Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 437: Chương 437: Hướng đến Thần Chiến (2)




Thất Kiếm Môn.

Trong khoảng thời gian trước, vì một sai lầm của phó môn chủ Tây Môn Bá mà tòa chính điện bị một thiếu niên đánh sập.

Sau đó thiếu niên đó vận dụng thủ đoạn “Phi Độn Phù” chạy mất, mặc dù Ám Đường có truy tung nhưng vẫn không cách nào tìm ra dấu vết tiểu tử đó.

Trong khoảng thời gian tòa chính điện được sửa chữa, nơi nghị sự thay thế chính là tòa tháp Linh Kiếm. Tòa tháp này là cấm địa Thất Kiếm Môn được chia làm ba tầng, tầng một là Linh Kiếm Điện, tầng hai là Linh Kiếm Các, tầng ba không có tên và được xem là cấm địa tuyệt mật của Thất Kiếm Môn.

Trước đó, chỉ cần đệ tử nào tiếp cận đến khu vực phụ cận tháp Linh Kiếm đều quy vào trọng tội, hầu hết đều bị trục xuất khỏi tông môn.

Vì nhiều lý do mà Linh Kiếm Điện được môn chủ Diệp Tam Khất mở Cấm Chế và tạm dùng làm nơi nghị bàn chính sự.

Lúc này, trong Linh Kiếm Điện tập hợp đầy đủ cao tầng Thất Kiếm Môn. Ngoài môn chủ Diệp Tam Khất, chấp chưởng Linh Kiếm Điện là lão Vô Nan Thất Kiếm từ Di Tích Thần Chiến cũng đã trở về.

Bên cạnh đó còn hai vị tam trưởng lão cùng tứ trưởng lão đã ngoài sáu mươi với khí chất tiêu sái.

Hàng đệ tử thì có đại đệ tử Thiệu Mặc ngoài ba mươi nhưng nhìn như bốn mươi, nguyên do là hắn có gương mặt góc cạnh. Cho nên người ta mới nói, đệ tử Thất Kiếm Môn không một ai có vẻ ngoài tuấn lãng. Ngược lại nữ đệ tử lại có phần khác biệt, người nào người nấy đều xinh đẹp vô cùng.

Ngoài đại đệ tử Thiệu Mặc còn có ngũ đại đệ tử chủ tu kiếm trận. Cả năm đệ tử này đều mặc thanh sam y phục giống nhau với vai mang thất kiếm.

Cuối cùng là nữ đệ tử Lâm Tuyết Vân, dù thực lực không cao nhưng nàng ta là tôn nữ của Vô Nan Thất Kiếm cho nên mới có địa vị khá quan trọng.

Lúc này, Diệp Tam Khất mới nói “Lần tập hợp đông đủ này nguyên do chính là khối Hắc Kim Trụ gây ra tai họa khôn cùng. Đã có ba đệ tử tinh anh của Thất Kiếm Môn bị diệt sát không kịp trở tay, bọn họ đều là tinh anh nên tổn thất cực kỳ nghiêm trọng…”

Vô Nam Thất Kiếm thở một hơi dài rồi nói “Lúc ta còn ở Di Tích Thần Chiến, nơi đó mới thật sự khó thở. Nơi đó xuất hiện một đại nhân vật kèm theo một tấm bia đá quỷ dị… Nghe tên kia nói, đó là Giao Ước Cổ Nhân định đoạt Thần Vực là do tổ tiên của hắn tạo ra…”

Vô Nan Thất Kiếm trầm tư một lúc rồi nói tiếp “Đặc biệt là xuất hiện một tình huống quỷ dị khác, đó là một thanh kiếm bảo hộ một tên tiểu tử rời khỏi tòa hắc sơn. Mà tòa Hắc Sơn lại được bảo vệ bởi một Hộ Sơn Đại Trận vô cùng kiên cố. Nhìn thanh kiếm đó, ta cho rằng đó là cổ kiếm của Thất Kiếm Môn chúng ta…”

Diệp Tam Khất nghe xong liền tò mò nói “Sư bá có nhớ đến hình dáng tên tiểu tử đó không?”

Vô Nam Thất Kiếm không chút do dự lấy ra một viên Lưu Ly Châu rồi phóng ra hình chiếu.

Hình chiếu bên trong chính là chân dung của Phương Triết.

Nhìn chân dung của thiếu niên được chiếu ra bên ngoài, chân dung rõ ràng từng đường nét khiến Diệp Tam Khất sửng sốt.

Biểu hiện của Diệp Tam Khất khiến Vô Nan Thất Kiếm không hiểu.

