Thiên Vu

Chương 1337: Chương 1337: Trước cơn bão.




- Chẳng lẽ không phải?

Thiên tiên sinh cầm quân cờ đặt nhẹ vào tàn cục, nói:

- Cũng không đúng, quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ cùng lão gia tử là sinh mệnh nguyên thủy sinh ra cùng với đại hỗn độn. Còn về trí tuệ, lực lượng không bằng lão gia tử thì... Ha ha. Tồn tại như bọn họ không chú trọng mấy thứ này.

- Ý của Thiên tiên sinh là sao?

- Ý của ta là nếu lần này điểm cong vũ trụ không bị hủy diệt vậy sẽ là thống nhất, người thống nhất vũ trụ chính là quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Quân Thiên Dật ngây người, gã không tin:

- Tại sao?

- Không có gì là không thể.

Thiên tiên sinh cầm quân cờ, nhìn tàn cục, trầm ngâm giây lát.

Thiên tiên sinh đăm chiêu nói:

- Ngươi chỉ biết quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ và lão gia tử là sinh mệnh nguyên thủy sinh ra cùng với đại hỗn độn, nhưng không biết quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ lớn hơn lão gia tử nhiều. Nếu nói lão gia tử đại biểu trời thì quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ đại biểu căn nguyên vũ trụ.

- Căn nguyên vũ trụ?

Quân Thiên Dật ngơ ngác nghe bí mật kinh thế, hoang mang không biết làm sao.

- Đúng vậy! Quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ chính là hóa thân của căn nguyên vũ trụ.

Quân Thiên Dật hiện đã là chúa tể Thiên Thư, gã hiểu ý câu nói của Thiên tiên sinh, biết ýn ghãi hóa thân căn nguyên vũ trụ. Nhưng Quân Thiên Dật không chấp nhận được, căn nguyên vũ trụ làm sao có hóa thân?

Thiên tiên sinh nhìn thấu khó hiểu trong lòng Quân Thiên Dật, đứng dậy khẽ thở dài:

- Đừng nói ngươi không hiểu, trong hoàn vũ, bao gồm hai vị lão gia tử thiên địa, có ai hiểu? Ai mà ngờ căn nguyên vũ trụ lại có hóa thân.

Quân Thiên Dật ngây người thật lâu. Tại sao căn nguyên vũ trụ sinh ra hóa thân?

Quân Thiên Dật chợt nhận ra vấn đề nghiêm trọng, hỏi:

- Nếu... Nếu quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ thật sự là hóa thân của căn nguyên vũ trụ, hắn thật sự muốn mượn cơ hội này thống nhất vũ trụ, vậy tại sao lão gia tử thờ ơ?

- Không phải lão gia tử thờ ơ mà là không còn cách nào. Ta đã nói điểm cong vũ trụ lần này hoặc là vũ trụ thống nhất hoặc bị hủy diệt. Nếu thống nhất người đó chính là quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ, nếu bị hủy diệt người đó là Trần Lạc.

- Trần Lạc...

Quân Thiên Dật sớm nghe về Trần Lạc, gã biết sự tồn tại của Trần Lạc có ý nghĩa gì, biết hắn là Phục Hy chuyển thế, cũng biết có liên quan hủy diệt vũ trụ. Vì biết nên Quân Thiên Dật rất sốt ruột.

Quân Thiên Dật không muốn Trần Lạc có Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, càng không muốn từ nay trong vũ trụ thêm một sinh mệnh nguyên thủy sinh ra cùng hỗn độn giống lão thiên gia. Quân Thiên Dật càng không muốn Trần Lạc hủy diệt vũ trụ, tuy gã không biết Trần Lạc có tư cách gì có thể hủy diệt vũ trụ, vấn đề này đã không quan trọng, điều quan trọng là Quân Thiên Dật muốn biết lão gia tử nghĩ gì.

- Lão gia tử có dự định gì? Hiện tại Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đã hiện thế nghĩa là điểm cong vũ trụ đã xuất hiện, nếu Trần Lạc có được thì vũ trụ sẽ rơi vào hủy diệt. Nếu ngăn Trần Lạc lại thì vũ trụ saẽ bị quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ thống nhất? Nói cách khác quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ sẽ không để Trần Lạc có được Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, hay lão gia tử chờ bọn họ lưỡng bại câu thương rồi mới ra tay?

- Không, ngươi không hiểu ý của ta, không hiểu ý của lão gia tử. Chuyện này đã định trước chỉ có hai kết quả, hoặc thống nhất hoặc diệt vong, không thể nào cũng sẽ không có kết quả thứ ba. Đây là lý do tại sao tận bây giờ lão gia tử không ra mặt, vì lão gia tử biết không làm được gì, không thể thay đổi.

- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ không còn lựa chọn nào khác sao? Chúng ta có thể giết Trần Lạc, ngăn cản vũ trụ hủy diệt, tiếp đó hợp sức mọi người tiêu diệt quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ, ngăn cản hắn thống nhất. Mặc dù hắn là hóa thân căn nguyên vũ trụ nhưng nếu hai vị lão gia tử thiên địa hợp tác chưa chắc không đánh thắng được!

Thiên tiên sinh đứng dậy, bật cười:

- Ha ha ha ha ha ha!

Thiên tiên sinh cười cực kỳ phức tạp nói:

- Thiên Dật, sao nói mãi ngươi không hiểu? Ta đã bảo rồi, điểm cong vũ trụ chỉ có hai kết quả, hoặc thống nhất hoặc diệt vong. Tức là chỉ Trần Lạc mới ngăn được quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ thống nhất vũ trụ, và chỉ có quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ mới ngăn cản Trần Lạc hủy diệt vũ trụ được. Chuyện này ngay từ đầu đã là trò chơi giữa hai người đó, những người khác không nhúng tay vào được. Hai vị lão gia tử thiên địa, Nữ Oa, Nữ Vu đều thế.

- Chỉ có hai kết quả, hoặc thống nhất hoặc diệt vong...

Quân Thiên Dật hoảng loạn, biểu tình liên tục thay đổi. Từ khi Quân Thiên Dật kế thừa Thiên Thư đến nay gã luôn mơ mộng có ngày sẽ dung hợp Thiên Thư thật hoàn mỹ, thay thế lão gia tử trở thành bá chủ chúa tể trời. Nhưng hiện tại Quân Thiên Dật chưa dung hợp Thiên Thư, chưa kế thừa ngôi báu đã phải đối mặt vấn đề vũ trụ hoặc thống nhất hoặc bị hủy diệt.

Quân Thiên Dật làm sao chấp nhận được? Gã không thể chấp nhận sự thật này.

***

Nhân Linh chi đô.

Phục Hy Tứ Tượng đỉnh vẫn xoay tròn trên nóc Nhân Linh chi tháp, tốc độ càng lúc càng chậm, ánh sáng phát ra yếu dần, khí thế nhạt dần.

Thanh niên áo lam, Trần Lạc chỉ đứng trên cao, không nói không rằng, mắt nhìn Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đăm đăm.

Gia Cát Thiên Biên dẫn đầu thiên chi vương tọa đứng phía đông. Thần Toán Thiên Tà dẫn đầu địa chi vương tọa đứng phía tây. Đoan Mộc Thanh dẫn đầu Vĩnh Hằng Quốc Độ đứng phía nam. Đám vương tọa thủ hộ nhân chi pháp tắc đứng phía bắc.

Mọi người biết không lâu sau Phục Hy Tứ Tượng đỉnh sẽ dừng lại, biết cá đại nhân vật đang chờ, đợi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngừng quay. Khi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngừng xoay sẽ là cuộc chiến tranh giành gió tanh mưa máu, vũ trụ sẽ tiến vào điểm cong vũ trụ.

Thời gian từ từ trôi qua, tốc độ xoay tròn của Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng lúc càng chậm dần. Đám vương tọa biểu tình căng thẳng. Đoan Mộc Thanh nhìn quanh, đôi khí ngó Trần Lạc, lại nhìn Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà. Thoạt trông Đoan Mộc Thanh rất hồi hộp, dường như đang chờ ai đó.

Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà cũng vậy, vẻ mặt hai người từ thản nhiên, khi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh xoay chậm dần thì vẻ mặt căng thẳng hơn. Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà nhìn Trần Lạc chằm chằm, hắn mà nhúc nhích một cái là bọn họ sẽ lao qua ngay.

Mọi người cảm thấy thời gian trôi thật chậm, sống một ngày bằng một năm, dày vò tâm hồn. Phục Hy Tứ Tượng đỉnh càng quya càng chậm, mỗi vòng xoáy kéo theo trái tim mọi người.

Rốt cuộc.

Phục Hy Tứ Tượng đỉnh ngừng quay, ngừng hẳn, khí thế ngừng khuếch tán, ánh sáng vụt tắt. Cùng lúc đó, ba vương tọa thiên, địa, nhân nín thở nhìn chằm chằm vào Trần Lạc.

Trần Lạc không nhúc nhích, không ra tay. Trần Lạc ngước đầu lên, đôi mắt sâu thẳm tĩnh lặng nhìn quét tất cả.

Trần Lạc mở miệng nói:

- Quen ta, tin ta thì đi ngay, đi càng xa càng tốt. Hãy mang theo người thân, bằng hữu của các ngươi. Đừng quay lại, mãi mãi đừng bao giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.