Thiếp Thần Đặc Công

Chương 357: Q.1 - Chương 357: Thân ảnh quen thuộc!






Biến cố xãy ra, bên trong Đại Bài rất nhiều người đang ăn chạy ra xem.

Phương Dật Thiên từ năm người thành viên Sơn Khẩu Tổ cùng với lời nói của con chó phiên dịch gầy gò mơ hồ đoán ra chuyện này . Nữ phục vụ đem hải sản đến phòng sau đó Tiểu Dã Quân hai tay không thành thật không chút kiêng kỵ vuốt mông nữ phục vụ, trong miệng còn nói một số từ thấp kém không chịu nổi , phục vụ viên nữ lúc này bị tay hắn vuốt ve liền chửi hắn một tiếng.

Tiểu Dã Quân trong cơn tức giận liền trực tiếp đánh vào mặt nữ phục vụ ,nhục mạ bằng tiếng Nhật thô tục không chịu nổi , nội dung là đồ heo Trung Quốc, đáng chết, nếu ta thích ,ta chơi ngươi.

Phương Dật Thiên khuôn mặt bình tĩnh, trong mắt đã dần hiện ra một tia tức giận, đổi lại lúc xưa hắn có lẽ sẽ trực tiếp tiến lên bất chấp năm người là thành viên Sơn Khẩu Tổ đánh xong sẽ giày vò bọn chúng, đem tên gầy gò cam tâm làm chó săn kia đạp xuống dưới chân.

Giờ phút này hắn có tính toán khác , thành viên Sơn Khẩu Tổ đột nhiên xuất hiện ở thành phố Thiên Hải, khiến cho hắn có lòng cảnh giác, hắn nhớ tới Mạc Ny Tạp từng nói với hắn, một năm trước Sơn Khẩu Tổ giết một gã tổ trưởng ở Đông Kinh, Sơn Khẩu Tổ cho rằng là Chiến lang giết chết.

Hắn đoán chừng nhất định là Sơn Khẩu Tổ cho Ngân Hồ gài tang vật giá họa , bất quá trong lòng hắn không xác định lần này thành viên Sơn Khẩu Tổ đặc biệt xuất hiện ở thành phố Thiên Hải để đối phó với hắn sao?

Nếu quả thật chính là để đối phó với hắn thì hắn cảm thấy nên yên lặng để xem chuyện xảy ra, thăm dò lai lịch những người này rồi nói.

Trong này còn có Tiêu Di cùng Vân Mộng hai nữ nhân, nếu như xảy ra hỗn chiến như vậy hai nữ nhân này tình cảnh rất nguy hiểm, hắn cũng không thể phân tâm ra che chở các nàng, cho nên hắn đi trở về phòng, hướng về phía Tiêu Di cùng với Vân Mộng nói:“Vân Mộng, ngươi đi xe tới ? Bây giờ ngươi cùng Tiêu Di đi về trước!”

Vân Mộng ngẩn ra, không khỏi lên tiếng hỏi:“Phương Dật Thiên, phía ngoài xảy ra chuyện gì?”

“Cũng không có chuyện gì, ngươi cùng Tiêu Di đi về trước đi, phía ngoài có chút chuyện hình như đã giải quyết xong rồi.” Phương Dật Thiên trầm ngâm nói. “Vậy còn anh?” Tiêu Di nhịn không được ân cần hỏi han.

“Anh không sao, em đi trước đi!” Phương Dật Thiên nói. “Ngươi, ngươi dựa vào cái gì kêu chúng ta đi a? Phía ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Vân Mộng giọng nói có chút bất mãn.

“Hãy đi về cho ta! Không nghe lời ta nói sao?” Phương Dật Thiên ánh mắt trầm xuống, tức giận nói,khuôn mặt kiên cường đúng là mang theo vài phần tức giận, hướng về phía Tiêu Di cùng với Vân Mộng gào to.

Tiêu Di sửng sốt, ánh mắt có chút kinh ngạc mà nhìn Phương Dật Thiên, nàng xem ra Phương Dật Thiên nghiêm túc, hơn nữa động một chút đã tức giận, bởi vì không biết xảy ra chuyện gì, vì vậy trong nội tâm nàng không khỏi lo lắng hỏi :“, vậy anh không cùng đi sao? anh ở lại để làm chi?”

