Nữ Phù thủy cùng với ba
vật nuôi xuất hiện tạo nên sương khói mù mịt, cát bụt cuồn cuộn. Ánh mắt Bạch
Thiên Trương xuyên thẳng tới nhân vật đang vui vẻ nhảy nhót kia, xúc động vô
vàn. Uống Rượu Bên Khe Suối đang xách gậy phép chạy trốn khỏi một đám yêu quái
hoa hòe hoa sói, đột nhiên xung quanh người tỏa sáng ngàn dặm, nữ Phù thủy cấp
100 ngồi trên lưng ngựa, hào quang vây quanh vài vòng, đứng yên bất động.
Bùi Lăng Sơ vô ý thức ngả
người ra phía sau, tránh bị sự phô trương này làm cho hoa mắt, anh không đánh
quái nữa, đứng đó mắt to trừng mắt nhỏ với nữ Phù thủy. Nhưng mà một người trên
ngựa một người dưới ngựa, khí thế yếu hơn rất nhiều, thân hình nhỏ bé yếu ớt
của Pháp sư thậm chí còn bị chôn vùi trong hiệu ứng áng sáng năm màu, nhìn
không rõ lắm. Ngây ngốc đứng yên hồi lâu, Phù thủy vẫn không nhúc nhích, Bùi
Lăng Sơ nghĩ người này có khi bị đơ máy rồi cũng nên, hiệu ứng ánh sáng tráng
lệ như thế không đơ mới là lạ, chắc chắn là đơ rồi. Thế là anh lại tiếp tục đi
đánh quái.
Đúng lúc Bùi Lăng Sơ cầm
gậy phép ra chiêu, thú địa ngục của Phù thủy đột nhiên mạnh mẽ lao tới, Pháp sư
nhỏ bé bạc mệnh bị một sinh vật vô danh trông giống con chó giết chết. Lần này
anh có ngốc cũng biết Phù thủy kia đang nhắm vào mình, khẽ nhíu mày, vô cùng
tỉnh táo đánh chữ.
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Tại sao giết tôi?
Bạch Thiên Trương nhìn
trên thi thể Pháp sư hiện lên dòng chữ, cười nham hiểm, cô thậm chí còn chưa
xuống ngựa, chẳng qua là cho thú địa ngục tăng thêm thuộc tính bạo kích, ra
lệnh tấn công, thế mà tên Pháp sư này cũng chết được, thật đúng là đồ bỏ.
Nhưng Bạch Thiên Trương
lại tự vấn lòng mình, không nên bắt nạt kẻ yếu, vì vậy rất hào hùng đánh chữ,
nhiệt huyết sôi trào khiến bàn phím máy tính lách cách vang lên.
[Phụ cận] Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu: Cậu là đại hào? Tôi không bắt nạt kẻ yếu, coi cậu là đại hào nên
mới PK.
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Tôi không phải đại hào.
[Phụ cận] Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu: … ==||
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Tại sao giết tôi?
Bạch Thiên Trương cảm
thấy hứng thú, cô đã ở trong Viêm Hoàng Kỳ Tích lăn lộn gà bay chó chạy hai năm
qua, trên cơ bản cũng biết, sau khi bị giết sẽ đều hỏi thăm tổ tông mười tám
đời nhà người ta, nhân tiện nguyền rủa đời con đời cháu của đối phương sẽ bị
cắm sừng, còn người bình tĩnh, cố chấp muốn biết lí do như thế này lại là lần
đầu tiên cô gặp. Cô cười tủm tỉm thao tác cho nhân vật làm một động tác uốn éo
vô cùng khó chịu, tiếp tục đánh chữ.
[Phụ cận] Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu: Ai làm gì thì người đó biết rõ, nếu như không phải cậu giết nhân
vật của tôi trước, tôi cũng sẽ không phải giết cậu.
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Tôi không giết cô.
