Thông qua phân tích, tính
toán theo công thức, cho ra phương án tu luyện tối ưu, y theo các loại
phương án này Ý Thiên tăng cao hiệu suất tu luyện thật lớn, đạt tới hiệu quả tốt nhất.
Trong lúc bất tri bất giác, thời gian vội vã qua đi.
Trong người Ý Thiên còn trữ lại rất nhiều linh khí, đang dung hợp nhanh
chóng với cơ thể, khiến cho tu vị của hắn tăng lên thật nhanh, lực lượng thân thể tăng cao gấp mười lần.
Ý Thiên trước mắt vẫn chỉ có tu vị Thánh Hoàng, nhưng hắn vẫn tru sát sáu Thánh Hoàng, thôn phệ toàn bộ tu vị của bọn họ.
Giờ phút này Ý Thiên đang toàn lực luyện hóa hấp thu, tốc độ nhanh kinh
người, chỉ qua một hồi hắn đã luyện hóa toàn bộ tu vị của bốn Thánh
Hoàng vào trong người của mình.
Một khắc này tu vị của Ý Thiên tăng lên rất rõ ràng, số lượng nguyên lực trong người gia tăng thật nhanh, nhưng tần suất nguyên lực chấn động
không vượt qua năm vạn..
Nguyên lực khổng lồ ẩn chứa trong người của Ý Thiên, mà thân thể của Ý Thiên vẫn do tế bào tạo thành.
Mỗi một tế bào có dung lượng kinh người, có thể dung nạp đầy đủ nguyên lực kinh người.
Trình Xuân Hoa rụt rè né tránh đôi môi của Ý Thiên, trong lúc vô hình chậm rãi tiếp nhận Ý Thiên.
Lúc Ý Thiên hôn lôn bờ môi đỏ mọng ngọt ngào của Trình Xuân Hoa, đầu óc của nàng trống rỗng.
Đột nhiên thân thể Trình Xuân Hoa run lên, đột nhiên tỉnh lại, lúc này
duyên dáng rên khẽ, thân thể căng cứng, hai tay vô ý thức ngăn ma thủ
của Ý Thiên trên ngực.
Xử nữ thẹn thùng, thần thái mê người, kích thích tâm linh Ý Thiên thật sâu, khiến hắn càng hưng phấn hơn.
Dáng người của Trình Xuân Hoa cao gầy, đầy đặn mê người, bộ ngực của nàng cao ngất, cực kỳ hấp dẫn.
Hai tay Ý Thiên bóp nắn ngực Trình Xuân Hoa, năm ngón tay dùng sức, một
cảm giác mềm mại như bông, tràn ngập co dãn cảm, cảm giác thích ý..
- Ah, thật đẹp.
Trên mặt Ý Thiên mang theo say mê và ca ngợi, càng làm Trình Xuân Hoa xấu hổ, cũng khó mà trốn tránh.
Hai ngọn núi cao ngất của Trình Xuân Hoa nằm trong ma thủ của hắn, vòng
eo nhỏ nhắn, bờ mông rất tròn, có dáng người ma quỷ, cực kỳ hấp dẫn nam
nhân chú ý.
Ý Thiên hôn môi Trình Xuân Hoa, hai tay thỏa thích hoạt động trước ngực
của nàng, nó rất tròn, rất lớn, nụ hoa hiện tại đang căng cứng lên khi
hắn xoa bóp.
Trình Xuân Hoa vô lực chống lại, chẳng biết lúc nào ngã xuống giường, bị Ý Thiên áp lên người, thân thể vặn vẹo.
Ý Thiên lúc này hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng, vuốt ve bộ ngực cao
ngất, đồng thời tay kia vuốt ve xoa bóp mông tròn, lại sờ khắp thân thể
động lòng người của Trình Xuân Hoa.
Đột nhiên thân thể Trình Xuân Hoa cong lên, nàng thở dốc và rên rỉ, hai chân dùng sức co lại, kẹp lấy ngón tay tinh nghịch kia.
Ý Thiên cảm thụ được sơn cốc mềm mại và trơn trượt, ngón tay cách qâần
áo chạm vào tâm linh Trình Xuân Hoa. Khiến nàng mất đi sức phòng ngự
Ý Thiên vẻ mặt đắc ý, xoay người ngồi dậy, Trình Xuân Hoa kêu lên thẹn thùng của nàng, tách chân ngọc mê người ra.
