Thiên Thượng Hồng Phi

Chương 21: Chương 21




Thiên Thượng Hồng Phi trở về Thiên Địa Huyền Môn, đây là đề tài được mọi người thảo luận nhiều nhất trên diễn đàn mấy ngày nay.

Bài post với tiêu đề như sau: Thiên Thượng Hồng Phi trở về, phải chăng đối với võng du Trung Quốc đã không còn chờ mong, tìm không được trò chơi hay?

Còn có bài post nghi ngờ: Thiên Thượng Hồng Phi lần này trở về, có hay không sẽ tìm Thiên Hạ Huyền Ca ôn lại truyện cũ?

Đương nhiên chủ đề phía dưới có vô số người lao vào chửi mắng, phần lớn là những đoạn IP lặp đi lặp lại, mỗi chữ tinh hoa , mỗi câu hoa mỹ (đáng thương cho vị phụ trách phòng kế hoạch a….), đương nhiên bọn họ không thể giống như Ly Thương Chi Tuyết có công lực cao siêu có thể che dấu IP của mình trên diễn đàn, nhưng mọi người cũng chỉ nghĩ đến hai kẻ khiến cho người ta chán ghét là Thiên Hạ Huyền Ca và Quả Táo Của Hera mới có thể post nhiều câu ác ý như vậy.

Hồng Phi là người luyện cấp cuồng, tự nhiên không có thời gian chú ý đến mấy bài viết đó, nàng vẫn như trước bay đến điểm luyện cấp ở Thiên Long Bát Bộ đánh quái.

Không lâu sau khi hạ sát Ngô Công Vương, một vị khách không mời mà tới truyền tống đến bên cạnh nàng.

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Hồng Phi, ta vừa thấy tin tức ngươi đã trở về trên diễn đàn, còn tưởng là giả, không nghĩ ngươi thật sự online.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Hồng Phi? Kêu thân thiết như vậy làm chi, ta cùng ngươi rất thân thiết sao?

[Thiên Hạ Huyền Ca]: A a, là rất thân thiết, bằng không sao ngươi không xóa tên của ta trong danh sách hảo hữu?

Hồng Phi ảo não kêu lên! Nàng một lòng luyện cấp, Thiên Hạ Huyền Ca tên rác rưởi này đã bị nàng đá ra khỏi đầu không biết bao nhiêu ngày, căn bản không chú ý đến danh sách hảo hữu.

Vì thế, oán hận mở danh sách hảo hữu, lựa chọn nhân vật – xóa tên.

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Ngươi làm gì? Ta thừa nhận lúc trước thật có lỗi với ngươi, nhưng ngươi xem, ta đã đổi ý, cũng đã chia tay với Quả Táo Của Hera.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: ……

Với loại người vô sỉ như thế này thật không thể nói chuyện được a.

Không nhìn hắn, Hồng Phi tiếp tục dẫn quái, sử dụng kỹ năng quần sát mãn nguyệt trảm.

Thiên Hạ Huyền Ca này không biết là cố tình hay vô ý, thời điểm nàng dẫn quái, hắn một mực đứng ở giữa không đi, đến khi nàng thi triển kỹ năng, tên nhất thời biến thành màu hồng nhạt.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Phiền loạn luân tiền lão công ngươi cút ngay, cám ơn hợp tác.

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Ta đã nói ta chia tay cùng Quả Táo Của Hera, ngươi còn muốn náo loạn.

Tiếp tục dẫn quái, giết quái, Thiên Hạ Huyền Ca lại như một tên người gỗ đứng đó không đi, Hồng Phi mặc kệ mình có phải hồng danh hay không, đánh trung hắn thì mặc cho đánh trúng, không cần nhìn hắn là được.

Cho đến thời điểm tên càng lúc càng hồng, bên người Thiên Hạ Huyền Ca lại có một người chơi truyền tống đến. Người nọ nhìn thấy Hồng Phi hồng danh mới cấp 70, có chút vui vẻ.

[Vô địch kiếm khách]: Thiên Thượng Hồng Phi, ngươi cũng có hôm nay.

Chỉ tiếc nàng cấp thấp hơn hắn, một thân bạch trang, lại còn hồng danh.

[Vô địch kiếm khách]: Còn nhớ rõ ta không?

