Thiên Thánh

Chương 38: Q.7 - Chương 38: Xuất thủ cứu giúp




Chính đạo đều có phản ứng khác nhau, Thuần Dương Đạo Phái có Ngọc Thuần Dương và một trưởng lão cũng gia nhập chiến đấu, hiệp trợ Tử phủ cùng Thiên môn kháng địch.

Đan Hà phái tình huống cũng như vậy, Lý Đạo Nhất ra sức kịch chiến với một cao thủ, hiệp trợ Thiên môn Phi Yến Tào Băng Oánh.

Cao thủ Thiết Tâm Quan, Mộc Nguyệt Đạo Tông, Huyền Binh Đạo Long Phượng Phái, Ngự Hồn Tông thì thờ ơ lạnh nhạt, bộ dáng tọa sơn quan hổ đấu, Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng ra tay ngăn cản ba cao thủ của Cửu U môn, tình hình chiến đấu cũng không kịch liệt, hai người không có tâm dây dưa.

- Những cao thủ chính phái kia vì sao thờ ơ lạnh nhạt?

Duyến Y Mộng giải thích nói:

- Cao thủ chính đạo cũng có nhiều bất hòa, Thuần Dương Đạo Phái cùng Đan Hà Phái sở dĩ tương trợ, nói cho cùng chính là vì Ngọc Thuần Dương cùng Lý Đạo Nhất muốn kết minh với Tử phủ, Thiên môn. Các phái còn lại không hi vọng nhìn thấy cảnh này, cho nên trước muốn mượn lực tà phái suy yếu Thiên môn, Tử phủ, Thuần Dương, Đan Hà bốn phái.

Ý Thiên chợt nói:

- Xem ra Đạo Châu tranh đấu cũng không kém gì Nam Dương cả, nhưng ta chỉ không rõ, trong tà môn bảy phái vì sao có năm phái tập trung vào Tào Băng Oánh?

Duyến Y Mộng tránh né địch nhân công kích, trả lời:

- Nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì Tào Băng Oánh hiện tại đang ở vào lúc suy yếu nhất, cũng là thời khắc nguy hiểm nhất. Thất Sát Phong hoàn cảnh kỳ lạ, Tào Băng Oánh có thể hòa trận pháp vào trong người, nhưng nơi này từ trường hỗn loạn khiến cho uy lực của trận pháp suy yếu đi rất nhiều.

Ý Thiên ngạc nhiên nói:

- Thì ra là như thế, những người này đúng là biết tìm cơ hội.

Duyến Y Mộng nói:

- Trận hỗn chiến này mấu chốt chính là Tào Băng Oánh, muốn chấm dứt tất cả thì nên mang theo Tào Băng Oánh ra khỏi Thất Sát Phong. Hiện tại ở đây giao cho ta, ngươi nghĩ cách mang Tào Băng Oánh bay ra khỏi Thất Sát Phong, khi đó hỗn chiến sẽ chấm dứt.

Ý Thiên nghi vấn nói:

- Ngươi bảo ta giúp nàng bỏ chạy sao?

Duyến Y Mộng hỏi ngược lại:

- Ngươi không muốn? Ngươi quên yêu cầu của Hoang Đường đạo nhân?

Ý Thiên nói:

- Đây chẳng qua là kế tạm thích ứng mà thôi.

Duyến Y Mộng nói:

- Kế tạm thích ứng cũng chẳng phải là hứa hẹn hay sao?

Ý Thiên mê hoặc, không hiểu nổi Duyến Y Mộng vì cái gì làm như vậy, là nàng thiên tính thiện lương, hay là nàng đã tới tình trạng quên đi thù hận, lấy ơn báo oán?

Né tránh trở ra, Ý Thiên cảm giác giao chiến trong Thất Sát Phong quá kỳ lạ, dường như rất cố hết sức, lúc nào cũng xuất hiện độ lệch, lực lực giảm bớt đi rất nhiều, đó là do Thất Sát Phong từ trường hỗn loạn, Ý Thiên thử thúc dục nguyên từ quang năng trong người chuyển hóa làm nguyên lực, cũng sinh ra liên hệ với từ trường ở bên ngoài, một cảm giác huyền diệu hiện ra trong lòng của Ý Thiên, trước đó làm nhiều công ít, lập tức biến thành xe quen đường cũ.

Mà vào thời khắc này Ý Thiên đột nhiên cảm thấy Tào Băng Oánh tình huống không ổn, cao thủ Hồi Hồn Động thi triển đoạt hồn thuật quỷ dị khiến thần trí Tào Băng Oánh mơ hồ, Bách Hoa Tà Môn Liên Hoa Lang thi triển Liên Hoa Thủ vô cùng âm độc, khiến cho Tào Băng Oánh bị quản chế khắp nơi, không thể thi triển cái gì.

Thiên môn Huyền Hà đạo quân cùng Quy Nguyên chân nhân tình huống cũng không khác gì Tào Băng Oánh, hai người cũng là cao thủ tu luyện trận pháp, nhưng bọn họ không giống như Tào Băng Oánh mang trận pháp dung nhập vào bản thân, bởi vậy tuy bị hoàn cảnh ảnh hưởng nhưng tình huống tốt hơn rất nhiều.

