“Có thể đổi nhà, sao lại không thể đổi được chứ.”
Lý Phàm mỉm cười.
Vương Cẩn Mai tức đến mặt run run, bực bội chỉ thẳng vào mũi Lý Phàm quát: “Đổi nhà cái con khỉ! Cậu có tiền đổi nhà cho chúng tôi sao? Cậu biết giá nhà bây giờ đắt đến cỡ nào không!”
“Nhà trong những khu vực tốt đều có giá hơn sáu trăm triệu, những khu vực cao cấp hơn phải chín trăm triệu đến một tỷ hai, cậu có suy nghĩ đến vấn đề ăn học sau này của Xuyến Xuyến hay không, cái tên vô dụng này, cậu vừa phải thôi!”
Lý Phàm mỉm cười nói: “Mẹ, con đã suy nghĩ về vấn đề nhà ở rồi, sau này chắc chắn sẽ cho Xuyến Xuyến điều kiện học tập tốt nhất, nhất định phải là biệt thự cao cấp trên ba mươi tỷ, hôm nay con và Họa Y sẽ sang đó xem nhà.”
“Cậu? Còn bày đặt biệt thự trên ba mươi tỷ? Cậu lừa gạt ai đấy, cũng chỉ có Họa Y ngu ngốc nhà tôi mới bị cậu lừa xoay vòng vòng, miệng cậu biết phun ra vàng sao, còn bày đặt biệt thư trên ba mươi tỷ, cậu cứ mua cho Họa Y một căn nhà có giá mười mấy tỷ trước đi rồi nói tiếp!”
Vương Cẩn Mai nói xong còn chưa hết giận, huých mạnh về phía Cố Thiệu Huy: “Thiệu Huy! Ông còn không mau dạy dỗ tên Lý Phàm này đi, ông coi bây giờ nó thành dạng người gì rồi!”
“Thành dạng người gì chứ? Không phải Lý Phàm đã có lòng muốn mua một căn nhà sao, bà cứ cho nó chút thời gian, để nó phấn đấu”
Cố Thiệu Huy nhìn Lý Phàm, lạnh nhạt nói: “Nói xem, cậu cần bao nhiêu năm để thực hiện mục tiêu mua biệt thự ba mươi tỷ hả? Hai mươi năm được không?”
“Không cần hai mươi năm, ba, mẹ, con đã mua nhà rồi, ngày mai con dẫn hai người đi xem được không.”
Lý Phàm mỉm cười nói.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai kinh ngạc nhìn nhau, cảm thấy hôm nay đầu óc của Lý Phàm không được bình thường lắm, dám ăn nói ngông cuồng là đã mua nhà.
Mấy người thanh niên thời nay vì muốn mua nhà cũng phải móc sạch ví tiền của tất cả thành viên trong nhà.
Lý Phàm là một tên vô dụng ăn không ngồi rồi, sao có thể mua được nhà rồi chứ?
“Hừ! Cậu mua được căn nhà gì chứ, đừng nói là mua một căn chung cư nhỏ ba mươi mét vuông để lừa gạt bọn tôi đó nha.”
Vương Cẩn Mai lạnh lùng nói, hoàn toàn không tin lời Lý Phàm.
“Mẹ, Lý Phàm thật sự đã mua nhà rồi, còn mua biệt thự ở Hán Thành, chắc chắn mẹ sẽ không nghĩ ra được là nhà ở đâu đâu.”
Cố Họa Y giúp đỡ Lý Phàm tăng thêm chút bí mật.
Vương Cẩn Mai nghi ngờ nhìn Cố Họa Y, bước đến bên cạnh Cố Họa Y, sờ trán cô khẽ nói: “Con đâu có bị sốt, sao lại ăn nói bậy bạ như vậy chứ.”
“Dì ơi, anh Lý Phàm và chị Họa Y không có nói sảng đâu, hôm nay anh Lý Phàm thật sự mua một căn biệt thự, căn biệt thự đẹp lắm.”
Trần Hiểu Đồng nói với vẻ mặt hơi khoa trương.
“Biệt thự? Rất đẹp?”
Vương Cẩn Mai xoa trán, không biết nên nói gì mới tốt, thật sự là vì ba người này giả vờ quá giống.
Cố Thiệu Huy xụ mặt nói: “Rốt cuộc là như thế nào, mấy đứa nói lại cẩn thận cho ba nghe xem.”
Cố Thiệu Huy càng nghe lại càng thấy không đúng, đến lúc này cũng hơi tin rằng Lý Phàm đã mua nhà, nhưng những gì con gái và Trần Hiểu Đồng nói hoàn toàn không phù hợp với Lý Phàm, Lý Phàm là một thằng con rể ăn không uống không, đào đâu ra tiền mua biệt thự chứ!
Vương Cẩn Mai ngồi bên cạnh Cố Thiệu Huy, cũng bày ra tư thế muốn tra hỏi rõ ràng: “Ngồi xuống hết đi, rốt cuộc là như thế nào, mấy đứa nói rõ ràng tỉ mỉ ra.”
Cố Họa Y kéo Lý Phàmp ngồi xuống, sau đó nhẹ nhàng nói: “Lý Phàm, anh giải thích cho mẹ nghe đi.”
