Thiếp Thần Đặc Công

Chương 249: Q.1 - Chương 249: Trước mặt ta, ngươi không thể!






Phương Dật Thiên vừa nói xong, ngay lập tức, mọi ánh mắt trong phòng họp đều tập trung trên người hắn, nhìn chăm chăm vào nam nhân trẻ tuổi mang vẻ mặt lười nhác đang đứng ở cửa.

"Phương, Phương Dật Thiên..." Quan Lâm thấy Phương Dật Thiên thì ngẩn ra, sau đó vừa vui mừng vừa lo lắng nhìn hắn, chậm rãi đứng lên.

Vừa giao thủ với hồng sắc tây trang nam tử khiến Quan Lâm cảm thấy khí lực toàn thân đều dùng hết, mồ hôi chẩy đầy người, y phục ướt sũng ép chặt thân thể mềm mại, gợi cảm của nàng, những đường cong của nàng hiện rõ tư thái là lướt, trước gồ sau vểnh.

"...Phương Dật Thiên, anh chạy nhanh. Đậy không phải là nơi anh tới!" Quan Lâm vô ý thức hô lên với Phương Dật Thiên, trong lòng nàng biết Phương Dật Thiên có thể đánh lộn, có một chút công phu, nhưng người thường làm sao có thể so sánh với tinh anh của đội chống khủng bố?

Ngay cả tinh anh của đội chống khủng bố cũng không phải đối thủ của những tên khủng bố này, Phương Dật Thiên đi vào chẳng phải là thêm một mạng sao?

Bởi vậy, Quan Lâm trong lúc lo lắng thì nhịn không được thốt ra để Phương Dật Thiên nhanh chóng ly khai, nếu như lúc này Phương Dật Thiên quay đi phỏng chừng còn kịp.

Phương Dật Thiên hướng về phía Quan Lâm cười nhẹ, vẫn như trước là nụ cười lười nhác, bình thường thấy khuôn mặt tươi cười của Phương Dật Thiên thì QUan Lâm chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng giờ này khắc này, trong lòng nàng cũng ấm áp, có chút cảm động nho nhỏ! (Động đất cũng thế, cứ nhỏ rồi to dần, cuối cùng là... he he)

Hồng sắc tây trang nam tử hai mắt chớp chớp, nhìn Phương Dật Thiên mang theo thi thể của đồng bọn thì hơi nhíu mày, vừa cười vừa nói: "Bọn họ đều là do ngươi giết? Thú vị, thú vị, cuối cùng cũng có một cao thủ tham gia tử vong cách đấu, hoan nghênh, ta rất hoan nghênh sự tham gia của ngươi!"

"Ặc,hoá ra vở hài kịch này là do ngươi đạo diễn.Haizz, đều do ta xuất thủ hơi mạnh, nhưng cũng trách bọn họ, gì mà một kích cũng chẳng đỡ được. Thôi, vật quy nguyên chủ, trả cho ngươi nè!" Phương Dật Thiên nói xong vung tay, hai cỗ thi thể liền bày về phía hồng sắc tây trang nam tử.

Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, chân phải xuất ra một cú toàn thối đẹp mắt, trực tiếp đá bay hai cỗ thi thể mà Phương Dật Thiên ném tới ra xa.

Ngay lúc đó, Phương Dật Thiên chớp mắt, trong mắt hiện lên một tia hàn mang mà bình thường khó có thể nhận ra, thầm nghĩ: "Thành phố Thiên Hải từ khi nào có một cao thủ như vậy xuất hiện? Xem ra lần này cần phải xuất toàn lực, nếu như không tốc chiến tốc thắng thì chỉ sợ khó có thể khống chế toàn bộ tràng diện!

Nghĩ xong, Phương Dật Thiên hút một hơi, sau đó vẩy tàn thuốc trên đất, giẫm lên, nhàn nhạt nói: "Trò chơi tử vong cách đấu? Tốt, ta thích, vậy chúng ta bắt đầu chứ?"

"No, no, trò chơi có quy tắc của trò chơi, ngươi đến sau thì phải đứng chờ một bên, chờ ta giết mỹ nữ này xong thì sẽ chơi với ngươi!" Hồng sắc tây trang nam tử cười nhạt, hắn có thể nhìn được thân thủ của Phương Dật Thiên không yếu, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ là không yếu mà thôi, tối đa cũng chỉ hơn một chút so với thủ hạ và mấy tên đội viên chống khủng bố kia mà thôi, vẫn còn chênh lệch khá xa với hắn, vì vậy hắn nghĩ giải quyết xong Quan Lâm sẽ chơi đùa với Phương Dật Thiên.

Hồng sắc tây trang nam tử vừa mới dứt lời, chỉ thấy thân thể hắn lao lên phía trước, sau đó lăng không nhảy lên, tay phải chắn ngang, đánh mạnh vào đầu của Quan Lâm!

Quan Lâm ngay lập tức cảm nhận được không khí xung quanh như ngưng lại, chính nàng cũng có cảm giác nghẹt thở thì có thể thấy được một kích của đối phương sở hữu lực lượng khổng lồ đến mức nào!

Toàn thân Quan Lâm đã không có khí lực, đối mặt với một kích của hồng sắc tây trang nam tử thì nàng vô pháp chống đỡ, trên thực tế, cho dù là trong trạng thái mạnh nhất thì Quan Lâm cũng không nghĩ ra được cách nào để chống đỡ được một kích hung mãnh của đối phương!

Phanh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.