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Hừ! Là ngươi? Đến cướp điểm luyện cấp hay báo thù?

[Vô địch kiếm khách]: Cả hai. Nhìn ngươi không có trang bị Athena, cấp bậc lại không cao! Ta không tin một nữ nhân chỉ dựa vào thao tác mà có thể thắng được lão tử.

Mới vừa đánh xong hàng chữ đã lập tức tấn công, hắn hoàn toàn quên mất mình cấp bậc cao hơn nàng, trang bị mạnh hơn nàng, thao tác ‘tốt’ hơn nàng.

Hồng Phi cười lạnh, Thiên Hạ Huyền Ca này thật thú vị, tìm lão bà hay bằng hữu đều là cực phẩm.

Hai người chính đang Pk, tự dưng thấy một băng tiễn bắn lại, Vô địch kiếm khách bị đóng băng. Hồng Phi không phải kẻ thừa dịp người khác gặp nguy mà ra tay, nàng cũng triệt tiêu kỹ năng, không tiếp tục công kích nữa.

[Vô địch kiếm khách]: Ly Thương Chi Tuyết?

[Ly Thương Chi Tuyết]: ?

[Vô địch kiếm khách]: Đây là việc của ta và bà nương này, hy vọng ngươi không cần xen vào việc của người khác.

Thực lực Pk của Hồng Phi, cho dù không có trang bị tốt, 1vs1 thắng Vô địch kiếm khách cũng không có vấn đề, vốn không cần Ly Thương Chi Tuyết đến tương trợ. Bất quá bên cạnh còn có Thiên Hạ Huyền Ca, với nhân phẩm có bệnh của tên đó, vẫn là đuổi đi tốt hơn.

Vì thế….

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ly ~Thương ~ gg, chuyện của ta có phải là việc của ngươi hay không?

Đánh xong hàng chữ này, bản thân Hồng Phi cũng muốn ói…. Rất ẻo lả, ẻo lả đến mức nàng nghĩ mình không phải là nữ, mà là gay -_-!!

Phỏng chừng Ly Thương Chi Tuyết cũng bị 4 chữ Ly Thương gg này làm rung động, cách một lúc lâu mới hồi phục.

[Ly Thương Chi Tuyết]: Đúng.

[Vô địch kiếm khách]: Thèm vào! Tính lão tử không hayho.

Nói xong, không dám ở lại lâu, dùng truyền tống trục nhanh chóng rời đi.

[Mật ngữ][Vô địch kiếm khách]: Thiên Hạ Huyền Ca, lão tử là bằng hữu của ngươi nên mới đến đây giúp, không nghĩ tới ngươi lừa lão tử.

[Mật ngữ][Thiên Hạ Huyền Ca]: Ta cũng không ngờ nàng quen biết Ly Thương Chi Tuyết.

[Mật ngữ][Vô địch kiếm khách]: Đó là lão bà của ngươi, ngươi không biết thì ai biết? Được rồi, lão tử không giỡn với ngươi, gặp lại.

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Ta rốt cuộc biết tại sao ngươi không chịu tha thứ cho ta, nguyên lai ngươi đã sớm thay lòng đổi dạ.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: …….

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ta đề nghị ngươi đi báo danh làm diễn viên cho Quỳnh Dao đi, căn bản không cần xem kịch bản, trực tiếp diễn luôn, có ngươi ở đó, chẳng kẻ nào có thể sống yên ổn.

Ly Thương Chi Tuyết giống như khinh thường Thiên Hạ Huyền Ca, đối Thiên Thượng Hồng Phi nói:

[Ly Thương Chi Tuyết]: Phẩm vị của ngươi thật kém cỏi.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ta RP càng kém.

Lúc trước động kinh mới coi trọng người như thế….

Quên đi, trước lấy Ly Thương Chi Tuyết đối phó Thiên Hạ Huyền Ca rồi nói sau.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ly Thương gg, ta luyện cấp thực mệt, ngươi cùng ta thị tần nói chuyện được không ?

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Vì cái gì? Lúc trước ngươi sống chết không cùng ta tán gẫu trên kênh ngữ âm, cũng không cho ta nhìn mặt, hiện tại nguyện ý cùng hắn?

