Hạ tuần tháng chín, đoàn người Lý Chấn đến San Francisco.
Mấy cả nửa tháng, đoàn người Lý Chấn cuối cùng cũng về lại đây. Bởi vì giữa San Francisco và Washington không có đường sắt nối liền, nếu có đường sắt thì tuyệt đối sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng trên đường thỉnh thoảng lại trì hoãn một chút, hoặc là phải đổi xe, mới mất tới nửa tháng.
Trở lại San Francisco, đoàn người Lý Chấn tới thẳng phố người Hoa.
Đại Đỉnh tửu lâu, lầu hai.
Lúc này, môn chủ Hồng môn Hồng Dịch cùng với các vị đại lão của Hồng môn và đám người Lý Chấn, Lưu Cẩm Đường, Đường Hoài Đức, A Tát Mãn vừa tới Washington trở về tất cả đều ngồi với nhau.
Hồng Dịch thần sắc mất mát, thở dài nói: "Tổng thống sắp rời khỏi San Francisco, chúng ta rất luyến tiếc."
Đường Hoài Đức nói: "Tổng thống, không bằng ở lại thêm một chút đi."
Lý Chấn mỉm cười, lắc đầu nói: "Bữa tiệc nào rồi cũng tàn, ta phải về rồi. Lần này chia tay, tin rằng sau này còn có ngày gặp lại." Dừng một chút, Lý Chấn đổi đề tài, hỏi: "Hồng môn chủ, chuyện của Tư Khoa Đặc tiên sinh xử lý ra sao rồi?"
Hồng Dịch gật đầu nói: "Xin tổng thống yên tâm, người đã được an bài ổn thỏa, tuyệt đối an toàn."
Lý Chấn sau khi nghe xong, cuối cùng cũng yên tâm.
Lúc trước khi Lý Chấn rời khỏi Washington, đã đoán được một khi tin tức vợ chồng Tư Khoa Đặc rời khỏi rơi vào tay Lâm Khẳng. Lâm Khẳng nhất định sẽ không bỏ qua, Lâm Khẳng không thể trơ mắt nhìn quan viên cao tầng như Tư Khoa Đặc rời khỏi liên bang Mỹ, nhất định sẽ phái người chặn lại. Vì thế, Lý Chấn nghĩ đến biện pháp minh tu sạn đạo, Lý Chấn đi đường sáng, hấp dẫn sự chú ý của Lâm Khẳng.
Tư Khoa Đặc thì âm thầm rời khỏi, tránh khỏi điều tra, an toàn đến San Francisco.
Quả nhiên, Lâm Khẳng cuối cùng cũng trúng kế.
Hồng Dịch nhíu mày, nghiêm túc nói: "Tổng thống tưởng rời khỏi San Francisco, cũng không khó khăn, bởi vì ngài là đi bình thường. Nhưng cả nhà Tư Khoa Đặc tiên sinh muốn đi chỉ sợ rất khó khăn."
"Vì sao?" Lý Chấn hỏi.
Hồng Dịch nói: "Trước khi Tổng thống tới San Francisco, thị trưởng San Francisco đã nhận được mệnh lệnh từ Washington. Phái binh lính đóng ở cảng, tiến hành kiểm tra nghiêm khắc người rời khỏi cảng San Francisco, để mặc người ngoài vào, nhưng người rời khỏi San Francisco thì gặp phải điều tra. Ta từng phái người tới cảng thử một phen, người bọn họ điều tra là Tư Khoa Đặc tiên sinh. Nói vậy, tổng thống liên bang Lâm Khẳng không cho Tư Khoa Đặc đi cùng với tổng thống, cho nên khó khăn rất lớn."
Lưu Cẩm Đường gật gật đầu, nói: "Tư Khoa Đặc tiên sinh đảm nhiệm tư lệnh trưởng liên bang mấy chục năm, biết rõ sự tình các loại sự tình các loại của liên bang, là quan viên cao tầng trọng yếu. Nếu ta là tổng thống liên bang cũng không thể để Tư Khoa Đặc tiên sinh rời khỏi."
Hồng Dịch hỏi: "Tổng thống, hiện tại làm sao bây giờ?"
Lý Chấn nghĩ nghĩ, hỏi: "Nếu vượt biên trái phép thì sao? Có được không?"
Hồng Dịch lắc đầu nói: "Tổng thống, vượt biên cơ hồ là không thể."
"Vì sao?"
"Bởi vì quan viên khống chế cảng biết chuyện vượt biên, lúc bình thường, bọn họ đều mở một con mắt, cho nên mới có người thành công nhập cư trái phép tới đây, hoặc là lặng lẽ vượt biên đi. Nhưng đây là những người bình thường, cho nên không ai kiểm tra. Hiện tại thị trưởng nhận được mệnh lệnh của tổng thống, dựng trạm giới nghiêm, binh lính ở cảng cũng không phải là giá áo túi cơm, đều mở to hai mắt. Bọn họ trận địa sẵn sàng đón quân địch, không thể để có người trốn đi dưới mí mắt. Tư Khoa Đặc tiên sinh muốn lén vượt biên, là rất ít khả năng."
Lý Chấn nhíu mày, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Xem ra, tình huống có chút không ổn!