Diệp Tam Khất bất ngờ cười ha ha nói “Lại là tên này… Tên này là tên nào mà đi đâu cũng gặp hắn”

Vô Nan Thất Kiếm tò mò hỏi “Môn chủ nhận biết hắn?”

Diệp Tam Khất thoáng mỉm cười kèm theo biểu hiện bất đắc dĩ.

Lâm Tuyết Vân một bên ấp úng nói “Gia gia không biết, đó chính là người… phá hủy cả tòa chính điện hơn ba tháng trước…”

Vô Nan Thất Kiếm biểu hiện lúng túng, nội tâm không ngừng nghi hoặc “Một tên tiểu tử vô danh lại dám xông vào Thất Kiếm Môn, phá hủy cả một tòa chính điện… tên này đúng là quá phận!”

Diệp Tam Khất lại thở dài, sau một hồi mới nói “Tình huống trước đó quên nói cho sư bá biết. Tiểu tử đó chính là chủ nhân của tiểu tinh linh mà Tây Môn Bá sư thúc một mực yêu thích. Tây Môn Bá sư thúc vì lợi ích mới khiến tên tiểu tử đó trở mặt rồi phản kháng… nếu không Thất Kiếm Môn vẫn là ân nhân cứu mạng hắn…”

“Tiểu tinh linh?”

Vô Nan Thất Kiếm xem như đã hiểu rõ nguyên nhân vì sao Tây Môn Bá sở hữu tiểu tinh linh nhiều năm nhưng lại không thể sai khiến được tiểu tinh linh. Nguyên nhân tiểu tinh linh đã có chủ.

Vô Nan Thất Kiếm tức giận quát lên “Tên đó thật đáng giận!”

Diệp Tam Khất sắc mặt có phần ngưng trọng lại rồi nói “Ta điều tra được Tây Môn Bá có qua lại với người của Hắc Thiên Địa. Ta dự định trở về xử lý thì… cũng vừa lúc tạo cơ hội cho Tây Môn sư thúc cơ hội rời đi. Bởi vì tình nghĩa nên buông tha cho sư thúc một lần…”

Diệp Tam Khất trầm mặc một lúc rồi nói tiếp “Bởi vì trực giác của ta cho biết, tiểu tử đó không tầm thường nên đã hy sinh một cây tiên thảo cứu lại mạng của tiểu tinh linh, coi như trừ đi một tai họa ngầm cho Thất Kiếm Môn…”

Nói đến đây, Điệp Tam Khất mới sực nhớ đến chính sự.

Chỉ vì nhắc đến tên tiểu tử kia, trong lòng bất chợt dâng lên một cảm giác lo lắng.

Xem như tiểu tử đó đã có thể thoát thân được, trong lòng cũng không còn bứt rứt.

Diệp Tam Khất nói tiếp “Lần nghị sự này, ngoài việc cảnh báo đệ tử đề phòng khối Hắc Kim Trụ. Chuyện chính là đến Thiên Ý Sơn tham gia Thần Chiến”

Vô Nam Thất Kiếm cũng gật đầu tán thành.

Bởi vì lần này Thiên Sư Đường chơi lớn, ngoài tặng bán thần khí, thần khí còn tặng luôn cả một giới vực cho thế lực đứng đầu Thần Chiến.

Đây là phần thưởng vô giá không cách nào diễn tả được. Cho nên, đệ tử đến tham gia Thần Chiến phải là tinh anh nhất của Thất Kiếm Môn.

Diệp Tam Khất nói tiếp “Lần này để Thiệu Mặc dẫn đầu nhóm Viên Hoàng, Mộ Dung Lan Anh, Lý Mai Ly, Hà Chí Phú, Cao Hùng đến Thiên Ý Sơn tham gia Thần Chiến. Người đạt chức vị cao nhất sẽ cấp cho một biệt viện trong Thất Kiếm Môn. Nếu đạt được vị trí cao nhất sẽ cấp cho quyền quản lý giới vực mà Thiên Sư Đường làm phần thưởng…”

Lời nói của môn chủ Diệp Tam Khất khiến nhóm người Thiệu Mặc cùng ngũ đại đệ tử mừng rỡ như điên.

Đây là phần thưởng cực kỳ có giá trị cũng như làm rạng danh tông môn. Nhiệm vụ này xem như bọn họ có bán mạng cũng nhất quyết đoạt vị trí cao nhất.

Thiệu Mặc cùng ngũ đại đệ tử lập tức khom người nhận lệnh rồi đồng thanh nói “Chúng đệ tử quyết không phụ lòng của môn chủ!”