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Có thể so sánh sao? Ly Thương gg người ta ôn nhu nhã nhặn (trợn mắt nói dối), còn không có bên ngoài lăng nhăng lung tung, ngươi tính cái gì!

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Ha ha ha! Ngươi đừng nói dễ nghe như vậy, ta biết nữ nhân các ngươi thích nhất là hư vinh, hắn cấp bậc cao, trang bị tốt, rmb nhiều, ngươi vì thế nhìn trúng hắn?

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Yêu! Xem bộ dạng ngươi hình như bị Quả Táo Của Hera quăng à nha? Mau, phát huy độ vô sỉ của ngươi giết chết nàng? Hai người đúng là thiên tiên tuyệt phối, thật làm cho Thiên Địa thất sắc a.

[Thiên Hạ Huyền Ca]: Hừ! Thiên Thượng Hồng Phi ngươi không cần châm chọc ta, ta ngốc nên mới đến tìm người.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Đi thong thả không tiễn, đừng quên báo danh diễn kịch Quỳnh Dao, gần nhất bấm máy Tân Nguyệt cách cách, ngươi thích hợp diễn vai ‘Bàn Đại Hải.’

Thiên Hạ Huyền Ca rốt cuộc rời đi trong nỗi oán hận, đương nhiên vẫn phi thường quy củ quay đầu mắng Ly Thương Chi Tuyết một phen – nói mối hận đoạt thê ngày khác sẽ báo.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: Cám ơn.

Ly Thương Chi Tuyết không chú ý đến nàng, quay đầu rời đi.

[Thiên Thượng Hồng Phi]: =,= Ngươi hình như rất chán ghét ta?

[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta không thể chán ghét ngươi sao?

[Thiên Thượng Hồng Phi]: ……..

Đương nhiên, nghe được 4 chữ Ly Thương gg, Tuyết sama có đôi chút thích thú, nhưng đối với Hồng Phi không vào acc Tiểu Tước Ưu Thương làm người hầu cho hắn vẫn tràn đầy bất mãn, đối với acc Thiên Thượng Hồng Phi này có oán niệm thật sâu a.

****

Kế hoạch luyện cấp của Hồng Phi cứ như vậy thuận lợi tiến hành, thời điểm lên tới cấp 73, lọt vào top 10 đại cao thủ, Hồng Phi uốn éo thắt lưng, quyết định pha cho mình một ly cà phê sữa nghỉ ngơi một chút, nhưng khi nhìn lại, mới phát hiện cà phê hết, sữa cũng hết t_t.

Cầm lấy ví tiền, Hồng Phi quyết định xuống Buck ở dưới lầu giải quyết vấn đề khẩn cấp.

Bảo nhân viên cửa hàng lấy cho một cốc cà phê nóng, Hồng Phi lấyhai viên đường chuẩn bị cho vào, lại phát hiện ở trong một góc khuất, có người vừa vui vẻ uống trà chiều, vừa đánh máy tính.

Đối với những người theo đuổi Hồng Phi luôn luôn không nhìn, chẳng qua người nọ chính là Quý Viễn đồng học lần trước giúp nàng mua thịt. Vì món ăn ngon sau này, Hồng Phi quyết định thiết lập mối quan hệ thật tốt với Quý Viễn đồng học, vì thế lén lén lút lút nhẹ nhàng đi đến sau lưng hắn, muốn nhìn rõ hắn đang làm cái gì.

Quý Viễn đồng học thật sự rất chăm chú, đầu cúi xuống, từ góc độ của Hồng Phi có thể thấy được hàng lông mi của hắn vừa dài vừa cong hơn cả nữ nhân, mũi hắn cao, lông mày đậm, hơn nữa ánh mắt thâm thúy, làn da màu tiểu mạch, không thể phủ nhận, Quý Viễn đồng học phi thường đẹp trai.

Quý Viễn chơi game, đúng là Thiên Địa Huyền Môn.

Nhân vật thao tác rất thuần thục, thế nhưng lại là Thần Phong sama biến thái bại lộ cuồng thích lấy lõa làm vinh.

Nhất thời thiên lôi, động đất, lòng mề gan ruột chút nữa nhảy ra ngoài.

Hồng Phi bị dọa không nhẹ, thân thể co rúm lại, trước ánh mắt quỷ dị của nhân viên cửa hàng, lén lút nhìn quanh một vòng, mau chóng chuồn ra khỏi Buck.

