Thiên Tống

Chương 412: Chương 412: Giao dịch (1)




Trương Tam thở dài:

Xem ra sau này phải thường xuyên chạy tới Hàng Châu rồi.

Ngươi không thấy Cửu Công Công đã phát hiện ra rồi sao?

Lý Tứ nói:

Giấy không gói được lửa.

Âu Dương đã chuẩn bị chu toàn, hai thùng nước tắm. Làm xong chuyện xấu thì tắm chung, lại một vòng tuần hoàn.

Mãi đến canh ba, Lương Hồng Ngọc mới nép toàn bộ tấm thân mềm nhũn của mình lên người Âu Dương và nói:

Phu quân?

Âu Dương chợt rét run, nam nhân thích nhất là được nghe nữ nhân nói: Ta muốn. Sợ nhất là nghe nữ nhân nói: Ta vẫn muốn. Vì chuyện này mà Âu Dương đã nhịn không động chạm vào nữ nhân suốt nửa tháng nay. Hắn rất hiểu yêu cầu của nữ giới, mà thỏa mãn yêu cầu của nữ giới lại là nghĩa vụ của nam giới. Tên thường gọi là nộp lương.

Nhớ người chết đi được.

May mà Lương Hồng Ngọc lại nói câu khác.

Âu Dương vội vòng tay ôm Lương Hồng Ngọc đầy ôn nhu và nói:

Ta cũng nhớ ngươi, ngoan, hãy ngủ một giấc đi, ngày mai lại nói tiếp.

Vâng!

Lương Hồng Ngọc xà vào lòng người yêu rồi nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

.....

Ngày hôm sau, Lương Hồng Ngọc tỉnh dậy đã không thấy Âu Dương rồi. Lại lười nhác ở trên giường một lát mơi mặc nội y và áo khoác, mở cửa thì thấy Trương Tam đang ở bên ngoài. Trương Tam thấy Lương Hồng Ngọc đã dậy liền nói:

Lương tướng quân.

Âu đại nhân đâu?

Mới sáng sớm đã bị Cửu Công Công lôi đi rồi.

Trương Tam nói:

Lương tướng quân hãy nghỉ ngơi cho tốt, tiểu nhân cho người chuẩn bị chút điểm tâm.

Không cần, cà còn có việc công phải làm.

Lương Hồng Ngọc do dự một lát mới hỏi:

Trương Tam, có phải Âu đại nhân vì.....

Trương Tam nói:

Có lẽ là thế, Lương tướng quân không cần phải lo lắng, Âu đại nhân là người có chừng mực.

Uhm... Ngươi đi xem một chút, nói với Âu đại nhân, ta có làm tướng quân hay không cũng được nhưng người tuyết đối không được bỏ lỡ tiền đồ của mình.

Trương Tam cười và nói:

Lương tướng quân còn không hiểu đại nhân sao? Lương tướng quân chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi. Vả lại Lương tướng quân với đại nhân xa nhau nhiều năm như vậy, cũng không thể nói là vụng trộm được đúng không nào?

Lương Hồng Ngọc khẽ gật đầu, bước đến giữa sân rồi hỏi:

Tiền phương đang có đánh nhau?

Vâng!. Nghe nói Nhạc tướng quân cũng chịu tổn thất nặng nề.

Trương Tam giúp Lương Hồng Ngọc bưng nước tới và nói:

Nhưng chiến cục hiện nay rất tốt, nghe đại nhân phân tích, tác chiến giai đoạn một còn khoảng một tháng nữa là có thể kết thúc.

Đại nhân ngươi chỉ biết luận binh trên giấy.

Nhưng dù sao cũng đã nói xong rồi. Hoàng Thượng bảo đại nhân ly gián Da Luật Đại Thạch, đại nhân cũng làm xong rồi.

Không chỉ điểm này, những cái khác hắn quả thật cũng rất có tài.

Lương Hồng Ngọc khẽ mỉm cười, đột nhiên cảm thấy bản thân có chút lỡ lời, dễ khiến người khác hiểu lầm.

Trương Tam đương nhiên không để ý tới, nói:

Phu nhân rửa mặt đi rồi về phòng nghỉ ngơi, bữa sáng sẽ được dọn lên ngay.

Lương Hồng Ngọc suy nghĩ một lát rồi gật đầu:

Được.

....

Cửu Công Công hỏi:

Âu đại nhân có biết thế nào là tội khi quân không?

Âu Dương cười nắc nẻ và nói:

Công Công, đừng chụp lên đầu ta cái mũ lớn như vậy chứ.

Chuyện của người và Lương tướng quân là thế nào?

......Nhất kiến chung tình.

Âu Dương nói:

Thì tối qua, lúc cô ấy mới xuống thuyền.

Uhm, thế này thì không tồn tại cái gọi là khi quân.

Đúng. Âu Dương người có bản lĩnh, lại thêm chuyện trên người người có một đống bùa hồ mệnh, Hoàng Thương chưa chắc sẽ xử lý người. Dù sao thì muốn xử lý người cũng cần phải có một lời giải thích rõ ràng. Chuyện này của người đúng là không sao nói được.

Cửu Công Công nói:

Nhưng Lương tướng quân có thể sẽ phải uống công khổ cực chuyến này. Vốn dĩ có khả năng phong vương, nhưng bây giờ không bị hỏi tội đã là may lắm rồi.

Âu Dương hỏi:

Đây là tội danh gì?

Âu đại nhân, gia gia không muốn vòng vo. Ngươi muốn lén lút qua lại với Lương tướng quân, Hoàng Thượng có biết cũng sẽ không làm gì. Nhưng nếu người công khai chuyện này, sợ là tội sẽ nặng hơn nhiều so với Thái Kinh năm nào đấy.

Âu Dương hiểu rất rõ, Thái Kinh khiến Triệu Ngọc rất tức giận không phải vì hắn tham ô, mà là vì hắn dám gióng trống khua chiêng, khiến mặt mũi Triệu Ngọc trở nên khó coi.

Mình cũng chẳng kém cạnh gì, Lương Hồng Ngọc có thể làm tướng quân cũng do Âu Dương viết thư đòi nghỉ. Một khi công khai quan hệ, Triệu Ngọc đương nhiên sẽ không nén được giận.

Rất nhiều người sẽ nói Âu Dương lúc trước đã dùng kế hoãn binh để giấu diếm Triệu Ngọc.

Cửu Công Công nói:

Âu đại nhân, Bệ hạ đối đãi với người không bạc. Mặc dù có chút trời xui đất khiến, nhưng đến thân xác cũng trao cho người rồi. Người nhìn hiện tại mà xem, Lương tướng quân mang tiếng tăm trở về, tiền phương lại đang đánh giặc. Thời khắc này đây, người muốn làm thế nào? Muốn Hoàng Thượng nén giận? Hay là muốn Hoàng Thượng đi ngược lòng quân ý dân mà trách phạt Lương tướng quân? Người chỉ nghĩ đến niềm vui của riêng mình, người có từng nghĩ đến người khác sẽ thế nào không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.