Lý Phàm cười ngu, chậm rãi nói: “Mẹ vợ, con có một đệ tử tên là Khang Văn Hân, là cậu cả của nhà họ Khang, vừa khéo Hoa Viên Nam Thúy là do nhà họ Khang nhận thầy, lúc con định mua nhà thì Khang Văn Hân nói có thể bán cho con một căn nhà ở Hoa Viên Nam Thúy với giá vốn.”
“Hoa Viên Nam Thúy! Đó chính là khu dân cư hạng sang nhất Hán Thành! Còn là giá vốn, sao mấy đứa lại không nói cho người nhà tiếng nào, đây là cơ hội tốt, mẹ và ba của con bỏ tiền ra mua một căn thật to!”
Vương Cẩn Mai hoảng sợ, sau khi giật mình xong thì bắt đầu oán trách, cơ hội tốt như vậy nên để gia đình bỏ tiền ra, mua một căn thật to khoảng hai trăm mét vuông, cho dù không giữ được, bán qua tay cũng lời được một mớ.
“Họa Y, có phải con bỏ tiền ra không? Con thì có bao nhiêu tiền chứ, sao lớn thế này rồi mà vẫn cứ ngu ngơ, con phải báo cho mẹ biết chứ, mẹ lấy tiền trong nhà cho con! Giá vốn cho bọn con là được giảm bao nhiêu thế? Nếu có thể giảm đến 30% thì tự nhiên đã kiếm được một khoảng lời lớn rồi!”
Vương Cẩn Mai phát huy tính cách tính toán chi li đến mức cực hạn, trông giống hệt như mấy người dân bình thường.
Cố Họa Y cười khổ: “Mẹ, mẹ nghe Lý Phàm nói hết trước đã, hơn nữa con không bỏ ra một đồng nào hết, tất cả là tiền của Lý Phàm.”
“Úi cha! Bà cô của mẹ ơi! Lý Phàm thì có được bao nhiêu tiền chứ, vậy không phải là càng lãng phí cơ hội sao! Mấy đứa muốn chọc mẹ tức chết mà.”
Vương Cẩn Mai khổ, cảm thấy cuộc sống mất hết hy vọng.
“Mẹ vợ, chúng ta đi xem biệt thự ở đỉnh núi tốt nhất trong Hoa viên Nam Thúy, diện tích 2600 mét vuông, xây dựng và trang trí nội thất đã xong xuôi hết, hoàn cảnh phong thủy cũng rất tốt, con đã thanh toán xong tiền nhà, cũng ký hợp đồng mua nhà rồi, có thể dọn qua đó ở bất cứ lúc nào.”
Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy nghe mà ngẩn người.
Biệt thự riêng 2600 mét vuông, còn ở đỉnh núi có vị trí phong thủy tốt nhất, đây là khái niệm gì? Cần bao nhiêu tiền?
“Lý Phàm, cậu có nói đùa không đó, tôi đã nghe người ta nói qua căn biệt thự kia, đại sư phong thủy bố trí phong thủy, được gọi là phong thủy long mạch nhỏ tiềm long ra khỏi hồ đó! Có bao nhiêu người giàu có trong Hán Thành muốn mua căn biệt thư kia, nhưng chủ thầu tiếc không nỡ bán, sao cậu mua được chứ.”
Cố Thiệu Huy cũng nghe qua lời đồn về căn biệt thự này, lúc này cảm thấy có phải ông bị ảo giác hay không, sao Lý Phàm có thể mua được căn biệt thư kia chứ.
“Thật sự mua được rồi, hợp đồng mua nhà và chìa khóa đều ở đây, ngày mai chúng ta sẽ đi sang đó xem.”
Lý Phàm đưa hợp đồng mua nhà và chìa khóa ra, đặt trước mặt hai người Cố Thiệu Huy.
Vương Cẩn Mai nhanh tay giành trước cầm hợp đồng mu nhà lên xem.
Thấy thật sự là hợp đồng mua nhà ở Hoa viên Nam Thúy, hơn nữa diện tích nhà ở cũng là 2600 mét vuông, Vương Cẩn Mai kích động lau nước mắt.
“Cái này là thật đúng không, mấy đứa sẽ không làm một cái hợp đồng giả để lừa ba mẹ đúng không?”
“Thật hết, mẹ, sao mẹ không tin Lý Phàm chứ, Khang Văn Hân thật sự bán cho Lý Phàm với giá vốn, chỉ bán với giá hơn sáu tỷ.”
Cố Họa Y giải thích.
“Hơn sáu tỷ? Rẻ như vậy?”
Vương Cẩn Mai nhìn Lý Phàm, đột nhiên nghi ngờ hỏi: “Nhưng Lý Phàm đào đâu ra hơn sáu tỷ?”
“Trước đây còn làm trung gian giúp Tiền Phúc ký kết được một hợp đồng, Tiền Phúc chia hoa hồng cho con hơn mười lăm tỷ, con vốn định mua một căn nhà tàm tạm, không ngờ tình cờ gặp gỡ, giúp đỡ Khang Văn Hân một chuyên lớn, cho nên xem như quyết định nhanh chóng mua căn biệt thự này.”