Làm sao bây giờ?
Lý Chấn lâm vào trầm tư, người dự thính cũng vẻ mặt. Đại bộ phận người đã biết là có chuyện gì, nhưng bọn họ cũng nghĩ không ra biện pháp. Dù sao, Lý Chấn không thể cường hành dẫn người đi. Lý Chấn chỉ có hơn ba trăm người, mà binh lính đóng tại San Francisco lại cả ngàn vạn, lực lượng hai bên chênh lệch quá lớn, căn bản là không thể được.
"Báo, tổng thống, dưới lầu có binh lính tới, muốn kiểm tra theo lệ."
Một binh lính của Tiêm Đao doanh đi lên bẩm báo.
Hồng Dịch lập tức giải thích nói: "Tổng thống, kiểm tra theo lệ này cũng chính là điều tra Tư Khoa Đặc tiên sinh. Thỉnh thoảng lại có binh lính đến phố người Hoa điều tra một chút. Chắc thị trưởng muốn nhanh chóng tìm ra Tư Khoa Đặc, mới có thể kiểm tra thường xuyên như vậy."
Lý Chấn xua tay nói: "Không sao, cứ mặc cho họ điều tra."
Binh lính đi hạ lệnh, rất nhanh, binh lính San Francisco lên lầu, dò xét một phen.
Bởi vì Lý Chấn ở San Francisco đại náo một phen, khiến vô số người nhớ kỹ Lý Chấn. Các binh sĩ đều biết Lý Chấn là một nhân vật dữ dằn, cho nên không dám làm khóc, cũng không dám đắc tội với Lý Chấn. Quan binh đến vội vàng, đi cũng vội vàng, rất nhanh liền rời khỏi.
Lúc này, thần sắc của Lý Chấn càng thêm ngưng trọng.
Cứ thế này, San Francisco đã làm ra tính toán nhất quyết phải dẫn Tư Khoa Đặc về. Lý Chấn suy nghĩ cẩn thận, bỗng nhiên mày giãn ra, cười dài nói: "Nếu Washington đã năm lần bảy lượt gây áp lực cho San Francisco, bắt San Francisco không thể thả Tư Khoa Đặc đi. Như vậy, chúng ta chỉ có thể áp dụng thủ đoạn còn lại."
Lưu Cẩm Đường hỏi: "Tổng thống, thủ đoạn gì?"
Đám người Đường Hoài Đức mở to mắt, trong lòng đều tò mò muốn biết Lý Chấn sẽ làm gì?
Khóe miệng Lý Chấn cong lên, trong mắt hiện lên vẻ sắc bén, trầm giọng nói: "Hồng môn chủ, chuyện này phải nhờ ngươi hỗ trợ. Ta hiện tại viết một bức thư, ngươi phái người đi thuyền rời khỏi San Francisco, sau đó tới Hawai liên hệ với Đế Kỳ ở bên đó, đưa thư của ta cho hắn."
"Hải tặc?"
Hồng Dịch trợn mắt, vẻ mặt khó hiểu
Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành nhìn nhau, trong lòng đã hiểu ra.
Một lâu ở trung tâm San Francisco.
Trong nhà, Tư Khoa Đặc và Mã Lợi Á ngồi cạnh nhau, vẻ mặt của hai người đều nghiêm túc.
Trong mắt Mã Lợi Á mang theo một tia thấp thỏm: "Lão nhân, bên ngoài ở đâu cũng lùng bắt chúng ta. Dưới Tình huống như vậy, còn có thể cùng Lý Chấn tới Trung Quốc không?" Tuy nói Mã Lợi Á là thê tử của Tư Khoa Đặc, nhưng xét đến cùng, bà ta cũng chỉ là một bà già, biết được tin tức bên ngoài, trong lòng rất thấp thỏm bất an.
Tư Khoa Đặc nói: "Phải đi."
Mã Lợi Á nói: "Vì sao?"
Tư Khoa Đặc rất nghiêm túc nói: "Tin tức chúng ta rời khỏi đã gây dư luận xôn xao, phía Washington cũng đã từ bỏ ta rồi. Một khi ta bị dẫn vào, khẳng định sẽ cũng bị trị tội."
Mã Lợi Á sợ tới mức run lên.
Tư Khoa Đặc thấy thế, trong lòng cười thầm.
Trên thực tế, Tư Khoa Đặc lo Mã Lợi Á không chịu nổi áp lực, trực tiếp chạy ra đi gặp thị trưởng San Francisco, cho nên mới mở miệng hù dọa Mã Lợi Á, khiến Mã Lợi Á kiên định tới Trung Quốc.. Đối với Tư Khoa Đặc mà nói, hắn đã đáp ứng Lý Chấn, sẽ không đổi ý. Về phần rời khỏi liên bang, bọn quan viên của Washington khẳng định không đồng ý, dù sao hắn là nhân viên quan trọng của liên bang. Nhưng Tư Khoa Đặc muốn đi, quan viên liên bang cũng không có lý do gì để ngăn cản.
Hắn không phải tới Trung Quốc làm quan, mà là quản lý trường học.
Một giáo sư, sẽ không để lộ cơ mật quốc gia, cho nên Tư Khoa Đặc rất thoải mái.