"A!"
Kiệt Tây Tạp hô khẽ một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ.
Nam nhân này rất bất lịch sự.
Trước mặt nhiều nhân viên quan trọng của chính giới và thương giới giư như vậy, không ngờ vươn tay ra sờ mông của nàng ta còn ra sức vuốt ve, đây là bộ vị tư mật của nữ nhân, nhưng Lý Chấn lại vô lễ như vậy, làm Kiệt Tây Tạp rất không thoải mái, tay Lý Chấn đi một vòng trên mông Kiệt Tây Tạp, lại quay về vòng eo mềm như không xương, nhẹ nhàng vuốt ve.
Ngạn ngữ nói "Hành lý của Nam nhân, eo của nữ nhân là không thể sờ." Bởi vì trong hành lý của nam nhân có tiền, trên eo nữ nhân có tình, Lý Chấn nhẹ nhàng vuốt ve eo Kiệt Tây Tạp, không ngờ khiến đáy lòng Kiệt Tây Tạp trở nên nhộn nhạo.
Nữ nhân này mềm như không xương, đúng là làm từ nước.
Kiệt Tây Tạp trở nên cảnh giác, cảm thấy nam nhân trước mắt là một cao thủ phong nguyệt.
Lý Chấn nhẹ giọng nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, nam nhân dã man rất có hương vị, bưu hãn hữu lực, dựa theo cách nói của ngươi, khi chọc vào cũng rất có lực lượng."
Kiệt Tây Tạp hừ một tiếng, cậy mạnh nói: "Có sắc tâm, không có sắc đảm."
"Thật vậy chăng, " Lý Chấn tựa cười mà như không phải cười nói.
Kiệt Tây Tạp bị nụ cười của Lý Chấn khiến cho nổi da gà, lập tức ưỡng thẳng người, cách ra một khoảng, khôi phục tình huống khiêu vũ bình thường, cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên ta nói thật rồi."
" Lời nói của Nữ nhân không thể tin, tới đây đi."
Bàn tay đang ôm eo của Kiệt Tây Tạp hơi dùng sức, trực tiếp kéo Kiệt Tây Tạp vào gần, không phải Kiệt Tây Tạp chủ động dựa vào ngực Lý Chấn, ưỡn bộ ngực căng tròn lên, nhẹ nhàng ma sát, khiến cho Lý Chấn sinh ra cảm giác mềm mại.
Lý Chấn không sờ đã có thể cảm nhận được da thịt nhẵn nhụi ấy.
"Kẻ Dã man." Kiệt Tây Tạp u oán nói.
Nữ nhân tuy rằng bị động, lại phong tình tất lộ, khí tức thành thục đó khiến người ta say mê.
Tay Lý Chấn lại đặt lên hông Kiệt Tây Tạp, nhẹ nhàng vuốt ve, khiến cho Kiệt Tây Tạp lại không nhịn được mà tâm thần nhộn nhạo, mắt to ngập nước, cộng với một tia quyến rũ trên mặt, giông như trái đào chín, khiến Lý Chấn không nhịn được muốn cắn một cái, có điều, Lý Chấn biết nữ nhân này không đơn giản, trong lòng vẫn vô cùng bình tĩnh.
Miệng hắn ghé sát vào vành tai Kiệt Tây Tạp, phả ra một hơi nóng, nói khẽ: "Ngươi không phải nói muốn thử một lần với nam nhân cường hãn nhất trên đời này ư, hiện tại cảm thấy thế nào."
Kiệt Tây Tạp giật mình, trong lòng sinh ra suy nghĩ muốn lùi bước.
Nam nhân này khó đối phó.
Nhưng trong giây lát, trong lòng Kiệt Tây Tạp lại ý chí chiến đấu dâng trào, rất nhiều nhân viên quan trọng của quốc hội liên bang Mỹ, thậm chí các cự phách của thương giới cũng đều trở thành bề tôi dưới váy của nàng ta, hiện tại gặp phải một tổng thống Trung Quốc, nàng ta làm sao có thể cam nguyện nhận thua.
Không thể nhận thua được.
Kiệt Tây Tạp cười cười, thần sắc quyến rũ, nói khẽ: "Có phải nam nhân hay không thì thử qua mới biết được."
Trong mắt Của nàng ta mang theo vẻ khinh thường, giống như nói Lý Chấn không phải là nam nhân.
Lý Chấn cười nói: "Rất nhanh, ngươi sẽ cho rằng ta là nam nhân."
Vừa nói, tay Lý Chấn lại một lần nữa lần xuống, đặt lên cặp vú đàn hồi đó, nhẹ nhàng vuốt một cái, vừa mềm mại vừa đàn hồi, khiến Lý Chấn đều không nhịn được chậc chậc khen ngợi, trong mắt Kiệt Tây Tạp hiện lên vẻ giận dữ, đổi lại là người khác, đều coi nàng là nữ thần, không dám báng bổ, nam nhân này lại nhiều lần sờ mông nàng ta, rất thô lỗ."
Tim Kiệt Tây Tạp sau đó lại nảy lên.
Trong nháy mắt, Lý Chấn bỏ tay ra, nàng ta mới thở phào.
Nhưng nàng ta lại cảm thấy không đúng.
