Thiên Vu

Chương 1345: Chương 1345: Quốc chủ Vĩnh Hằng.




Một thanh âm hờ hững như từ trên trời, dưới đất, bốn phương tám hướng, từ viễn cổ, hỗn độn truyền đến:

- Quả nhiên trong hoàn vũ này người có thể ngăn cản hắn chỉ có ngươi, Nữ Oa.

Một bóng người trắng đen giao nhau mông lung từ trên trời giáng xuống, chớp mắt xuất hiện trên đầu Nữ Oa. Khiến người thấy lạ là khi người đó xuất hiện thì Nữ Oa như bị ức chế, biểu tình thay đổi.

Nữ Vu, Nữ Đế cùng tấn công. Chúa tể tứ sắc, mười hai tổ vu bao phủ vây công kích cái bóng hỗn độn bí ẩn.

- Lực lượng của các ngươi đến từ ta, làm sao ngăn được ta?

Rầm!

Không biết thân hình hỗn độn là ai, không biết chứa loại lực lượng nào. Không thấy người đó có hành động gì, chỉ một câu nhẹ nhàng, chúa tể tứ sắc, mười hai tổ vu như bị sét đánh văng ra. Chỉ còn lại Nữ Oa, Nữ Đế, Nữ Vu đánh nhau với cái bóng hỗn độn.

- Tuy rằng các ngươi không thuộc về phương hoàn vũ này nhưng các ngươi tồn tại trong hoàn vũ, đã ở trong hoàn vũ thì không thể tranh phong với ta.

Lại một câu nhẹ hẫng, Nữ Oa, Nữ Đế, Nữ Vu khẽ rên bị chấn lùi ba bước. Rất nhanh Nữ Oa, Nữ Đế, Nữ Vu lại công kích.

Một thanh âm già nua truyền đến:

- Ài, ngươi... Rốt cuộc xuất hiện.

Thanh âm như vui, như giận, như buồn, như sâu. Một câu nói một tiếng thở dài hỗn loạn vô số cảm xúc.

Một luồng sáng trắng từ trên trời giáng xuống bao phủ cái bóng hỗn độn, trong ánh sáng trắng xuất hiện một lão nhân áo trắng.

Cùng lúc đó, một thanh âm già nua khác vang lên:

- Bao nhiêu năm rồi... Rốt cuộc... Rốt cuộc đến lúc này.

Thanh âm già nua khác xen lẫn nhiều cảm xúc, tiếng thở dài chất chứa sự nguy hiểm chờ đợi ức vạn năm, dày vò ức vạn năm, cảm thán tất cả bàng hoàng ức vạn năm. Một luồng sáng đen từ dưới đất bay lên bao phủ cái bóng hỗn độn. Trong hắc ám xuất hiện một lão nhân, một lão nhân mặc áo đen.

Hai lão nhân một đen một trắng xuất hiện hai bên bao vây cái bóng hỗn độn.

Đám người Nữ Oa, Nữ Vu, chúa tể tứ sắc, mười hai tổ vu, Thất Dạ biết hai lão nhân áo đen áo trắng chính là chúa tể thương thiên Hiên Viên lão gia tử, chúa tể đại địa Chuyên Húc lão gia tử.

- Đúng rồi, đã bao nhiêu năm? Rốt cuộc đợi đến hôm nay, cũng tới lúc kết thúc.

Cái bóng hỗn độn lạnh nhạt nói:

- Dù ức vạn năm qua hai ngươi luôn tìm cách tiêu diệt ta nhưng thật đáng tiếc... Đúng không? Ta nói rồi, các ngươi do ta diễn hóa ra thì mãi mãi không thể ngỗ nghịch ta. Ta chính là ta, ta còn thì hoàn vũ còn. Trong hoàn vũ ta là chúa tể, không ai ngỗ nghịch được, dù các ngươi là sứ giả nguyên thủy chúa tể thiên địa hay tồn tại không thuộc về hoàn vũ đều không ngoại lệ!

- Còn ta?

Khi cái bóng hỗn độn vừa dứt lời thì một người khác xuất hiện trên đỉnh đầu, một nữ nhân, một nữ nhân rất bình thường, là Bà Sa, chúa tể nhân quả.

- Có lẽ ngươi là ngoại lệ. Nhưng chỉ vẻn vẹn là ngoại lệ, vì ngay từ đầu ta không nằm trong nhân quả.

- Ngươi không ở trong nhân quả nhưng người khiến ngươi kiêng dè, hắn ở trong nhân quả.

- Hắn sao? A, so với ta thì trong mắt hắn các ngươi mới là kẻ thù ngăn cản hắn, đúng không?

