìm được Ngọc Linh Lung, mà quanh người nàng có hào quang sáng ngời, xuất hiện một kết giới bao phủ nàng vào bên trong.

Trước Ngọc Linh Lung không xa có một đầu cự long vô cùng thần võ, long lân trên người dựng đứng, long giác vươn ra như đại thụ, long tu bắn ra hào quang bảy màu, long nhãn bắn ra hào quang màu vàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.