Nếu bát phương đại trận cứ thế bị Trần Lạc mạnh mẽ phá tan thì vu sư cao cấp, đại vu sư, thần thông vu sư làm sao sống? Tất cả trận sư trong thiên hạ còn mặt mũi nào bày trận pháp?
Trong lầu các trên hư không, các đại nhân vật bị hành động điên cuồng của Trần Lạc hù giật nảy mình.
- Tiuẻ tử này cuồng vọng đến mức muốn dùng lực lượng đánh tan bát phương đại trận? Thật là không biết trời cao đất rộng.
- Tuy bát phương đại trận chỉ là phòng ngự trận nhưng bị trận sư chúng ta thay đổi biến cứng như phong ấn, tiểu tử này muốn đánh sập bát phương đại trận là mơ ước viễn vông.
- Lão Ngụy, cứ tiếp tục như vậy không phải cách, ta thấy rút trận pháp đi.
- Không rút.
Ngụy đại tổng quản tức giận trợn mắt, râu tóc dựng đứng hét lên:
- Tiểu tử này rất giỏi đúng không? Cho hắn công kích đi, lão phu muốn nhìn xem tiểu tử này có thể cuồng đến đâu! Bà nội nó, lão phu còn không làm gì được bát phương đại trận, tiểu tử này thật là không biết trời cao đất rộng!
Tào trưởng lão lên tiếng:
- Ta luôn quan sát Trần Lạc, tiểu tử này hai mắt đỏ thẫm, thần trí không bình tĩnh, có dấu hiệu phát điên. Chúng ta đừng so đo với hắn.
Tào trưởng lão dứt lời liền có người phụ họa:
- Đúng vậy! Tiểu tử này mới đầu còn tỉnh táo nhưng càng đánh càng điên, càng đánh thần trí càng loạn. Chắc bây giờ trái tim hắn bị chiến ý chủ đạo, không đánh đến lâm li tận cùng thì không bỏ qua.
Các đại nhân vật đều công nhận.
Ngụy đại tổng quản chửi thề nói:
- Các ngươi biết cái gì! Tiểu tử này đã sớm mắt đỏ, lý trí không tỉnh táo. Mới rồi hắn có sát khí với Gia Cát Thiên Biên, nếu chúng ta không ra tay nhanh thì sợ là đám Gia Cát Thiên Biên đã gục. Tiểu tử này không phải không phải hơi điên mà đã điên.
- Tiểu tử trong trạng thái điên không nhận mặt ai, hắn không cần biết cái gì quy tắc học phủ, hành động theo yêu thích. Sơ sẩy một cái là hắn sẽ giết người. Ngươi thả hắn ra làm gì? Khiến hắn khuấy động sao?
- Ý của lão Ngụy là tạm nhốt hắn cho đến khi nào linh lực hao hết?
- Nếu không thì làm sao?
Ngụy đại tổng quản bưng trà lên nhấp một ngụm, không cảm nhận được vị gì, ném tách trà sang bên.
Ngụy đại tổng quản nói:
- Cứ để hắn chơi đi.
- Nhưng trạng thái điên dại dễ đánh mất thần trí, rất có thể sẽ không hồi phục được. Nếu . . . Nếu tiểu tử này . . .
- Vậy các ngươi nói nên làm sao?
Ngụy đại tổng quản nhìn một đám, không ai đáp. Đúng vậy, bọn họ biết trong tình huống này để Trần Lạc ở trong đấu trường thí luyện là cách giải quyết tốt nhất, vì lúc này tuyệt đối không thể bị ngoại lực quấy nhiễu nếu không rất có thể hoàn toàn mất lý trí.
- Có câu người xưa nói hay, không điên dịa không thành thánh, trạng thái điên chỉ ngộ chứ không thể cầu. Tuy có nguy hiểm mất thần rí nhưng trong trạng thái này toàn thân và tâm rơi vào cảnh giới kỳ lạ. Trong cảnh giới đó tu vi một ngày ngàn dặm, tiềm lực sẽ bị kích phát hoàn toàn. Tiểu tử mặt trắng họ Trần hiểu biết thiên nhiên phi phàm, nếu hắn có thể dựa vào trạng thái điên dại tiến têm một bước thì thật là . . .
- Mau nhìn kìa, tiểu tử đó định làm gì?
Trong đấu trường thí luyện, Trần Lạc không tiếp tục đánh bát phương đại trận mà thu về mọi lực lượng, yên lặng đứng trong sa mạc. Trần Lạc cúi đầu, nhắm mắt lại, hai tay giang ra. Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên diễn sinh hai bên, chậm rãi quay quanh người Trần Lạc.
Trần Lạc đang làm cái gì?