Bàn tay to tràn ngập nhiệt lực của Lý Chấn không dừng ở eo nàng ta, mà là thuận theo lưng nàng ta đi lên, cuối cùng dừng lại ở vị trí bả vai. Cánh tay Lý Chấn dài, bàn tay to, vòng qua vai, năm ngón tay thọc vào nách, sờ tới bầu ngực của Kiệt Tây Tạp.
Hai người mặt đối mặt, yay Lý Chấn từ nách lần tới, không bị ai chú ý.
Kiệt Tây Tạp giống như bị sét đánh.
Này nam nhân, thật sự là rất không biết xấu hổ.
Lý Chấn cũng mặc kệ nhiều như vậy, nữ nhân này vô duyên vô cớ tìm tới hắn, còn không ngừng dùng ngôn ngữ khiêu khích, đây là Kiệt Tây Tạp khơi mào trước, bất kể thế nào, Lý Chấn khẳng định là sẽ không chịu thiệt, trên mặt Lý Chấn lộ ra nụ cười xấu xa, người ghé sát vào Kiệt Tây Tạp, thậm chí ngón tay còn gẩy gẩy, lại nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, hiện tại, ngươi cảm thấy ta là nam nhân chưa."
" Nam nhân thối."
Kiệt Tây Tạp đột nhiên dùng sức, muốn giãy ra khỏi tay Lý Chấn.
Đáng tiếc, Lý Chấn là loại người nào chứ, hắn hơi dùng sức, liền ôm chặt lấy Kiệt Tây Tạp.
Kiệt Tây Tạp thấp giọng nói: "Buông ra."
Lý Chấn lắc đầu cười khẽ, không nhanh không chậm nói: "Ngươi muốn rời khỏi lòng ta thì chủ động nói ra, ngươi không nói thì ta sao biết là ngươi muốn đi, ngươi đơn phương giãy ra, sẽ khiến người khác tưởng giữa chúng ta xảy ra chuyện gì, ngươi nhìn ánh mắt giết người của những người xung quanh đi, rõ ràng là như ta đang cưỡng gian ngươi vậy, thời buổi này, làm một nam nhân tốt thật không dễ dàng gì."
"Xi."
Kiệt Tây Tạp bật cười, nhưng vẻ mặt trong nháy mắt đã căng ra.
Nàng ta thấp giọng nói: "Buông ra."
Lý Chấn nhún vai, thở dài nói: "Không thể âu yếm, đáng tiếc." Lý Chấn dùng sức bóp vú Kiệt Tây Tạp một cái, tay tóm được hơn nửa bầu, ra sức nắm chặt, khiến cho Kiệt Tây Tạp sắc mặt đại biến, ngay sau đó, Lý Chấn buông tay ra, bước về phía Lâm Khẳng, tựa hồ căn bản như chưa hề gặp nàng ta, giống như Kiệt Tây Tạp là không khí.
Kiệt Tây Tạp đứng tại chỗ, hận tới ngứa răng.
Cái gì gọi là không âu yếm.
Sờ mông, sờ hông, thậm chứ vú cũng bóp mấy cái.
Đã đến ức đó rồi mà còn coi như không có gì ư?
Kiệt Tây Tạp trong lòng tức giận, nghĩ rằng, nàng ta đến Washington thời gian dài như vậy, vẫn chưa bao giờ chịu nhục như vậy, thậm chí rất nhiều chỗ riêng tư chưa bị ai chạm vào, nhưng hôm nay không ngờ bị Lý Chấn sờ soạng, lần sau nhất định phải đòi lại, có điều, trong đầu Kiệt Tây Tạp lại nghĩ, nam nhân này rất có vị đạo, tựa vào người hắn, có chút thoải mái, đương nhiên cũng chỉ vậy mà thôi.
Đó là một nam nhân nguy hiểm.
Đồng thời, cũng là một nam nhân có giá trị lợi dụng.
Lý Chấn về tới bên cạnh Lâm Khẳng, ánh mắt Lâm Khẳng dừng ở trên người Kiệt Tây Tạp, hạ giọng, nghiêm túc nói: "Lý tổng thống, nữ nhân vừa rồi ngài ít tiếp xúc thì tốt hơn."
Lý Chấn hỏi: "Vì sao?"
Lâm Khẳng vẻ mặt khinh bỉ, nghiêm túc nói: "Kiệt Tây Tạp là một nữ nhân ngủ với ngàn người, nàng ta có quan hệ với rất nhiều quan viên và thương nhân của Washington, ngươi chắc minh bạch."
Lý Chấn đảo mắt, trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Nữ nhân này chắc không đơn giản như vậy, từ tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, Lý Chấn đã có nhận thức, Kiệt Tây Tạp biểu hiện ra ngoài tuy rằng là lão thủ, nhưng rất nhiều chỗ vẫn không thoáng được, nếu là ngủ với cả ngàn người, căn bản sẽ không bận tâm tới chuyện Lý Chấn sờ mông sờ ngực, Kiệt Tây Tạp còn có thể mượn chuyện sờ mông sờ ngực để tiến thêm một bước khiêu khích Lý Chấn.
Lý Chấn lắc đầu, không nghĩ tới chuyện này nữa, bởi vì hắn nhất thời cũng không minh bạch được.