[Phụ cận] Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu: Tên của cậu là màu xám, sau khi PK ác ý thì tên đều biến thành
màu xám, cậu nói thế nào đây?
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Tôi cũng không rõ lắm, có điều tôi thật sự không giết cậu, vừa mới
chỉ giết được một boss.
Bạch Thiên Trương buồn
bực, đây là nơi luyện cấp của tân thủ, lấy đâu ra boss? Cô không còn đủ kiên
nhẫn, không muốn đôi co nữa, định phủi mông rời đi. Pháp sư lại hết sức điềm
tĩnh, chậm rãi đánh chữ giải thích.
[Phụ cận] Uống Rượu Bên
Khe Suối: Chỗ đài Chiêu hồn có một con boss, hình dạng cũng giống quái vật, gọi
là Lan Lăng Vương. Tôi chỉ giết nó.
Cả mắt và khóe miệng Bạch
Thiên Trương khẽ giật giật, cô cực kỳ 囧, câm
lặng nhìn trời. Nhân vật của cô gọi là Lan Lăng Vương, nhưng mà lúc đánh quái,
để tăng thêm hứng thú, cô dùng đan biến hình, biến nhân vật của mình thành hình
dạng giống quái vật xung quanh, sau đó nhìn hai sinh vật giống nhau như đúc
đánh lộn. Tuy nói là hình dáng giống, nhưng người chơi già dặn kinh nghiệm vẫn
có thể phân biệt được, bởi vì màu sắc tên của người chơi và của quái vật không
giống nhau, có lẽ chỉ có tên bỏ đi này, giống cô hồi mới vào Viêm Hoàng Kỳ
Tích, lại tưởng người ta là boss để mà chém. Chắc hắn đã từng bị người ta chém,
lấy đó làm mẫu, rồi lại không hiểu được thế nào là đi luyện cấp nên mới giết
người bậy bạ.
Cô sờ vào lương tâm của
chính mình, cảm thấy cần phải dạy bảo một chút cho cái tên lính mới ngây ngô
này, tránh cho hắn về sau chết thế nào cũng không biết, vì vậy lải nhải chỉ dẫn
cho hắn vài điều.
Uống Rượu Bên Khe Suối
sau khi trầm mặc nửa ngày, đánh ra một câu: “Tôi hiểu rồi, thật xin lỗi.” Sau
đó phục sinh quay về thành.
Khí huyết cuồn cuộn của
Bạch Thiên Trương cũng bị nguội dần, tên Pháp sư này, cũng thật có cá tính.
Bùi Lăng Sơ sau khi trở
về thành lại đưa nhân vật của mình đến tiệm tạp hóa mua Hồng lam dược, nhân
tiện liếc mắt qua kênh Thế giới, một đám nhao nhao tranh cãi thỉnh thoảng lại
nhắc đến cái tên Thiên Trương Nhục Cốt Đầu. Bởi vì lúc trước sau khi Bạch Thiên
Trương tham gia hết các trận đấu của thị tộc, cô đã gọi điện cho ban tổ chức,
đề nghị thu lại đoạn phim và ảnh chụp của mình, tránh những phiền toái không
cần thiết, cho nên cũng chỉ có những người chơi lâu năm hồi đó mới biết rõ đệ
nhất mỹ nhân này, còn đám tân thủ mới vào thì không biết, Bùi Lăng Sơ đương
nhiên cũng không biết mình đã giết nhân vật của mỹ nữ. Bình thường Bùi Lăng Sơ
không để tâm đến kênh Thế giới, lần này lại có chút chú ý, Thiên Trương Nhục
Cốt Đầu ư? Nhìn thì có vẻ là người tốt, ít ra cô ta có thể kiên nhẫn chỉ dạy
cho người mới như anh, cũng không văng ra những lời lẽ thô tục XXOO cha mẹ anh,
khiêm tốn hòa nhã, không có vẻ kiêu ngạo ngút trời như các đại hào khác.
