Thiên Vu

Chương 244: Chương 244: Là ai quá đường ai?




- Tên nào là Trần Lạc? Tốt nhất là tự mình biến ra đây!

Mặt Mã chó điên đầy sát khí nhìn Trần Lạc chằm chằm, tiếp tục bảo:

- Bây giờ biến ra thì ta còn nương tay, chỉ cho hắn qua hai đường, nếu bị ta điểm danh thì ta sẽ khiến hắn nếm mùi sống không bằng chết!

Lãnh Cốc biết nếu bị Mã chó điên nhìn trúng thì không trốn thoát được.

Lãnh Cốc đến bên cạnh Trần Lạc, nhỏ giọng khuyên:

- Không thể nào tránh thoát quá đường, Trần Lạc, ngươi ráng nhịn đi. Cùng lắm là sau khi ra ngoài huynh đệ chúng ta tìm cơ hội cho hắn biết tay.

Lãnh Cốc đứng dậy, cười xòe nói:

- Mã học trưởng thấy đấy, Trần Lạc cũng là học sinh mới đến, không hiểu quy tắc. Đường Khổ Tận Cam Lai gì đó làm sơ sơ là được, cần gì . . .

Lãnh Cốc chưa nói xong đã bị Mã Như Phong đẩy sang bên, gã quát to:

- Lãnh Cốc, đừng thấy tu vi của ngươi cao hơn ta, lại xếp hạng ba thí luyện lần này, những thứ đó không là gì với ta. Muốn lăn lộn trong Trung Ương học phủ không dựa vào tu vi mà là quyèn lợi!

- Học đệ hiểu, Mã học trưởng là hình phạt viên tay nắm quyền to, trong Hình Phạt đường đương nhiên lời nói của học trưởng là nặng ký nhất.

Lãnh Cốc tiếp tục cười làm lành, vuốt mong ngựa. Không ngờ Mã Như Phong đẩy gã sang một bên.

Mã Như Phong hừ mũi, lạnh lùng quát:

- Đừng có chơi trò đó với ta, hừ! Lãnh Cốc, hãy lo chuyện của mình đi, ngoan ngoãn chút, nếu không sẽ cho ngươi biết tay.

Mã Như Phong nói xong cao giọng quát:

- Ta hỏi một lần nữa, tên nào là Trần Lạc? Tốt nhất cút ra đây!

Vẫn không ai đáp lại.

Mã chó điên nhắm mắt lại:

- Ta đếm ba tiếng.

Thấy Trần Lạc hờ hững, Lãnh Cốc rất nóng nảy, há mồm định nói gì.

Trần Lạc dựa vào vách tường, lắc đầu, nói:

- Hôm nay ta muốn nhìn xem thằng nhãi này có năng lực gì.

Có ý gì?

Lãnh Cốc nhớ lại lời lúc trước Trần Lạc nói, biến sắc mặt.

Lãnh Cốc kinh hoàng thầm nghĩ:

- Không lẽ cái tên Trần Lạc này muốn đánh nhau với Thông Thiên lão tổ? Hắn mà ra tay là đụng vào tổ ong vò vẽ.

Mã Như Phong đếm ba tiếng xong mặt âm trầm, cười nhạt hét chói tai:

- Tốt, tốt, tốt! Ngươi có khí khái, hôm nay ta nhìn xem xương ngươi cứng đến đâu! Trịnh Hạo, đánh cho ta, đánh vào mặt, đánh hắn hấp hối đi!

Một hình phạt viên theo sau lưng Mã Như Phong gật đầu, sải bước đi vào, giơ tay tát. Lãnh Cốc muốn ngăn cản nhưng có người nhanh hơn bọn họ một bước.

Khi hình phạt viên mới giơ tay lên Trần Lạc đã đứng phắt dậy, vươn tay như rồng rắn ra khỏi hang chộp cổ tay đối phương, bẻ mạnh.

Răng rắc!

Xương tay hình phạt viên gãy đứt lìa, gã rú lên. Hình phạt viên nhanh chóng vận chuyển linh nguyên nhưng đã muộn. Trần Lạc giơ tay lên, tháp hình phạt tối tăm bỗng nhấp nháy ánh sáng rực rỡ.

Bùm bùm bùm!

Ba tiếng trầm đục vang lên. Lãnh Cốc chưa biết có chuyện gì, khi phản ứng lại thì hình phạt viên đó đã miệng mũi trào máu nằm sấp xuống đất không nhúc nhích.

Khi ba tiếng trầm đục vang lên, hình phạt viên nằm im lìm tại chỗ. Ánh sáng rực rỡ chợt lóe rồi biến mất, tháp hình phạt lại chìm trong tối tăm. Lãnh Cốc đứng kinh ngạc nhìn, biểu tình rung động. Lãnh Cốc không ngờ Trần Lạc thật sự . . . Ra tay, đánh rất dứt khoát. Mã Như Phong đứng ở cửa ngây người, Mã chó điên không ngờ học viên mới trông như thư sinh dám can đảm chống đối.

- Người mới quá to gan, ta thấy ngươi muốn chết!

