Gió thổi rát mặt nhưng chỉ có thể thổi khô nước mắt, chứ không thể thổi tắt ngọn lửa trong lòng của ta, tiếng động cơ gầm rống, cả hành trình đều không ngửng nghỉ, mơ hồ phong cảnh chung quanh thay đổi không ngừng.
Phương Dật Thiên lái chiếc Yamaha, trong đầu lại hiện lên những suy nghĩ này, chiếc xe Yamaha vẫn xé gió rời đi, một người một xe, giống như một chú cá linh hoạt giữa biển khơi,động cơ gầm thét lách qua những chiếc xe hơi, xe máy khác.
Nam nhân lái một chiếc Yamaha có thể tự hào nhưng không kiêu ngạo,có thể buồn nhưng không được bi quan, có thể thành công nhưng không bị danh lợi giam cầm.
Phương Dật Thiên không biết mình thuộc về loại nào, bất quá hắn cũng tự nhận là mình cũng có một chút phong cách, chỉ tiếc là thiếu một cái kính râm, nếu không thì phải nói là hoàn mỹ.
Đi Yahamaha cũng có chỗ tốt, cảnh sát cũng không quản được ngươi
Phương Dật Thiên cũng không biết Tô Uyển nhi cô gái nhỏ này rốt cuộc gặp phải phiền toái gì... Hắn dấn ga, chiếc yamaha mạnh mẽ phóng đi,nả ra những làn khói nhẹ, gầm rú vú đi.
Phương Dật Thiên chạy với tốc độ cao..... vì thế cũng không mất nhiều thời gian lắm hắn đã tới được Thiên Hả đại học, cũng may là bảo vệ của trường không có kiểm tra xe đi vào, bởi vậy hắn trực tiếp phóng xe vào trường.
Lại nói tiếp hắn là lần đầu tiên đi xe đến Thiên Hải đại học, đối với vị trí thao trường của Thiên Hải đại học hắn cũng không hề rõ ràng, chẳng biết làm gì hơn là lấy điện thoại gọi cho Tô Uyển Nhi.
"Phương Dật Thiên sao? Anh đã tới trường của chúng em chưa?" Âu Dương toa ta vội vàng hỏi.
"Anh đang đứng trước trường đây, nhưng anh không biết thao trường ở chỗ nào." Phương Dật Thiên vừa nói, hai mắt liền nhìn chung quanh bốn phía, nói.
Ở bên cạnh...hắn phát giác ra rất nhiều sinh viên của Thiên Hải đại học đang nhìn hắn, đặc biệt là một vài nữ tử, Phương Dật Thiên lúc này đang ngồi trên chiếc Yamaha phân khối lớn, thân thể cường tráng, mềm dẻo lộ ra khuôn mặt hơi chút uể oải lại kèm theo một vẻ âm trầm, chững chạc đối với những nữ sinh viên chưa từng trải qua việc đời quả thật là vô cùng hấp dẫn.
Thiên Hải đại học không chỉ nổi tiếng là một đại học tốt mà còn nổi tiếng với những mỹ nữ đang theo học tại đây, bởi vậy suốt ngày đêm lúc nào cũng có những chiếc xe Mercedes- Benz hoặc là BWM, Audi chờ đợi những mỹ nữ đó.
Phương Dật Thiên với ngoại hình cường hãn phối hợp với chiếc xe phân khối lớn, trên người thật sự là toát ra hơi thở rất nam tính, làm cho một vài nữ sinh của Thiên Hải đại học nghĩ rằng hắn cũng như những gã khác, vào đây để câu dẫn nữ sinh.
"Anh như thế nào mà lại đần vậy, bên cạnh chẳng phải là có rất nhiều sinh viên sao, tùy tiệu kiếm một người hỏi thăm là được mà, em chờ anh tại cửa của thao trường nhá"Âu Dương Toa Toa nói.
Phương Dật Thiên nhất thời liền nghẹn lời, liền cúp điện thoại, vừa lúc đó một nữ sinh có mái tóc dài tung tăng bay đi tới, hắn không khách khí đứng chặn trước mặt nàng, hỏi" Xin chào, cho tôi hỏi một chút, muốn đến thao trường thi đi lối nào?"
Cô gái xinh đẹp liếc mắt nhìn Phương Dật Thiên một cái, trong mắt cũng không có hiện lên vẻ phiền hà, trái lại nàng mỉm cười nói"Anh đi thẳng về phía trước, sau đó rẽ trái, rồi sau đó đi thêm một đoạn nữa sẽ thấy thao trường của chúng tôi."
"Cám ơn" Phương Dật Thiên cười,sau đó nhấn ga, động cơ gầm rú..... Chiếc Yahamaha hướng về phía thao trường lao đi.
Nhìn chiếc xe rời đi để lại những làn khói đen. Cô nữ sinh xinh đẹp liền có chút giật mình, nàng vốn nghĩ là Phương Dật Thiên cố ý hỏi nàng là vì hắn muốn hướng nàng tán tỉnh, nhưng vừa hỏi xong hắn liền rú xe đi chứng tỏ nàng có chút tự mình đa tình
Dựa theo chỉ dẫn của cô gái đó. Phương Dật Thiên hướng xe lao nhanh đến thao trường của đại học, từ xa đã nhìn thấy một bóng người yểu điệu xinh đẹp đang đứng ở cửa thao trường.
Dựa vào trí nhớ của mình. Phương Dật Thiên đoán ra mỹ nữ ôn nhu kiều mị đó đúng là Âu Dương Toa Toa ằng hữu của Tô Uyển Nhi.
Âu Dương Toa Toa cũng nhận ra được Phương Dật thiên từ xa đang cưỡi chiếc yamaha, bộ dáng vô cùng phiêu dật.
Thao trường không cho phép đi xe vào. Phương Dật Thiên đem xe để ở ngoài cửa, khóa đầu xe.
"Toa Toa, Uyển Nhi cô ấy sao rồi?" Phương Dật Thiên dựng xe xong liền hỏi., trong giọng nói có chút ân cần.
"Hì hì trông anh quan tâm đến Uyển Nhi như vậy , làm em thật hâm mộ à" Âu Dương Toa Toa nửa thật nửa đùa nói.
Phương Dật Thiên có chút giật mình, xem ra. cô gái ôn nhu này khác hẳn với cô gái lãnh đạm mà hắn vẫn nghĩ.
Đúng là vô cùng hấp dẫn, ngay cả đối với Phương Dật Thiên cũng vậy... chẳng trách đối với Âu Dương Toa Toa lại có hảo cảm.
Hắn cười cười, nói" Nếu như hôm nay mà là Uyển nhi gọi điện cho anh nói em có phiền toái, thì anh cũng sẽ lập tức đi tới."
"Thật sao?" Âu Dương Toa Toa ngạc nhiên, vô cùng phấn khởi, nàng thản nhiên nói" Anh tới rất đúng lúc, anh có biết không, Triệu Hải đang ở trong thao trường đã biểu lộ tình cảm với Uyển Nhi đó, Uyển Nhi nàng đang lo không có ai giải vây cho nàng, chúng ta đi qua đó xem chút."
Âu Dương Toa Toa vừa nói xong... liền không chút khách khí kéo tay Phương Dật Thiên, lôi hắn về phía bên trong thao trường
Phương Dật Thiên nhíu mày, đ.. mẹ nó, tên tiểu tử này đúng là cóc cũng muốn ăn thịt thiên nga sao?