Thiên Vu

Chương 965: Chương 965: Bát quái.




- Tiểu tử, Phật gia thiện ý nhắc nhở ngươi rời đi, ngươi tốt nhất là nhanh chóng rời đi thôi, đừng tưởng rằng Phật gia thực sự sợ ngươi! Nói cho ngươi biết, còn không đi, Phật gia sẽ không khách khí với ngươi nữa đâu.

- Cút sang một bên!

Hiện giờ Trần Lạc đang đau đầu về chuyện kiếp trước, không muốn bị bất luận người nào quấy rối, nhưng hết lần này tới lần khác, lão lừa ngốc kia không nhận thấy được, cứ một mực nhiều lời khiến cho hắn rất bực bội, xoay người, giận trừng mắt, quát lên:

- Con lừa ngốc, ông đây cũng cảnh cáo ngươi, thức thời cút được bao xa thì cút đi, nếu không cút nhanh, ông đây cũng không khách khí với ngươi nữa.

- A! Thằng nhóc con! Hôm nay không giáo huấn ngươi một chút, ngươi thực còn không biết bản lĩnh Phật gia thế nào.

Đối mặt với Trần Lạc coi thường không chút kiêng kỵ, hòa thượng rượu thịt không còn nhịn được nữa, quát lớn lên một tiếng:

- Phật gia không làm gì được lão già điên kia, chẳng lẽ cũng không làm gì được ngươi?

Lời vừa dứt, hòa thượng rượu thịt liền lập tức động thủ, song vẫn muộn, bởi vì trước khi hắn động thủ, Trần Lạc đã đoạt trước một bước xuất thủ rồi, hắn biết hòa thượng rượu thịt là Thiên Hành Giả, thực lực siêu phàm, cơ hồ không có bất kỳ do dự nào, tâm niệm vừa động, da thịt toàn thân trở nên đỏ đậm, thậm chí bốc lên sương mù màu trắng. Ngay sau đó, oanh một tiếng, một cỗ lực lượng cuồng bạo bộc phát ra, tiếp đó hòa tan mọi thứ xung quanh, nham thạch nóng chảy sôi trào, khiến tâm thần người ta run sợ.

Mẹ ơi! Lực lượng này cũng quá cuồng bạo đi.

Chứng kiến một màn này, cho dù hòa thượng rượu thịt có tu vi đạt tới Hành Giả cũng không nhịn được bị dọa cho đổi sắc mặt.

- Con lừa ngốc, hôm nay ông đây liền tính hết nợ từ mười năm trước với ngươi.

Lời vừa dứt, Trần Lạc bước ra một bước, vung tay xuống, trong nháy mắt, hòa thượng rượu thịt ở phía đối diện giống như rơi vào trong địa ngục dung nham nóng chảy, bị bao phủ trong vô tận lực lượng cuồng bạo, không chỗ nào có thể ẩn nấp, không có chỗ kháng cự, khiến da đầu hắn tê dại, kinh hô một tiếng, vội vàng chắp hai tay tạo thành chữ Thập, pháp thân hộ thể, như Phật Đà còn sống, lúc này mới chặn được một quyền Trần Lạc đánh tới, nhưng cho dù là thế, linh hồn hòa thượng rượu thịt cũng hoảng sợ nhảy lên, chỉ vào Trần Lạc, lắp bắp nói không ra hơi.

- Tiểu tử ngươi… Lực biến dị của tiểu tử ngươi… Con mẹ nó… Đã…

Mười năm trước, hòa thượng rượu thịt tại thời điểm núi Táng Cổ xuất thế đã từng biết lực lượng biến dị của Trần Lạc, lúc đó cái loại lực lượng biến dị siêu thoát tự nhiên này đã khiến cho hắn rất khiếp sợ, nhưng vô luận thế nào cũng không ngờ tới hiện tại mười năm sau, lực lượng biến dị của tiểu tử này đã không chỉ đơn giản là siêu thoát đại tự nhiên, sự cuồng bạo của nó đã bắt đầu không hề kiêng nể rời bỏ ranh rơi pháp tắc, hơn nữa còn là ranh giới pháp tắc thiên địa, đây chính là vùng cấm đó, hơi lơ là một chút liền bị Thượng Thiên thẩm phán vỡ đầu.

- Tiểu tử ngươi… Con mẹ nó… Quá vô pháp vô thiên rồi.

- Một cái là tội, hai cái cũng là tội, ba cái vẫn là tội… Đã như vậy, ta đây gánh một thân nguyên tội thì có sao.

- Tiểu tử ngươi thực điên cuồng.

Hòa thượng rượu thịt xem như đã nhìn ra, tiểu tử này chuẩn bị đi theo một con đường cực đen, nếu trên người hắn đã có một cái tội nghịch thiên, vậy cũng không ngại gánh thêm vào mấy cái, ngược lại đều là bị lão Thiên gia thẩm phán, có bao nhiêu nguyên tội cũng giống nhau, lời tuy nói là thế, nhưng chuyện này cũng quá… Con mẹ nó, quá điên cuồng rồi.