Ngón tay Ý Thiên hoạt động, trêu đùa phòng ngự của Trình Xuân Hoa. Kích thích tiếng lòng của nàng, nàng cực kỳ thẹn thùng và xấu hổ.
Cười ha hả, Ý Thiên mang theo hưng phấn và đắc ý cởi quần áo của Trình
Xuân Hoa ra, thân thể động lòng người hiện ra, làn da tuyết trắng hồng
nhận phơn phớt
Một khắc này Trình Xuân Hoa thở hổn hển, cực kỳ xấu hổ, nhưng lại vô lực chống lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn qua Ý Thiên, có hàm nghĩa nói
không nên lời.
Ý Thiên cảm nhận được ánh mắt của Trình Xuân Hoa, cúi đầu hôn hít cánh môi của nàng, nhìn qua mắt nàng.
Vừa mới bắt đầu Trình Xuân Hoa có chút lảng tránh, nhưng sau khi được Ý
Thiên hôn hít vuốt ve, dường như lĩnh ngộ hàm nghĩa gì đó, than nhẹ nói:
- Ý Thiên. Cám ơn ngươi.
Ý Thiên cười nói:
- Ta cũng không bạc đãi nữ nhân của mình, mặc dù chúng ta trước đây
không có gặp nhau trước. Nhưng giờ khắc này ngươi là nữ nhân của Ý Thiên ta, ta sẽ không cho phép kẻ nào tổn thương ngươi.
Trình Xuân Hoa cảm động, hai tay ôm chặt cổ Ý Thiên, ngượng ngùng nhưng
vẫn chủ động hôn môi hắn. Dùng biểu đạt tâm linh của nàng.
Ý Thiên cao hứng, lại hưởng thụ cái lưới ngọt ngào của Trình Xuân Hoa,
một bên dùng tay xoa bóp hung khí trước ngực nàng, cảm xúc tuyệt diêu
bao phủ tâm linh Ý Thiên..
Trong tẩm cung xuân sắc đầy trời
Tuy Trình Xuân Hoa không có kinh nghiệm, nhưng được Ý Thiên dẫn đạo cho nên chậm rãi hưởng thụ được tư vị của nam nữ.
Ý Thiên hôn khắp người Trình Xuân Hoa, ngón tay vuốt ve từng tấc da thịt nàng. Cẩn thận lãnh hội bộ dáng thùy mị của Trình Xuân Hoa, càng tán
thưởng không thôi.
Trình Xuân Hoa dáng người mê người. Da thịt trắng nõn, phối hợp gương
mặt tuyệt mỹ, gương mặt thiên sứ dáng người ma quỷ, đây là loại hình nam nhân thích nhất.
Thời điểm binh lâm thành hạ, tâm thần Trình Xuân Hoa xiết chặt, sau một
khắc cảm nhận được đau đớn khi biến thành thiếu phụ, nàng vĩnh viễn nhớ
kỹ thời khắc này.
Ý Thiên vô cùng hưng phấn, Trình Xuân Hoa có dáng người tuyệt mỹ khiến Ý Thiên hưởng thụ, hắn càng say mê chuyện biến thiếu nữ làm thiếu phụ, đó là một quá trình rất thích thú.
Ý Thiên hưởng thụ quá trình này, Trình Xuân Hoa thẹn thùng khó quên, sau khi chậm rãi thích ứng thì bắt đầu hưởng thụ tư vị của thiếu phụ.
Bởi vì Xích Âm Tử Dương Quyết cho nên Ý Thiên ở phương diện nam nữ cơ hồ đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục.
Lúc này mang cho Trình Xuân Hoa hưởng thụ vô thượng, làm cho nàng lần đầu tiên hưởng thụ hạnh phúc của nữ nhân.
Thời khắc cực đẹp này bao phủ tâm linh của nàng, một khắc này Trình Xuân Hoa tấn thăng làm Huyễn Đế, tất cả nước chảy thành sông.
Ý Thiên thỏa thích hưởng thụ, chia xẻ vui sướng của Trình Xuân Hoa, hưởng thụ tư vị của nàng, đang đi vào tâm linh của nàng.