“Chuyện của tôi lúc nào đến phiên các người tới trông nom ? các người sớm rời đi một chút đừng gây cho tôi thêm phiền toái!” Phương Dật Thiên giọng nói run lên, lạnh lùng nói.

Vân Mộng dồn dập thở hào hển, thần sắc trong mắt cực kì kích động , nàng lạnh lùng nói:“đươc, được, chúng ta không cho ngươi thêm phiền toái nữa! Tiêu Di, chúng ta đi thôi!”

Vân Mộng nói sau đó kéo tay Tiêu Di mặt đầy tức giận đi ra khỏi phòng.

Phương Dật Thiên hít sâu một cái,theo phía sau hai nữ nhân đi ra ngoài, cho đến khi thấy Vân Mộng lôi Tiêu Di ngồi lên xe an toàn rời khỏi hắn mới xoay người hướng bên trong Đại Bài Đương đi tới, qua một khắc ,mắt hắn thấy chớp động một tia ánh sáng giống như đao mang sắc bén !

“Ông chủ của ngươi đâu? Đưa ông chủ của ngươi lại đây, nhìn thái độ phục vụ của ngươi nơi này , có biết bọn họ là người nào không? Bọn họ cũng là khách quý, thái độ phục vụ của ngươi thật sự làm cho người ta thất vọng, kêu ông chủ của ngươi ra đây!” Tên gầy gò người Hoa dùng Hán Ngữ mở miệng kêu la nói

Nữ phục vụ sau khi bị đánh đã đứng lên, che mặt bị đánh, một đôi mắt đẹp mang theo vẻ phẫn nộ nhìn về phía Tiểu Dã Quân, rồi sau đó nàng lạnh lùng nói:“Vị tiên sinh này, ngươi không nên ngậm máu phun người, rõ ràng là hắn vô lý trước, ta cũng không có nói gì, sau đó hắn lại đánh ta, là ai không phải, vừa nghe cũng đã biết, chẳng lẽ ngươi cho rằng bây giờ không có công lý sao?”

Tên Tiểu Dã Quân nghe vậy sau khi thấp giọng cùng nam tử gầy trao đổi vài câu, khinh thường hỏi nữ phục vụ nói cái gì, tên nam tử gầy vội vàng ngắn gọn phiên dịch một chút.

Tiểu Dã Quân nghe xong phiên dịch sau đó khuôn mặt dữ tợn thoáng hiện sự tức giận , miệng tức giận mắng một câu:“ ĐM,tiện nhân còn dám mắng ta sao!”

Tiểu Dã Quân nói trực tiếp đưa tay qua níu lấy cổ áo nữ phục vụ ,nữ phục vụ tính cách cũng cực kì cương liệt , trực tiếp đưa tay phải đánh Tiểu Dã Quân đang níu lấy cổ áo nàng, lòng đầy căm phẫn tức giận mắng !

Tiểu Dã Quân sắc mặt trầm xuống, đang muốn đưa tay đánh nữ phục vụ , đúng lúc này, một người cao lớn khôi ngô đột nhiên từ trong đám người chen chúc đi vào, hắn đi rất nhanh,thấy hắn là người thọt, cái đùi phải chân thấp chân cao .

“mọi người, mọi người, ta là chủ quản Đại Bài Đương, xảy ra chuyện gì? Nếu như Đại Bài Đương chúng ta có chỗ không đúng ta xin nói lời xin lỗi với các ngươi, nói lời xin lỗi!” Tên nam tử chen vào đó vội vàng há mồm nói, thanh âm rất vang, tiếng nói có vẻ thật thà khuôn mặt hiện lên nụ cười làm lành.

Phương Dật Thiên từ bên ngoài trở về tới Đại Bài Đương sau đó cũng đã chú ý tới nam tử này .Thân ảnh, thân ảnh quen thuộc thoáng cái làm nhớ lại mấy năm trước, đặc biệt là qua tên nam tử kia.

Lúc này, sắc mặt hắn ngẩn ra, cả người tựa hồ đờ đẫn , nhưng ngay sau đó hai mắt quang mang đại thịnh, đúng là mừng rỡ cực kỳ kích động, trong đầu hiện lên một ý niệm -- chẳng lẽ, chính là hắn?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.