Không ai biết, bao gồm các đại nhân vật trong không trung cũng không biết. Nhưng bọn họ phát hiện thiên nhiên Thất Tinh Tiểu linh giới sinh ra biến đổi kỳ diệu, ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ điên cuồng diễn biến diễn hóa. Tốc độ quay của Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên càng lúc càng nhanh, tốc độ thiên nhiên Thất Tinh Tiểu linh giới biến đổi cũng mau hơn. Cơ thể Trần Lạc dần mơ hồ, Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên xoay tròn mờ đi, như ngũ hành biến hóa.
Bỗng nhiên xảy ra cảnh tượng làm người khó tin. Trong ánh mắt của mọi người, mắt mũi miệng ngũ quan Trần Lạc diẽn bién diễn hóa theo ngũ hành, thành các đốm sáng biến mất. Tim gan phèo phổi ngũ tạng hóa thành đốm sáng theo ngũ hành diễn biến diễn hóa tan mất, năm ngón tay . . . Nguyên người Trần Lạc thành các đốm sáng biến mất.
Không có!
Hoàn toàn biến mất, không còn bóng dáng, thậm chí linh thức không tra xét được. Trong đấu trường thí luyện chỉ còn lại hai linh nguyên Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên xoay tít. Mọi người mắt tròn mắt dẹt nhìn, mờ mịt khó hiểu. Bọn họ không biết không có nghĩa là các đại nhân vật trong lầu các không biết.
Tào trưởng lão giật mình nhỏ giọng nói:
- Tiểu tử này hoàn mỹ dung nhập vào thiên nhiên?
Tào trưởng lão không dám tin đây là sự thật.
- Ta biết ngay . . . Biết ngay là trong trạng thái điên cuồng tiểu tử này sẽ tăng tiến một tầng. Giỏi, bây giờ hắn đã hòn toàn dung nhập vào thiên nhiên.
Biểu tình Ngụy đại tổng quản cực kỳ kích động, chợt mặt lão cứng ngắc.
Ngụy đại tổng quản nghi hoặc nói:
- Không thích hợp, theo lý thuyết sau khi hắn dung nhập thiên nhiên sẽ diễn biến diễn hóa theo ngũ hành, tại sao cảm giác như ngũ hành diễn biến diễn hóa theo hai linh nguyên?
Ngụy đại tổng quản vừa nói xong thì Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên đã biến mất, thay thế là đồ đằng âm dương hình tròn. Thái dương ở bên trái, thái âm nằm bên phải, như hai con cá bơi, âm dương giáo hợp, một động một tĩnh, trong dương có âm, trong âm có dương. Thiên nhiên ngũ hành Thất Tinh Tiểu linh giới diễn biến diễn hóa tùy theo âm dương giao hơn nơi đây.
- Vô cực nhi thái cực, thái cực động sinh dương, động cực mà tĩnh, tĩnh mà sinh âm, tĩnh cực phục động, nhất động nhất tĩnh cùng nhau làm gốc. Phân âm phân dương, lưỡng nghi lập yên, dương biến âm hợp sinh thủy, hỏa, mộc, kim, thổ, ngũ hành thuận bố.
Biểu tình Ngụy đại tổng quản kinh hoàng như thấy các thần giáng xuống, nhỏ giọng nói:
- Chưởng âm dương, động ngũ hành, hắn đang làm cái gì? Rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Theo thái cực động, ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ trong Thất Tinh Tiểu linh giới luân phiên biến hóa. Đồ đằng thái cực dần xuất hiện một thân hình mơ hồ. Thái cực âm dương giao hợp, ngũ hành biến hóa, thân hình càng lúc càng rõ ràng. Tóc đen, áo lam, khuôn mặt trắng, mắt đỏ sậm, không phải Trần Lạc thì là ai? Giờ phút này, bách hải, kinh mạch, xương thịt, lưng bụng, nội trạng tất cả của Trần Lạc diễn sinh theo âm dương mà động, ngũ hành biến hóa.
- Thiên nhiên lấy âm dương nhị khí tạo hóa vạn vật, trời trăng, lôi điện, gió mưa, tứ quý, bình minh hoàng hôn, đực cái, cương nhu, động tĩnh, hiển liễm, vạn sự vạn vật, không phân âm dương. Đạo đời người lấy âm dương nhị khí trường dưỡng bách hài, kinh lạc, cốt nhục, phúc bối, ngũ tạng, lục phủ, lông tóc . . .
Ngụy đại tổng quản bị kích thích quá lớn, sắc mặt, biểu ình, thanh âm run rẩy. Ngụy đại tổng quản muốn nín thở, lão hít sâu muốn nói gì nhưng không phát ra tiếng.