Trình Xuân Hoa ôm chặt lấy Ý Thiên, hai chân quấn quanh lưng của hắn, rấ muốn dung nhập vào người Ý Thiên, trên gương mặt mang theo khó bỏ.
Một lát sau tiếng lòng hạ xuống, Trình Xuân Hoa dần dần thanh tỉnh, sau
khi nhìn rõ ràng tư thế của hai người, lập tức mắc cỡ kinh hô một tiếng.
Ý Thiên cười ha hả, trái tay bóp nắn ngọc châu trước ngực Trình Xuân Hoa, nhẹ nhàng vuốt ve, mang đầy vẻ đắc ý.
Trình Xuân Hoa cảm thấy rất ngượng ngùng, vùi đầu vào trong ngực Ý Thiên, không dám nhìn ánh mắt hắn.
Thời điểm này đã là buổi sáng giờ Thìn.
Người tu luyện trong Vô Cực Đan Đỉnh đã đạt thành mục tiêu tấn chức, đạt tới hiệu quả mong muốn.
Ý Thiên tận tình hưởng thụ thu Trình Xuân Hoa vào trong người, sau đó đi vào trong Càn Nguyên đại điện.
Tuy Trình Xuân Hoa đã đáp ứng quy thuận, nhưng mà Ý Thiên không lập tức thu nàng làm đệ tử Âm Dương Hòa Hợp Phái.
Truy cứu nguyên nhân, tối hôm qua nhắc tới Khổng Tước phu nhân cùng Họa Mi thi chúng nữ không vui.
Thời điểm này lại toát ra một Trình Xuân Hoa, chẳng phải tự đòi mất mặt?
Tuy Ý Thiên ở trong Âm Dương Hòa Hợp Phái có thể tùy tâm sở dục, nhưng
hắn phải quan tâm cảm thụ của người bên cạnh, không nên quá trớn.
Tu luyện một đêm, Ý Thiên hoàn thành mục tiêu dự định, giúp thực lực chỉnh thể của Âm Dương Hòa Hợp Phái tăng lên trên diện rộng
Giờ phút này các cao thủ tề tụ đại điện, vẻ mặt sắc hưng phấn, vì tu vị tăng cao mà cao hứng.
Trước mắt cao thủ Âm Dương Hòa Hợp Phái tu vị thấp nhất là Thánh Đế, đây tuyệt đối có thể so sánh với Bát Cực Thần Điện.
Vũ Thánh, Ảnh Đế, Huyễn Đế, Nguyên Đế số lượng phần đông, thực lực chỉnh thể tăng lên vài lần.
Ý Thiên nhìn qua mọi người, cười nói:
- Lần này đi Phật Châu sẽ do Hoang Đường đạo nhân âm thầm đi theo, Đạo
Châu thì làm phiền Phương Hàn Ngọc cùng Lê Mộng Kiều, cần thiết thì Nạp
Lan Tú Quyên đi tiếp ứng.
Đối với việc này, mọi người không có dị nghị, Phương Hàn Ngọc cùng Lê Mộng Kiều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Liếc mắt nhìn qua chín người đi Đạo Châu, Ý Thiên dặn dò:
- Một đường cẩn thận, đi thôi.
Đám người Cổ Ngũ ứng một tiếng, lập tức lên đường rời đi.
Sau đó Ý Thiên mang theo hơn mười người đi Phật Châu, trong ánh mắt
không bỏ của mọi người, rời khỏi Càn Nguyên đại điện, bắt đầu hành trình mới.
Vì tránh Bát Cực Thần Điện chặn đường, Ý Thiên trực tiếp chọn dùng
chuyển di thời không, một đoàn người xuất hiện ở phía tây Thiên Vân
thành mấy trăm dặm, bay qua phía Phật Châu.
Trong Âm Dương Hòa Hợp Phái, mọi người thấy Ý Thiên đi rồi thì làm việc của mình.
Cổ Nhược Vân kéo Họa Mi hỏi chuyện quan hệ với Ý Thiên, biết được Họa Mi cùng Ý Thiên có quan hệ kia.
Nam Cung Uyển Nghi phân phó Liên Thiết Phong tới tìm cao thủ Huyền Binh Đạo, lại phân phó Công Tôn Duy Ngã cùng Tả Thiên Huệ cùng thương nghị
công việc chữa trị Vô Biên Hoang Thành.