Người tên là Bùi Lăng Sơ
này, nói dễ nghe thì là cá tính nghiêm túc, cẩn trọng, nói không dễ nghe thì
chính là bảo thủ, cứng nhắc, nghiêm nghị, một khi đã quyết định việc gì, sẽ tập
trung toàn lực để thực hiện, bất luận xung quanh xảy ra chuyện gì cũng không
thể khiến anh liếc mắt, theo như lời mấy anh em ngủ chung phòng, anh chính là
một kẻ đào hoa, nhưng trái tim lại cứng như đá. Vì thế anh khẽ cười, Thiên
Trương Nhục Cốt Đầu chưa đảo được một vòng đã bị anh đá ra khỏi tâm trí, anh
nhìn nhiệm vụ chưa hoàn thành, bèn kéo nhân vật của mình đi, mục tiêu trước mắt
là thăng cấp đã.
Bạch Thiên Trương nhàm
chán đảo quanh vài vòng trên bản đồ, bỗng trông thấy một đội người ngựa kéo
tới, chính là gia tộc Muội Muội. Nguyên tắc của cô là thêm một chuyện không
bằng bớt một chuyện, định bụng quay về thành. Ánh mắt sắc bén của đối phương đã
trông thấy cô, có lẽ là đã đánh nhau nhiều lần, luyện thành phản xạ có điều
kiện, trước tiên sử dụng phép trói thân khóa chặt Bạch Thiên Trương lại.
Bạch Thiên Trương không
quay về thành được, vô cùng ảo não. Mấy đứa con gái ở bên kia khoa tay múa
chân, nước bọt văng tứ tung, không ngừng làm những động tác khinh bỉ, giận dữ,
ầm ĩ một hồi, tất cả bắt đầu ra tay hành hạ Phù thủy.
Bên cạnh thi thể Bạch
Thiên Trương còn có thi thể ba con thú nuôi của cô, nhìn cực kỳ buồn cười. May
mắn là trong Viêm Hoàng Kỳ Tích chết không bị rớt cấp, nếu không thì cô đã
không thể để thế này được. Cô tự nhận bản thân rất điềm tĩnh, dù sao bị hành hạ
ngược đãi đã thành thói quen, cô chuẩn bị phục sinh quay về thành. Nhưng không
ngờ cái chết thảm của cô bị người qua đường giáp ất bính nhìn thấy, trên kênh
Thế giới lại một phen ồn ào.
[Thế giới] Chiến Thần Bất
Tử: Tin đặc biệt, tin đặc biệt! Lần thứ mười một trong tháng này, Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu chết thảm dưới tay gia tộc Muội Muội!
[Thế giới] Lính Mới:
Thiên Trương tỷ tỷ, em rất sùng bái chị! Vì tình yêu liều chết tới cùng! Đây là
tinh thần bảo vệ tình yêu cao thượng biết bao!
[Thế giới] Luyến Luyến:
Ái Ái làm tốt lắm! Sau này gặp một lần giết một lần! Giết đến khi cô ta không
dám vào trò chơi này nữa!
[Thế giới] Bá Chủ Thiên Hạ:
Này, có thôi đi không! Có để cho ông đây thanh tịnh không hả, thanh tịnh! Suốt
ngày lải nhải mấy chuyện vớ vẩn!
[Thế giới] Ta Ngắm Nhìn
Cô Đơn: Gja tộk Muộj Muộj kác ngươj đúg là hèn hạ! Mỹ nữ đừg để yên, gjết chúg
đj!
[Thế giới] Bá Chủ Thiên
Hạ: Ngôn ngữ sao Hỏa cút!
[Thế giới] Ta Tới Đánh
Hôi: Mỹ nữ có cần chín cuốn sách trời đặc biệt không, có thể bảo vệ cô bị hành
hạ thế nào cũng không chết được, tha hồ vùng vẫy! Khẩn trương đặt mua!