Lý Đạo Nhất cùng Đan Hà phái phái một cao thủ cực lực trợ giúp Tào Băng Oánh, không biết làm sao cao thủ tà phái quá đông, thực lực hai bên cách xa, Lý Đạo Nhất hữu tâm vô lực, không ngừng gào thét không cam lòng.

Bị hai đại cao thủ của Hồi Hồn Động cùng Bách Hoa Tà Môn tiến công, trận pháp mất đi hiệu lực, tuy Tào Băng Oánh tu vị không kém nhưng chẳng khác gì chim gãy cánh, tình cảnh tương đối bị động, tình thế nguy hiểm.

Ý Thiên nhíu mày, trong nội tâm do dự có nên xuất thủ hay không.

Giờ phút này bởi vì nguyên từ quang năng cho nên Ý Thiên có thể không bị hoàn cảnh ảnh hưởng nữa, hơn nữa đã phát hiện trong lòng đất Thất Sát Phong có ẩn chứa nguyên từ quang năng không nhỏ, đã bắt liên lạc với hắn.

Ý Thiên ý định rút nguyên từ quang năng này ra ngoài, lại phát hiện cũng không thuận lợi như vậy, giống như nó bất động không di chuyển. Nguyên từ quang năng bị trận pháp trói buộc khiến Ý Thiên kinh ngạc, nhưng không có nghĩ nhiều, vào lúc Tào Băng Oánh sắp tổn thương trong tay của Liên Hoa Lang, Ý Thiên xảo diệu vận dụng Vạn Vật Vô Cực, kết hợp từ trường đặc thù ở nơi đây, lập tức xuất hiện bên cạnh Tào Băng Oánh sau đó đi trước một bước cứu nàng ra.

Tiếp theo Ý Thiên mang nàng di động nhanh chóng ra khỏi Thất Sát Phong.

Phía sau vô số tiếng gào thét vang lên không dứt bên tai, tất cả là sát khí, nộ khí, oán khí nhanh chóng hội tụ truy thẳng sau lưng Ý Thiên, Lý Đạo Nhất nhìn thấy màn này thì cuồng nộ ngập trời, quát:

- Xú tiểu tử, ta muốn chém đứt hai tay của ngươi, xé ngươi thành mảnh nhỏ.

Lạc Ngọc Kiều mắng:

- Đáng giận, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Tào Băng Oánh giống như mọc rễ, Ý Thiên mang theo nàng nhanh chóng rời xa đám cao thủ phía sau, ngay cả Duyến Y Mộng cùng Lạc Ngọc Kiều cũng bị hắn ảnh hưởng, bị buộc đuổi theo Ý Thiên. Kể từ đó, rất nhiều cao thủ ngươi truy ta đuổi, rất nhanh đã rời khỏi phạm vi Thất Sát Phong, Tào Băng Oánh vừa sợ vừa giận, sau khi biết được bị Ý Thiên bắt lấy thì nổi giận mắng:

- Thả ta ra, bằng không ta sẽ khiến ngươi sống không được.

Ý Thiên không chấp nhặt với nàng, sau khi bay ra khỏi khu vực từ trường hỗn loạn của Thất Sát Phong liền buông Tào Băng Oánh ra, quay người bay qua phía Duyến Y Mộng.

Tào Băng Oánh sững sờ, đang chuẩn bị tiếp tục mắng chửi nhưng phát hiện hoàn cảnh đột nhiên, hoàn toàn khôi phục tự do, không còn bị hạn chế cái gì, nhìn qua bóng lưng của Ý Thiên đi xa, Tào Băng Oánh có chút hiểu được, sau đó lại mê hoặc vì sao hắn giúp mình, tại sao phải cứu mình chứ?

Lóe lên và Ý Thiên cầm bàn tay nhỏ bé của Duyến Y Mộng, thấp giọng nói:

- Chúng ta đi thôi, hỗn chiến như vậy không có kết quả.

Duyến Y Mộng lúc này có hào quang lóe lên, trong nháy mắt biến mất khỏi ý đồ chặn đường của cao thủ Cửu U Ma Thú Môn, các cao thủ còn lại lao ra khỏi Thất Sát Phong, thấy sắc mặt Tào Băng Oánh lạnh như băng, từng đạo trận pháp từ trong người của nàng bay ra, trải rộng trời xanh.

Phát hiện đã bỏ qua cơ hội, cao thủ tà môn nhanh chóng quay đầu lại, trước đó còn đuổi giết người ta, bây giờ còn bị đuổi giết, cảnh tượng quá buồn cười.

Tào Băng Oánh vận dụng trận pháp tới tình trạng xuất thần nhập hóa, phối hợp với đám người Lạc Ngọc Kiều, Ngọc Thuần Dương, Lý Đạo Nhất ra tay, lập tức chiếm thượng phong, làm cho cao thủ đạo phái bất đắc dĩ bay tới phía Thiết Tâm Quan, Thủy Nguyệt Đạo Tông, Huyền Binh Đạo Phi Long Phượng Phái, Ngự Hồn Tông thấy không có lợi thì rời đi, một hồi hỗn chiến cũng vì Ý Thiên nhúng tay mà vội vàng chấm dứt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.