Thiên Địa Huyền Môn là trò chơi rất nổi tiếng, trong trường học có người chơi cũng là điều hết sức bình thường, chưa tính đến chơi, cố tình học theo nàng làm đại thần. Đại thần cũng bỏ qua, lại cố tình cùng nàng gia nhập một bang hội. Bang hội không tính, còn cố tình cởi sạch y phục ở bên mình đi qua đi lại.

Nghĩ Thần Phong Nhất Thụ lõa thể, không biết thế nào lại liên tưởng đến nguyên bản Quý Viễn cũng lõa thể. Hồng Phi sau khi trở về liền ngủ một giấc, hơn nữa lại nằm mơ, trong mơ nàng thấy bản thân bị Quý Viễn cùng Thần Phong Nhất Thụ xé quần áo, y phục rách tơi tả, tiếp đó biến thành y phục của nữ phó, Ly Thương Chi Tuyết không biết đi ra từ nơi nào, lạnh lùng nói với nàng một câu ‘người hầu không biết giữ mình hắn không cần’, tiếp theo phất tay áo rời đi, sau đó Hồng Phi cũng tỉnh giấc.

Tỉnh dậy cũng đã chạng vạng, lão Tam học môn tự chọn nhắn tin cho nàng, nói rằng ở căn tin có món mà nàng thích, Hồng Phi lắc lắc cái đầu trống rỗng, thần chí mơ màng hướng căn tin trường học chạy đến.

Thời điểm Hồng Phi ra sức chen vào giữa đám người, không hề ngoài ý muốn bị đẩy ra, vừa lúc đụng trúng một người.

“Thật trùng hợp, có cần ta hỗ trợ hay không?”

Tiếng nói quen thuộc, nụ cười quen thuộc, cái răng trắng quen thuộc, còn có…. lõa thể.

Hiện tại trong đầu Hồng Phi đã đem Quý Viễn và Thần Phong Nhất Thụ hợp làm một, chỉ khác nhau là một người lõa, một người bọc.

Vì thế không cần suy nghĩ, Hồng Phi hỏi “Ngươi vì sao không lõa?”

Bởi vì đầu óc đang bị vây trong trạng thái vô thức, Hồng Phi không điều chỉnh được volum, tuy không đến mức tất cả người trong căn tin đều nghe thấy, nhưng những người trong phạm vi mấy thước đều nghe không sót chữ nào. Thanh âm của nàng nhuyễn nhuyễn nhu nhu, hơn nữa từ ‘lõa’ này nghe rất ám muội, vì thế tất cả mọi người dùng nụ cười khả nghi nhìn cặp đôi trước mắt này.

Bây giờ tư tưởng rất thoáng, học sinh chung học còn có hiện tượng sống chung, đừng nói là sinh viên.

Bởi vậy, Hồng Phi cùng Quý Viễn tự nhiên theo lẽ thường trở thành một đôi từng có xxx.

Quý Viễn nhất thời có chút kinh ngạc, nhưng nhìn thấy hai má Hồng Phi đỏ bừng như quả táo, nhất thời cảm thấy đáng yêu, vì thế cười cười nghiềm ngẫm.

Vừa định nói gì đó, Hồng Phi đã ôm mặt chạy ra khỏi căn tin.

Tối nay, Hồng Phi xấu hổ vạn phần nằm trên giường lăn qua lộn lại một hồi lâu, chỉ muốn thắt cổ chết quách đi, cho đến khi ba tỷ tỷ trở về phòng.

Đinh đinh đinh, điện thoại vang lên.

Lão đại bình thường có nhiều người tìm nhất, thực tự nhiên đi tiếp điện thoại.

“Lão Tứ, tìm ngươi.”

“Nói ta chết rồi.”

“Hắn nói hắn chưa chết, ngươi vì sao lại chết.”

“….” là Quý Viễn.

Hồng Phi nhảy xuống giường tiếp điện thoại.

“Này này.” Thanh âm nho nhỏ sợ người khác nghe thấy.

Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng cười trầm thấp, tiếp đó làm ra vẻ nho nhã nói một câu “Tại hạ không biết, thì ra tiểu thư thích tại hạ lõa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.