Diệp Tam Khất gật đầu hài lòng, ánh mắt dời sang Lâm Tuyết Vân đang tỏ thái độ phàn nàn “Vân nhi ngoan ngoãn ở lại tông môn, chuyến đi này không dễ dàng gì. Cho nên lần này phải nghe lời!”

Lâm Tuyết Vân dù không hài lòng vẫn gật đầu nói “Đệ tử đã hiểu, sư phụ không cần quá lo lắng!”

Diệp Tam Khất dù không an tâm nhưng cũng không cách nào khác.

Nhóm Thiệu Mặc cùng ngũ đại đại tử nhận lệnh xong rồi thoái lui ra bên ngoài.

Diệp Tam Khất nhìn Lâm Tuyết Vân không rời mắt, sau một hồi mới thở một hơi dài ra nói “Theo ta!”

Nói xong, thân ảnh Diệp Tam Khất cùng Vô Nan Thất Kiếm biến mất, lúc xuất hiện là ở tầng ba tháp Linh Kiếm.

Lâm Tuyết Vân cũng nhanh chóng theo sau.

Tầng ba có phần khoáng đãng hơn khi không gian mở, có thể nhìn thấy được bầu trời với nhiều áng mây bay qua.

Nơi đây mặc dù bên trong tòa tháp nhưng được bố trí Trận Pháp bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt, đặc biệt là người bên trong tầng ba có thể nhìn xuyên thấu ra bên ngoài.

Tại vị trí trung tâm tầng ba có lô đỉnh được đặt trên một bệ đá. Trong lô đỉnh được lấp đầy cát mịn, phía trên là một thanh kiếm được tạo thành bằng những hạt cát trôi lơ lửng. Hình dạng thay đổi liên tục.

Đây là lần đầu tiên Lâm Tuyết Vân đến nơi này nên mọi thứ vô cùng lạ mắt, đặc biệt là thanh kiếm được cô đọng bằng vô số hạt cát.

Diệp Tam Khất nhàn nhạt nói “Bản chất Thất Tinh Kiếm không hề tồn tại trên đời này. Chuyện tuyệt mật này chỉ có mấy đời tông chủ Thất Kiếm Môn biết. Vì trường hợp ngoại lệ, lần này có thêm Vân nhi biết được…”

Lâm Tuyết Vân có phần ngỡ ngàng, từ trước đến nay nàng luôn tin rằng trong tông môn tồn tại một thủ đoạn nghịch thiên, có thần kiếm trấn giữ nên không sợ bất kỳ thế lực nào. Giờ lời của sư phụ hoàn toàn phủ nhận tất cả những gì nàng biết trước đó.

Diệp Tam Khất hiểu được điều Lâm Tuyết Vân suy nghĩ liền giải thích “Bởi vì nhiều đời tổ sư Thất Kiếm Môn trước sợ Thất Kiếm Môn sẽ gặp tai họa diệt môn nên đã chừa lại một thủ đoạn cuối cùng. Đó chính là thanh kiếm này, thanh kiếm này chỉ dùng được một lần…”

Lâm Tuyết Vân ấp úng nói “Chuyện này… vì sao lại cho gọi Vân nhi đến đây?”

Diệp Tam Khất mỉm cười nói “Vì bọn ta sợ rằng sẽ gặp thiên kiếp, khó bảo toàn được tính mạng. Cho nên mới để Vân nhi tiếp quản nhiệm vụ bảo vệ truyền thừa Thất Kiếm Môn này…”

Lâm Tuyết Vân do dự không dám bước tới, Vô Nan Thất Kiếm ở sau thúc giục “Ngoan, hãy thay gia gia làm nhiệm vụ này...”

Lâm Tuyết Vân nhắm mắt lại định thần rồi hít sâu một hơi.

Nàng tiến về phía sư phụ Diệp Tam Khất rồi đưa bàn tay về trước.

Diệp Tam Khất cầm lấy tay Lâm Tuyết Vân rồi nhúng vào lớp cát bên trong lô đỉnh.

Lớp cát di chuyển rồi tiếp xúc với bàn tay Lâm Tuyết Vân.

Sau một hồi, lớp cát mịn quấn quít lấy bàn tay Lâm Tuyết Vân, rồi sinh ra một mối liên hệ cộng hưởng. Mối liên hệ này gắng kết điều khiển sát chiêu dùng một lần của Thất Kiếm Môn.

Diệp Tam Khất cùng với Vô Nan Thất Kiếm ở một bên gật đầu thỏa mãn, vì quá trình tạo mối liên kết đã thành công.

Tại mi tâm của Lâm Tuyết Vân tức thì xuất hiện một ấn ký nhỏ có hình tròn. Hình dạng như được tạo thành từ vô số hạt cát mịn tạo ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.