Lý Nhược Nhiên cùng Chu Tuyết Cầm phụ trách xử lý sự vụ lớn nhỏ của Âm
Dương Hòa Hợp Phái, Nạp Lan Tú Quyên vẫn quản lý Âm Dương Đại Liên Minh, những người còn lại tu luyện tiếp.
Từ tình thế trước mắt mà nhìn, Nam Cung Uyển Nghi, Lý Nhược Nhiên, Nạp
Lan Tú Quyên có quyền lực rất lớn trong Âm Dương Hòa Hợp Phái, Chu Tuyết Cầm năng lực rất tốt, cũng phát huy ra tài năng của mình.
Liễu Như Nguyệt cùng Cổ Nhược Vân tuy tướng mạo đẹp, nhưng lại không
phải tướng tài, thân phận hơi thấp hơn những nữ nhân còn lại.
Lại nói Ý Thiên dẫn đoàn người đi Phật Châu,.
Hôm nay là thời gian Ý Thiên ước hẹn với Hiên Viên thế gia, địa điểm nằm ở Cửu Hoa Sơn Phật Châu.
Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm từng đi qua Phật Châu, cũng quen thuộc
Cửu Hoa Sơn, đặc biệt nói một ít tình huống đơn giản của Phật Châu cho
mọi người nghe.
Vân Hoang Cửu Châu thì Phật Châu là thế giới phật học, chú ý mọi thứ tùy duyên, từ bi hóa kiếp.
Dân phong Phật Châu thập phần thuần phác, phật gia văn hóa xâm nhập nhân tâm, có thể nói là châu bình yên tường hòa nhất trong cửu châu.
Phật Châu có mười ba nước, nhưng cũng không có chiến tranh với nhau, chỉ là tín ngưỡng phật tổ khác nhau mà thôi.
Cửu Hoa Sơn nằm trong lãnh thổ Phổ Thiện một nước trong Phật Châu, là
thánh địa phật giáo, Cửu Hoa Thiền Viện lừng danh các nơi, là một trong
mười thiền lâm lớn tại Phật Châu.
Từ Âm Dương Hòa Hợp Phái tiến tới Cửu Hoa Sơn, hai nơi cách xa nhau vạn dặm.
Vì nắm chắc thời gian, Ý Thiên lựa chọn na di không gian.
Một lần nhảy một ngàn dặm, tiết kiệm nhiều thời gian.
Lần này Từ Nhược Hoa cùng Tiêu Minh Nguyệt xem như hai người đặc biệt,
các nàng theo Ý Thiên xuôi nam, hiện tại đi về phia tây, trong đó kỳ
thật cũng có nguyên nhân, nhưng mà Ý Thiên không nói rõ nguyên nhân với
người khác.
Đầu tiên là Tiêu Minh Nguyệt, nàng cùng Ý Thiên có quan hệ đặc biệt, cân nhắc tới chuyện nàng ở Âm Dương Hòa Hợp Phái thì nàng xấu hổ, bởi vậy Ý Thiên mang nàng bên người
Từ Nhược Hoa tu luyện là tâm thuật, có hữu duyên với phật, đây là nguyên nhân trọng yếu Ý Thiên mang nàng đi Phật Châu.
Những người còn lại, Ý Thiên chủ yếu là tăng tu vị thực lực lên, mới mang theo bọn họ theo bên người.
Sau khi kết thúc buổi sáng, doàn người Ý Thiên lướt qua biên giới Vân Châu, tiến vào Phật Châu.
Phật Châu có kết giới phật hiệu, cho người ta cảm giác tường hòa.
Ý Thiên tiến vào Phật Châu thì cảm ứng được lực trói buộc đặc thù, làm
cho ma khí trong người của hắn thu liễm lại, tâm linh có chút chấn động
cũng bình thường lại.
Được Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm dẫn dắt, một đoàn người bay tới Cửu Hoa Sơn.
Mọi người lưu ý địa hình Phật Châu, vùng núi, bình nguyên, lòng sông,
thảo nguyên chằng chịt, rất nhiều thành trì phân tán các nơi, quy mô tuy không lớn nhưng nhân khẩu kinh người.