Tu vi của Mã Như Phong không cao, chỉ mở hai linh luân, gã có thể trở thành hình phạt viên là nhờ vào quan hệ. Bây giờ Mã Như Phong thấy có người chống đối lập tức vận chuyển linh nguyên, gã giơ tay lên. Hình phạt tiên quất ra, roi da chớp lóe tia điện phát ra tiếng đì đùng, cái roi này không chỉ ẩn chứa lực lượng linh nguyên, nhị linh luân, linh bảo, công pháp, còn chứa linh quyết hạ phẩm địa cấp, Lôi Xà Chi Nộ giai đoạn đại thành, lôi xà uy diễn hóa ra huyết sát chi diệu.

Uy lực cú quất quá siêu.

Bốp!

Vang tiếng nổ, roi quất giữa không trung bị một bàn tay bắt chặt, là Trần Lạc. Không ai biết sao Trần Lạc làm được, chỉ nhớ ánh sáng rực rỡ chợt lóe sau đó hình ảnh này xảy ra.

- Thả ra!

Mã Như Phong giật mình vì tu vi quái dị của Trần Lạc, định rút hình phạt tiên trở lại đi gọi thêm đồng ban. Thiếu niên áo lam đứng đó, tay kéo roi da, biểu tình lạnh băng, đôi mắt hờ hững nhìn Mã Như Phong chằm chằm. Ánh sáng chợt lóe quanh người thiếu niên áo lam, hắn hất tay.

Bốp!

Một tiếng giòn vang, roi quất trúng trán Mã Như Phong, nháy mắt da tróc thịt bong, một vết thương hẹp dài chảy máu xuất hiện. Mã chó điên đau đớn rú lên, che mặt bỏ chạy.

Trần Lạc quất roi quấn cổ Mã Như Phong kéo gã về, cánh tay vung, Mã chó điên bị ném sâu vào tháp hình phạt.

- A! Đồ không biết sống chết! Ta là hình phạt viên, ngươi dám đánh ta là tăng thêm tội!

Mã Như Phong mới gượng đứng dậy thì Trần Lạc giơ tay quất một roi.

Kinh ngạc qua đi, Lãnh Cốc đứng ra định khuyên Trần Lạc:

- Trần Lạc, ngươi . . .

Lãnh Cốc biết chống cự lại tháp hình phạt sẽ mang đến hậu quả gì, càng biết đánh hình phạt viên sẽ chịu cái gì. Không phải Lãnh Cốc nhát gan mà vì nước Trung Ương học phủ quá đục, sâu đến nỗi lôi kéo nhiều thế lực. Chỉ tính Vinh Diệu đoàn trong Trung Ương học phủ lôi kéo các loại thế lực, càng đừng nói Hình Phạt đường một trong nội pháp vụ đường của học phủ. Không biết đằng sau Hình Phạt đường dính dáng đến thế lực cường đại cỡ nào.

Giọng Trần Lạc lạnh nhạt vang trong tháp hình phạt yên lặng:

- Người không phạm ta, ta không phạm người.

Thanh âm có vẻ rất âm u. Trần Lạc cầm hình phạt tiên bước chầm chậm đến gần Mã Như Phong, bóng ma đổ xuống khiến tháp hình phạt tối tăm càng tối hơn.

Trần Lạc nói:

- Nếu ngươi phạm ta thì ta trả lại.

Bốp!

Lại một roi quất vào người Ma chó điên.

- Hôm nay ngươi muốn cho ta Khổ Tận Cam Lai thì ta cũng tặng lại ngươi!

Bốp!

Lại một roi.

Mã Như Phong phát ra linh lực chống cự nhưng vô dụng, gã mới vận chuyển linh nguyên, phát ra linh lực. Ánh sáng quanh người Trần Lạc chợt lóe, linh lực của Mã Như Phong bị một roi quất tan tác. Không chỉ thế, bảo y trên người Mã Như Phong bị roi quất rách.

Bốp! Bốp! Bốp!

Liên tục vung roi, mỗi roi quấ xuống là da tróc thịt bong. Mã chó điên nói một câu là roi xuống, nhúc nhích một chút là ăn roi.

- Dừng tay!

Có năm người xuất hiện trước cửa. Lãnh Cốc liếc nhìn, nhận ra hai người trong số đó là đội trưởng Khấu Nguyên của Hình Phạt đường, một người khác gã không biết mặt nhưng nhìn huy chương thì là đội trưởng Giám Sát đường.

Giám Sát đường cũng là một trong pháp vụ đường Trung Ương học phủ, bọn họ không giám sát đệ tử mà là pháp vụ đường khác. Không biết đội trưởng của Giám Sát đường đến tháp hình phạt làm cái gì. Khi đội trưởng Giám Sát đường thấy hình ảnh này thì cực kỳ hoảng sợ, biểu tình phức tạp, quái dị.

- Khấu đội trưởng, cứu ta với, học viên mới này đánh ta!

Mã Như Phong mình đầy vết thương đẫm máu trông thấy Khấu Nguyên đội trưởng thì như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, lật đật bò tới gần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.