Cái bóng hỗn độn liếc Trần Lạc như đánh mất ý thức, nói:

- Huống chi, giờ phút này hắn... Nhắc đến thì cũng nhờ Nữ Oa. Nếu ngươi không ra tay, trong hoàn vũ không ai ngăn được hắn, bao gồm cả ta. Các ngươi cảm thấy ta uy hiếp hắn lớn hơn hay là các ngươi?

- Có lẽ, nhưng ngươi đã quên, trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chôn giấu chân ngã của hắn. Phục Hy Tứ Tượng đỉnh luôn thuộc về ta quản lý.

Nữ Oa đứng trên Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, lạnh lùng nhìn cái bóng hỗn độn:

- Có lẽ ta không làm gì ngươi được nhưng ít ra không cho ngươi đến gần Phục Hy Tứ Tượng đỉnh!

Không thấy Nữ Oa có hành động gì, Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chợt tỏa sáng kỳ lạ.

Bùm!

Cái bóng hỗn độn mơ hồ như bị sét đánh, bay thẳng lên trời.

Trong không trung, cái bóng hỗn độn cười khẽ:

- Ha.

Thân hình cái bóng hỗn độn dần rõ ràng hơn, đường nét hình thành như một nam nhân, một nam nhân khoanh tay đứng. Một nam nhân không tính quá đẹp trai lại như trời như trăng như thần như ma như thiên địa. Nam nhân đứng trên cao, chắp tay sau lưng, mặt mày như tranh, cười tủm tỉm, mắt như thiên địa, hít thở lôi kéo theo hoàn vũ. Hít thì trời tĩnh, thở thì động đất, cười như thiên địa trọng sinh. Từng hành động của nam nhân như thay đổi cả hoàn vũ.

sáu vị thiếu chủ Đoan Mộc Thanh quỳ lạy:

- Cung nghênh ngô chủ!

- Quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ?

Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà nhìn nam nhân đứng trong không trung, hít thở có thể thay đổi hoàn vũ. Biểu tình ba người cực kỳ giật mình, bọn họ sớm đoán ra cái bóng hỗn độn là quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ. Chỉ vị quốc chủ bí ẩn của Vĩnh Hằng Quốc Độ mới có tư cách đối kháng với Nữ Oa, Nữ Vu, hai lão gia tử thiên địa. Nhưng Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà không ngờ quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ trong truyền thuyết lại là Vân Đoan hoàng tử, Vân Khởi trong thế giới Vân Đoan.

Vị này từng là hoàng tử thế giới Vân Đoan, lại là quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ bí ẩn, là chúa tể hoàn vũ xuất hiện. Nữ Oa, Nữ Vu, hai lão gia tử thiên địa, chúa tể tứ sắc thiên, mười hai tổ vu, Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà cực kỳ ăn ý và cẩn thận bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

Bọn họ biết Vân Khởi là hóa thân căn nguyên vũ trụ, nói cách khác Vân Khởi chúa tể phương vũ trụ này. Như Vân Khởi nói, miễn ở trong phương vũ trụ này thì gã là chúa tể, không ai ngỗ nghịch được.

Đám người Nữ Oa biết rõ Vân Khởi luôn muốn thật sự chúa tể vũ trụ, từ thời kỳ hỗn độn, từ ngày bọn họ biết sự tồn tại của Vân Khởi thì đã rõ dã tâm của gã. Bọn họ biết cho đến nay Vân Khởi không thể chính thức chúa tể vũ trụ là vì có Phục Hy Tứ Tượng đỉnh.

Phục Hy Tứ Tượng đỉnh là thứ duy nhất khắc chế Vân Khởi, thứ duy nhất làm gã kiêng dè. Ức vạn năm qua Vân Khởi luôn muốn hủy diệt Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, gã chờ lâu thật lâu, lắng đọng thật lâu, xảy ra chuẩn bị nhiều năm, rốt cuộc đợi đến Phục Hy Tứ Tượng đỉnh lại thấy ánh mặt trời.

Bọn họ biết, vẫn luôn biết, Nữ Oa, Nữ Vu, hai lão gia tử thiên địa, hai lão gia tử thiên địa. Ban đầu Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà có lẽ không biết, nhưng khi bọn họ vấn đỉnh Nhân Hoàng, vấn đỉnh Thương Thiên Chi Hoàng, vấn đỉnh Đại Địa Chi Hoàng, lần lượt thức tỉnh thì dần biết sứ mệnh của mình.

Đúng vậy, sứ mệnh.

Hai chữ nói lên ý nghĩa tồn tại của Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà. Bọn họ tồn tại vì bảo vệ Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, khi ba người thức tỉnh liền biết sứ mệnh.

Vân Khởi đứng trong không trung, không nhúc nhích. Trông gã không khác gì lúc làm hoàng tử Vân Khởi ở thế giới Vân Đoan, vẫn điềm tĩnh, bí hiểm, cao sâu. Nhưng mọi người biết hít thở khiến hoàn vũ thay đổi là sự tồn tại đáng sợ thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.