Trần Lạc mạo hiểu,, cả người nồng đậm khói mỳ, một bước bước ra, nham thạch nóng chảy sôi trào điên cuồng bạo phát, đánh ra một quyền, lực lượng biến dị cuồng bạo từ bốn phương tám hướng ngưng tụ tại trên nắm tay rồi nổ tung, cảm giác lực lượng hủy thiên diệt địa kia giống như bạo tạc trong nháy mắt, thực sự khủng bố. Song, hòa thượng rượu thịt cũng không pharitay vừa, dù sao cũng là một vị Thiên Hành Giả, còn là cao tăng tinh thông Phật pháp, tu vi cao cường, không gì sánh kịp. Có điều, càng đánh về sau, hòa thượng rượu thịt lại càng kinh hãi.

Tiểu tử này thực đáng sợ, lực lượng biến dị của hắn cuồng bạo đến cực điểm, cũng may thoạt nhìn tiểu tử này cũng không thể hoàn toàn làm chủ loại lực lượng biến dị này, chỉ có thể phát huy ra được hai đến ba phần mười, nếu như hắn có thể hoàn toàn làm chủ lực lượng biến dị kia, chỉ sợ ngay cả những lão Vu yêu cũng không phải là đối thủ của hắn.

Oanh! Oanh!

Hai người đối kích một chiêu trên hư không, hòa thượng rượu thịt phải lui về sau mấy thước, quát lên:

- Tiểu tử thối, lực lượng của ngươi tuy mạnh, nhưng ngươi không thể hoàn toàn làm chủ, hơn nữa tiểu tử ngươi cũng có thể nhìn ra Phật gia ta luôn luôn hạ thủ lưu tình, còn động thủ nữa, Phật gia ta không khách khí đâu.

Hòa thượng rượu thịt thực sự không muốn đánh tiếp với đối phương, chỉ sợ sẽ khiến Nhân Quả nương nương chú ý tới, hơn nữa lực lượng tiểu tử này cuồng bạo như thế, vạn nhất phá hỏng không gian Nhân Quả, khi đó… Con mẹ nó, lợi bất cập hại.

- Bớt sàm ngôn đi, cút lại đây nhận lấy cái chết!

Trần Lạc cuồng quát một tiếng, bỗng nhiên, không gian Nhân Quả lay động một hồi.

Tình huống này là sao?

Hòa thượng rượu thịt nhìn chung quanh, tiếp theo… Một đạo thanh âm giận dữ kinh thiên động địa không biết từ nơi nào truyền đến, chấn động khiến hòa thượng rượu thịt khí huyết sôi trào, ngửa đầu vừa nhìn, hai mắt Độ Biên thiếu chút nữa rơi ra ngoài, chỉ thấy trong hư không xuất hiện một đầu quái vật màu xám thật lớn, thứ này dường như vẫn còn nửa đoạn thân thể chôn trong hư không, chỉ lộ ra nửa người trên, cái đầu hung thần ác sát, như một tòa núi cao lớn, hai mắt giận trừng lấp lánh như Nhật, Nguyệt, vung vẩy hai cánh tay tráng kiện, ngửa mặt lên trời rít gào, khiến cả không gian Nhân Quả liên tục run rẩy.

Mẹ ơi! Hòa thượng rượu thịt sợ tới mềm nhũn chân ra rồi, nếu nói vừa rồi lực lượng biến dị của Trần Lạc đủ khiến hắn run như cầy sấy, vậy thì giờ khác này, con quái vật chỉ lộ ra nửa người đã che kín bầu trời kia đủ khiến da đầu hắn tê dại, sâu trong lòng cảm thấy run rẩy, hắn có thể cảm giác được thứ này rõ ràng ẩn chứa cơn giận ngập trời, sát khí vô cùng vô tận, như hận không thể xé tan lão Thiên gia thành nhiều mảnh.

Càng khiến hắn thêm hoảng sợ chính là, thứ này càng thêm hung tàn so với lực lượng biến dị trước đó, lực lượng biến dị của tiểu tử này mới chỉ đang ly khai khỏi vùng cấm ranh giới pháp tắc thiên địa, còn thứ này dĩ nhiên đã bắt đầu ảnh hưởng tới pháp tắc rồi.

Trời ơi! Con mẹ nó… Cái thứ này không phải chỉ vượt chế thôi đâu, nó chính là trắng trợn tạo phản, trắng trợn nghịch thiên rồi.

Hòa thượng rượu thịt đã tu luyện cả ngàn năm, tuy chưa nói đi khắp thế gian, nhưng bình thường cũng hay trà trộn tại biển vô tận đại vũ trụ, tuyệt đối được coi là một người kiến thức rộng rãi, nhưng hắn vẫn như trước không nhìn ra được linh tượng của Trần Lạc đến tột cùng có lai lịch gì, hắn cũng không tưởng tượng ra được loại linh tượng gì mới có thể ẩn chứa lửa giận ngút trời như thế, còn có sát khí kinh khủng đến vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.