Xưởng số 4 là xưởng lắp ráp súng trường.
Đặc biệt giá trị là xưởng số 5, cũng chính là xưởng sản xuất đạn.
Trong lịch sử chiến tranh từ xưa tới nay chính là xúc tiến phát triển
nhanh chóng kỹ thuật chất xúc tác. Vương Phác dốc toàn bộ tài lực và
nhân lực đất nước để nghiên cứu khoa học kỹ thuật quân sự càng đẩy nhanh sự phát triển khoa học kỹ thuật quân sự. Trong khoảng thời gian ngắn
chưa tới nửa năm, kỹ thuật quan trọng chuyển hóa từ đạn vỏ giấy sang đạn vỏ đồng, trang bị sẵn ngòi nổ đã được ra đời.
Bởi vì trong số 30 viện sỹ tây dương, có mấy người nghiên cứu hóa học.
Khi ở Châu Âu, họ đã bắt đầu nghiên cứu kỹ thuật lôi thủy ngân rồi. Sau
khi tới Trung Quốc, do sự ủng hộ vài tài chính và nhân lực của phía quan lại Đại Minh hết lòng hết sức, nghiên cứu của họ nhanh chóng đạt được
thành công.
Sự xuất hiện của kíp nổ có sắn, khiến cho súng trường đã xuất hiện sự
tiến hóa mang tính cách mạng, từ đó thực sự đã bắt đầu thực hiện sản
xuất tiêu chuẩn hóa.
Mặc dù xưởng công binh Kiến Đức hiện này sản xuất không lớn, đã là một
xưởng công binh cận đại về mặt ý nghĩa thực sự. Bởi vì súng trường và
đạn của nó sản xuất đã không còn có sự khác biệt với ống súng thời cận
đại nữa.
Tham quan xong 5 xưởng, trong lòng Vương Phác vô cùng cảm kích. Vốn hắn
chỉ nghĩ viện khoa học quân sự có thể thay máy dập bằng gỗ của xưởng
công binh Kiến Đức thành máy dập bằng sắt đã rất tốt rồi. Thật không ngờ đám người Chân Hữu Tài đã làm xuất sắc như vậy, đã thực sự xây dựng
thành công dây truyền sản xuất súng trường!
Không chờ cho Vương Phác bình tĩnh trở lại, Chân Hữu Tài lại kéo hắn ra ngoài kho, thần bí nói:
- Hầu gia, ty chức có chút lễ nhỏ tặng người.
Ánh mắt Vương Phác sáng rực lên, hạ giọng hỏi:
- Quà gì?
Chân Hữu Tài cười không nói, sớm đã có thợ thủ công đến trước mở cửa
chính kho rồi. Vương Phác vừa nhìn đã thấy trong kho đặt một vật khổng
lồ, nhưng phía trên vật đó lại phủ vải đỏ, không nhìn rõ cụ thể là cái
gì. Nhưng từ bánh xe phía dưới tấm vải hồng đó có thể đoán được, đó có
lẽ là một quả đại pháo.
Vương Phác liền nói:
- Hồng Di đại pháo?
Chân Hữu Tài tiến lên vén tấm vải đỏ lên, một quả đại pháo mới hiện ra trước mắt Vương Phác.
Đó là một đại pháo hoàn toàn mới, nòng pháo dài hơn, nhỏ hơn nòng pháo
của Hồng Di đại pháo. Bộ phận thân pháo lại mập mạp hơn Hồng DI đại pháo nhiều. Nhìn kỹ không ngờ cấu tạo còn có chút tương tự như loại pháo của Frank, không chỉ giống nhau, Vương Phác bỗng hiểu ra, điều này e là
loại pháo nặng đầu tiên.
Chân Hữu Tài vịn tay lên giới thiệu:
- Đại pháo kiểu mới này là mấy viện sỹ tây dương dựa vào linh cảm đau
thương tạo ra. Đạn của nó cũng giống như súng trường, dùng đạn vỏ đồng,
cũng sử dụng kíp nổ. Vì vậy, tốc độ lắp ráp còn ngắn hơn cả pháp Frank,
tầm bắn và uy lực lại còn lớn hơn Hồng Di đại pháo rất nhiều!
Nói tới đây, Chân Hữu Tài dùng ngữ điệu khác thường hỏi:
- Hầu gia, người biết không, tầm bắn của quả đại pháp này là 20 dặm!
Tầm bắn lớn nhất của Hồng Di đại pháo được trang bị trong doanh trại
pháo quân trung ương là 5 dặm, tầm bắn của pháo Frank khoảng 1 dặm,
Vương Phác không ngờ, tầm bắn của loại pháo kiểu mới này lại là 20 dặm.
Điều này có lẽ là gấp 4 lần tầm bắn của Hồng Di đại pháo hiện có. Đó là
khái niệm gì?
- Hầu gia.
Chân Hữu Tài phấn khởi nói.
- Đại pháo kiểu mới này còn chưa có tên, chi bằng người đặt cho nó cái tên được không?
Vương Phác vui vẻ vuốt cằm, cất cao giọng nói:
- Tầm bắn của nó còn nhanh hơn pháo Frank, tầm bắn còn xa hơn Hồng Di
đại pháo, có thể thấy uy lực vô cùng, vật gì trên thế gian có thể chống
lại chứ? Chi bằng gọi là đại tướng quân vô địch đi!
- Hay lắm.
Chân Hữu Tài vui vẻ nói.
- Vậy thì gọi nó là đại tướng quân vô địch!
Tống Ứng Tinh và Phương Dĩ Trí cũng đồng thanh phụ họa. Tên gọi của loại đại pháo kiểu mới này được định ra như vậy. Vương Phác bước lên phía
trước vỗ vỗ đại tướng quân vô địch, vui vẻ nói với Chân Hữu Tài:
- Tương lai, doanh trại pháo quân trung ương đều trang bị đại tướng quân vô địch, ngoài ra thủy quân của đế quốc Đại Minh chúng ta cũng nên thay toàn bộ đại tướng quân vô địch đi, tới khi đó thủy lục lưỡng thế, còn
ai chống lại được hùng binh vô địch của đế quốc Đại Minh chúng ta chứ?
Tống Ứng Tinh bên cạnh cũng nói:
- Hầu gia, có nên tới thăm viện khoa học quân sự không?
- Hả?
Vương Phác ngạc nghiên, bối rối hỏi:
- Viện khoa học quân sự?
- Ách, là thế này.
Chân Hữu Tài vội giải thích.
- Bởi vì tất cả nhân viên của viện khoa học quân sự đều đã tới Kiến Đức
rồi, cho nên ty chức tự ý chủ trương làm vài phòng trọ bên cạnh Kiến
Đức, chuẩn bị chuyển bên phía Nam Kinh tới bên này, như vậy các viện sỹ
của viện khoa học quân sự cũng tiếp cận với nghiên cứu.
- Hóa ra là vậy.
Vương Phác vui vẻ nói.
- Đúng lúc bổn hẩu cũng có việc muốn bàn bạc với các chuyên gia của viện khoa học quân sự.
Vương Phác quả thực có việc muốn bàn bạc với các chuyên gia của viện
khoa học quân sự. Đó chính là việc nghiên cứu máy hơi nước. Xét về mặt
thời gian, Châu Âu lúc này có lẽ đã đưa ra khái niệm máy hơi nước rồi,
tin chắc những giáo độ dị giáo đến từ tây dương đó không lạ lẫm gì. Tuy
nhiên, biến khái niệm này thành sản vật công nghiệp thì lại không dễ
dàng như vậy.