Thời điểm này phía trước có đám mây mang theo kim quang phật ảnh, xem
như nghênh đón đám người ý Thiên, lại như vô tình gặp được.
Trương Tuyết phát hiện trước tiên, nói:
- Phía trước có cao thủ Phật Châu, hẳn là nghênh đón chúng ta.
Kiếm Vô Địch xung phong nhận việc nói:
- Ta đi lên phía trước nhìn một chút.
Kêu nhỏ một tiếng, Kiếm Vô Địch ngự kiếm phi hành, trong nháy mắt vượt qua mười dặm.
Ý Thiên cười nhạt một tiếng, cũng không thèm để ý, mang theo mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Trong nháy mắt phía trước có kim quang khiến mọi người chú ý.
Nhìn thấy trên biển mây là một lão hòa thượng mặc áo cà sa màu vàng, đang ngồi nghiêm trang ở đó.
Kiếm Vô Địch đang định đi lên tranh luận với hắn lại bị một tầng kim quang ngăn cách ra ngoài, căn bản không cách nào tới gần.
Ý Thiên dẫn người tiến lên, lão hòa thượng nhìn qua Ý Thiên, một tay thi phật lễ.
- Khách quý ở xa tới, bần tăng chờ đợi đã lâu.
Ý Thiên cười nói:
- Đại sư ở đây chờ ta, có gì cần nói sao?
Lão hòa thượng nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ:
- Thí chủ cuộc đời này tình nghiệt quấn thân, nhiều tai nhiều cướp. Nếu
có thể thả lỏng tham niệm và dục vọng trong lòng, tu tập Đại Thừa Phật
Pháp có thể chứng được đạo quả, phi thăng cửu thiên.
Ý Thiên cười nói:
- Nếu không thì sao?
Lão hòa thượng nói:
- Càng làm thí chủ càng lún càng sâu, vô lực tự kiềm chế.
Từ Nhược Hoa nhìn qua lão hòa thượng, hỏi:
- Đại sư xưng hô như thế nào?
- Bần tăng Viên Pháp, nữ thí chủ hữu duyên với phật, nhớ lấy phải nắm chắc thời cơ.
Liễu Như Nguyệt hỏi:
- Ngươi là người của Vạn Phật Thần Điện?
Viên Pháp đại sư lắc đầu nói:
- Cũng không phải, bần tăng không phải là người Vạn Phật Thần Điện, chỉ
là tăng nhân dạo chơi bốn phương. Phật viết, khổ hải khôn cùng, quay đầu là bờ. Chư vị mời về đi.
Trương Tuyết thanh nhã nói:
- Hảo ý của đại sư chúng ta tâm lĩnh, đi Phật Châu chính là số mệnh
duyên phận, không thể lảng tránh, đại sư tại sao phải khổ như vậy?
Viên Pháp đại sư khẽ thở dài:
- Số mệnh chỉ ở một ý niệm, nếu như chư vị cố ý thì bần tăng cũng không ngăn cản.
Lướt ngang mấy trượng. Viên Pháp đại sư nhường đường.
Từ biểu hiện mà nhìn, Phật Châu đúng là khác biệt lớn với Nam Dương, Vân Châu, mọi thứ dĩ hòa vi quý, chú ý duyên phận.
Ý Thiên nhìn qua Viên Pháp đại sư , hắn lại cười vui vẻ khó có được, lập tức mang theo mọi người rời khỏi, tiếp tục đi về phía trước.
Sau đó mọi người không thấy ai ngăn đường nữa, chỉ tới gần Cửu Hoa Sơn
thì gặp một lão hòa thượng háo sắc, đang cưỡng hiếp nữ nhân.
Ngô Nhã Cầm biểu lộ quái dị, nói khẽ:
- Đây là Phật Châu môn hạ Hoan Hỉ Phật, có chút giống như Đạo Châu Âm
Dương Hòa Hợp Phái, nhưng là bại hoại của phật môn. Mộ hạ đệ tử Hoan Hỉ
Phật môn không cố kỵ sắc dục, nhưng bọn họ ưa thích bắt buộc người ta
quan hệ, chỉ cầu chính mình tùy tâm sở dục, không để ý đối phương phản
kháng cùng phản đối, cũng không quan tâm ngôn luận của thế gian.