Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 398: Chương 398: [Linh]




Tiếng nói của Bát Nông Tiên Sinh không lớn nhưng lại tạo ra áp lực bức bách khó chịu. Loại cảm giác này khiến người đứng gần như muốn vỡ tung lồng ngực.

Hoa Lạc Đồng dừng bước, quay đầu nhìn Bát Nông Tiên Sinh. Trong khí tức vừa phát ra dù không nhiều nhưng lại có cảm giác quen thuộc, một cảm giác của đồng loại.

Bát Nông Tiên Sinh sắc mặt nghiêm túc lại. Trong khóe mắt thình lình chảy ra hai dòng máu kỳ dị.

Tiếp theo phần đầu của Bát Nông Tiên Sinh ngã nghiêng ra như thể bị cắt rời ra.

Từ bên trong phần cổ phóng vút ra bên ngoài một làn khói mù với hình dạng như một bóng ma. Dần dần hình thành hình dáng trắng muốt mỏng manh như một thiếu nữ với mái tóc dài.

Chuyện này khiến không ít người chứng kiến hoảng sợ không nói lên được lời nào.

Một vài người nhận ra thân phận thân ảnh vừa xuất hiện, sắc mặt đại biến liền vội vàng tìm cách đào tẩu.

Bọn họ hốt hoảng muốn rời đi nơi này càng nhanh càng tốt.

Một người không kìm nén được thốt lên “Đó là [Linh], chạy mau!”

“[Linh]?”

[Linh] chính là một nhân vật truyền kỳ cực kỳ đáng sợ ở Thần Vực. Chỉ cần một ánh nhìn thôi cũng có thể giết chết hàng vạn tu sĩ Ngũ Phẩm, Lục Phẩm. Hung danh hầu như không ai mà không biết, chỉ là danh tính [Linh] không ai biết được. Theo như lời đồn ở Thần Vực, [Linh] sớm mất tích cách đây hơn hai trăm năm trước đó.

Về sau không còn nghe nhắc đến [Linh] nữa.

Nhóm khách nhân hoảng sợ tột cùng, muốn rời đi nhưng toàn thân không thể cử động được.

Hoa Lạc Đồng không hiểu nhưng nhìn thái độ cũng như hành vi của những người xung quanh. Xem ra lai lịch đối phương vô cùng hung ác.

Bát Nông Tiên Sinh hay chỉ là vỏ bọc của [Linh] xuất hiện với hình dáng mới là một nam tử với đôi mắt khép chặt, thân hình mỏng manh như thiếu nữ. Hình dạng bên ngoài không rõ ràng, giống như chủng tộc U Linh ở Quỷ Vực.

Đôi mắt vốn đang khép chặt của [Linh] từ từ mở ra, ánh mắt có màu xanh ngọc trong suốt. Dù chỉ nhìn lướt qua nhưng lại gây cảm giác tử vong mãnh liệt.

[Linh] nhàn nhạt nói “Người thấy được ta dù chỉ là một thần hồn cũng khó mà sống sót được rời khỏi đây!”

Nói rồi, ánh mắt màu xanh ngọc của [Linh] lướt qua từng người, không bỏ sót qua bất kỳ khách nhân nào.

Từng người từng người một không thể cử động được bắt đầu thạch hóa, từ ánh mắt lây lan dần sang phần đầu rồi bao phủ khắp người. Chỉ chưa đầy mười hô hấp, toàn bộ người có mặt đều bị hóa đá.

Tiếp theo, một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến toàn bộ khách nhân vỡ vụn thành từng hạt bụi mịn theo làn gió đưa đi.

Toàn bộ khách nhân đến thưởng thức cháo Ngũ Độc Dịch Vị không người sống sót.

Hoa Lạc Đồng nhíu hàng chân mày lại.

Nàng chậm rãi niệm “Nổ!”

Tiểu Bảo Bảo vốn đang trú bên trong lớp áo choàng bay thẳng ra bên ngoài rồi hít sâu một hơi. Làn da bên ngoài hồng hào dần chuyển sang màu đỏ rực, thoáng chốt phì ra như một quả hỏa cầu.

Khi đến cực hạn, Tiểu Bảo Bảo tức thì bạo nổ gây ra âm thanh cực kỳ khủng khiếp. Chấn động lan tỏa ra xung quanh, phá hoại mọi thứ trong khuôn viên mười dặm. Từ kiến trúc khách điếm, đến từng tòa nhà trong Bát Nông Cốc bị sang bằng, con đường dẫn vào Bát Nông Cốc cũng chỉ còn là mặt đất bằng phẳng.