Ngôn Mạch nhìn một tràng
bát nháo trên kênh Thế giới, hung dữ văng tục một câu, ra sức dập tắt điếu
thuốc, tàn thuốc trong nước bay lên một làn khói xanh thê thảm.
Anh mở danh sách bạn bè,
cảm thấy cái tên Thiên Trương Bạch Cốt Đầu trong danh sách như đang nhỏ máu một
cách đáng thương, lập tức gửi đi một tin nhắn: “Gia nhập thị tộc của chúng ta
đi.”
Bạch Thiên Trương lúc này
đã trở về thành, chuẩn bị tìm một nơi hẻo lánh vắng người để ngồi hóng gió vẽ
vòng tròn, chợt ngây người khi nhìn thấy hộp thư nhấp nháy báo tin nhắn, cô
không có bạn bè trong Viêm Hoàng Kỳ Tích, vậy nên cũng sẽ chẳng có ai an ủi. Mở
ra xem, cô bị một câu “Gia nhập thị tộc của chúng ta đi” làm cho kinh hãi.
Cô khó khăn nuốt nước
miếng, không rõ cô đã quen Vũ Thoa Phong Lạp bao lâu để mà có thể xảy ra loại
chuyện này, cũng không hiểu tại sao Vũ Thoa Phong Lạp lại đột nhiên quan tâm
đến cô, bảo cô gia nhập Thượng Thiện Nhược Thủy, đồng nghĩa với việc từ nay về
sau cô sẽ có một chỗ dựa khổng lồ. Từ sau khi cô bị đá ra khỏi thị tộc thì
không còn muốn tham gia nữa, một là cô cảm thấy đã khám phá được hết thế gian,
hai là cảm thấy trong thị tộc có quá nhiều phép tắc, không tự do, bởi vậy mỗi
ngày cô đều phiêu bạt bốn phương như cô hồn dã quỷ. Nên gia nhập không, nên gia
nhập không? Nếu vào một thị tộc lớn như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều quy định,
có nên vào không? Thật sự có muốn vào không? Xác định muốn vào không? Cô cắn
móng tay mông lung nghĩ ngợi.
Ngôn Mạch lại không kiên
nhẫn được nữa, lách cách đánh qua mấy chữ: “Muốn hay không?”
Bạch Thiên Trương hoảng
sợ nhìn mấy chữ có hàm ý đe dọa, nghĩ bụng khí thế của đại thần sao lại có lực
uy hiếp khiến người ta sợ hãi đến thế, cô kích động đến nỗi suýt chút nữa đứng
nghiêm chào, nhanh chóng đáp lại một chữ: “Được.”
Cô vừa quay đi, một lời
mời gia nhập thị tộc đã được gửi tới: Vũ Thoa Phong Lạp mời bạn gia nhập thị
tộc Thượng Thiện Nhược Thủy, xác nhận muốn gia nhập? Cô run tay ấn chọn xác
nhận, hệ thống ngay lập tức đưa ra thông báo: Người chơi Thiên Trương Nhục Cốt
Đầu vừa gia nhập thị tộc Thượng Thiện Nhược Thủy.
Trong Viêm Hoàng Kỳ Tích,
bình thường người chơi gia nhập thị tộc thì không có thông báo, chỉ có những
người chơi nằm trong bảng xếp hạng PK hoặc tài phú thì mỗi lần vào thị tộc đều
sẽ có một dòng tin thông báo; hoặc là thị tộc kia phải vô cùng hùng mạnh, cũng
sẽ có thông báo. Thế giới lập tức sôi trào.
[Thế giới] Tỉnh Giấc
Không Thấy Vợ Đâu: Hoan nghênh mỹ nữ gia nhập tộc chúng ta!
[Thế giới] Thấy Chết
Không Cứu: A a a a! Mỹ nữ đã đến mỹ nữ đã đến mỹ nữ đã đến! Mỹ nữ cho ta hôn mỹ
nữ cho ta hôn mỹ nữ cho ta hôn…
[Thế giới] Hoa Mai Tàn
Khốc: Thấy Chết Không Cứu ngươi cút ngay sang một bên cho ông! Mỹ nữ là phu
nhân tộc trưởng, người xem cái P ấy!