Hoa Lạc Đồng đứng trôi nổi trên không trung, nhìn mọi thứ đều bị sang bằng, nàng chỉ nhếch miệng lên cười dự định rời đi thì phía trên đỉnh đầu nàng xuất hiện thân ảnh của [Linh].

Hắn đưa ánh mắt nhìn nàng mà không hề tức giận.

Hắn nhàn nhạt nói “Nơi này chỉ là một công cụ cho kế hoạch bắt lấy tiểu cô nương. Tiểu cô nương sang bằng nơi này thành bình địa chính là giúp ta dọn dẹp một chút. Dù thế nào thì cũng phải đa tạ tiểu cô nương đã thay ta dọn dẹp đám rác rưởi ở đây...”

Hoa Lạc Đồng sắc mặt có phần nghiêm trọng lại, bởi vì thông qua lời nói đối phương. Đối phương sớm đã có chủ ý với nàng từ trước, và đã lập ra một cái bẫy ở nơi này.

Nàng mỉa mai nói “Ngươi tưởng có thể giữ chân được ta sao?”

[Linh] nghe câu nói của Hoa Lạc Đồng, hắn tức thì cười lớn lên. Tiếng cười vang vọng tứ phương.

Khi tiếng cười vừa dứt, trên bầu trời khuôn viên bao quát năm dặm bị bao phủ một lớp mạng lưới được tạo thành từ vô số lôi điện chằng chịt. Mạng lưới này được tạo thành từ bốn hướng bởi bốn hắc y nhân khống chế.

Loại thủ đoạn này chính là triệt tiêu mọi đường rút lui của giống loài Dạ Xoa.

Nhìn thủ đoạn đối phương bày ra, có thể nói đối phương cực kỳ hiểu rõ năng lực của Dạ Xoa. Đặc biệt là biết được thủ đoạn xuyên qua không gian của Dạ Xoa.

“Chỉ là làm sao đối phương biết được năng lực của ta đến đâu?”

“Hơn nữa đối phương vì sao lại bày cạm bẫy cẩn trọng đến như vậy, mục đích chính là bắt được ta?”

Nội tâm Hoa Lạc Đồng bắt đầu lo lắng, chỉ là ngoài mặt vẫn thản nhiên nói “Ta và ngươi có thù sao?”

[Linh] lãnh đạm nói “Việc này tiểu cô nương nên…”

[Linh] nói giữa chừng thì dừng lại, bởi vì suýt chút nữa hắn đã lộ ra thân phận “vị đại nhân” ở phía sau chỉ thị.

Hắn bất đắc dĩ nói “Vừa rồi ta lại nhiều chuyện rồi… Tiểu cô nương ngoan ngoãn theo ta về thôi!”

Hoa Lạc Đồng không nói mà tung ra một chưởng, chưởng pháp vô ảnh vô tung không gây ra động tĩnh nào nhưng lại khiến [Linh] tránh sang một bên. Tại vị trí [Linh] vừa rời đi bỗng chốc vang lên một tiếng nổ lớn.

Với một người không hiểu nguyên nhân gốc rễ, loại chưởng pháp này gây vỡ tâm can mà chết. Đây chính là một trong những năng lực đặc thù của Dạ Xoa có thọ nguyên trên năm trăm năm tuổi.

Điều này một phần do Tiểu Bảo Bảo mỗi một ngày chúc phúc một lần, mỗi một lần là một năm tuổi thọ. Đây chính là điều kỳ diệu mà Tiểu Bảo Bảo mang lại.

Lúc này [Linh] né tránh sang một bên rồi thình lình biến mất, khi xuất hiện chính là từ trên cao bổ xuống một nhát kiếm. Kiếm này mang một màu đỏ rực rỡ gây ra áp lực hủy diệt mọi thứ.

Hoa Lạc Đồng nhanh chóng né tránh sang một bên thì từ phương hướng khác lại xuất hiện vô số huyết sắc kiếm ảnh bao vây.

Hoa Lạc Đồng không do dự nhanh chóng đáp xuống mặt đất thì từ phía trên đỉnh đầu vô số kiếm ảnh lại tiếp tục truy theo rồi áp đảo.

Đến khi toàn bộ kiếm ảnh áp sát, nàng không còn cách nào phản kháng đành bắt đầu chống đỡ. Từng kiếm ảnh băng xuyên qua xé rách áo choàng, từng kiếm ảnh cắt xé khiến cơ thể nàng chỉ trong phút chốc dính đầy thương tích.

Những vết thương do huyết sắc kiếm ảnh gây ra ngăn cản khả năng tự hồi phục của nàng. Trong lúc nhất thời, chân dung của Thiện Nữ Dạ Xoa hiển lộ ra rõ ràng.

Chân dung nàng lúc này như hóa thành một tiên nữ với chằng chịt vết thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.