[Thế giới] Thấy Chết
Không Cứu: Là sao? Tại sao ta không có cơ hội cạnh tranh công bằng?
[Thế giới] Hiệp Khách
Heo: Chị dâu là của lão đại, Thấy Chết Không Cứu ngươi chưa đủ lông đủ cánh,
tuổi P gì mà dám tranh giành với lão đại?
[Thế giới] Luyến Luyến:
Thiên Trương Nhục Cốt Đầu quả nhiên trơ trẽn! Lại câu kết với Vũ Thoa Phong
Lạp, Vũ Thoa Phong Lạp huynh không nên để cái đồ bỉ ổi đó lừa gạt!
[Thế giới] Động Phòng Bất
Bại: Này, Luyến Luyến cô có bị bệnh không? Đại mỹ nữ việc quái gì mà phải đi
quyến rũ chồng của gia tộc Muội Muội các cô? Tên đàn ông kia cút ra đây cho ta!
Ông đây muốn nhìn xem ngươi là cái thứ lông lá gì!
[Thế giới] Thiên Trương
Nhục Cốt Đầu: Cái này, xin hỏi một câu, mọi người nói chị dâu, không phải là
tôi chứ?
[Thế giới] Tỉnh Giấc
Không Thấy Vợ Đâu: …
[Thế giới] Hoa Mai Tàn
Khốc: Chị dâu kể chuyện cười không buồn cười chút nào.
[Thế giới] Vũ Thoa Phong
Lạp: Gia tộc Muội Muội nhìn rõ cho ta! Thiên Trương Nhục Cốt Đầu là người của
Thượng Thiện Nhược Thủy, về sau ai gây khó dễ cho cô ấy chính là đối đầu với
Thượng Thiện Nhược Thủy, đối đầu với ta! Mẹ nó từ nay về sau đừng để ta nhìn
thấy cô ấy bị giết!
[Thế giới] Thấy Chết
Không Cứu: Lão đại bạo phát…
[Thế giới] Hiệp Khách
Heo: Lão đại, xin ngài bớt giận.
[Thế giới] Lính Mới: Đại
thần lên tiếng! Tôi phải chụp màn hình!
[Thế giới] Muội Muội Xinh
Đẹp: Vũ Thoa Phong Lạp, aaa!! Đúng là khí phách đàn ông! Em yêu anh chết mất!
Đại thần, em cũng muốn vào Thượng Thiện Nhược Thủy!
Bạch Thiên Trương hoàn
toàn hóa đá, Tỉnh Giấc Không Thấy Vợ Đâu, Hoa Mai Tàn Khốc, Hiệp Khách Heo, ba
người này không phải lần trước ẩu đả với Vũ Thoa Phong Lạp sao? Sao bọn họ lại
ở trong Thượng Thiện Nhược Thủy? Lẽ nào Vũ Thoa Phong Lạp cố ý bảo cô đến cứu
anh? Cô đã nói rồi mà, một đại thần sao có thể có chuyện cần một Phù thủy nhỏ
nhoi như cô ra tay chứ, hóa ra là vậy. Bọn họ còn gọi cô là chị dâu, này này
này… Bạch Thiên Trương đỏ bừng mặt, nhìn chằm chằm vào câu nói kia của Vũ Thoa
Phong Lạp trên kênh Thế giới, không dám nghĩ tiếp nữa.
Trên Thế giới có lẽ đã vì
một câu nói kia của Vũ Thoa Phong Lạp mà chấn động, anh không nói gì thêm, chỉ
một câu, lực sát thương vô cùng kinh khủng. Gia tộc Muội Muội lập tức mai danh
ẩn tích, không còn lên tiếng chửi rủa trên kênh Thế giới.